Nhìn Thấy Bộ Lạc.


Người đăng: Boss

Vung len một cai, trời đất vang tiếng chấn, khoảng cach giữa canh tay va chin
người Thạch Hải xuất hiện một hang chữ. Chin người Thạch Hải toan than chấn
động, như co sức mạnh đanh vao người, ben trong khi huyết đứt đoạn, sắc mặt
tai nhợt hộc ra nhiều mau tươi. Lảo đảo rơi xuống đất, du họ khong chết nhưng
như la tự nổ, khong thể đứng dậy.

"Vậy ma khong chết? Dong phụ yếu ớt từ bộ phận Mieu Man cũng khong thể xem
thường, du sao trong huyết mạch cac ngươi nhiều it con tồn tại truyền thừa
Mieu Man…" Thanh am trầm vang vọng, khong biết ở trong sương khoi lam cai gi
khiến kỳ thu truyền ra tiếng rống co chut thống khổ.

"Một Đề Bằng bị phong ấn, được đến no khong kho. Phong ấn nay đa hạn chế phan
nửa lực lượng của ngươi, ta xem ngươi co thể chống cự đến khi nao!" Trong
giọng noi am trầm co tia vui sướng.

Ngay luc nay, một tiếng gầm truyền đến từ chan trời phia xa.

"Kẻ trộm, lam bẩn Thanh Sơn ta, ngươi thật to gan!!!"

Theo thanh am đến la Man Cong Kinh Nam của Phong Quyến bộ lạc, giờ đay ong cực
kỳ phẫn nộ. Phia sau ong la một phụ nữ khuon mặt tuyệt đẹp nhưng lạnh lung tựa
băng tuyết. Phụ nữ đa ở tuổi trung nien nhưng sắc đẹp khong chut giảm bớt. Giờ
đay trong mắt ẩn chứa giận dữ va sat khi.

Hai người co mặt, khong chut do dự xong vao trong khe hở, tiến vao Phong Quyến
Sơn cuồn cuộn khoi đen. Ngay sau đo, tiếng chấn rung trời khong ngừng truyền
ra từ khoi đen, con co từng tiếng gầm như la đến từ Kinh Nam.

To Minh khong biết những việc xảy ra tại Phong Quyến Sơn. Coi như biết hắn
cũng sẽ khong để ý. Bay giờ điều quan trọng nhất với hắn la dung tốc độ nhanh
nhất trở về bộ lạc.

Hắn muốn nhin xem bộ lạc…co con đo khong.

Hắn muốn nhin tộc nhan…co khỏe mạnh.

Hắn khẩn trương, lo au, đien cuồng qua đi, giờ biến thanh im lặng. Hắn lặng lẽ
chạy nhanh tren mảnh đất đọng tuyết. Từ khi A Cong rời đi đến giờ đa troi qua
rất lau. Bầu trời dần sang, To Minh biết tốc độ của rắn đen, chỉ sợ nhom A
Cong đa sớm quay về bộ lạc.

"Nhất định đừng xảy ra chuyện…" To Minh khong ngừng nhảy len, dung tốc độ
nhanh nhất trong cả cuộc đời nay.

Tốc độ của hắn rất nhanh, mới nhin con gần đo, chớp mắt đa ở rất xa. Hắn chạy
vội khong them để ý điều gi khac, thậm chi phớt lờ mệt mỏi. Vi muốn nhanh hơn
nữa, toan than hai trăm bốn mươi ba sợi mau khong ngừng bung phat, đổi lấy lực
lượng them lau dai, để hắn cang chạy nhanh.

Khi trời sang hẳn, khi tia nắng ban mai rơi xuống đất, rọi tren mặt tuyết
chiếu anh bạc lấp lanh choi mắt, To Minh đa chạy ra thảo nguyen của Phong
Quyến bộ lạc, xong vao rừng cay. Rồi hắn chạy qua bộ phường, chỗ giao dịch hắn
từng đến.

Khoảng cach nay nếu la luc trước hắn phải mất nửa ngay mới đi qua, nhưng bay
giờ hắn am thầm dung khong tới bốn tiếng đồng hồ.

Loại tốc độ nay đa cực nhanh, khiến người kho tin. Nhưng To Minh lại thấy vẫn
qua chậm!

