Người đăng: Boss
Đem khuya, trăng sang sao thưa, khong co tuyết.
Co lẽ vi anh trăng chiếu nen mặt đất một mảnh bạc, khiến bong đem khong đen,
khiến To Minh ngẩng đầu co thể thấy giữa nui co nha lầu hai tầng chớp loe anh
đen mờ ảo.
Tay To Minh cầm một sợi toc bạc, sợi toc co chin cai kết. Khi To Minh thu lại
tầm mắt khỏi kết thứ mười một nhin sợi toc, mắt chợt loe. Ánh mắt chớt loe,
hai tay liền động, kết thứ tam bị đanh ra ngay. Kết thứ tam xuất hiện thi tinh
thần To Minh rung động, hắn lập tức cảm nhận lực lượng nao đo ngưng tụ ở kết
toc như đang giay dụa va phản khang.
Cung luc đo, tầng thứ nhất trong nha lầu hai tầng, ba lao chờ đợi hơn một
thang mạnh mở mắt ra, lộ tia sang kỳ lạ.
"Cuối cung ngươi cũng xuất hiện!" Đoi tay ba ấn phap quyết chỉ hướng pho
tượng.
Lập tức pho tượng co gai trước mặt ba tỏa ra anh sang dịu dang, bao phủ ba lao
vao trong, mắt ba khep kin.
Khoảnh khắc ba nhắm mắt, trong lầu cac quanh người ba, ngoai man sang pho
tượng lập tức xuất hiện một ảo ảnh.
Ảo ảnh ro rang la một sợi toc trắng, sợi toc vong quanh gian phong lượn lờ
đanh nhiều kết, co khi thế tang thương tran ngập tam hướng. Sợi toc dai vong
quanh phong khong ngừng bị đanh kết, khi thế tang thương cổ kinh cang đậm.
"Ta la chủ nhan của ngươi, ngươi phải tuan theo ý chi của ta!"
Một thanh am mờ ảo quanh quẩn trong phong, noi chinh xac hơn la trong tinh
thần ba lao, khiến người ba run rẩy. Đoi tay khong ngừng biến đổi ấn quyết,
lấy anh sang dịu dang chống lại kết toc xuất hiện bốn phia!
Tren sợi toc giờ co tam cat kết, mỗi kết ẩn chứa khi thế tang thương lam thanh
am vọng trong tinh thần ba lao như khắc vao linh hồn, thật lau khong tan đi.
Hinh ảnh nay du la thần thức cũng khong phat hiện, nếu người ngoai bay giờ đẩy
cửa lầu ra, thấy khong phải ảo ảnh sợi toc dai ma la ba lao tĩnh tọa.
Đay la cuộc chiến tinh thần chỉ thuộc về To Minh va ba lao!
Ba lao chống cự kết toc thi chỗ To Minh, khoảnh khắc tinh thần rung động, thế
giới xung quanh nhanh chong biến đổi. Hắn trong thấy ro rang la một đai sen to
lớn. Đai sen co tiếng thi thầm mơ hồ, noi lời To Minh nghe khong ro. Đằng
trước hắn dần co một co gai đi tới, người tỏa ra anh sang dịu dang. Co ta đi
đến, To Minh trong thấy lập tức nhận ra chinh la pho tượng co gai tầng lầu thứ
nhất!
Chẳng qua bay giờ co gai như sống lại, mỉm cười, thanh khiết, chậm rai tới
gần.
"Kiếp trước ta chờ đợi, kiếp nay ta chờ chang thật lau... chang, rốt cuộc
đến." Giọng co gai dịu dang toat ra sự chấn động linh hồn To Minh.
"Kiếp trước chang trước khi chết từng noi với ta, nếu năm thang co thể lặp
lại, nếu cuộc đời chang co thể ngoai đầu, nếu chung ta con co ngay gặp lại,
nếu chang khong con nhớ được ta, vậy cũng hứa hẹn chung ta ở trong gio tuyết
đi đến đầu bạc."
Co gai mặc ao dai mau trắng đi đến trước mặt To Minh, đoi mắt dịu dang, biểu
tinh thanh kiết nhin To Minh. Co đẹp vao khoảnh khắc nay lam trời đất mất cả
mau sắc, như khắc vao linh hồn To Minh.
