Người đăng: Boss
Khoảnh khắc sợi mau đứt, than thể Loi Thần run lẩy bẩy, hộc mau.
Sơn Ngan bị Nam Tung đanh một chưởng, mặt tai nhợt lảo đảo văng ra vai met,
mau tươi tran ra khoe miệng, vẻ mặt phức tạp, lộ ra ay nay va thống khổ, cui
đầu, dường như khong dam đối diện Nam Tung.
Tất cả xảy ra qua nhanh, chớp mắt mọi thứ đảo ngược, To Minh nhin Sơn Ngan,
cười thảm.
Sơn Ngan mặt xanh xao, khoe miệng khong ngừng tran ra mau tươi, bỗng nhien
ngửa đầu het to. Tiếng het the lương, mạnh xoay người, khong dam nhin Nam Tung
va To Minh, chạy hướng rừng cay, chạy nhanh như đien, chớp mắt đa lao vao
trong rừng. Theo tiếng gao thống khổ ngay cang xa, Sơn Ngan cũng biến mất
trong rừng.
Cung luc đo, tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc nhe răng cười, dường như đa biết trước
điều nay sẽ xảy ra.
Xong tới chỗ Nam Tung la ga ao đen luc nay đấu với ong, bay giờ mang theo vết
thương đấm Nam Tung một quyền.
Nam Tung vẻ mặt bi thương, trắng bệch khong chut mau, than thể kho heo như bộ
xương. Sau lưng ong, thanh đao trăng khuyết đam sau vao trong khong ngừng chảy
ra mau tươi.
Khoảnh khắc tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc va ga ao đen tới gần, Nam Tung đột nhien
cất tiếng cười to. Tiếng cười the lương, toan than chấn động, lập tức giữa
tran ong tach ra một khe hở dai, bong dang ảo mau xanh nhợt nhạt xuất hiện bay
đến kẻ địch.
Giay phut tới gần ga ao đen va tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc, bong xanh bỗng nổ
tung, hoa thanh lực lượng kinh khủng quet tứ phương. Ga ao đen vốn đa bị
thương, bay giờ cang khong thể chịu đựng lực lượng, đoi mắt yếu ớt lập tức bị
tổn thương, het thảm lui ra sau.
Con về tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc, ga cũng khong ngờ Nam Tung bị trọng thương
con co thể lam ra điều như vậy. Ga biết thanh đao đam vao người Nam Tung ẩn
chứa kịch độc, độc nay khiến mau đong lại, phong ngừa cường giả nổ sợi mau,
cho nen ga mới dam tới gần.
Đao nay vốn la Hắc Sơn bộ lạc chuẩn bị cho Man Cong Ô Sơn bộ lạc, nhưng ngoai
ý muốn dung tren người Nam Tung.
Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc hộc mau. Ga truy đuổi một đường, vết thương tren
người đa khong thể ap chế được nữa, phun ra mau, hơi thở cang yếu ớt. Ga
᩠xuống đất thụt lui hơn mười met, vẻ mặt kinh hoang.
Chỉ thấy cung luc bong xanh nổ tung, Nam Tung đứng đo đoi mắt bỗng loe tia
sang ngời, dường như vết thương đa lanh lặn hết. Ông rướn người tiến tới trước
mặt ga ao đen trọng thương, đanh một đấm vao bộ ngực khong thể ne tranh.
Bum một tiếng, cơ thể ga đan ong run len, ngực vỡ ra, hai mắt vo thần, trực tiếp tử vong.
Nam Tung khong tạm ngừng, nhin chằm chằm tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc ở khong xa,
vẻ mặt binh tĩnh, nhoang len một cai lao tới. Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc vẻ mặt
kinh hoang, cất tiếng hu choi tai lui ra sau, tới gần năm tộc nhan Hắc Sơn bộ
lạc con sống sot. Mắt thấy Nam Tung đa đến rồi, ga chẳng hề chần chờ tum lấy
tộc nhan kế ben, đưa vao lực lượng mạnh nem hướng Nam Tung.
Tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc het thảm, toan than chim trong tiếng tạc nổ, thanh mưa
mau bay tứ tung. Tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc kinh hoang va hốt hoảng gầm len.
"Lui!" Noi xong ga cung với bốn tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc, co chung bảo vệ bất
chấp tất cả xong hướng rừng cay. Chung thật sự sợ hai, đặc biệt la Nam Tung
mạnh mẽ khiến chung kho tin.
Theo tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc thấy thi mạng sống minh quý gia, khong thể ở
lại đay. Ga biết viện binh Hắc Sơn bộ lạc đang ở tren đường, chỉ cần hợp với
chung la mọi thứ an toan.
"Muốn đi ư!" Nam Tung khong them nhin tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc tự nổ trước mặt
minh, tay phải vung len trước mặt, mưa mau tự nổ bỗng chốc biến mất. Ông đạp
chan xuống đất, đoi tay mạnh nhấn mặt đất.
Thoang chốc dưới chan năm người tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc chấn động, một ban
tay đất trồi len chộp hướng tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc. Tộc trưởng Hắc Sơn bộ
lạc đien cuồng, lại lần nữa đẩy một tộc nhan ra thoat khỏi cai chết. Nhưng ga
khong con can đảm, khong ngoai đầu vội vang cung ba tộc nhan khac chạy trốn
vao rừng cay.
"Đanh mất quang vinh Hắc Sơn bộ lạc, cut khỏi mắt ta!" Nam Tung khong đuổi
theo ma đứng đo phat ra tiếng gầm kinh người hướng phia rừng cay.
Tất cả chỉ xảy ra vai giay, giờ To Minh đa tới, nhin Nam Tung đứng đo, nhin
than thể ong sau khi tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc chạy trốn, lấy tốc độ mắt thường
co thể thấy trở nen yếu ớt.
"Bộ lạc, chắc đa an toan. Tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc đợt tiếp theo sẽ khong đến
nhanh như vậy. Chung đa chết nhiều người, co ý định muốn lui bước." Nam Tung
vẫn đứng đo, khe hở giữa tran tỏa ra anh sang xam.
"Ta đa hoan thanh hứa hẹn với A Cong ngươi. Trả lại ơn cứu mạng năm đo…" Nam
Tung nhin To Minh, mặt lộ net cười.
"Nam Tung gia gia…" To Minh nhẹ giọng noi.
"Kỳ thật du cho Sơn Ngan khong lam ta bị thương, ta cũng sẽ khong chống cự
được bao lau. Ta vốn định trước khi chết dung thuật Thanh Tac chữa thương cho
mấy người, bồi thường Loi Thần phần sức sống bị ta hut đi. Nhưng hiện giờ ta
khong lam được nữa." Nam Tung khẽ thở dai, ngẩng đầu nhin bầu trời. Trời tren
cao vẫn tran ngập sương đỏ, mơ hồ truyền đến tiếng nổ, ong biết Mặc Tang con
đang cố gắng.
"Nếu ngươi gặp được Sơn Ngan, giup ta hỏi hắn, vi sao!?" Nam Tung chắp tay sau
lưng, hai mắt nhắm chặt, đứng đo khong động đậy. Cơ thể ong như cắm rễ xuống
mặt đất, trước mắt ong la rừng cay tối đen. Sau lưng ong la dấu vết tộc nhan Ô
Sơn bộ lạc đi qua.
Dưới đem trăng, bong lưng ong keo rất dai, thật dai. Cảm giac bi trang tran
ngập toan than To Minh. Hắn nhin Nam Tung đa khong con hơi thở, khong đụng vao
ong ma la lui vai bước, quỳ xuống dập đầu ba cai.
"To Minh…" Loi Thần giay dụa đứng dậy, đi tới ben cạnh To Minh, cũng quỳ đo,
vẻ mặt đau thương. Bay giờ ga trong khong giống thiếu nien nữa ma gia đi, tựa
như đa bốn mươi tuổi.
Thật lau sau, co gio nhẹ thổi qua, thổi tuyết đọng tren đất, thổi sợi toc sau
lưng Nam Tung du chết vẫn oai hung, thổi tam của To Minh va Loi Thần.
"Bộ lạc đa an toan. Loi Thần, cậu trở về đi." To Minh im lặng đứng dậy, mắt co
tia sang lạnh, nhin rừng cay tối đen trước mắt.
Loi Thần sờ mắt phải, mắt phải đa mu. Ga im lặng trong chốc lat, lắc đầu.
"Toi khong quay về."