ắn khong gao thet nữa, trong yen tĩnh đoi chan nổi len vo số gan xanh. Hắn
xuyen qua rừng, chợt nhảy len, mượn lực vọt ra. Khong ngừng chạy nhanh, toan
than To Minh đẫm mồ hoi. Đoi chan hắn chẳng những đau đớn, gần như chỗ nao
tren người cũng đau nhức.

Thời gian troi qua từng chut một, dần dần, sắp tới buổi trưa. Tuyết tren trời
khong rơi xuống nữa. Bầu trời trong sang khong may, nhưng trong rừng co một
bong dang lặng lẽ chạy vội, mồ hoi chưa kịp chảy xuoi theo lan da đa bị hất ra
sau lưng.

Chống đỡ To Minh la sự cố chấp, kien quyết. Hắn lo lắng bộ lạc, lo lắng sống
chết của tộc nhan. Cảm giac nay khong thể noi thanh lời, khiến than thể hắn
như la trống rỗng, tồn tại chỉ co sự cố chấp chạy nhanh.

Vốn khoảng cach cần cả đem lien tục chạy đi mới xong, bay giờ To Minh chạy
vội, tới trưa thi dần tới gần, chậm rai, hai mắt To Minh lộ ra kich động va
khẩn trương.

Cach bộ lạc ngay cang gần, tiếng tim đập vang toan than, khiến hắn them lo au
gấp mấy lần. Hắn sợ thấy bộ lạc tan hoang, sợ thấy thi thể đầy đất.

Hắn sợ nhưng tốc độ khong hề giảm bớt, cang co sự sắc ben ẩn chứa trong người.

Khi anh mắt hắn rốt cuộc ảnh ngược noc nha Ô Sơn bộ lạc, cả người To Minh chấn
động, nước mắt chảy xuống.

Từ xa nhin lại, cửa bộ lạc sụp xuống, rao chắn gỗ xung quanh co nhiều chỗ tan
vỡ, co khoi đen mỏng bốc len, hiển nhien la từng co trận lửa thieu.

Trong bộ lạc khong yen tĩnh ma co rất nhiều tộc nhan, dường như đang tập kết.

Thấy tộc nhan đều an toan, To Minh yen tĩnh tam thần, nhưng theo đo la sat
khi, sat khi muốn giết kẻ thu đa pha hỏng Ô Sơn bộ lạc.

Than thể chợt loe, To Minh lao thẳng đến bộ lạc. Chưa chờ hắn tới gần đa bị
Man Sĩ đội săn trong bộ lạc trong thấy. Những người đo lam vẻ mặt cảnh giac,
nhưng trong thấy khuon mặt To Minh thi thở ra, vẻ mỏi mệt kho thể che giấu.

To Minh chảy nước mắt, trở về bộ lạc, đi qua canh cửa bị đanh thanh mảnh vụn,
đi tới trong bộ lạc. Hắn nhin thấy tộc nhan đội săn mỏi mệt, nhin thấy tren
mặt đất trung tam bộ lạc co vai chục cai xac.

Những cai xac đều la người To Minh quen biết, la tộc nhan của hắn. Ben cạnh
xac co người đang khoc, đo la than nhan của họ. Tiếng khoc vang vọng trong bộ
lạc, khiến tim To Minh đau nhoi như rướm mau.

Hắn thấy cac tộc nhan binh thường giờ đay lộ vẻ bi thương, sợ hai va mờ mịt,
đang nhanh chong thu dọn hanh trang chạy tới chỗ bộ lạc tập trung người.

Hắn thấy cac nhoc Lạp To, khuon mặt thơ ngay tran đầy nước mắt, sợ hai va kinh
hoang, nắm chặt tay mẹ, giống như nếu buong ra sẽ khong nắm lấy được nữa.

Trong bộ lạc rất nhiều lều da sụp xuống, mặt đất hỗn độn, con co vết mau khiếp
người. Hiển nhien khong lau trước đay nơi nay xảy ra chiến tranh.

Nhin nhin, đoi tay To Minh siết chặt, mắt lộ ra thu hận. Tren người thiếu nien
chưa đủ mười bảy tuổi tran ngập thu hận va sat khi hiếm thấy!