"Đi cung ta nao, để ta giup chang mở ra ký ức trước kia..." Co gai cười khẽ,
vươn tay ngọc trước mặt To Minh, như chờ đợi hắn nắm lấy.
To Minh ngẩng đầu len, nhin co gai xinh đẹp trước mắt. Hắn thấy co gai co chut
quen thuộc, nhưng sự quen thuộc nay, To Minh... khong cần!
Hắn biểu tinh lạnh lung khi nhin co thi tay đanh cai kết thứ chin sợi toc bạc!
Khoảnh khắc cai kết thứ chin xuất hiện, lập tức co gai trước mặt hắn biểu tinh
đau thương, như co nước mắt chảy xuống, giọt lệ rơi tren đai sen phat ra tiếng
boc khẽ.
Trong thanh am, thế giới To Minh ở vỡ ra như nước mắt.
Cung luc đo, trong nha lầu hai tầng, sợi toc ảo vong quanh ngoai man sang dịu
dang đanh ra kết thứ chin. Khoảnh khắc co kết thứ chin, sợi toc toat ra khoi
đen, khoi lao hướng man sang dịu dang ngoai người ba lao như muốn xe rach no,
vọt vao trong người ba.
Mặt ba lao tai nhợt, đoi tay lại biến đổi, miệng lầm bầm như đang niệm chu
ngữ. Ba cắn đầu lưỡi phun ra bung mau, mau phun ra lập tức biến mất.
Ngay sau đo, thế giới To Minh vỡ ra rồi tổ hợp lại, nhưng biến thanh thế giới
khac, đo la một mảnh mau mau. Mau mau khong phải mau tươi ma la đầy trời la
phong. La phong đỏ thẫm bay trong trời đất theo gio đi, dần rơi rụng tren đất.
To Minh ngồi xếp bằng, người mặc một ao dai mau đỏ, một co gai xinh đẹp nep
vao long hắn. Co gai ngơ ngac nhin hắn, khoe moi tran mau, nhưng mặt lại lộ nụ
cười dịu dang xinh đẹp. Co run rẩy nang tay len sờ mặt To Minh, biểu tinh dịu
dang khiến hắn thấy thi cảm giac quen thuộc lại xuất hiện. No xuất hiện như
biến thanh biển rộng muốn nhấn chim hắn.
"Chang vẫn nghĩ khong ra sao? Đời nay kiếp nay chang khong nhớ được ta. Ta sẽ
đợi, đợi kiếp sau chung ta gặp lại, đợi kiếp sau chang nhớ đến ta..." Co gai
noi, mặt dần tai nhợt, hơi thở mỏng manh nhưng sự dịu dang khắc vao mắt To
Minh, khiến hắn tinh thần chấn động.
"Hon ta đi..." Co gai xinh đẹp vuốt ve mặt To Minh, noi ra cau sau cung trong
đời.
Cảm giac quen thuộc trong long To Minh khoảnh khắc hoa thanh đau đớn va bi
thương dữ dội, như la giọng co gai khiến hắn mất đi cả thế giới. Hắn run rẩy,
cui đầu như muốn hon len moi co. Nhưng khi moi hắn va co gai sắp gần nhau thi
To Minh khep mắt, cay đắng khẽ noi.
"Ta chỉ muốn mượn đất nay hồi phục tu vi, trung kich Man Hồn, khong co long
hại ngươi. Khi ta đi rồi sẽ đưa ngươi tự do. Ngươi... cần gi lam vậy! Quen
thuộc nay la ngươi ap đặt cho ta, ký ức nay cũng la ngươi thi triển thuật
nhiếp hồn."
To Minh mở mắt ra, trong mắt tỉnh tao. Đoi tay hắn ở sợi toc đanh ra kết thứ
mười!
Khoảnh khắc kết thứ mười xuất hiện, co gai cười thảm, thế giới cũng vỡ tan.
