Người đăng: Boss
Đứng ở san trống, tầm mắt To Minh rơi vao canh cửa đong chặt của gian phong
thứ hai, từng bước một tiến đến, khong chut do dự tới gần cửa phong, đẩy ra.
Khoảnh khắc cửa phong bị đẩy mở, To Minh nghe thấy một tiếng gầm trầm đục.
Ngay sau đo, một bong xanh nang len đoi tay nhao tới, phat ra hơi thở sat khi
tử vong ập vao mặt.
To Minh mắt chợt loe, vẻ mặt binh thản. Luc trước tu vi của hắn khong cao bằng
đối phương ma đa dam ra tay pha hỏng việc của người ta, đừng noi bay giờ tu vi
vượt xa người nay. Lại them người nay bị suy yếu keo dai, con la đem trăng,
hắn đau cần sợ. Gần như khi bong xanh nhao tới, To Minh nang len chan phải
mạnh giẫm mặt đất!
Toan than một trăm sau mươi sợi mau bung nổ, hinh thanh ap lực mạnh mẽ, khong
lui nửa bước, chỉ bằng uy nhiếp đanh hướng bong xanh.
Bong xanh bị uy nhiếp khi huyết của To Minh chấn động, bỗng chốc tan vỡ, hoa
thanh từng điểm sang xanh, khiến gian phong vốn tối đen bị anh sang xanh chiếu
rọi.
Ô Sam toc tai bu xu, mặt trắng bệch khoanh chan ngồi trong phong, nhin chằm
chằm To Minh, khoe miệng chảy ra mau tươi. Hiển nhien khi To Minh đến, ga miễn
cưỡng thi triển ra một Man thuật, nhưng thuật nay khong thể cản trở To Minh,
ngược lại theo Man thuật bị pha, Ô Sam bị thương.
"Mặc To!!!" Mắt Ô Sam lộ ra khong cam long va đien cuồng, gầm len một tiếng.
To Minh sắc mặt thản nhien, khong them để ý Ô Sam đien cuồng, nhấc chan len đi
vao trong phong, cach Ô Sam mấy met, lạnh lung nhin ga.
"Xem ra ngươi thật sự suy yếu, ngay cả người hầu ben cạnh chuyen cung cấp mau
giữa tran cho ngươi cũng khong thấy một người ngay tại đay." To Minh chậm rai
mở miệng, thanh am khong nhanh khong chậm.
Mặt Ô Sam nổi gan xanh, co đắng cay. Luc trước ga nghe tiếng động trong san
lập tức nghi ngờ. Ga chỉ nghe tiếng nhưng khong cảm nhận một chut khi huyết
nao, dường như cửa cổng tự động mở chứ khong ai đẩy ra.
Nhưng ga co cảm giac nguy hiểm ro rệt, đặc biệt la khi cửa phong cũng bị đẩy
ra, cảm giac đo tăng mạnh tới đỉnh điểm. Thế nen ga mới khong them đắn đo thi
triển Man thuật. Nhưng Man thuật thất bại, khi ga định lao ra phong thi trong
thấy khuon mặt người đứng ngoai.
Nhin thấy ro, ga khong lao ra nữa. Bởi vi người đến la Mặc To, la người khiến
ga rất nghi ngờ nhưng khong dam đụng chạm, Mặc To!
Đứng chung với Diệp Vọng, khiến ga chinh mắt thấy cai gi gọi la vừa động liền
kinh người. Tinh anh như vậy, Ô Sam chỉ co thể chua chat. Nhưng Ô Sam khong
ngu, ngược lại cực kỳ thong minh. Ga mơ hồ đoan được vi sao đối phương tới
đay, nhưng khong dam tin tưởng.
"Ngươi cướp đi Nguyen Huyết Thi Khi của ta, khiến ta mỗi giay mỗi phut đều yếu
ớt. Lấy than phận của ta luc trước ap bức họ, một khi họ biết ta suy yếu sẽ co
nguy hiểm với ta!" Ô Sam nhắm mắt lại, hit sau, khi lần nữa mở ra, gan xanh
tren mặt tan đi, biểu tinh trở lại binh thường.
Thấy Ô Sam mau chong hồi phục, khong con giận dữ va khong cam long, trong
giọng noi khong che giấu ma trực tiếp thổ lộ bản than yếu ớt, khiến To Minh co
chut kham phục người nay.
"Việc trước kia Ô toi co gi khong phải, hy vọng Mặc huynh khong cần để ý." Ô
Sam noi, đứng dậy cui đầu hướng To Minh.
Vẻ mặt To Minh binh tĩnh nhưng trong long cang ấn tượng sau với Ô Sam. Hắn
nhin Ô Sam, ga cũng nhin To Minh. Hai người nhin chăm chu thật lau sau, To
Minh bỗng bật cười.
"Giao tiếp với người thong minh đich thực đỡ mệt hơn nhiều, ngươi ra gia đi."
Ô Sam đe nen kich động. Hiện tại ga khong con ý định gay chuyện với đối
phương. Theo ga thi bay giờ minh đa khong con tư cach nay. Tu vi khong cao
bằng đối phương, tiếng tăm cang khong so sanh được. Đặc biệt la theo ga phan
tich, người nay rất co thể khong lau sẽ được Man Cong dẫn dắt, ở Phong Quyến
bộ lạc bọn họ nhận bồi dưỡng. Người như thế, ga khong muốn tiếp tục đối địch.
Hiện giờ hy vọng duy nhất của ga chinh la lấy lại Nguyen Huyết, để tu vi mau
chong hồi phục. Du sao ngay mai la thi đấu cửa thứ hai, đối với ga cực kỳ quan
trọng.
"Khong biết Mặc huynh muốn cai gi? Ta co Man Khi nhưng thich hợp với Man thuật
của ta, la A Cong ban cho, khong thể trao đổi…" Ô Sam chần chờ một chut, ngập
ngừng noi. Theo ga thi Nguyen Huyết quan trọng hơn Man Khi gấp mấy lần nhưng
khong dam lấy no lam trao đổi. Du sao tất cả Man Khi chỉ thuộc về bộ lạc,
khong phải của ca nhan.
"Ta khong cần Man Khi, lấy thạch tệ giao dịch đi, năm ngan thạch, thứ nay để
ngươi!" To Minh noi, từ trong long ngực lấy ra binh nhỏ. Mặt ngoai tơ trăng
khi tay hắn đụng vao binh thi đa biến mất, khong ai trong thấy.
Nhin binh nhỏ, tim Ô Sam đập thinh thịch, nhưng nghe thấy lời To Minh thi cười
khổ.
"Mặc huynh, ta…ta chỉ co hơn ba ngan thạch…"
To Minh khong noi lời nao, lặng im nhin Ô Sam, chốc lat sau lặng lẽ bỏ binh
nhỏ vao ngực, từ từ mở miệng.
"Nếu đa thế thi chờ Ô huynh co đủ thạch tệ rồi kiếm Mặc ta đi."
Ô Sam lập tức sốt ruột. Nếu tối nay ga được đến Nguyen Huyết, ngay mai con co
hy vọng. Một khi hom nay khong thể đạt được, cửa thứ hai sang sớm mai sẽ như
trời cao khong thể với tới.
Ga khong biết lam sao tim được Mặc To bi ẩn nay. Nếu đối phương rời đi, du ga
kiếm đủ thạch tệ cũng kho đổi lại Nguyen Huyết.
"Đợi đa…Mặc huynh, khong ấy như vậy đi, ngươi ở đay chờ chốc lat, giờ ta lập
tức ra ngoai gom gop thạch tệ, tối đa hai tiếng đồng hồ nhất định sẽ trở về.
Ngươi…ngươi chờ ta hai tiếng được khong?" Ô Sam vội noi.
To Minh nhướng may liếc Ô Sam một cai, khong them quan tam xoay người muốn đi.
Hắn khong thể nao ngồi đay chờ. Du Ô Sam sẽ khong co ý định gi thi To Minh
luon cẩn thận.
"Mặc huynh, chờ! Ta thật sự chỉ co ba ngan ba trăm thạch tệ, vậy đi, ta them
vao vật nay thi sao?" Ô Sam sốt ruột, vội tiến len vai bước, cắn răng từ goc
phong lấy ra một cai hộp gỗ.
Ga lưu luyến khong nỡ, mở ra no trước mặt To Minh. Chỉ thấy trong hộp co một
cọng cỏ bảy la mau tim.
La rất kỳ lạ, mỗi một la đều tach ra bảy nhanh, tuần hoan, nhin thoang qua co
cảm giac hỗn độn.
"Thất Diệp Thảo nay cực kỳ hiếm thấy, la ta vo ý co được, gia trị vai ngan
thạch tệ!" Ô Sam nhin To Minh, đưa ra no.
Khi To Minh thấy thảo dược kia thi tim lập tức đập nhanh, đon lấy cẩn thận
nhin, xac định chinh la no, la một trong hai loại thảo dược luyện chế Nam Ly
Dược ma hắn chưa từng thấy!
To Minh khong lộ tam tinh, đong lại hộp gỗ, nhin Ô Sam như thể con do dự.
Ô Sam cực kỳ hồi hộp. Thật lau sau, khi thấy To Minh gật đầu thi ga kho thể
che giấu sự kich động, vội vang lấy ra thạch tệ trắng gia trị một trăm bỏ vao
một cai tui, cung kinh giao cho To Minh.
To Minh nhin một cai, xac định khong sai sot thi lấy ra binh nhỏ đưa cho Ô
Sam.
"Nguyen huyết của ngươi đich thực đang gia, đừng đanh mất nữa." To Minh nhin
ga một cai, xoay người ra khỏi phong, chim trong anh trăng, biến mất tại bong
đem.
Ô Sam cầm binh nhỏ nhin To Minh rời đi, sắc mặt biến đổi lien tục. Thật lau
sau ga thở dai, triệt để từ bỏ suy nghĩ tim đối phương gay chuyện.
………….
Ở chỗ Ô Sơn bộ lạc cự ngụ, To Minh xem ba mươi thạch tệ trắng trong tay, long
co chut kich động. Đo giờ hắn chưa từng co nhiều tiền như vậy. Nhin thạch tệ
phat ra anh sang trắng lấp lanh, To Minh kiềm khong được cầm từng cai, khong
ngừng xem. Cảm giac co được số lớn gia tai, khong khac mấy với khi hắn bị mọi
người nhin chằm chằm.
Từ tui gần như trống rỗng thoang chốc biến thanh co nhiều thạch tệ như thế,
khiến To Minh co cảm giac nha giau mới nổi. Du sao hiện tại hắn nắm giữ tiền
bạc nhiều nhất.
'Nếu để Loi Thần biết minh co nhiều thạch tệ đến thế, nhất định sẽ cứng họng
khong dam tin.'
Tren mặt To Minh lộ ra sự đắc ý của tuổi trẻ. Quan trọng nhất la đay la số
tiền lớn, theo hắn thấy thi như la miễn phi co được, khong trả gia qua nhiều.
Cai nay khac xa với khi ban một Thanh Trần Dược đổi lấy một trăm thạch tệ.
"Ô Sam đung la giau thật. Ga lam tinh anh đời sau của Phong Quyến bộ lạc, co
gia tai như thế cũng la tất nhien, nhưng lần nay giao dịch với minh rồi chắc
cũng khong con lại bao nhieu."
To Minh mới khong tin Ô Sam chỉ co bao nhieu thạch tệ, nhưng chắc cũng khong
con nhiều mấy.
Con về nguy cơ tiềm ẩn, To Minh sớm tinh ro. Đầu tien, tu vi hắn cao hơn Ô
Sam, vậy thi coi như ban ngay gặp cũng chẳng co gi. Quan trọng nhất la Ô Sam
khong biết Mặc To chinh la To Minh, cũng khong thể nao tim đến hắn. Như vậy
thi chỉ cần To Minh khong lộ ra than phận la an toan rồi.
Mặt khac, Ô Sam co dam tim minh gay chuyện hay khong lại la vấn đề khac. Thậm
chi rất co thể Ô Sam sẽ nhịn, khong kiếm chuyện. Du sao ga khong phải kẻ ngốc,
biết tiến lui.
---o0o---
-----oo0oo-----