Hắc Sơn Bộ Lạc Truy Sát!


Người đăng: Boss

Gio bắc rit gao thổi tuyết đọng tren mặt đất trong rừng. Bong tuyết bay trong
gio như khong co gốc rễ, khong biết đi nơi nao. Tuyết rơi vao hang người chậm
rai rời xa bộ lạc đời đời sinh sống, lặng lẽ đi trong rừng.

Dần dần, khong ai noi chuyện, du la tiếng Lạp To khoc cũng rất nhanh dừng lại,
hoặc la bị người than nhỏ giọng khuyen nhủ, hoặc la cắn răng đem bi thương hoa
thanh kien cường va thu hận.

Mấy trăm người, đa số la tộc nhan binh thường, con co gia yếu bệnh tật, tốc độ
tiến len khong thể mau chong được. Lại them gio lạnh thấm tận xương, tuyết
đong đất rất day, khiến tốc độ cang chậm hơn.

Man Sĩ Ô Sơn bộ lạc vay xung quanh, từng người bi ai vẫn khong quen cảnh giac.
Họ khong dam thả lỏng, bởi vi tuy thời sẽ xảy ra trận chiến sinh tử. Một khi
họ chết, tộc nhan khong con ai bảo vệ sẽ yếu ớt chịu khong nổi một đon.

To Minh om be gai trong ngực, co be nắm ao To Minh, gio rất lạnh, cang lạnh la
giấc mơ của be. Nhưng co lẽ vi om ấp của To Minh ấm ap, khiến co be chậm rai
binh tĩnh lại, dần yen tĩnh trong mộng. Chỉ la giọt nước nơi khoe mắt vẫn
thỉnh thoảng lăn dai xuống.

Nhẹ om be, To Minh đạp lớp tuyết, tiến len trước. Mắt hắn khong ngừng quet
xung quanh, khi thấy từng tộc nhan quen thuộc đi ben cạnh, hắn trong thấy đau
thương, biệt ly va lưu luyến, them nhiều sự kien cường va cố chấp.

Cắn chặt răng, trong mắt To Minh lộ thu hận, từng bước một lặng lẽ đi, đoi khi
tiến len diu một số ong lao, giup đỡ than hinh run rẩy đi nhanh chut tren mặt
tuyết.

'Theo tốc độ cac tộc nhan ngay đem đi khong ngừng, tới Phong Quyến bộ lạc
nhanh nhất cũng cần ba ngay. Ba ngay…khong biết đi tới cuối cung, co thể sống
được…bao nhieu…' Long To Minh đang chảy mau. Hắn sợ, khong phải sợ bản than
gặp nguy hiểm, ma la những khuon mặt quen thuộc vao ba ngay sau sẽ co mấy
người khong thể trong thấy nữa.

To Minh biết, co cach nao thi A Cong sẽ sử dụng hết, để cac tộc nhất nhanh
chong tới Phong Quyến. Nhưng du tốc độ rắn đen nhanh, khong thể một lần cong
qua nhiều người, lại them bay nhanh tren trời, tộc nhan binh thường khong thể
chịu đựng được, cần vai cường giả giống Tiễn Thủ bảo vệ.

Nhưng bay giờ trong bộ lạc, một khi vai cường giả rời đi, người ở lại rất kho
sống sot.

"Mẹ…" To Minh im lặng, co be trong ngực hắn noi mớ, om chặt cổ To Minh, giống
như buong tay ra sẽ mất đi yen binh.

'Minh đung la nen trở về!' To Minh nhẹ vỗ lưng co be.

Thời gian chậm rai troi qua, khi sắc trời sắp hoang hon, hang người Ô Sơn bộ
lạc đa rời que hương rất xa, trong gia ret, ở sau trong rừng cắn răng tiến
len. Bỗng phia sau đam người truyền đến tiếng rit sắc nhọn choi tai.

Tiếng huýt gio choi tai vang len, từng tiếng hu hưng phấn cũng theo đo vang
vọng. Cung luc đo, phương xa trong rừng, từng bong dang chạy nhanh tới.

Thoang chốc, người trong toan Ô Sơn bộ lạc chấn động, hai mắt A Cong lộ tia
sang lạnh, Man Sĩ ben cạnh va đam người Tiễn Thủ đều lộ ra sat khi.

Cac tộc nhan run rẩy, bị am ảnh sợ hai va tử vong vay quanh. Họ sợ hai, tiếng
khoc vang len, thổn thức rối loạn.

"Những người khac đừng động đậy, tiếp tục bảo vệ tộc nhan tiến len. Tộc nhan
bảo vệ bộ lạc thi theo ta giết địch!" A Cong lập tức gầm len ra lệnh.

To Minh đem co be trong ngực giao cho tộc nhan binh thường đứng cạnh. Hắn đang
muốn cất bước thi nghe được lời của A Cong, chợt dừng bước, cắn chặt răng,
dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng, bảo vệ tộc nhan nhanh chong tiến len. Phia sau
họ, A Cong va bảy Man Sĩ bộ lạc đứng đo, trong như bức tường, bức tường ngăn
cản song triều kẻ địch!

Khoảnh khắc, vang vọng từng tiếng gao. Chỉ thấy trong rừng đằng sau lao ra hơn
hai mươi người Hắc Sơn bộ lạc. Xuất hiện nhiều Man Sĩ như vậy khiến tinh thần
To Minh chấn động.

Nen biết rằng Ô Sơn bộ lạc họ tổng cộng chỉ co ba mươi mấy Man Sĩ. Nhưng hom
nay Hắc Sơn bộ lạc một lần tập kich, xuất động hơn hai mươi Man Sĩ, điều nay
khiến hắn kho thể tin.

Trong đam Man Sĩ đa số la người Ngưng Huyết tầng thứ bốn, năm, nhưng co năm
người đạt tới Ngưng Huyết tầng thứ sau. Co ba người tới tầng Ngưng Huyết thứ
bảy.

Khong co tầng thứ tam, nhưng đằng trước nhất la hai người đan ong mặc ao đen.
Hai người nay ăn mặc khac với Hắc Sơn bộ lạc, hiện ra sự khac biệt cũng lộ ra
lực lượng cuồn cuộn khiến con ngươi To Minh co rut.

Lực lượng khi huyết nay hơn hẳn Tiễn Thủ, Sơn Ngan, hơn cả tộc trưởng. Tu vi
chung tran ngập mau tươi, khong ngờ la Man Ngưng Huyết hậu kỳ khoảng tầng thứ
mười!

To Minh phat hiện hai người ao đen đoi mắt khong co thần tri, ro rang khac với
người thường. Nhưng hanh động khs nhanh, co hai người dẫn dắt, hơn hai mươi
Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc mang theo dữ tợn, hưng phấn va khoai ý giết choc đien
cuồng xong hướng đam A Cong.

Trong miệng chung khong ngừng truyền đến từng riếng hu quai lạ. Thanh am kia
lọt vao tai tộc nhan binh thường khiến cơ thể họ run bần bật, cực kỳ sợ hai.

"Nhanh đi!" A Cong ngoai đầu trầm giọng noi, xoay người bước ra một bước hướng
Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc.

Tay ao ong vung len, gio đen xuất hiện vong quanh tam hướng, khiến tuyết xung
quanh bốc len bay thẳng tới hai mươi mấy Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc.

Hai người đan ong ao đen hậu kỳ Ngưng Huyết co mục tieu ro rang. Chung khong
nhin người khac ma toan than bộc phat sợi mau, nở rộ anh sang đỏ choi mắt,
xong vao gio đen, tiếng đung đung quanh quẩn lao thẳng đến A Cong.

Man Sĩ con lại bị gio đen quet qua, bỗng chốc co bảy, tam ten phun ra mau
tươi, cơ thể run rẩy nổ tung thanh thịt vụn, thoang chốc mui mau tanh tran
ngập bốn phương.

Giết choc, đa bắt đầu!

Trừ A Cong ra, người bảo vệ tộc nhan Ô Sơn bộ lạc phia sau chỉ co bảy người.
Vẻ mặt họ lộ ra quyết tuyệt, khong co ý lui lại. Sau lưng họ la tộc nhan, than
nhan của minh. Họ khong thể lui, quyết khong thể thụt lui!

Mang theo the lương, kien quyết, bảy người ngửa đầu rống to, xong hướng mười
mấy Man Sĩ. Họ liều mạng bam chặt đam người đo, tranh thủ thời gian cho tộc
nhan phia sau!

