Phong Quyến Sơn Kinh Biến!


Người đăng: Boss

To Minh nhấc tay phải len, anh sang đỏ chợt loe, lập tức trong tay xuất hiện
Huyết Lan Mau! Trường mau đỏ hồng như nhuộm đẫm mau tươi, tỏa ra lực lượng
mạnh mẽ. Tren người To Minh bung phat khi thế giống luc treo len Phong Quyến
Sơn. Hắn khong noi một lời, trầm mặc đối diện Diệp Vọng.

"Ngươi…" Con ngươi Diệp Vọng co rut.

Y cảm nhận ro rang từ người To Minh truyền ra khi thế vo cung quen thuộc nay.
Y tuyệt đối khong nhớ lầm khi thế nay. Trong mắt y, thiếu nien hinh dang gầy
yếu chậm rai biến thanh người khac. Người khiến hơi thở y từng rối loạn, nhận
định la người duy nhất co tư cach đấu với minh!

"Ngươi la Mặc To!" Diệp Vọng khong phải người binh thường, lại them tối nay bị
Man Cong sắp xếp tuần tra nơi đay, thoang chốc y liền hiểu ra.

"Ô Sơn bộ lạc của ta gặp nguy hiểm, ta phải trở về. Nếu ngươi ngăn cản, chinh
la kẻ thu của To Minh ta!" To Minh liếc Diệp Vọng một cai, xoay người đi
nhanh. Hắn đa quyết định, khong ai co thể ngăn cản hắn!

Mắt thấy To Minh nhảy len một cai thẳng hướng phương xa, mắt Diệp Vọng loe
sang lộ tia do dự. Hiện giờ thanh đa gặp biến động khiến y sốt ruột, nhưng
nong nảy va do dự chỉ trong chớp mắt liền biến mất, con lại la đậm đặc chiến
ý!

Nếu đổi thanh người ngoai, Diệp Vọng sẽ khong co chiến ý như vậy. Theo y thấy
thi người cung thế hệ khong ai co tư cach đo. Nhưng sau khi so tai cửa thứ
nhất, trong long Diệp Vọng, người duy nhất co đủ tư cach, chinh la Mặc To!

Cửa thứ nhất, Diệp Vọng nhin ten minh đặt song song với Mặc To, nhưng y hiểu
minh đa thua. Y ngất xỉu trở về, con đối thương thi tỉnh tao quay lại quảng
trường.

Diệp Vọng mong chờ Mặc To chiến đấu ở cửa thứ hai, cửa thứ ba. Y muốn chứng
minh minh mới la người thứ nhất trong cung thế hệ. Mặc du y co thể đoan được,
luc đo Mặc To khong tham gia đại thử tiếp theo rất co thể bởi vi tu vi khong
cao. Nhưng Diệp Vọng kieu ngạo, khi đa muốn quyết chiến sẽ khong dựa vao tu vi
ức chế người khac.

"Mặc To!" Diệp Vọng mạnh ngẩng đầu, thanh am lạnh băng, chan phải tiến len một
bước, cả người như ten rời day cung thoang chốc veo một tiếng đa bay thẳng tới
To Minh.

"Ngươi khong đi được!" Diệp Vọng mặc đồ đỏ tựa như lửa, giờ nhảy len giữa
khong trung, bị tuyết dưới đất phản xa, thoạt trong tựa như bong dang duy nhất
trong trời đất.

Tu vi của y đa tới Ngưng Huyết cảnh tầng thứ tam, nhưng hiện giờ lại bị y ức
chế ở tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh. Đay la kieu ngạo của y. Y cho rằng nếu
muốn đấu thi phải đấu quang minh chinh đại. Coi như thắng, cũng phải khiến đối
thủ thua tam phục khẩu phục!

Tiếng bum bum phat ra từ trong người Diệp Vọng. Khoảnh khắc tu vi bị hạn chế ở
tầng thứ bảy, y cach To Minh chưa tới mười met. Bong hinh như lửa, nang len
tay phải chộp hướng To Minh.

Cu chộp nay, chỉ thấy cả người Diệp Vọng như lửa chay, lan da biến thanh đỏ,
thậm chi toc cũng như dung nham. Biển lửa tran ra từ người y, ở trước mắt hoa
thanh ban tay lửa to lớn chộp tới To Minh.

Bay giờ tay lửa ở đằng trước, Diệp Vọng phia sau, theo ban tay lửa xong hướng
To Minh.

To Minh chợt ngừng bước, quanh chan tuyết đọng chớp mắt hoa tan thanh nước
lạnh. Thoang chốc hoa thanh luồng khoi trắng bốc len trời. Cảm giac nong hừng
hực từ tren trời giang xuống bao phủ cả người To Minh. Than thể hắn ở giay
phut tạm dừng thi chan phải mạnh giẫm mặt đất, nhảy người len, xoay lại. Từ xa
nhin thi tay lửa cach To Minh khong tới ba met, xem bộ dạng như muốn chộp lấy
than thể hắn, muốn bop nat thieu hủy thanh tro tan.

"Lửa?" To Minh ở giữa khong trung, anh mắt xuyen thấu qua tay lửa nhin thấy
Diệp Vọng bay nhanh tới. Gần như giay phut tay lửa tới, To Minh cắn đầu lưỡi
phun ra ngụm mau.

Ngụm mau nay khong phải To Minh liều mạng lam ra, ma la Man thuật yeu cầu. Chỉ
thấy sau khi phun ra mau tươi, cả người To Minh hiện ra hai trăm bốn mươi ba
sợi mau, vặn vẹo thanh đồ an kỳ lạ. Ngụm mau bị phun ra nổ tung hoa thanh man
sương!

Đay chinh la thuật Ô Huyết Trần, đem mau hoa thanh sương, bung phat lực lượng
cực mạnh của khi huyết. Sương đỏ bay thẳng tới ban tay lửa, ben trong tran
ngập lửa chay ti tach.

Nhin thi đau phải sương đỏ gi, ro rang chinh la lửa khoi đỏ đang thieu đốt!

Lấy lửa đối lửa!

Sau khi To Minh huyết hỏa trung trung lần thứ ba, trong người biến hoa nghieng
trời lệch đất. Ro rang nhất chinh la trong mau hắn co cảm giac cực nong của
lửa!

Hiện giờ tren trời, lửa khoi đỏ cach ban tay lửa ngay cang gần. Chớp mắt chung
no đụng vao nhau, phat ra tiếng chấn điếc tai. Sau đo thi ban tay to tan vỡ,
như la bị khoi đỏ cắn nuốt, quet một vong bay thẳng tới Diệp Vọng.

Trong như bầu trời đang chay nuốt hết vạn vật!

To Minh luon trầm mặc, hai mắt tran ngập tơ mau, than thể nhoang một cai đa
xong vao khoi đỏ, nang len tay phải. Chỉ thấy Huyết Lan Mau tỏa ra anh sang đỏ
choi mắt, mạnh nem ra.

Tiếng rit sắc ben vang len, Huyết Lan Mau hoa thanh tia chớp đỏ. Xuyen thấu
qua khoi đỏ, trở thanh con chim to lớn cung với khoi đỏ xong hướng Diệp Vọng
biến sắc mặt.

Diệp Vọng chấn động tinh thần, con ngươi co rut. Y khong ngờ rằng Mặc To lại
mạnh như vậy. Giống như đối phương đa noi, nếu minh vẫn hạn chế tu vi thi
khong thể nao thắng được!

Y chẳng hề chần chờ, cơ thể liền lui về phia sau, khong hạn chế tu vi nữa. Cả
người hiện ra bốn trăm ba mươi lăm sợi mau, bung phat tu vi chan chinh.

Cung luc đo, tay phải mạnh đanh hướng đằng trước. Chỉ thấy tren ban tay phải
lấp lanh anh sang, xuất hiện bao tay da thu mau đen. Bao tay tỏa ra cảm giac
am trầm đang sợ, hiển nhien la Man khi!

Đanh ra một quyền vang vọng tiếng chấn. Trước mặt Diệp Vọng xuất hiện ngọn gio
đen, theo nắm đấm nay thanh voi rồng đen vong quanh trong trời đất. No quet
ngang đụng chạm với trường mau va khoi đỏ của To Minh. Tiếng đung đung vang
vọng, To Minh thụt lui bảy tam bước, nhưng cơ thể Diệp Vọng cũng chấn động,
lui bốn, năm bước, than thể nặng nề.

Diệp Vọng khong tạm dừng, y nhảy len lập tức tới gần To Minh. To Minh cũng lao
ra, giờ phut nay hắn bung phat tốc độ mạnh nhất. Cả người hắn như để lại bong
ảo đấu một trận kịch chiến với Diệp Vọng.

Nhin từ xa thi ben ngoai người Diệp Vọng xuất hiện rất nhiều To Minh. Tiếng
chấn vang vọng, chốc lat sau một tiếng vang ngập trời, khoe miệng Diệp Vọng
tran ra mau tươi, lien tục lui ra mười met mới dừng lại, ngẩng đầu thi thấy To
Minh phun ra mau tươi, cơ thể cũng lui hơn mười met.

'Tốc độ thật kinh khủng…tu vi của hắn khong cao bằng minh, nhưng tốc độ như
thế, minh tổn thương hắn một lần, hắn co thể lam minh bị thương vai lần. Người
nay khong uổng la người duy nhất co tư cach chiến đấu với minh trong cung thế
hệ!' Diệp Vọng thầm chấn kinh, nhưng chiến ý cang đậm, nang tay trai chỉ len
trời.

"Mặc To, tiếp theo ta sẽ đấu hết sức!" Diệp Vọng mới noi xong, nhưng luc nay
xuất hiện biến hoa kinh người khong ai tưởng tượng!!!

Chỉ thấy trong thanh đa, tế đan cao kia vao giay phut nay bỗng truyền ra một
tiếng gầm cực kỳ phẫn nộ!

"Kẻ trộm, lam bẩn Thanh Sơn ta, ngươi thật to gan!!!" Thanh am kia thuộc về
Kinh Nam.

Chớp mắt ong đa xuất hiện ở giữa khong trung, bay tới Phong Quyến Sơn. Cung
luc đo, trong thanh đa bốc len khi thế vo cung cường đại, theo Kinh Nam bay
hướng Phong Quyến Sơn. Đay la hơi thở Khai Trần cảnh thứ hai, thuộc về một
người đan ba, người đan ba trung nien cực kỳ xinh đẹp!

Diệp Vọng ngay ra, tinh thần rung động. To Minh mắt chợt loe, khong chut chần
chờ nhanh chong lui ra sau chạy hướng phương xa. Chiến đấu với Diệp Vọng khiến
long hắn vo cung lo lắng. Hắn khong muốn chiến đấu, hắn phải nắm chắc thời
gian trở về bộ lạc!

Bay giờ nhan cơ hội nay, To Minh lấy tốc độ cực nhanh chớp mắt đa ở phia xa
hơn mười met.

Diệp Vọng sắc mặt biến đổi, khong để ý To Minh đa đi xa ma xoay người chạy
nhanh hướng thanh đa. Y khong biết xảy ra chuyện gi, nhưng co cảm giac khong
tốt lắm.

Bay giờ ben ngoai Phong Quyến bộ lạc, trong thảo nguyen menh mong, trong Phong
Quyến Sơn bị Phong Quyến bộ lạc đời đời phong ấn che giấu, xuất hiện kinh
biến!

Dưới nui, tren quảng trường, hiện tại chin người Thạch Hải xuất hiện vẻ mặt
kinh khủng, hoảng sợ, ngơ ngac nhin khoảng khong trước mặt, trong mắt lộ ra
kho tin.

Chỗ họ nhin, khong gian lien tục vặn vẹo, như la co ban tay to đang nắn lấy.
Trong khong gian, một vết rach nhanh chong tach ra, dường như lien tiếp giữa
trời va đất.

Trong khe hở lộ ra Phong Quyến Sơn, khoi đen ngập trời cuồn cuộn dang len, co
tiếng da thu gầm rống.

Giay phut nay, trong tiếng da thu gầm con co tiếng cười am trầm.

"Đung la kỳ thu Hỏa Man Đề Bằng! Tuy chỉ la tia thần thức nhưng đa co lực
lượng như vậy, khong uổng phi bản ton nhiều năm tốn cong sức tim di tich Hỏa
Man!"

Đam Thạch Hải nghe thanh am xa lạ, sắc mặt chin người biến đổi, liếc nhau một
cai, chẳng hề chần chờ lao thẳng tới Phong Quyến Sơn ben trong khe hở. Họ la
tộc nhan Phong Quyến bộ lạc, co kẻ địch ben ngoai xam nhập Thanh Sơn, bay giờ
họ quyết khong thể lui bước!

Nhưng luc chin người mới nhảy len, định tiến vao khe hở, nghe một tiếng hừ
lạnh truyền ra từ sương khoi nui cao. Nhin kỹ thi thấy co một canh tay mau đỏ
tim to đến mười met, vanh tay vươn ra khỏi sương khoi, nhẹ vung hướng chin
người Thạch Hải phương xa.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #83