N Trạch.


Người đăng: Boss

Tiểu hầu ben cạnh lập tức ngẩng đầu tỏ vẻ kinh ngạc, sau khi cẩn thận nhin To
Minh vai lần, lập tức mặt may no hớn hở lien tục gật đầu. Thong thường no chỉ
ở cung To Minh nhiều nhất cũng chỉ la ba hoặc năm ngay, sau khi To Minh trở
lại bộ lạc, chỉ con lại minh no ở nơi nui rừng nay nen hom nay nghe lời noi
của To Minh, no cực kỳ vui sướng.

To Minh hit sau một cai, mặt đon gio nui, hai mắt từ từ nhắm nghiền, hắn chuẩn
ở chỗ nay tu luyện, cho đến khi huyết cảnh tầng thứ nhất ngưng đọng lại hoan
toan mới rời đi.

Du sao hắn khong biết nen giải thich như thế nao với những chuyện phat sinh ở
tren người. Mơ hồ hắn muốn đem việc nay giấu diếm ma khong muốn cho những
người khac biết.

Nhắm mắt một luc, ở tren than To Minh hiện ra một tia mau, tia mau nay tản mat
ra hồng mang yếu ớt, hồng mang nay khong lấp loe ma la co chut ngưng thật.

Hiệnn tại tia mau đa hoan toan hiển lộ ra ngoai chứ khong con như nửa thang
trước chỉ la mới bắt đầu xuất hiện nen con mơ hồ.

Qua trinh tu Man, To Minh co lẽ khong co thien phu, nhưng hắn vẫn co đủ bền bỉ
cung quyết tam lam được mới thoi. Hắn giờ phut nay đang khoanh chan tu luyện
mặc cho thời gian cứ thế từ từ troi qua.

Khong gian ở đay trở nen yen lặng lạ kỳ, mặt trời mọc rồi lại lặn, sương mu
giữa nui rừng cứ hiện rồi biến mất, tiếng cac loai chim quanh quẩn đau đay. To
Minh ngồi tại nơi đay tĩnh tam đến khi mở mắt đa la sang sớm ngay thứ hai.

Hắn thu cong lại, nhin quanh một hồi, tiểu hầu chẳng biết đa đi đau, nhưng ở
tren mặt đất co một số quả dại va vai cai hột vương vai...

To Minh nhặt một số trai cay len rồi ăn hết, vi sức ăn của hắn khong lớn nen
những trai cay ở đay đủ để hắn ăn lưng bụng,nhưng hắn lại khong thich một lần
ăn qua nhiều cho du hắn cũng thich ăn loại quả dại nay,

Ăn xong trai cay, To Minh lại khoanh chan ngồi xuống, chim vao trong Man huyết
đa ngưng luyện được kia. Lần nay, mấy giờ đa troi qua, To Minh mở mắt ra trong
đo lộ ra vẻ nghi ngờ.

"tia mau đầu tien đa hoan toan ngưng tụ rồi, tia mau thứ hai lại cho cảm giac
giống như mau trong cơ thể khong đủ..." To Minh khong thể biểu đạt được cảm
giac luc nay, phảng phất tia mau đầu tien đa hut đi phan nửa huyết dịch nen
hắn khong đủ mau để ngưng tụ ra huyết tuyến thứ hai. điều nay co vai mau thuẫn
rất kho giải thich, nhưng lam cho To Minh cảm giac chan thực.

"Mau khong đủ..." To Minh gai gai đầu, trầm ngam. Hắn khong biết đối với tu
Man giả, nhất la ở sơ ki yeu cầu than thể cường trang cộng với yeu cầu ăn vao
lượng lớn dược vật. Tac dụng của những dược vật nay chinh la nhanh chong tạo
ra huyết dịch, rồi mới tiếp tục tu luyện để ngưng tụ cac huyết tuyến khac.

Cho nen man sĩ ở ngưng huyết cảnh, tu vi cang cao tham, khi huyết lực trong cơ
thể sẽ cang kinh người, một khi bộc phat ra chỉ cần dung sức lực của chinh
minh la co thể xe rach da thu cường đại, cho nen mới gọi la Man!

Việc nay thuộc về bi mật của bộ lạc, chỉ co tộc nhan co Man thể mới co thể
biết được.

"Binh thường trong bộ lạc nếu co người bị thương mất nhiều mau, luc đo sắc mặt
tai nhợt, toan than vo lực, luc nay liền ăn một số thảo dược bổ sung khi huyết
la được..." Ánh mắt To Minh sang ngời, sau khi cẩn thận suy nghĩ, lập tức đứng
dậy cong theo cai sọt đi về hướng sườn nui, lần nay hắn hanh động cực kỳ nhanh
chong, sau nửa canh giờ liền vội va quay về.

Khi trở về, trong sọt co them một it thảo dược vẫn con vương dấu vết bun đất.
Những thảo dược nay được rửa sạch sau đo cho vao một cai bat đa, them một chut
nước rồi đem nghiền nat tạo thanh chất lỏng mau xanh thẫm, tản mat ra một cỗ
mui vị kỳ quai.

Nhưng hắn đa thanh thoi quen với cai mui vị kho nuốt nay, sau khi hit vao vai
cai, hắn lại tăng them một số thảo dược. Cuối cung toan bộ đa hoan toan lam
xong, hắn hit sau một cai khong chut do dự nang bat đa len uống một hơi xong
toan bộ.

Rất kho uống, To Minh cau may cố gắng uống hết sạch khong để lại giọt nao.Hắn
lần nữa khoanh chan bắt đầu tĩnh tọa.

Cho đến khuya, To Minh mở ra hai mắt ngẩn ngơ nhin về man đem đặc quanh ở phia
trước.

"Co tac dụng... nhưng ma nhỏ qua... Phương phap phải điều chỉnh rồi, chắc vẫn
con vai chỗ ta nghĩ sai..." To Minh cau may, việc nay hắn khong thể đi hỏi A
Cong, chỉ co thể chinh minh suy nghĩ.

"Khong đung!!" Hai mắt To Minh chợt loe, hắn chỉ la người thường trong bộ lạc,
chỉ chịu trach nhiệm hai thảo dược, mơ hồ nhớ tới mỗi lần tới đưa cho A Cong
dược vật, A cong chỉ lựa chọn một số, số con lại đưa đến tộc trưởng dựa theo
yeu cầu ma cất giữ, đợi luc cần thi lấy ra luyện chế dược thang để chữa bệnh
chữa thương.

Trong những thảo dược bị A Cong lấy đi co cả Ô long tien, chỉ la về sau dường
như o long tien khong co tac dụng đối với A Cong nen toan bộ để lại cho To
Minh tẩm bổ than thể.

"Lần trước lấy o long tien,sau khi cho Loi thần hắn vẫn con lại một chut." To
Minh lập tức lật cac thứ trong sọt, từ ben trong tim ra một cai binh đất nhỏ,
Sau khi mở ra, một cỗ hương thơm quen thuộc đập vao mặt, thoang nhin qua một
cai ben trong vẫn con dư lại non nửa.

To Minh khong chần chờ ma đưa binh len dốc toan bộ vao trong miệng.

Tiếp đo hắn lập tức khoanh chan, chim trong huyết mạch đa ngưng tụ, To Minh từ
nhỏ uống rất nhiều o long tien, mỗi lần uống xong đều co loại cảm giac choang
vang, mơ mơ mang mang giống như đi ngủ hoặc say rượu.

Nhưng lần nay, lần đầu tien khi uống xong o long tien hắn dựa theo phương phap
tu hanh Man tu, theo sự vận chuyển của huyết dịch trong cơ thể, hắn ro rang
cảm nhận được co phat sinh một cổ lạnh lẽo di chuyển ở ben trong than thể,
hướng cac vị tri trong than thể nhanh chong lan tran.

Sau khi lan tran trong cơ thể, chung dần dần dung nhập vao huyết dịch, khiến
cho tốc độ vận chuyển của huyết dịch lập tức tăng len, lại cang mơ hồ sinh ra
kha nhiều.

"Quả nhien la như thế!" Nội tamTo Minh kich động, đang muốn tiếp tục vận
chuyển, bỗng nhien toan than chấn động, hai mắt mạnh mẽ mở ra, lộ ra vẻ kinh
ngạc kho tin cộng với ý hoảng hốt.

"Tại sao co thể như vậy... Chinh la A Cong..."

To Minh ro rang cảm nhận được khi cảm giac mat lạnh được hấp thu ở ben trong
than thể của hắn thinh linh xuất hiện cac dong chảy mat lạnh, những dong chảy
nay tựa như tồn tại đa nhiều năm, một mực yen lặng chờ đợi đến khi huyết mạch
vận chuyển mới co cơ hội bộc phat.

Ma luc To Minh uống xong một ngụm lớn o long tien, đo chinh la cơ hội để chung
bộc phat!

Phảng phất như vo số dong suối từ bốn phương tam hướng ngưng tụ lại thanh biển
lớn.

Đay chắc hản la một phần đại lễ ma A Cong am thầm chuẩn bị cho hắn từ luc be
đến giờ. Than thể hắn thường xuyen được tẩm bổ bằng o long tien chinh la một
lễ vật lớn rồi. Nếu To Minh tu man, như vậy cổ lực lượng nay sẽ trợ giup hắn
giai đoạn đầu, nếu cả đời nay hắn khong tu man, cũng co thể giup cho than thể
khỏe mạnh.

To Minh trong long hoảng hốt. Ro rang những năm gần đay anh mắt cung dung nhan
gia yếu của A Cong đối với hắn kỳ vọng rất cao. Thể nhưng nửa thang trước hắn
đa lam A Cong trở nen ảm đạm.

"A Cong..." To Minh lẩm bẩm, trong cơ thể hắn vang vọng thanh am rầu rĩ, đại
lượng o long tien quanh năm suốt thang tich gop từng ti một đang thoi động mau
của hắn, khiến cho tia mau thứ hai tren than thể lập tức hiện ra,lấy tốc độ
thật nhanh hiện ra chan thật.

Hơn thế, sau khi tia mau thứ hai hiện ra, tia mau thứ ba thinh linh bắt đầu
ngưng hiện!

Thậm chi tia mau thứ tư cũng mơ hồ tựa như muốn nổi len!

Ngay sau đo, tốc độ biến đổi của than thể To Minh lấy mắt thường co thể thấy
được, cơ thể dần dần trang kiện, khi huyết vận chuyển rất nhanh lam than thể
của hắn lớn len. Nếu vẫn tiếp tục nữa sẽ lam cơ thể hắn phinh to, bắt đầu co
bộ dang của Man tộc, co được than thể trang kiện.

Nhưng vao luc nay, khối mảnh nhỏ mau đen ở trước ngực To Minh đột nhien tản
mat ra một quầng u quang choi mắt như luc ở ben trong Man Tượng!

Quang mang chợt loe, dị biến đột ngột nổi len!


Cầu Ma - Chương #8