Tu vi của họ khong cao, một người mạnh nhất la Ngưng Huyết cảnh tầng thứ bảy.
Những người con lại khoảng tầng thứ năm. Nhưng giờ đay, tren người họ co khi
thể kho tả. Khi thế nay chinh la bảo vệ quen hương, bảo vệ tộc nhan, cho du tử
vong cũng khong thể xoa nhoa, du co tan xương nat thịt cũng khong cho phep kẻ
địch đạp qua một bước!

Đay la bức tường người họ dung mau thịt dựng len, la dung sinh mệnh vạch đường
ranh, la dung linh hồn bung phat đien cuồng. Đay la lựa chọn của họ!

Mắt To Minh đỏ rực, khong chỉ hắn, Man Sĩ xung quanh đều phat đien, thậm chi
la tộc nhan binh thường cũng co khong it người gao thet, muốn chiến đấu!

"Đừng nhin, nhiệm vụ của cac ngươi la bảo vệ tộc nhan tiến len, chung
ta…đi!!!"

Ngay luc đam To Minh sắp khong thể khống chế chinh minh muốn xong len chem
giết, tộc trưởng đi ở trước nhất len tiếng, trong mắt lộ ra dứt khoat, chỉ la
sau trong dứt khoat co bi thương.

Ga la tộc trưởng Ô Sơn bộ lạc, nhiệm vụ của ga la để cang nhiều người Ô Sơn bộ
lạc sống sot, để Ô Sơn bộ lạc co thể keo dai.

To Minh siết chặt nắm tay, mắt đỏ rực. Hắn khong thể kiềm chế sat khi. Nhin
bảy tộc nhan ở hơn mười met phia sau lưng, bị mười mấy Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc
quai keu tựa như song thần ập tới. Theo từng tiếng chấn quanh quẩn, To Minh
nhin thấy ro rang một tộc nhan hộc mau, canh tay phải nổ tung, than thể lảo
đảo lui ra vai bước cứng rắn ngừng lại, nhưng hai chan đa vỡ. Thế ma ga hung
tợn gầm len, gầm một tiếng đầu đanh vao kẻ địch đang hưng phấn khat mau tới
gần. Mở miệng cắn vao cai cổ Man Sĩ Hắc Sơn bộ lạc hoảng sợ het thảm, xe xuống
một miếng thịt to.

Người đan ong Hắc Sơn bộ lạc vẻ mặt kinh sợ, tren cổ thịt nhầy nhụa, het thảm
đanh một đấm vao ngực Man Sĩ Ô Sơn bộ lạc, khiến Man Sĩ phun ra mau tươi,
nhưng hung tợn nuốt xuống miếng thịt trong miệng. Biểu tinh tan nhẫn, hanh
động đien cuồng khiến người đan ong Hắc Sơn bộ lạc thầm run sợ.

Giờ đay, tộc nhan Ô Sơn bộ lạc nuốt xuống miếng thịt ngoai đầu lại, nhin hang
người phia xa, dường như thấy trong đam người To Minh nhin ga, khoe miệng lộ
ra nụ cười hiền hoa. Ga la người đan ong hơn ba mươi tuổi, trong mắt ga, To
Minh chỉ la đứa trẻ.

Nụ cười kia hiền lanh như trưởng bối, hoan toan khac với sự hung tan trước đo.
Sau khi mỉm cười, người nay ngoai đầu lại, khoảnh khắc nhắm mắt, sợi mau toan
thật chợt bung nổ khiến than thể tan vỡ. Tiếng chấn vang dội điếc tai. Giay
phut than thể nổ tung, người đan ong Hắc Sơn bộ lạc cach ga gần nhất cổ bị cắn
mất khối thịt mắt lộ nỗi sợ tột cung, muốn lui ra sau nhưng đa muộn.

Đay la…sợi mau tự nổ!!! La dung mau thịt phat ra thanh am cuối cung trong sinh
mạng, thanh am nay noi cho tất cả tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc đuổi theo, muốn diệt
Ô Sơn bộ lạc, cac ngươi phải trả cai gia kho thể tưởng tượng!

Trong tiếng nổ, người đan ong Hắc Sơn bộ lạc hộc mau, đoi tay vỡ nat, miễn
cưỡng lui lại, đa mất hết ý chi chiến đấu. Tam ga run rẩy, ga sợ hai.

---o0o---


Cầu Ma - Chương #86