"Toi phải đi tim lực lượng biến minh mạnh hơn. Chỉ co trở thanh cường giả mới
khong chịu nhục, mới bảo vệ được que hương va tộc nhan toi muốn bảo vệ. Toi
nghe noi phia ben kia thảo nguyen, đi qua một số nui cao, co một bộ lạc. Bộ
lạc đo rất xa nhưng con mạnh hơn cả Phong Quyến…Toi phải tới đo, mặc kệ trả
cai gia gi, toi phải trở thanh cường giả! Du cho trở thanh Ta Man toi cũng
bằng long!" Loi Thần biểu tinh kien quyết khong sờn, co sự đien cuồng, chẳng
qua đien cuồng ẩn dưới đay mắt, khong lộ ra tren net mặt.
"To Minh, cậu khong giống toi. Sau khi cậu trở lại Phong Quyến sẽ phat triển
tốt hơn, nhưng chung ta la anh em, cả đời la anh em. Chờ toi, một ngay nao đo,
khi đa trở thanh cường giả rồi, toi sẽ trở về!" Loi Thần nhắm mắt lại, thi
thao, tiến len om lấy To Minh.
Hai người im lặng om nhau. Thật lau sau, Loi Thần cười to, xoay người, lưng co
chut cong xuống đi hướng phương xa, đi tới nơi co ước mộng va cố chấp của ga.
Ga đi từng bước một, cang luc cang xa, mai đến khi hoan toan biến mất trong
mắt To Minh.
To Minh nhin Loi Thần, hắn khong khuyen nhủ cai gi, chỉ nhin đối phương dần
khuất xa. Hắn khong biết co thể gặp lại Loi Thần khong, đối với tương lai, To
Minh me mang.
Thật lau sau, hắn lắc đầu. Dưới vầng trăng tron, me mang bị sat khi thay thế.
Nhin rừng cay ẩn trong bong tối, To Minh hit sau.
"Hiện giờ la luc ta truy sat cac ngươi!"
"Con co Sơn Ngan…" To Minh ngoai đầu nhin hướng Phong Quyến. Chỗ đo co tộc
nhan của hắn, co lẽ bay giờ Bạch Linh con tại đo.
"Hứa hẹn…" To Minh cay đắng nhắm mắt lại, khi mở ra thi ben trong binh tĩnh
đến đang sợ.
Hắn lao len trước, anh trăng quanh quẩn toan than. Co trăng tron, hắn như bong
linh tran ngập tử vong, biến mất trong rừng cay, chạy nhanh truy sat.
Khong con truy binh, cac tộc nhan sẽ an toan tới thanh đa Phong Quyến, To Minh
co thể chắc chắn. Hắn hiểu ro hanh trinh nay khong cần minh lam gi giup tộc
nhan nữa.
Hắn đa lam xong điều cần lam, nhưng bay giờ hắn cang co việc quan trọng hơn.
Hắn nhớ ro luc Man Cong Hắc Sơn bộ lạc xuất hiện, cảm giac quen thuộc va mơ hồ
hiện ra suy đoan. Suy nghĩ nay luc hắn thấy A Cong bị Nguyệt Dực to lớn cong
kich thi bung phat. Khi hắn cảm giac trong chớp mắt minh bay len biến thanh
Nguyệt Dực, luc thay đổi phương hướng bay thẳng tới Man Cong Hắc Sơn bộ lạc
thi suy nghĩ tho sơ trong đầu To Minh cang biến ro rang.
"Thuật Hỏa Man…Minh tu luyện Hỏa Man, Nguyệt Dực lại do tộc nhan Hỏa Man biến
thanh, cho nen về mặt cong phap thi minh co thể ức chế! Lại them ba lần huyết
hỏa trung trung, mau minh như co lửa, cho nen minh co thể giup đỡ A Cong!" Đoi
mắt binh tĩnh của To Minh lấp loe bong trăng đỏ thẫm, trong đem tối lộ ra yeu
dị.
Than hinh hắn như luồng khoi lao vut trong rừng cay.
"Trước đo minh phải khiến Hắc Sơn bộ lạc nếm mui đau khổ! Để chung cũng cảm
nhận sự bi thương khi tộc nhan chết đi. Hiện tại tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc
trọng thương, ben cạnh co ba người, khong qua đang sợ. Va cả Sơn Ngan!" To
Minh siết chặt nắm tay, cui đầu, phong người biến mất trong rừng.
Từ bị truy sat đảo ngược thanh kẻ truy sat, từ con mồi biến thanh kẻ săn mồi,
To Minh bất giac đa thay đổi rất nhiều.