Người đăng: Boss
Một bước tiến tới, người To Minh toat ra nhiều khoi đen, trong khoi ẩn chứa
hơi thở tử vong cực kỳ đậm, đủ khiến người trong thấy rồi tinh thần rung động,
nếu đụng vao thi khong biết sẽ co hậu quả gi.
To Minh chịu đựng đau đớn kho tả, cất bước biến mất. Động phủ ầm một tiếng sụp
xuống, trở thanh phế tich nhưng vẫn bị hơi thở tử vong đậm đặc quấn quanh.
Giay phut To Minh biến mất thi tren trời vai vệt đỏ bỗng tới gần, người đi đầu
chinh Than Đong, theo sau con co mấy người, đều la cường giả kẻ giang trần Ta
Linh Tong trong Thien Thủy Cốc.
"Tử khi thật mạnh!"
"Người nay la ai, mới nay khong thấy ro hinh dạng nhưng tử khi đậm đặc lam
người thấy ghe rợn, chẳng lẽ la loại thien thi vật khoi mị ư?"
"Nơi nay con co dấu vết nguyen thần giang xuống!"
Than Đong nhin bốn phia, anh mắt doi theo phia xa To Minh rời đi, mắt lộ suy
tư. Sau lưng ga đam người bị sự quai dị nơi đay hấp dẫn, ban tan va thụt lui,
khong muốn dinh vao tử khi chốn nay.
"Lao tổ, chung ta co cần đuổi theo khong?" Sau lưng Than Đong đi ra một người
đan ong trung nien, biểu tinh lộ vẻ e ngại, nhin tử khi đậm đặc bốn phia, chắp
tay hướng Than Đong.
"Khong cần, chung ta đa lấy Hạo Dương Thạch từ tay Cố Nguyen Hải rồi, đa hoan
thanh nhiệm vụ, khong cần phiền phức nữa." Than Đong trầm ngam luc sau từ từ
noi.
"Đung la vậy, du sao chung ta phải chấp hanh nhiệm vụ tiếp theo của Cấp Ảm đại
nhan, quyết chiến cung tong mon khac. Ta thấy nơi nay tử khi đậm như vậy,
người mới rời đi chắc co tu vi kinh khủng lắm, khong cần day vao." Trong đam
người co một ong lao ao đỏ trầm giọng noi.
Bảo Thu cũng đứng trong đam người, tim đập nhanh. Du mới nay họ khong trong
thấy ro bộ dạng To Minh nhưng chỉ bằng vao cảm ứng, co lờ mờ nhận ra tản tử
khi đậm đặc thế nay chinh la To Minh!
Đam người lấy Than Đong dẫn đau ở lại đay chốc lat, do xet bốn phia rồi ga
biến thanh cầu vồng rời đi, đam người theo sau dần đi xa.
'Ben nay co thể lam được điều như vậy, buộc lui kẻ nguyen thần giang xuống thi
co lẽ chỉ co hắn.' Khi Than Đong rời đi thi ngoai đầu nhin sau lưng vung đất
tran ngập tử khi, trong đầu hiện ra hinh ảnh khiến ga kho quen, anh mắt như vo
tinh lướt qua Bảo Thu.
Tạm thời khong noi đến đam người, To Minh thuấn di đi, xuất hiện rồi lại thuấn
di, mai đến xuất hiện trong động phủ tam phu văn Thien Thủy Cốc. Bong dang hắn
vừa hiện ra thi than thể rung minh một cai, toan than vong quanh hơi thở tử
vong khoi đen, đặc biệt tay phải gần như sắp hoa tan. Đau đớn tran ngập toan
than hắn, trong động phủ To Minh nghiến răng, khoanh chan ngồi xuống, nhin
chằm chằm tảng đa trong tay. Từ tảng đa tỏa ra hơi thở chi dương như la mặt
trời cực nong như muốn hoa tan tất cả băng gia.
Dường như trong tay nắm lấy một đoan lửa bất diệt, cho To Minh nguy hiểm cực
lớn.
Nhin chằm chằm Hạo Dương Thạch trong tay, To Minh hit thở dồn dập, mắt dần lộ
ra tơ mau.
'Một tảng đa nho nhỏ đa khiến ta chật vật như vậy. Nếu sau nay thật sự rơi đi
đất hạo dương nay, vậy e rằng chỉ vai giay sau ta sẽ tan biến thanh may khoi.'
Tay phải To Minh khong thả lỏng ma cang nắm chắc.
'Ta khong tin lấy tu vi của ta khong ức chế được một khối Hạo Dương Thạch nho
nhỏ nay!!!' Mặt To Minh nổi gan xanh, tu vi trong người bỗng bung phat, toan
than sức mạnh chuyển động khiến than thể tản ra tử khi ngay cang nhiều. Một
lat sau trong động phủ đa la giơ tay khong thấy năm ngon, toan bộ la khoi đen
đậm đặc.
Trong khoi đen tu vi của To Minh di chuyển cang nhanh hơn, vận chuyển toan bộ
lực lượng hắn co thể tản ra, trấn ap Hạo Dương Thạch trong tay!
'Đa nay như lửa, co lẽ đối với người ngoai khong co gi nhưng với ta thi gắt
gao như khắc mệnh!' To Minh nang len tay trai ấn phap quyết mạnh ấn vao Hạo
Dương Thạch ở tay phải. Tay trai của hắn lập tức xuất hiện cực hạn tan biến,
người run bần bật, dường như tất cả cố gắng khong thể lay động tảng đa nay một
ly.
'To Minh ta cố tinh khong tin!!!' Mắt To Minh lộ ra am trầm.
'Đa nay du la lửa, du ta ở trước mặt no la bươm bướm cũng phải dung than hinh
dập tắt no!!! Du no la mặt trời con ta la băng tuyết, cang tới gần thi cang
hoa tan, vậy ta phải trong hoa tan dập tắt no!' Than thể To Minh nhanh chong
giờ đi, giờ trong như ong lao tang thương, đổi lam người quen thi e rằng kho
thể nhận ra ngay.
Tu vi của hắn bung phat như vo số băng gia rot vao mặt trời, khong ngừng hoa
tan, tan biến, nhưng vẫn khong từ bỏ, ben trong To Minh co sự cứng cỏi va
khong cam long.
Hắn khong tin sẽ bị một tảng đa binh thường đanh bại. Nếu khong thể trấn ap
một tảng đa vậy hắn khong biết minh co con can đảm đi cang xa, ra khỏi đất m
Tử nay khong!
Thời gian chậm rai troi qua, chớp mắt đa la bảy ngay. Trong bảy ngay than thể
To Minh hơn phan nửa mơ hồ, ngay cả ý thức cũng trong cơn đau khong thể chịu
đựng. Cai loại đau đớn, tan biến, cảm giac khắc mệnh đo, mọi thứ đru khiến
người phat cuồng.
To Minh cắn răng, tay phải nắm Hạo Dương Thạch chẳng chut thả lỏng. Hắn co thể
cất đi no, tạm thời tranh ne mũi nhọn, co thể chờ tu vi cao chut rồi mới thử.
Nhưng hắn khong co!!
Hắn khong muốn lam như vậy, nếu trong long co keo dai, tồn tại sự ne tranh,
vậy hắn đanh mất can đảm lao ra khỏi đất m Tử. Hắn khong tin một tảng đa co
thể khiến To Minh hắn mất mạng!
Chinh vi sự khong tin nay khiến du hắn co chịu đựng đau đớn lớn hơn nữa, tam
linh chẳng hề dao động. Bảy ngay, hắn đien cuồng vận chuyển tu vi trong người,
toan bộ bung phat trấn ap tảng đa!
'Nếu ngươi la lửa thi ta chinh la băng gia dập tắt lửa!'
'Nếu ngươi la mặt trời vậy ta chinh la đem đen xua tan mặt trời!'
'Ngươi va ta trời sinh tương khắc, vậy nếu ngươi co thể khắc ta thi ta cũng co
thể khắc ngươi!!!' To Minh thầm gao thet.
Đến ngay thứ tam, khi tu vi toan than hắn bung phat, trong tam ngay khong
ngừng trấn ap tu vi co dấu hiệu suy kiệt thi Hạo Dương Thạch trong tay hắn lần
đầu tien vang tiếng ket ket, một khe nứt hiện ra!
Theo khe nứt xuất hiện, thật nhiều tử khi lao vao khe hở, đanh vao toan Hạo
Dương Thạch, tựa như nước va lửa chem giết. Trong khoảnh khắc, To Minh từ thế
yếu phản kich khiến hơi thở chi dương tren Hạo Dương Thạch hiếm thấy xuất hiện
suy yếu!
Loại chuyện nếu bị người tien tộc thấy thi chắc chắn sẽ hoảng sợ, bởi vi Hạo
Dương Thạch co thể khiến linh hồn người tien tộc giữ ở trạng thai dương chi do
đo giang xuống đất m Tử ma khong bị chỗ nay ảnh hưởng qua nhiều. Tại đất hạo
dương khong co qua nhiều Hạo Dương Thạch.
No gần như khong thể bị biến đổi, khong co khả năng bị hơi thở tử vong tran
ngập, vi chỗ nao co no la tất cả tử khi sẽ tan biến ngay!
Nhưng hom nay Hạo Dương Thạch ở chỗ To Minh xuất hiện dấu vết thay đổi, xuất
hiện dấu hiệu bị trấn ap, mặc du chỉ la dấu vết, cach hoan toan thay đổi con
rất xa nhưng dấu hiệu xuất hiện đủ khiến tất cả người trong thấy tinh thần
rung động, khong thể tin.
Khi ngay thứ mười đến, tu vi trong người To Minh cang kho kiệt nhưng con ngươi
trong tơ mau cang kien định. Hạo Dương Thạch trong tay hắn tỏa ra hơi thở chi
dương đa khong thể so sanh với mười ngay trước. Tuy bai xich vẫn rất manh liệt
nhưng To Minh cảm giac sẽ khong sai.
Mười ngay nay đối với hắn la khắc nghiệt, co thể noi trải qua đợt lột xac
khong thể hinh dung. Trong cực hạn thống khổ va đien cuồng hắn vẫn chống chọi,
keo dai cang lau thi Hạo Dương Thạch cang yếu ớt!
'Rồi sẽ co một ngay ta hoan toan chuyển hoa đa nay, khiến sự sống của no biến
thanh tử khi, khiến Hạo Dương Thạch trở thanh m Tử Thạch!' To Minh đối với Hạo
Dương Thạch thi uy lực yếu rất nhiều, bị no trấn ap, hắn nang len tay trai
rạch vết thương nơi ngực. Giay phut co vết thương, tay hắn cầm Hạo Dương Thạch
ấn vao miệng vết thương.
Khoảnh khắc Hạo Dương Thạch đụng chậm với vết thương của To Minh, đoi mắt hắn
hơi tan ra nhưng chớp mắt trở lại binh thường. Hắn cắn chặt răng, cứng rắn
nhet Hạo Dương Thạch vao vết thương, dung nhập vao trong người.
Đay la một lần phản kich của hắn, phản kich đất hạo dương!
Hắn phải ghi nhớ loại nong chay nay, nhớ kỹ dưới hạo dương minh heo tan. Ghi
nhớ mọi thứ, phải khiến minh dần thoi quen, vi sau nay rời khỏi đay thi kế
hoạch, chuẩn bị, thoi quen!
Khi Hạo Dương Thạch dung nhập vao người To Minh, đoi tay hắn ấn phap quyết,
lập tức than thể như biến thanh lốc xoay khổng lồ cuốn hết tử khi vao trong
động phủ nay, cuồn cuộn hut hết, lẻn vao từ trong miệng vết thương nơi ngực.
Qua trinh keo dai bốn tiếng đồng hồ, mai đến khi tất cả tử khi trong động phủ
bị hắn hut hết, ngực vết thương khep lại khong nhin ra chut gi.
Trong người hắn tồn tại một khối Hạo Dương Thạch khiến khong luc nao la khong
chịu đựng đau đớn, nhưng loại đau đớn nay hắn phải quen thuộc no!
'Khi ta khong thấy đau nữa, đất hạo dương đối với ta sự hủy diệt sẽ yếu đi,
đay chinh la ta hiểu ra từ mua đong nghịch chuyển đi hướng mua xuan! Từ chết
đến sống!'
To Minh hit sau, mắt nhắm chặt, trong đau đớn chậm rai vận chuyển tu vi trong
người, khiến tu vi dần hồi phục, bảo vệ va trấn ap tảng đa can bằng.
Hắn tản ra thần thức lan tran dưới mặt đất, mai đến qua ba ngay sau ở sau
trong long đất tim ra linh mạch của Thien Thủy Cốc!