Người đăng: Boss
To Minh ngẩng đầu nhin Ton Sơn, người nay vẻ mặt dứt khoai, xem ra vi muốn
sống ma bất chấp tất cả. Nhưng mặc du Ton Sơn thong minh, tam kế sau nhưng To
Minh nhiều lần sống chết đổi lấy kinh nghiệm, lờ mờ thấy ra chut manh mối.
Hắn khong len tiếng ngay ma anh mắt rơi vao mặt đất động phủ.
'Nơi nay co linh mạch, la lựa chọn tuyệt vời cho minh nhanh chong hồi phục tu
vi. Nhưng hấp thu linh mạch chắc chắn sẽ gay chu ý lớn, khong thich hợp hiện
tại hấp thu, sẽ ảnh hưởng kế hoạch dẫn ra Tang Long Tong.'
To Minh suy tư, phan tich của hắn du gi hơn phan nửa chỉ la đoan, giờ ngẫm
nghĩ cai nao khả thi hơn, được va mất. Lat sau mắt hắn chợt loe.
'Trước tien khiến người Tang Long Tong đến, nếu thanh cong thi tốt nhất, nếu
khong thi chẳng nghĩ về việc nay nữa, tập trung thu linh mạch hồi phục tu vi,
trung kich Man Hồn!' To Minh đặt quyết tam, vung tay ao hướng Ton Sơn.
Lập tức khi xam trước mặt Ton Sơn rut đi, lại trở về ngon ut tay phải của To
Minh.
"Noi tiếp đi." To Minh từ từ noi.
Khi Ton Sơn thốt ra cau kia thi long rất hồi hộp nhưng vẻ mặt vẫn la dứt khoai
khong dam lộ ra chut sơ hở. Ga biết ro người nay đang sợ, du la ngộ tinh hay
tu vi đều vượt xa minh, về mặt tam kế cũng rất kho lừa dối.
"Van bối la người co tư chất tầm long, co thể tim va cảm nhận bau vật ở đau.
Mặc du chỗ giấu kho bau la tiền bối tong mon che đi nhưng nếu ta hiến tế sinh
mệnh thi co tam phần nắm chắc tim ra. Con cấm chế ta co thể pha giải sơ sơ,
mặc du khong dam bảo đảm mở ra được nhưng co thể suy yếu nhiều, tiện cho tiền
bối lấy no. Việc nay tương đương với phản bội tong mon, van bối dung sinh mệnh
va hanh động nay lam cai gia đổi lấy tiền bối thề độc, thanh cong rồi thi thả
ta rời đi." Ton Sơn vẻ mặt chẳng chut sơ hở, biểu tinh tuyệt vọng liều mạng,
ngay cả thanh am va lời noi cũng toat ra khat vọng sống.
Nếu đổi lam người khac co lẽ sẽ bị ngo ngữ của ga đanh động, nhưng To Minh thi
vẻ mặt như thường, nhin Ton Sơn rồi gật đầu.
Ton Sơn cang hồi hộp hơn, ga nhin To Minh, khi thấy hắn gật đầu thi mới thở
phao nhưng vẻ mặt khong biến đổi gi nhiều, vẻ dứt khoat cang đậm.
'Cơ hội chỉ co một lần, nếu thanh ocng thi người nay chết chắc! Nếu thất
bại... minh sẽ khong thất bại. Mặc du người nay tam kế khong binh thường,
nhưng minh tự tin khong lộ ra sơ hở thi mặc du hắn nghi ngờ nhưng đổi lại la
ai sẽ khong từ chối, tối đa la nửa tin nửa ngờ nhin tinh hinh phat triển.'
"Xin tiền bối hay thề độc, nếu khong thi du van bối co chết cũng tuyệt đối
khong khuất phục!" Ton Sơn nhin To Minh, cắn răng noi.
To Minh cười khẩy, biểu tinh vẫn như thường.
"Ngươi thực hiện được thi tất nhien ta thanh cong rồi sẽ thả ngươi ra."
"Xin tiền bối thề..." Ton Sơn lại noi, nhưng chưa dứt lời đa bị To Minh cắt
đứt.
"Cho ngươi ba giay, hoặc la tim chỗ giấu bau vật hoặc la chết!" To Minh vẻ mặt
mất kien nhẫn vung tay ao, thả lỏng cấm chế tren người Ton Sơn khiến ga co thể
hoạt động, khong giam cầm tu vi nữa.
Ba giay rất nhanh troi qua, mặt Ton Sơn chảy mồ hoi, khi thấy To Minh nang len
tay phải thi ga nghiến răng, vẻ mặt cang đậm sự quyết tuyệt.
"Xin tiền bối co thể giữ lời hứa!" Noi rồi Ton Sơn khoanh chan ngồi tren mặt
đất, đoi tay ấn phap quyết mạnh chỉ vao hai lỗ tai, người run bần bật, co hai
hang huyết lệ chảy ra từ khoe mắt, cung luc đo mau đen chảy dọc theo lỗ tai.
To Minh đứng một ben, mắt loe tia sang lạnh, hắn muốn nhin người nay rốt cuộc
om suy nghĩ gi. Lat sau người Ton Sơn run bần bật, tay phải vung len, lập tức
trong tay co bốn cay kim đen bị ga khong chut do dự đam vao tran, một cham vao
đỉnh đầu, một cham vao ngực, cham con lại đam vao cổ họng. Bốn cay kim đen đam
vao, mắt Ton Sơn loe tia sang kỳ dị, vo cung mệt mỏi. Ga ngẩng đầu len, anh
mắt như xuyen thấu động phủ nhin ben ngoai trời đất.
'Bốn kim đam vao, linh hồn bị kich phat, sự sống trong cơ thể cũng bị kich
động bung phat tiềm lực. Hơn nữa xem bộ dạng thi tiềm lực nay kich phat lấy
cai gia thieu đốt sự sống. Dung cach nay khiến cơ thể ga xuất hiện khong minh,
coi như phu hợp luc trước ga noi hiến tế sự sống.' Ánh mắt To Minh quet qua
người Ton Sơn, long thầm nhủ.
"Thien Thủy Cốc ngoai bảy mươi tam dặm, trong ba, bốn ngan met nui hoang co...
kho bau!" Giọng Ton Sơn khan khan kho nhọc noi ra cau nay, hộc mau. Khi ga hộc
mau thi bốn cay kim đen tren người lập tức run run, Ton Sơn hit thở dồn dập,
lại lấy ra hai cay kim đam vao đan đien, cay khac len tren ba tấc.
"Xin tiền bối mang ta đi, ta sẽ mở cấm chế cho tiền bối!" Đam vao hai cay kim
đen sắc mặt Ton Sơn tốt hơn chut, toat ra hồng hao bệnh trạng.
To Minh thấy ro khi đam hai cay kim vao thi đối phương cang đốt chay sự sống
nhiều chut, mới khiến ga tiếp tục chống đỡ. Hắn khong noi cau nao, vung tay ao
cuốn Ton Sơn tiến len một bước. Bước chan đạp xuống, To Minh tản ra nguyen
thần mang theo Ton Sơn biến mất.
Thuấn di ra khỏi động phủ, To Minh khong chut tạm dừng lại lần nữa thuấn di.
Mấy lần sau, To Minh lao nhanh khong khiến bao nhieu chu ý xuất hiện ngoai
vung nui hoang.
Nơi nay cach Thien Thủy Cốc bảy mươi tam dặm!
Xung quanh co bảy ngọn nui hoang, To Minh xuất hiện mắt quet qua, rơi vao nui
hoang thứ ba. Nui nay trọc khong co chut thảm thực vật, binh thường chẳng chut
bắt mắt.
"Xin tiền bối đặt ta ở đỉnh nui, ta sẽ dốc hết sức giup người mở cấm chế, hy
vọng khi tiền bối thanh cong lấy bau vật rồi xem ở ta thieu đốt sức sống, phản
bội tong mon ma tha ta tự do." Ton Sơn thở dồn dập kho nhọc noi.
To Minh liếc Ton Sơn, gật đầu, nếu người nay khong co hanh động ac ý gi thi
hắn sẽ lam theo lời hứa, cho ga tự do. Hắn nhoang người mang theo Ton Sơn đi
vao nui hoang thứ ba, đặt ga tren tảng đa lớn đỉnh nui. To Minh lui mấy bước,
mắt quet bốn phia, nơi nay hoang vu khong co chut hơi thở che giấu.
'Khong lẽ người nay thật long?' To Minh do dự.