To Minh khong ngừng chảy nước mắt. Hắn nhin thấy mẹ hang xom từ nhỏ đa rất tốt
với minh ngay ngốc ngồi ở ngoai lều da sụp đổ, ben cạnh ba khong co ai. Con ba
chết rồi, chồng đa chết, chỉ con lại ba ngơ ngac ngồi đo.

To Minh nhin, ro rang cảm nhận đau thương noi khong ra lời.

"Hắc Sơn bộ lạc!!!" To Minh nghiến chặt răng.

Hắn trong thấy Loi Thần. Loi Thần vẻ mặt mệt mỏi ở trong đam người, giup tộc
nhan tập trung lại, giup họ chỉnh lý một it vật phẩm rất quan trọng với bộ
lạc.

Loi Thần khong chu ý tới To Minh, bay giờ ga cực kỳ mệt mỏi.

To Minh con thấy Ô Lạp. Co gai luon khinh thường hắn nhưng yeu thich Mặc To,
bay giờ như chợt biến trưởng thanh. Co đeo cung ten lớn, ở trong đam người nhỏ
giọng an ủi, cũng giup họ nhanh chong tập trung lại.

Con co Trần Han đứng trong đo, vẻ mặt yếu đuối khiến người nhin muốn che chở,
nhưng sự kien cường trong mắt chứng minh rằng, co cũng trưởng thanh rồi.

To Minh khong thấy tộc trưởng, Tiễn Thủ, khong thấy Sơn Ngan va Bắc Lăng. Thậm
chi co một số cường giả tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh trong bộ lạc cũng khong
ở tại đay.

Nhưng To Minh nhin thấy A Cong.

A Cong ở phia xa, khuon mặt xanh xao, dường như biến gia đi rất nhiều. Giống
như một đem với ong la vai năm. Hiện giờ A Cong đang cui đầu chữa trị cho tộc
nhan chan trai mau thịt bầy nhầy. Tộc nhan đo la một Man Sĩ, tuổi khoảng hai
mươi bảy, hai mươi tam. To Minh biết ga chinh la Liễu Địch hay thổi huan khuc.

Người nay binh thường khong tiếp xuc nhiều với người khac, phần eo đeo một vật
cỡ nắm tay do xương chế thanh, ben tren co vai lỗ nhỏ, thoạt trong kha kỳ lạ.

Vật ấy To Minh biết no gọi la Huan, la nhạc khi. Trong bộ lạc co nhiều người
khong biết thổi, chỉ co người nay tai năng bẩm sinh, trong bộ lạc đoi khi sẽ
nghe thấy tiếng Huan.

Bay giờ tren mặt ga khong co thống khổ, ma la cố chấp va kien cường.

To Minh trao nước mắt, đi từng bước một. Hắn trở về bộ lạc trong thấy những
điều nay, khiến phẫn nộ hoa thanh sat khi, hắn phải chiến đấu vi bộ lạc!

"A Cong…đừng lo cho toi. Chan toi đa tan nhưng con co thể chiến đấu…toi…"

To Minh tới gần, co thể nghe thấy giọng noi khan khan của tộc nhan bị thương
noi với A Cong.

A Cong vẻ mặt ảm đạm bi thương, nhẹ gật đầu, dường như biết cai gi, ngẩng đầu
trong thấy To Minh tiến đến.

Khoảnh khắc thấy To Minh, cả người A Cong chấn động, lộ ra vo cung ngoai ý
muốn va kinh ngạc. Ông biết phong ấn của minh, sẽ khong nhanh chong bị người
thường pha vỡ. Nhưng To Minh ở trước mắt khiến ong thấy hoảng hốt, như la ảo
giac.

Lần đầu tien A Cong ở trước mặt To Minh lộ ra vẻ mặt như vậy. Ông khong thể
tin tưởng, To Minh co thể pha vỡ phong ấn của minh, con nhanh như vậy quay về
bộ lạc.

Giờ đay, khong chỉ A Cong trong thấy To Minh, Loi Thần cũng thấy. Ga trợn tron
mắt lộ ra kho tin. Cung luc đo, Ô Lạp ở khong xa vo tinh thấy To Minh đứng
trước mặt A Cong.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #84