Người đăng: Boss
Xuc động tuổi trẻ bay giờ đa bị mai bớt. Lần nay To Minh đi trừ huyết nguyệt
va thuật Hỏa Man co thể giup đỡ A Cong ra, muốn giết ngược lại la vi co tinh
toan rieng.
Hắn đoan, tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc trọng thương, mất ý chi chiến đấu, ba tộc
nhan ben cạnh cũng la thế. Nhưng du sao tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc khong phải
Man Sĩ binh thường, người nay co thể lam đến chức tộc trưởng, trừ tu vi va la
thuộc hạ đắc lực của Tất Đồ ra, tri tuệ khong thua ai.
Nam Tung co thể hu dọa một luc, nhưng người nay rất nhanh kịp phản ứng lại,
đến khi đo, tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc sẽ co hai lựa chọn. Thứ nhất la chờ viện
binh phia sau cung nhau tiến tới. Thứ hai la khong chờ viện quan, hơi điều hoa
lại lần nữa truy sat.
"Theo tinh hinh từ sau khi Tất Tuc chết, chắc ga sẽ chọn con đường thứ hai!"
Trong mắt To Minh loe tia sang, tiến len thỉnh thoảng nhin dấu vết xung quanh.
Những dấu chan hỗn loạn va canh cay kho bị gay, co lẽ trong mắt người khac
chẳng la gi, nhưng theo To Minh từ nhỏ đi trong rừng lại lộ ro phương hướng
bốn người tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc chạy trốn.
Du dấu chan tren mặt tuyết rối loạn, nhưng đa số la hướng về phia To Minh đi,
chỉ co một số it la hướng rừng cay trước mắt. Từ độ sau cạn cho To Minh biết
rất nhiều điều.
"Con về Sơn Ngan…la ga lộ ra hướng di chuyển của tộc nhan, khiến Hắc Sơn bộ
lạc thiết kế cạm bẫy, nhưng tren đường đi ga cũng co chem giết, bị thương
khong giống giả bộ. Thậm chi dường như ga chiến đấu với tộc trưởng Hắc Sơn bộ
lạc rồi bị thương cũng la thật sự. Chỉ co như thế mới lừa được Nam Tung gia
gia, nhưng người nay cuối cung bị Nam Tung gia gia phẫn nộ đanh một chưởng,
hiện giờ đa kiệt lực. Nhưng Sơn Ngan, rốt cuộc vi sao ngươi phản bội Ô Sơn bộ
lạc…" Trong mắt To Minh co đau khổ thu hận. Hắn khong hiểu nổi rốt cuộc bởi vi
sao.
Hắn luon nhớ ro Sơn Ngan từng lam nhiều chuyện vi tộc nhan. Đem thực vật cho
người gia trong bộ lạc, vi một cau của đam trẻ Lạp To ma vao rừng lấy rất
nhiều răng da thu. Trong tiếng hoan ho vui sướng của bọn trẻ, tuy mặt ga
nghiem nghị nhưng anh mắt hiền hoa la khong thể che giấu.
Người như thế, To Minh khong nghĩ ra ga co lý do gi phản bội Ô Sơn bộ lạc,
phản bội tộc nhan.
'Co lẽ trong long ga cũng phức tạp va giay dụa. Tren đường ga giết khong it
tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc, luc trước khong để Bắc Lăng va Tiễn Thủ ở lại. Nhưng
rốt cuộc ga nghĩ cai gi…' To Minh siết chặt nắm tay.
'Tuy nhien, những điều nay khong đủ bu đắp cho việc ga phản bội. Ga…nhất định
phải trả cai gia đa phản bội!' Ánh mắt To Minh lạnh lung. Hắn hận Hắc Sơn bộ
lạc nhưng bay giờ cang hận la kẻ phản bội Sơn Ngan!
Trong rừng nương theo dấu vết để lại, than thể To Minh như u linh chớp mắt
biến đổi, tốc độ ngay cang nhanh. Từ dấu chan tren mặt đất va chut it dấu chan
xung quanh, To Minh co thể chắc chắn bốn người tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc cach
khong xa.
Nhưng dấu chan ngay cang sau, đại biểu vết thương bốn người ngay cang nặng.
'Chung sẽ tim chỗ an toan trị thương…' To Minh ngừng bước, cui người nhin
trong dấu chan co giọt mau tươi hoa tan với tuyết đọng, vươn tay ấn ấn, khoe
miệng lộ nụ cười nhạt.
'Mau chưa đong lại, ngay ở phia trước!' To Minh bật người dậy, đang muốn đuổi
theo nhưng chợt dừng bước, biểu tinh tieu điều co đau thương.
Hắn nhin thấy phia trước khong xa, từng tộc nhan lựa chọn ở lại khong muốn niu
chan tộc nhan tiến len. Những tộc nhan nay đa chết, gục tại đo, người co ro,
than thể cứng ngắc.
Nhẹ bước qua, To Minh nhin khuon mặt quen thuộc, hai mắt mở to khong khep. Nếu
khong phải than thể gục xuống, vậy trước khi chết, nhất định đoi mắt ga đa
nhin hướng tộc nhan rời đi, cầu ong trời phu hộ tộc nhan minh an toan tới
Phong Quyến.
Đay la từ khi To Minh trở lại rừng cay nhin thấy tộc nhan thứ nhất đa chết.
Hắn biết đay khong phải người cuối cung. Tren con đường nay, trong một ngay di
chuyển co rất nhiều tộc nhan lựa chọn ở lại, khong muốn để than thể bị thương
ảnh hưởng tốc độ của bộ lạc.
"Bộ lạc sẽ an toan…" To Minh khẽ noi, nhin tộc nhan đoi mắt trợn trừng, hắn
nang len tay phải nhẹ vuốt. Bi thương tren mặt hắn bị ẩn giấu rất sau, mạnh
đứng dậy, mang theo sat khi cang đậm chạy nhanh.
Tốc độ của hắn nhanh tới mức mắt thường kho thấy, chỉ co thể trong thấy bong
đỏ đang di chuyển vẽ thanh đường net gấp khuc, vặn vẹo xong tới trước.
Mau đỏ la anh sang hai mắt huyết nguyệt của To Minh, đay la do ảnh ngược trăng
tron tren trời biến thanh! Trong luc hắn tiến len từng tia anh trăng giang
xuống, vong quanh người hắn, hinh thanh từng vong tơ trăng. Theo tốc độ tăng
nhanh, sau lưng hắn keo theo vo số sợi tơ, thoạt nhin như ao choang anh trăng
trum tren người To Minh.
Thời gian troi qua, mười lăm phut sau, hơn trăm met trước mặt To Minh co rất
nhiều cay kho tren mặt tuyết. Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc ngồi xếp bằng, ben
người đi theo ba tộc nhan vong quanh ga, đang nhắm mắt trị thương.
Chung mới vừa dừng bước, tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc mặt am trầm quat bảo đứng
lại, nhin chằm chằm hướng Phong Quyến bộ lạc, sắc mặt giận dữ.
Ga kịp phản ứng, ro rang Nam Tung lam bộ dọa dẫm, tựa như ngọn nến sắp tắt
bung chay len. Kỳ thực chỉ cần chung keo dai chốc lat, chẳng những khong chật
vật bỏ chạy ma con co thể thừa thắng xong len, một phen bắt hết Ô Sơn bộ lạc!
Ga tức giận nhưng cang hận minh nhat gan. Tuy nhien, ga la người cẩn thận, du
hiểu ro hết rồi vẫn khoanh chan ngồi chữa thương trước đa. Theo ga thi Ô Sơn
bộ lạc nhanh nhất cũng phải tới trời sang mới đến Phong Quyến. Bốn người minh
chỉ cần dốc sức truy kich, hai tiếng đồng hồ la đủ đuổi kịp.
Ga cực kỳ yen tam, bốn người ở đay sẽ khong gặp nguy hiểm gi. Trong đời ga,
vật săn vĩnh viễn chỉ biết chạy trối chết.
Ga khong cho rằng, Ô Sơn bộ lạc dưới tinh huống như vậy con co người truy đuổi
ngược lại, bay giờ Ô Sơn bộ lạc quan tam nhất chinh la di chuyển!
Bốn người ngồi xếp bằng chưa tới mười lăm phut thi co gio lạnh thổi tới, cuốn
lấy tuyết đọng, rơi tren than bốn người. Cung luc đo, trong rừng cach chung
khong xa loe tia sang đỏ, tốc độ nhanh kho thể tưởng tượng. Mấy người chưa kịp
thức tỉnh, chỉ co tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc la mạnh mở mắt ra.
