Mạnh Mẽ!


Người đăng: Boss

Ton Sơn trong long thet gao chu ngữ, người trống rỗng phat ra hơi thở thieu
đốt sự sống. Lập tức ngoai người dựa theo loại phep tắc thien địa nao đo biến
đổi.

Loại biến đổi nay từ tầng may tren trời, ngoi sao, gio xung quanh va dưới đất
tất cả mọi thứ keu gọi lẫn nhau, cung tam cay kim đam vao người Ton Sơn hinh
thanh trận phap sinh ra lien hệ chặt chẽ với nhau. Dường như trong chớp mắt
than thể Ton Sơn hoa thanh lỗ hổng vo hinh, lỗ hổng lien tiếp với nơi nao đo
khong biết xa nhieu vạn dặm khiến than thể ga thanh chất moi giới kết nối với
hư vo, thanh một điểm co thể khiến nguyen thần xuyen qua!

Ton Sơn đang cười khẩy, ga chuẩn bị kế hoạch nay tự cho rằng khong xảy ra sơ
sot, trừ phi đối ph hoan toan khong tin minh, mới bắt đầu tiến hanh lập tức
đanh gay rồi giết minh, nếu khong thi hễ đối phương nửa tin nửa khong, vậy ga
co mười phần nắm chắc khiến đối phương từng bước một đi vao vung đất chết minh
sắp đặt. Luc trước những điều ga lam đều vi giay phut cuối cung, nhan luc tinh
thần đối phương tập trung vao động phủ mở ra thi bung phat. Ga chỉ cần thời
gian trong chớp mắt la đủ rồi, du sau đo đối phương co phat hiện cũng chẳng
sao!

Nhưng ma... việc trong tưởng tượng thường khong như ý trong hiện thực, vi dụ
bay giờ Ton Sơn thầm thet gao chu ngữ mời nguyen thần sư ton của ga lien tiếp
điểm giang xuống than hinh thi ga trong thấy, vốn tưởng To Minh sẽ nhin động
phủ mở ra nhưng hắn lại lạnh lung nhin ga. Ton Sơn thấy ro rang anh mắt cham
chọc, đanh rung minh. Ánh mắt To Minh như lưỡi dao xuyen thấu than thể, dường
như dưới anh mắt nay tất cả bi ẩn đều bộc lộ, chẳng thể che giấu chut gi.

'Khong thể nao, hắn khong thể phat hiện được suy nghĩ của ta, luc trước ta lam
chẳng co chut sơ hở!!!' Ton Sơn thầm rit gao, người run run nhưng giay phut
nay khong cho ga nghĩ qua nhiều, đoi tay nang len ấn phap quyết mạnh vỗ người.

Bum một tiếng, người Ton Sơn run bần bật, uy nhiếp khổng lồ bỗng phat ra từ
than thể, như la trong người ga bỗng xuất hiện một lũ thần thức, đang nhanh
chong trướng to, hinh thanh nguyen thần chiếm cứ than hinh Ton Sơn, khống chế
ga.

Từ đầu đến cuối To Minh khong hanh động ngăn cản, Ton Sơn trong thấy thi long
mừng như đien, cũng do dự, cảm giac nhin khong thấu To Minh lại hiện ra trong
long.

"Giang xuống chưa?" To Minh lạnh nhạt noi.

Lời vừa thốt ra, Ton Sơn tinh thần chấn động. Tất cả cầu may vao khoảnh khắc
nay tan ra, ga hiểu đối phương sớm biết rồi nhưng vẫn mặc kệ ga hoan thanh
giang xuống, nếu khong phải đối phương la đồ ngu thi la rất tự tin!

Tự tin cho du ga mời sư ton giang trần thi đối phương co tin chắc đe ep!

Nhưng Ton Sơn thức tỉnh đa muộn, suy nghĩ vừa hiện trong đầu thi ý thức đa bum
một tiếng biến mất, ngủ say. Thần thong của ga hoan thanh, trong người xuất
hiện thần thức lớn đến ngưng tụ trở thanh nguyen thần.