Từ khi hắn quan sat Ton Sơn đến nay, bắt đầu thi phap đến bay giờ khong lộ ra
một chut sơ hở, tất cả giống như thật sự đang tim chỗ kho bau, sự sống đốt
chay, tiềm lực bung phat khong phải giả dối. Đặc biệt la bay giờ người ga
trống rỗng như cai binh chứa đầy nước giờ thi bốc thanh hơi ngay cang it.
Chỉ thấy đoi tay Ton Sơn lại lần nữa ấn phap quyết mạnh ấn dưới đất, nguyen
ngọn nui ầm một tiếng co đất đa rơi, lờ mờ thấy giữa nui hiện ra anh sang.
Ánh sang nửa trong suốt, co thể thấy dưới anh sang tồn tại một cửa động phủ!
Ton Sơn mặt tai nhợt người run run, đoi tay lập tức bị lực lượng dưới đất bắn
ngược len. Ga lắc lư, lại hộc mau, đoi tay vung, lập tức xuất hiện tam cay kim
lần lượt đam vao người, mai đến tất cả đam sau vao, tren người ga co mười bốn
cay kim đen. To Minh thấy ro sự sống trong người đối phương thieu đốt nhiều
lan ra khỏi than thể.
"Tiền bối, ta chỉ co thể keo dai vai giay mở ra, lat nữa ta sẽ noi cho tiền
bối vao lam sao, dung thần thức lấy ra vật ben trong la được." Ton Sơn khan
khan noi, đoi mắt đỏ rực, mồ hoi ướt đẫm người.
Đặc biệt la trong lời noi của ga cang khiến To Minh tim khong ra chut sơ hở,
nếu thật trong động phủ co nguy hiểm thi ga hoan toan khong cần noi để thần
thức To Minh xam nhập vao.
To Minh nhiu may, lại lần nữa nhin Ton Sơn, bỗng long rung động. Bay giờ toan
than Ton Sơn rỗng hơn phan nửa, ga thieu đốt sự sống khuếch tan ra ngoai dần
tan biến, trong khong co gi đặc biệt nhưng bộ dạng của đối phương lam To Minh
thấy hơi quen mắt.
'Đoạt xa!!! Khong đung, la giang trần!' To Minh nheo mắt, bay giờ toan than
Ton Sơn trống rỗng, rất thich hợp bị người đoạt xa, nhưng cang thich hợp
nguyen thần giang trần!
Thuật nguyen thần giang trần cần tu luyện cung loại cong phap, than thể trống
rỗng như binh khong con nước. Người khac tu hanh cung loại cong phap như ga co
thể vao luc đối phương ở trạng thai nay du cach thật xa thi co thể thời gian
ngắn nhập vao người cai binh lại chứa đầy nước. Nghĩ đến luc trước đối phương
đam vao người mười bốn cay kim, giờ To Minh quan sat kỹ thi thấy trong bảy cay
nhin như kich phat tiềm lực nhưng thật ra so với bảy cay con lại hiển nhien la
để lẫn lộn!
Bảy cay con lại la tren người Ton Sơn lấy van da lam mạch bay một trận phap,
nhưng trận phap chưa hoan chỉnh, To Minh quet mắt lờ mờ thấy dường như con
thiếu một kim.
Chinh luc nay, tay Ton Sơn nang len, trong tay xuất hiện một cay kim. Ga cầm
kim khong chut do dự mạnh đam vao tren tai trai, mặt liền nổi gan xanh.
"Tiền bối, giờ hay vao đi!!!" Khi ga rống ra cau noi thi anh sang giữa nui
khựng lại, nhanh chong ảm đạm lộ ra lỗ hổng!
Sơn mon ầm ầm tự mở ra cai khe, hơi thở chi dương từ trong khe tản ra một
chut!
Đổi lam người khac, mặc du nghi ngờ lời Ton Sơn noi nhưng giờ bị động phủ mở
ra hấp dẫn anh mắt thi bản năng sẽ thả lỏng cảnh giac. Ton Sơn muốn chinh la
cơ hội khoảnh khắc nay, trong long ga vang vọng một đoạn chu ngữ.
'Trạch thượng vu thien, cửu ngũ ham chương, chinh trung uơng! Thỉnh sư ton
thượng than!!!'