Ga trong thấy luồng sang đỏ chợt loe, một tiếng het the lương truyền tới. Chỉ
thấy ben cạnh một tộc nhan giờ đa mất đầu, mau tươi bắn cao như suối phun.
Điều nay khiến da đầu tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc te dại, rợn cả toc gay ga biến
đổi đứng bật dậy, anh mắt lộ ra kinh hoang va kho tin. Hai người khac hiện giờ
cũng sợ hai đứng dậy, khong ngừng nhin quanh.
"Ai!?"
"La ai, ta thấy ngươi rồi, đi ra!"
Hai người kia rống to, cơ thể run bần bật. Dường như chỉ một giay, thật sự qua
nhanh, khong đợi chung mở mắt ra đa nghe đến tiếng het thảm, mở mắt ra thi
trong thấy tren cai cổ mất đầu phun mau.
Loại cảm giac sợ hai khong noi nen lời như thủy triều lập tức lan tran toan
than chung. Gốc của sự sợ hai nay trừ việc cung tộc chết ra, đa phần la sợ hai
sự thần bi.
Chung khong thấy bong người, xung quanh tĩnh lặng khong co chut am thanh.
Mặt tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc tai nhợt, anh mắt khong ngừng quet rừng cay tối
đen. Dần dần, ga ngay cang sợ. Rừng cay tối tăm dường như ẩn giấu con thu đang
sợ ăn thịt người đang nhin chằm chằm chung.
"Rut lui!" Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc cắn răng, đối với sự việc khong biết thi
ga khong dam mạo hiểm. Ga mới liếc chỗ anh sang đỏ chợt biến mất, cho cảm giac
khong giống người ma như con rắn đỏ.
Theo tiếng ra lệnh, hai tộc nhan khac vội vang tới gần, ba người dần lui về
đằng sau vai bước, lập tức co gio bỏ chạy.
Chung khong phat hiện ở trong rừng, To Minh ngồi chồm hổm, hai mắt lấp loe
bong huyết nguyệt. Trong tay hắn cầm một cai đầu nhắm mắt đẫm mau.
'Chết khong đang sợ, đang sợ la nỗi sợ trước khi chết, la sự chờ đợi mỏi mon.
Tren đường nay, cac tộc nhan đều khắc sau cảm nhận sự hanh hạ mỏi mon đo. Bay
giờ ta phải để cac ngươi từ từ nhấm nhap no.' To Minh vẻ mặt binh tĩnh. Trừ
cach nay ra, hắn con cach khac cang khiến tộc nhan triệt để an toan.
Ba người nhanh chong lui ra sau, than thể chợt loe đa biến mất.
Tim tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc đập nhanh, bay giờ ga trọng thương, du co tu vi
Ngưng Huyết cảnh tầng thứ tam nhưng hiện tại chỉ co thể phat huy hơn phan nửa
ma thoi, khong tới đỉnh điểm được. Ben cạnh chỉ co hai tộc nhan, khoảng tầng
sau Ngưng Huyết cảnh, khong co tac dụng bảo vệ.
Đặc biệt la chớp mắt đo khi ga thấy anh sang đỏ chợt loe, ga cảm giac nguy
hiểm tim đập chan run. Giờ ga khong con ý nghĩ truy bắt đam Ô Sơn bộ lạc, ma
muốn rut lui hợp với viện binh Hắc Sơn bộ lạc.
Luc chạy nhanh, hai tộc nhan ben cạnh ga vẻ mặt kinh hoang, sự hai đối thủ
thần bi, sợ hai thứ khong biết, khiến bay giờ chung mất hết ý chi chiến đấu,
chỉ muốn chạy trốn.
Nhưng ngay luc nay, sau lưng chung truyền đến tiếng hu sắc nhọn kỳ quai. Tiếng
keu ẩn chứa the lương khiến người nghe, đặc biệt la luc khẩn trương sợ hai sẽ
giật bắn người.
Khoảnh khắc tiếng hu quai dị quanh quẩn đằng sau, luồng sang đỏ mau lấy tốc độ
cực nhanh xong đến. Ba người bỏ chạy chỉ thấy anh đỏ chợt loe, vo số sợi tơ
trăng theo phia sau anh đỏ. Ngay sau đo, một tộc nhan het thảm, đầu tach khỏi
than minh, mau bắn ra nga tren mặt đất.