Mắt ga khep, đầu nghieng một ben, hơi thở cũng theo ý thức tan đi. Nhưng khi ý
thức ga tan đi thi uy nhiếp đang sợ bỗng thay thế, bộc phat từ trong than
hinh, hạn chế phạm vi ngan met, hiển nhien khong muốn tản ra qua nhiều bị
người Ta Linh Tong phat hiện.

"Người sơ sẩy như vậy, để lao phu giang xuống, ơn nay để lao phu bao đap thế
nao?" Giọng khan khan chậm rai phat ra từ miệng Ton Sơn cui đầu, mắt khep chợt
mở, trong mắt chợt loe tia sang, ngẩng đầu len.

Ga ngẩng đầu, than thể nhanh chong biến gia đi, dường như giay lat xuất hiện
trước mặt To Minh khong phải Ton Sơn tuổi trẻ ma gia nua, toat ra vẻ tang
thương năm thang. Lan da đầy nếp nhăn, toc thanh mau xam, khi thế khong thuộc
về Ton Sơn ngay cang sau sắc toat ra từ than thể.

"Nếu muốn bao đap thi cho ta biet Tử Hinh Nhan Tang Thuật của ngươi co thể
dung vai đạo?" To Minh vẻ mặt như thường chậm rai noi.

Người Ton Sơn phat ra tiếng khanh khach, chỉ thấy sư phụ ga chậm rai đứng len,
mắt như điện sang ngời nhin To Minh, bỗng bật cười.

"Thi ra la ham muốn Tử Hinh Nhan Tang Thuật của Tang Long Tong ta, lao phu co
thể dung sau đạo vao trong!" Ông lao thốt ra lời nay, cất bước hướng To Minh.

Một bước đạp xuống hư vo, lập tức song gợn manh liệt khuếch tan từ dưới chan,
can quet bốn phia, tựa như hư vo thanh mặt nước, chan đạp xuống thanh cục đa
dậy song. Song gợn nhin như binh thường nhưng mỗi một cai đều ẩn chứa lực
lượng tu vi của ong lao, giờ tản ra khoảnh khắc tới gần To Minh. To Minh cũng
nhấc chan tiến tới trước. Khoảnh khắc hắn đạp chan xuống thi song gợn tương tự
cũng khuếch tan, cung tu vi ong lao dấy len song gợn, trong chớp mắt tầng tầng
đụng chạm. Từng tiếng ầm ầm khong dứt vang vọng, ong lao ren một tiếng rut lui
vai bước, ngẩng đầu, biểu tinh thay đổi.

"Man hồn đại vien man!" Con ngươi ong lao co rut.

"Sơ kỳ vấn đỉnh!" To Minh nhoang người len nhưng khong lui, nhin ong lao, từ
từ noi.

"Ngươi la Man Nha? Vo Song? Huyết Sat? Hay la Thien Khải, Xich Loi Thien, la
ai biến thanh?" Ông lao nhin chằm chằm To Minh, lien tục noi ra năm cai ten.

Trong năm ten To Minh quen thuộc Xich Loi Thien, bốn người kia thi chưa từng
nghe noi.

Nhưng co thể khiến ong lao phat hiện To Minh la Man Hồn đại vien man thi keu
ra ten chắc cũng co tu vi tương tự.

'Năm người nay chắc la năm Man Hồn đại vien man trong Man tộc Đong Hoang đại
lục, ben trong trừ Xich Loi Thien ra con co một người chắc chinh la lao tổ
Chung Sinh Tong từng cung minh cach biển chiến đấu.'

To Minh khong đap lại cau hỏi của đối phương, bước chan đạp xuống, mắt hắn
chợt loe, lại bước ra. Giay phut nhấc chan, lập tức người To Minh phat ra lực
lượng cuồn cuộn dung nhập vao bước chan, khiến bầu trời trong ngan met gio may
biến đổi, xuất hiện lốc xoay to lớn.

Cung đo, giữa khong trung co một ban chan to huyễn hoa ra. Một bước nay la
thần thong Man Thần Thất Đạp!

