Người đăng: Boss
Y hiểu ra, trong Phong Quyến bộ lạc, co cung tư cach xuất hiện trước mặt minh,
co năng lực đối đầu với Ô Sam, chinh la To Minh.
Y hiểu ra, tại chỗ Ô Sơn bộ lạc họ cư ngụ trong thanh đa Phong Quyến, cai đem
y mệt mỏi trở về nhin trong phong bềnh bồng đoan mau giữa tran thuộc về minh,
lam y kinh ngạc khong ngừng suy đoan, người đo cũng la…To Minh!
Cũng trong chớp mắt nay, y nhin bong lưng To Minh đứng trước mặt, hoảng hốt
thấy từ người To Minh hinh ảnh cai người trở về từ cửa thứ nhất đại thử, được
mọi người chu ý, bay giờ bong lưng thật quen thuộc, y hiểu ra, đo…cũng la To
Minh!
Tất cả suy nghĩ giờ đay như vo số sấm set đanh vao đầu Bắc Lăng, hoa thanh tia
chớp xẹt qua oc, khiến người y run len, khong dam tin tưởng tất cả. Y kho thể
tin, khong biết khi nao thi To Minh đa co tu vi như vậy, lặng thầm đạt tới
trinh độ khiến minh ngước nhin.
Trong tri nhớ của y, người luon bị y ghen ghet, bị y thầm khinh thường, thậm
chi dung từ ngữ lạnh lung xua đuổi, giờ đay To Minh khiến long Bắc Lăng tran
ngập phức tạp.
Cảm giac phức tạp đo lam y quen bay giờ con tren chiến trường, quen đang chem
giết, quen mọi thứ, đầu oc trống rỗng va mờ mịt.
"Tại sao như vậy…" Bắc Lăng thi thao, Trần Han đứng cạnh om chặt y, rơi lệ.
Trong mắt co khong co To Minh, chỉ co khuon mặt tai nhợt của Bắc Lăng, con co
giay phut trước đo, bong lưng tựa như nui chết cũng khong lui nửa bước.
Tất cả noi đến thi chậm, nhưng thật ra To Minh nem một mau rơi xuống mặt đất
nổi gio. Khoảnh khắc ga đan ong giơ đao cơ thể nổ tung, To Minh tiến len một
bước, tốc độ cực nhanh, hoa thanh cai bong thẳng đến người ben trai bị gio
cuốn lảo đảo. Người nay khoảng năm mươi tuổi, tu vi chỉ tới tầng thứ năm Ngưng
Huyết cảnh ma thoi.
Ga mới lui vai bước lập tức thấy hoa mắt, con ngươi co rut, muốn mạnh lui ra
sau, cảm giac nguy hiểm ập đến. Nhưng tốc độ của To Minh qua nhanh, khong đợi
người nay lui nữa thi một tiếng rit xe gio đa tới rồi. Hắn vẻ mặt hung tợn,
giận dữ khat mau, khong dung nắm đấm ma la cả than thể đụng mạnh vao ngực ga
đan ong Hắc Sơn bộ lạc.
Tiếng ket ket gion vang quanh quẩn, khoe miệng ga đan ong Hắc Sơn bộ lạc tran
mau, sau lưng nổ tung. Khong thể chịu đựng sức mạnh của To Minh, bỗng chốc
xương toan than vỡ vụn, than thể văng ra sau, khong đợi rơi xuống đất đa tắt
thở.
Nỗi hận trong mắt To Minh chẳng những khong giảm ngược lại đậm them. Hắn hận
tất cả người Hắc Sơn bộ lạc, mạnh xoay người, nhin chằm chằm phia khong xa,
người cuối cung trong ba Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc muốn giết Bắc Lăng.
Người nay than thể vạm vỡ nhưng khong cao. Vốn luc trước khi truy giết Bắc
Lăng thi cười ghe rợn va anh mắt hưng phấn đa thay đổi, nụ cười biến thanh
kinh hoang, mắt chất chứa sợ hai. Ga trơ mắt thấy To Minh hanh động khiến ga
chấn kinh, một mau giết một người, hắn đụng một cai, lại giết một người.
Tinh trạng sạch sẽ gọn gang cho ga đan ong cảm giac tan nhẫn đien cuồng. Tim
ga đập nhanh, dưới anh mắt của To Minh, ga liền sợ hai keu len, khong quan tam
gi khac muốn lui lại. Ga sợ, trong cảm nhận của ga, To Minh hiện tại tuyệt đối
la cấp thủ lĩnh trong Ô Sơn bộ lạc. Người như vậy sao ga chống cự được.
Nhưng ngay luc ga ta lui khong tới ba bước thi xuất hiện tiếng rit to sắc ben.
Chỉ thấy phương xa bay tới một mũi ten, ten như co thể xuyen thấu hư vo chớp
mắt tiến đến, lam cổ ga đan ong chảy mau tươi, đam xuyen qua cắm vao gốc cay ở
ben cạnh, phat ra một tiếng phập, khiến cay run len.
Ga đan ong om cổ, mau khong ngừng trao ra, hai mắt vo thần, nga tren mặt đất,
thi thể bị tộc nhan hai ben đang giết choc đoi khi giẫm đạp len.
Tiễn Thủ ở phương xa mệt mỏi vội thu lại tầm mắt nhin hướng đo, tiếp tục đấu
với kẻ địch la thủ lĩnh Hắc Sơn bộ lạc tầng thứ tam Ngưng Huyết.
To Minh đi hướng Bắc Lăng, dừng ở trước mặt, tom lấy Huyết Lan Mau cắm tren
mặt tuyết, mạnh rut ra. Mắt chợt loe, hắn đang muốn đi tim tộc nhan khac tiếp
tục giết choc, thi ben tai truyền đến giọng Bắc Lăng mang theo phức tạp va do
dự.
"Cảm ơn…" Thanh am nay hỗn loạn giữa trận chiến va Huan khuc nức nở, rất nhỏ
be. To Minh giống như la khong nghe thấy, rut ra trường mau đi tới, nhưng bước
ra vai bước thi tạm dừng lại.
"Troi qua rồi, hay để no qua đi…vi Trần Han, anh phải khỏe mạnh sống sot…" To
Minh mở miệng, tiến len trước xong thẳng vao đam người ở khong xa đang chem
giết.
Khoảnh khắc To Minh chạy tới trước, một anh mắt lạnh lung từ chỗ rao chắn
phương xa nhin hướng To Minh. Đo la ga đan ong mặc ao gai tho, thoạt nhin
khoảng bốn mươi tuổi, than hinh cực vạm vỡ, như la thap sắt. Tren người ga
tran đầy mau tươi, gần như đều thuộc về Man Sĩ Ô Sơn bộ lạc.
Cơ thể cuồn cuộn lực lượng khi huyết, xem bộ dạng dường như đạt tới Ngưng
Huyết tầng thứ tam.
So với To Minh chiến đấu, đam thanh nien kia vo tam thờ ơ. Bởi vi nha họ từng
xuất hiện Man Sĩ chết trận, khiến họ cảm thấy minh co quyền lợi rieng. Mặc kệ
họ lam gi, chỉ cần khong phải phản bội bộ lạc thi cả đời sẽ tiếp tục như thế.
Họ khong quen trong nha từng xuất hiện quang vinh, nhưng khong lựa chọn kế
thừa quang vinh đo ma la để quang vinh che chở, cho minh lý do lười biếng
ngang tang.