Cung luc đo trong nha lầu hai tầng, ba lao trong man sang dịu dang pho tượng
tầng thứ nhất run len, toc dần khong la trắng ma biến mau đen, nếp nhăn tren
mặt dần tan đi, thay thế la hồng hao non mịn. Tuổi ba chợt từ gia biến thanh
trung nien, bộ dạng thay đổi cực xinh đẹp!
Hinh dạng so với co gai pho tượng trừ tuổi tac ra cực kỳ giống nhau, dường như
hhoj la cung một người!
Man sang dịu dang ngoai người ba, sợi toc ảo xuất hiện kết thứ mười lập tức
nuốt lấy anh sang lao hướng ba lao, bao bọc lấy người ba. Ý chi cường đại
khong cho ba phản khang chớp mắt ở trong linh hồn ba trở thanh uy nghiem!
"Ta la chủ nhan của ngươi, ngươi nhất định phải tuan theo mệnh lệnh của ta!"
Người ba lao lại run rẩy, bộ dạng lần nữa thay đổi, phut chốc trở thanh thiếu
nữ tuổi đoi mươi, hinh dạng khong khac gi pho tượng!
Ba mạnh mở mắt ra, mắt loe tia sang tim. Chỗ To Minh, theo co gai va thế giới
tan vỡ lại tổ hợp thi hắn khong con thấy co gai xuất hiện.
Hắn thấy la Ô Sơn, la hơi thở quen thuộc, thanh am quen thuộc, con co sang sớm
khoi bếp trong bộ lạc!
Hắn thấy co một người đan ong toc dai mau tim biểu tinh lạnh lung cầm đao dai
mau tim từng bước một đi hướng ob. Bong tim nay To Minh khong thấy ngay mặt,
chỉ co sau lưng toc dai bay theo gio.
Tiếng het thảm, keu la, du la nam nữ gia trẻ, biểu tinh tuyệt vọng thương
tiếc, Loi Thần rơi lệ gầm rống chất vấn, Trần Han ngẩn ngơ, Bắc Lăng đau
thương, con co... mặt A Cong tai nhợt va đoi mắt bi thương.
Hắn thấy người toan bộ lạc trong chớp mắt bị bong dang tim giết choc. Đầu Loi
Thần bay ra lăn dưới chan To Minh. Bắc Lăng bảo vệ Trần Han trở thanh tro bụi.
Co be Đồng Đồng khoc loc, bong tim đi lướt qua do dự một chut rồi mang đi sinh
mệnh.
Tất cả ở trước mặt To Minh trở thanh phế tich, thanh tran ngập mau tươi. To
Minh ngay ra, hắn như mất đi ngon ngữ, mai đến bong tim ngoai đầu nhin hắn.
Đến giay phut nay To Minh mới thấy, bong tim kia khuon mặt lạnh lung, đo la
hắn.
Hắn tay phải cầm cai đầu chảy mau, nhin hướng To Minh quăng cai đầu rơi trước
mặt hắn, cung chỗ với Loi Thần. Đầu người toc bạc trắng, la... A Cong.
Mai đến khi ong chết đều trợn to mắt, cay đắng va thương tiếc khong nhuc
nhich.
Bong tim từng bước một đi hướng To Minh, ở trước mặt hắn cầm đao đam xuống
đất, biểu tinh lạnh lung xe ao lộ ra lồng ngực.
"Giết ta!" Bong tim từ đầu đến cuối noi ra cau đầu tien.
"Giết hắn... giết hắn co thể trả thu cho Ô Sơn... giết hắn la ngươi sẽ giải
thoat... giết hắn..."
Ben tai To Minh quanh quẩn thanh am, To Minh im lặng mặt lộ chua xot, cầm đao
dai tim trước mặt chậm rai rut khỏi mặt đất. Hắn bỗng xoay người mạnh chem vao
sau lưng!
Nhat chembao gồm thế giới, đao dai vỡ nat. Sau lưng hắn khong biết từ khi nao
xuất hiện co gai xinh đẹp ngay ra tại chỗ bị đao dai rạch lấy, vỡ nat.
Đoi tay To Minh khi đao va thế giới tan vỡ thi đanh ra kết thứ mười một tren
sợi toc!
"Kết, cũng la kiếp... ta hiểu rồi." To Minh thi thao.