Chỗ Ton Sơn, ong lao vội thụt lui, long thầm chửi rủa, lần nay tới la nguyen
thần chứ khong phải bản ton, nhưng nếu nguyen thần bị thương hoặc tan vỡ thi
đối với lao cũng sẽ la tai kiếp.

Lao khong ngờ lần nay bị đệ tử keu gọi giang xuống gặp phải kẻ địch cường giả
Man tộc Man Hồn vien man cảnh co thể so với vấn đỉnh đại vien man, nếu sớm
biết như vậy thi lao đa chẳng để ý lời keu gọi va chết sống của đệ tử đo rồi.
Mặc du đay la đệ tử co tư chất tầm long hiếm thấy, du nơi nay co hơi thở Hạo
Dương Thạch khiến lao bỏ qua tất cả giang xuống. Nhưng nếu mọi thứ la phải đối
khang cung Man tộc Man Hồn đại vien man thi lao thấy hơi khong đang gia!

Đệ tử cũng tốt, Hạo Dương Thạch cũng thế, đều la vật ngoai than ma thoi, du
sao trong Hạo Dương Thạch chỗ nay khong co hồn phach của lao, khong gặp nguy
hiểm tinh mạng.

Khi lui lại biểu tinh lao am trầm, đoi tay nang len, cắn lưỡi phun mau, đoi
tay ấn phap quyết chỉ một cai, lập tức mau tản ra hinh thanh huyết ảnh lao tới
trước. Ngay sau đo huyết ảnh nhoang len biến thanh một cai, nhoang len, hoa
thanh bốn, mai đến gần trăm huyết ảnh xuất hiện trong trời đất cung lao hướng
To Minh, hướng chan to tren bầu trời đạp xuống.

To Minh khong dừng bước, lien tiếp đi tới trước bảy bước. Bảy bước sau trời
đất ầm ĩ, dao động manh liệt trung kich lấy nơi đay lam trung tam quet bốn
phia. Ầm ầm vang, sư phụ Ton Sơn mặt trắng bệch, người bắn ngược ra sau, khoe
miệng tran mau, biểu tinh hoảng sợ.

'Khong phải Man Hồn đại vien man ma la nửa bước đạp vao tu mệnh cảnh!!! Co thể
so với am hư dương thực!!!" Ông lao khong chut do dự rut lui, hiển nhien khong
con ý định chiến đấu nữa. Suy nghĩ duy nhất của lao la keo gian khoảng cach,
tranh thủ cơ hội thoat khỏi than hinh nay.

Nhưng lao lui lại chưa tới hơn mười met thi từ trung kich va tan vỡ, người To
Minh như mũi ten xe gio lao tới. Tay phải hắn nang len, khoi đen từ hư vo bốn
phia lan tran, ở trong tay hắn hinh thanh Tang Ta thương. Hắn nắm lấy thương
mạnh vung tới trước, một tiếng vu vu sắc nhọn. Tang Ta thương biến thanh cầu
vồng đen lao hướng ong lao. Con ngươi lao lại co rut, lao chịu thiệt ở chỗ
giang xuống chứ tren người khong co phap bảo, sức chiến đấu kem qua nhiều. Mắt
thấy trường thương tới gần, lao mạnh nang hai tay bấm ấn quyết quai lạ, như la
bảo binh đẩy tới trước. Đẩy một cai trước mặt lao biến ảo ra bảo binh lấp lanh
anh sang va chạm cung trường thương. Ầm một tiếng nổ bảo binh tan vỡ, trường
thương xuyen thấu qua canh tay phải ong lao. Trong tiếng nổ, tay phải ong lao
vỡ nat thanh mảnh vụn, mặt cang tai nhợt nhưng cắn răng lao nhanh, lại thụt
lui. Mỗi bước lao đạp xuống thi khi thế sẽ giảm bớt chut.

"Sau bước quy hồn!" Giờ đay ong lao khong con ý chi chiến đấu, duy nhất nghĩ
đến chinh la thần quay về Tang Long. Lui ra ba bước thi khi thế của lao yếu đi
hơn phan nửa, mắt thấy sắp bước ra bước thứ tư, To Minh tới gần!


Cầu Ma - Chương #636