Người đăng: Boss
Sau khi Loi Thần rời đi, trong phong chỉ con lại A Cong va To Minh. Thấy A
Cong đến, To Minh vội vang đứng dậy, long rất khẩn trương. Hắn khong biết hanh
động của minh trong cửa thứ nhất Đại Thử co đung hay khong.
Trong phập phồng lo sợ, A Cong khuon mặt tươi cười ngồi đối diện To Minh. Nhin
thiếu nien gầy yếu, khuon mặt thanh tu con chut non nớt, mắt ong loe tia hoai
niệm.
"Ngươi lớn rồi…tới đay, ngồi ben cạnh A Cong." Thật lau sau, A Cong nhẹ giọng
noi.
"A Cong." To Minh ngồi xuống nhin nếp nhăn tren mặt A Cong dường như nhiều
them chut, la dấu vết năm thang để lại, lộ ra tang thương.
"Ở cửa thứ nhất ngươi đa lam rất tốt." A Cong cười sờ đầu To Minh, từ trong
ngực lấy ra một binh nhỏ đưa cho hắn.
"Ben trong co ba giọt Man Huyết Khai Trần cảnh, ngươi hay cất kỹ, luc thich
hợp sẽ co trợ giup rất lớn cho ngươi. A Cong co thể lam cho ngươi chỉ bao
nhieu đo." A Cong nhin To Minh, trong mắt lộ ra ý nghĩa ma độ tuổi như To Minh
xem khong hiểu.
"Cach hấp thu Man Huyết Khai Trần cảnh rất đơn giản, lấy Ô Huyết Trần đem Man
Huyết hoa thanh sương mu bao bọc toan than, chậm rai hấp thu. Dung để tẩm bộ
mau thịt trong người, nhưng mỗi lần tối đa chỉ co thể hấp thu một giọt, khong
thể tham nhiều, cần tiến dần theo thứ tự, nếu khong sẽ tổn thương bản than." A
Cong nhin To Minh, nghiem tuc dặn do.
To Minh nhin A Cong, hắn khong biết tại sao long co cảm giac bất an. Vẻ mặt va
lời noi của A Cong tran ngập ý nghĩa To Minh khong hiểu.
"A Cong…người…" To Minh bản năng nhận lấy binh nhỏ đựng Man Huyết, đang muốn
noi gi thi thấy A Cong cười lắc đầu, nhin hắn với vẻ mặt hiền hoa.
"Đừng lo lắng, nguy cơ bộ lạc khong phải khong thể giải trừ. A Cong đa ban bạc
với Man Cong Phong Quyến bộ lạc, chắc sẽ khong xuất hiện ngoai ý muốn. Ngươi
phải lam chinh la chăm chỉ tu luyện. Nếu co một ngay ngươi đạt tới Khai Trần
cảnh, co thể rời khỏi đay ra vung đất ben ngoai, ngươi nhớ phải đi một chuyến
Giới Man Sơn." A Cong chậm rai mở miệng.
"Giới Man Sơn… la ở đau?" To Minh ngay ra, mơ hồ cảm thấy việc nay co lien
quan đến than thế của minh. Nhưng A Cong đột nhien noi vậy khiến hắn ngay cang
bất an, hoa thanh lo au thay thế cho chấn kinh va mờ mịt.
"Ở trong long ngươi…" A Cong nhin To Minh một cai, từ từ noi.
To Minh giật minh, hơi kho hiểu.
"Được rồi, việc nay ngươi chỉ cần nhớ la được. Khong noi nữa, A Cong va Man
Cong Phong Quyến bộ lạc đa định rồi, sau nay ngươi sẽ dung than phận Mặc To ở
lại Phong Quyến bộ lạc. Man Cong Phong Quyến bộ lạc sẽ bồi dưỡng ngươi va Diệp
Vọng, như vậy sẽ giup ich rất lớn cho ngươi, lớn hơn A Cong, cho người co cang
nhiều cơ hội bước vao Khai Trần." A Cong biểu tinh trầm trọng nhin To Minh,
thấy hắn co vẻ do dự muốn mở miệng thi nghiem nghị noi.
"Nhưng ma…A Cong, toi khong muốn ở lại Phong Quyến bộ lạc, toi…"
A Cong noi lời qua đột nhien khiến To Minh chẳng co tam lý chuẩn bị, khong ngờ
sẽ la như vậy. Nếu hắn sớm biết cửa thứ nhất Đại Thử sẽ gay nen biến đổi trước
mắt, hắn tuyệt đối khong tranh đoạt thứ hạng qua cao. Hắn sốt ruột con chưa
noi dứt lời đa thấy mắt A Cong loe tia sắc ben.
"To Minh! Việc nay A Cong đa quyết định, sau nay ngươi nhất định phải ở tại
đay!" A Cong nghiem khắc noi.
To Minh im lặng nhưng mắt ro rang lộ ra bướng bỉnh.
Nhin sự bướng bỉnh trong mắt To Minh, A Cong thầm than, biểu tinh dịu xuống,
chăm chu nhin hắn, từ từ noi.
"To Minh, Ô Sơn bộ lạc cach Phong Quyến bộ lạc khong xa, ngươi co thể tuy luc
trở lại."
To Minh cắn moi, khong biết nen noi cai gi.
"Hơn nữa A Cong đa quyết định, Ô Sơn bộ lạc sẽ gia nhập Phong Quyến bộ lạc,
rời khỏi Ô Sơn, tại ngoai thanh đa dựng len bộ lạc mới. Kỳ thật cach ngươi rất
gần." A Cong noi tiếp.
"Nhưng ma A Cong, toi khong muốn trở thanh tộc nhan Phong Quyến bộ lạc, toi
thuộc về Ô Sơn bộ lạc!" To Minh chần chờ một chut, nhỏ giọng noi.
A Cong im lặng nhin To Minh, hồi lau sau lại mở miệng.
"To Minh, A Cong để ngươi ở tại Phong Quyến bộ lạc, trừ vi tốt cho ngươi ra
con co ẩn ý khac. Than phận ngươi biến cao, tu vi mạnh hơn, tựa như Diệp Vọng,
cũng co thể từ ben ngoai giup đỡ Ô Sơn bộ lạc. Chẳng lẽ ngươi khong muốn giup
ich cho Ô Sơn bộ lạc?"
"Toi…" To Minh ngẩn ra.
"Cứ vậy đi, việc nay khong vội, ngươi cũng khong cần đắn đo qua lau. Đợi tất
cả đều kết thuc, đợi Ô Sơn bộ lạc di chuyển thi lại ra quyết định. Đến luc ấy
A Cong sẽ đich than đưa ngươi, thậm chi ngươi khong cần ở trong thanh đa ma la
ngụ tại Ô Sơn bộ lạc, như vậy đa được rồi chứ?" A Cong mỉm cười xoa đầu To
Minh.
Thế nay To Minh mới thở ra, ngẫm nghĩ xong nghe lời gật đầu. Nếu la như thế
thi hắn co thể chấp nhận. Trong long To Minh, bộ lạc của minh chỉ co một, đo
chinh la Ô Sơn bộ lạc.
"Được rồi, nếu ngươi khong tham gia thi đấu sắp tới, mấy ngay nay cứ ở lại
Phong Quyến lam quen hoan cảnh nơi đay. Đợi đam Bắc Lăng thi xong hết Đại Thử,
chung ta sẽ cung nhau trở về bộ lạc." A Cong mỉm cười đứng dậy.
Ông khong hỏi rốt cuộc To Minh lam sao ma đạt tới thứ bậc đo, cũng khong hỏi
sự lĩnh ngộ đối với sau hang số, ma la mỉm cười nhin To Minh thật lau, xoay
người rời đi.
To Minh nhin bong lưng A Cong dần khuất xa, tấm lưng kia co sự tang thương,
khiến long To Minh chẳng biết vi sao chợt nhoi đau.
Mai đến khi A Cong rời đi, trong phong chỉ con lại một minh To Minh. Hắn yen
lặng ngồi đo, nhớ lại từng lời A Cong vừa noi, trong long co suy nghĩ rieng.
'Minh con chưa đủ mạnh…minh phải mạnh mẽ len!!!'
Thật lau sau, To Minh nghiến chặt răng, biểu tinh kien quyết. Du hắn nhin
khong thấu ý nghĩa trong mắt A Cong, nhưng hắn co thể cảm nhận được sự việc
khong giống như A Cong đa noi, bộ lạc gặp nguy hiểm khong dễ dang giải trừ.
'Muốn biến mạnh, trong thời gian ngắn kho thể tiếp tục huyết hỏa trung trung,
chỉ co luyện dược. Cai nay cần rất nhiều thạch tệ…' To Minh nhiu may, hiện giờ
hắn thiếu thốn nhất la tiền tai.
'Phải lam sao đay. Luc trước đa ban ra Thanh Trần Dược một lần, khong biết co
khiến ai chu ý khong. Nếu khong đi ban sẽ khong co tiền. Nhưng nếu co người
chu ý thi sẽ khong thể lần nữa ban đan dược.' To Minh nghĩ hết cach nhưng vẫn
khong ra.
'Thoi, chỉ co thể hỏi A Cong một it thạch tệ…' To Minh thầm thở dai. Vốn hắn
khong muốn cho A Cong them ganh nặng, du sao dựa theo kế hoạch thi lần nay hắn
cần thạch tệ số lượng rất lớn.
To Minh đứng dậy đang muốn đi tim A Cong, bỗng nhien hắn ngừng bước chan,
trong đầu loe tia sang.
To Minh đứng giữa phong, mắt lấp loe, suy nghĩ kia ngay cang ro rang. Chốc lat
sau, To Minh lại ngồi xuống, đắn đo suy nghĩ thật lau, từ trong ngực lấy ra
một cai binh nhỏ.
Ben ngoai binh co tia sang lượn lờ, ben trong chinh la mau xanh luc trước hắn
cướp từ chỗ Ô Sam, bịdung anh trăng hoa tơ quấn lấy, khong lộ ra chut hơi thở
nao.
Hiện giờ hắn cầm binh nhỏ, hai mắt dần sang ngời, trong đầu dấy len một suy
nghĩ hắn suy tư kỹ cang dần ra quyết định.
"Vật nay nhất định rất quan trọng với Ô Sam! Hơn nữa co nghe Bắc Lăng noi, Ô
Sam ở trong Phong Quyến bộ lạc sanh ngang với Thần Xung, chỉ dưới Diệp Vọng!
Người như vậy, luc trước Đại Thử đều la ba hạng đầu, nhưng hiện giờ ga chỉ xếp
hạng mười hai. Coi như la bởi vi Tất Tuc xuất hiện, ga khong thể tiến vao ba
hạng đầu nhưng sẽ khong rơi khỏi mười hạng. Hiện giờ xảy ra biến đổi như vậy,
chỉ co một giải thich, người nay bị suy yếu! Chỉ co bản than ga yếu đi mới xảy
ra vấn đề, nếu khong thi sẽ khong biểu hiện như thế trong Đại Thử, cũng khong
thể nao giấu tai vao luc đo. Lấy than phận như ga, khong cần lam thế!" To Minh
thi thao, đầu oc bắt đầu phan tich.
'Vậy xem ra ga co năm phần khả năng la bởi vi mất đi…vật nay!' To Minh hai mắt
loe tia sang nhin binh nhỏ trong tay, khoe moi cong len nụ cười.
'Ô Sam la tinh anh thế hệ sau trong Phong Quyến bộ lạc, chắc nha ga giau lắm…'
Nụ cười tren mặt To Minh cang them rạng rỡ.
'Nhưng vật nay rốt cuộc la gi ma quan trọng với ga như thế.' To Minh suy tư
nhưng khong hanh động thiếu suy nghĩ, ma la tĩnh tọa điều dưỡng. Thời gian
troi qua, mai đến khi ben ngoai hoan toan tối đen, trăng sang treo cao thi To
Minh mới mở mắt ra.
'Hiện giờ co thể nghien cứu rồi.'
To Minh khong do dự nữa, cầm lấy binh nhỏ vung len. Bỗng chốc tơ trăng tren
binh tản ra. To Minh để binh nhỏ gần sat minh, mở ra nắp binh, cẩn thận nhin.
Mau xanh trong binh hơi sẫm mau, dường như thời gian dai khong trở về người Ô
Sam, mất đi nhan sắc va linh tinh.
'Trước tien phải xem vật nay co lợi ich gi với minh khong đa. Nếu khong co ich
thi mới tiến hanh bước tiếp theo được.'
To Minh chẳng hề chần chờ đổ ra mau trong binh. Mau tươi bềnh bồng trước mặt
hắn, chẳng hề mui tanh của mau, giống như no khong phải la mau.
Nhin chằm chằm no, To Minh tum lấy no, chậm rai đặt ở giữa tran.
---o0o---
-----oo0oo-----