Người đăng: Boss
Gần đay Tiền Thần rất bực minh, cả ngay nghi thần hoặc quỷ, lam chuyện gi đều
cẩn thận ron ren. Vốn than thể ga khong cao to nay cang gầy guộc, thậm chi sắc
mặt cũng tai nhợt, biểu tinh đa số hoảng hốt. Người xung quanh thấy ga liền
biến sắc mặt, giống như trong thấy hung thần vội vang ne, một số tranh khong
khỏi thi thot tim ngo bốn phia, khong biết la đang nhin gi.
Vi dụ như vậy giờ co ba đệ tử tạp dịch dưới nui Ta Linh tong thấy đằng trước
Tiền Thần lắc lư vịn đầu đi tới liền căng thẳng, đang định tim chỗ nup thi bị
ga trong thấy.
"Đứng lại!!!"
Ba người run len, một người chẳng hề dừng lại vẫn cắn răng vắt gio chạy, hai
người kia vi do dự nen bị Tiền Thần thấy mặt rồi, tất nhien khong thể trốn
được.
"Tiền sư huynh..."
Hai người khong thể trốn thấy Tiền Thần đền thi mặt nhăn nho giọng run rẩy.
"Tiền sư huynh đại từ đại bi tha cho hai chung ta đi. Hai chung ta luc trước
trung thanh tận tậm với Tiền sư huynh lắm ma. Tiền sư huynh, ngươi đừng hại
chung ta..."
"Vớ vẩn!" Tiền Thần trừng mắt, xoa tran rồi thả tay xuống. Chỉ thấy tren tran
ga co mau chảy, mặt tren dinh chut bun đất, hiển nhien la khong lau trước te
nga vỡ đầu.
Dường như Tiền Thần rất bực minh vận số vai ngay nay của bản than, một cước đa
vao than cay ben cạnh. Đa một bước ga khong dung bao nhieu sức nhưng chẳng
biết tại sao cay lắc lư, ầm một tiếng nga hướng hai người kia.
Tinh huống lam Tiền Thần ngẩn ra, cực nhanh nhẹn lui lại tranh cai cay nhưng
vẫn bị nhanh cay moc rach ao, rất chật vật. Hai người kia thi dốc hết tốc độ
bỏ chạy, mặc kệ Tiền Thần co keu cỡ nao cũng khong ngoai đầu lại.
"Tuyệt đối đừng ngoai đầu, bay giờ Tiền Thần rất xui, chẳng những ga xui ma
người ben cạnh ga cũng xui quẩy lay!"
"Thi đo, hom qua Tiểu Lục đi chung với ga, hai người rớt vao hố băng. Chỗ
chung ta co khi nao ra hố băng đau?"
"Ta co nghe noi mấy ngay trước Tiền Thần đi chỗ thị nữ, tren đường lien tục ga
mười chin lần, sau ga bị hu đứng yen khong dam đi nữa, sợ bị te chết..."
"Đay con chưa la gi, ta noi ngươi biết, ta chinh mắt thấy Tiền Thần uống nước
suýt sặc chết. Quai tai."
Lời đồn nay dần khuếch tan trong Ta Linh tong chan nui, co nhiều người biết.
Tiền Thần trở thanh sao chổi, đi qua đau la tất cả bỏ chạy khong dam đến gần.
Mặt Tiền Thần tai nhợt, người co ro trong một cai chum, ngay ngốc nhin bầu
trời. Ga thấy phải chăng minh gặp tam tai, bằng khong thi sao nửa thang nay
xui dữ vậy. Tất cả bắt đầu từ cai ngay đi tới chỗ thị nữ, tren đường khong
phải ga nga mười chin lần ma la ba mươi bảy lần, mai đến khi ga bị nga người
run rẩy mặt đầy sợ hai. Ga cảm thấy nui minh cứ tiếp tục đi sẽ trở thanh đệ tử
thứ nhất Ta Linh tong ở tren nui bị tuyết trơn nga chết. Từ nay về sau đi
đường thi nga, cẩn thận hố băng. Nghĩ tới hố băng, Tiền Thần cười khổ.
Ga con nhớ khoảng thời gian nay minh uống nước suýt sặc, cho nen giờ uống nước
thi phập phồng lo sợ. Luc ăn cơm cang cẩn thận quan sat kỹ rồi mới dam nuốt,
vi lần trước chẳng hiểu tại sao ăn xong suýt bị độc chết.
"Chết tiệt, đay rốt cuộc la lam sao vậy trời!!!"
Tiền Thần nhin hang nhỏ minh ở, khoc khong ra nước mắt. Lại la một hố băng, ga
te xuống rồi ở trong cai chum nhỏ, cố tinh đay la phap bảo lam ga kẹt ben
trong khong ra được. Qua thật lau sau mới thấy co người đi qua, ga the lương
keu cứu va uy hiếp mới bị người keo ra khỏi đo. Sau khi đi ra ga tức đến phat
đien, định mạnh giậm chan trut giận nhưng vừa nhấc chan len lập tức nhẹ nhang
thả xuống, đang định xoay người rời đi thi bỗng một luồng kiếm quang từ goc
nao đo ngoại tong xe gio lao hướng ga, hu Tiền Thần đứng ngay như phỗng. Giay
phut nguy hiểm sinh mạng, kiếm quang sat eo ga bay vao một tảng đa nui. Ngay
sau đo một cầu vồng bay đến, trong cầu vồng la một thiếu nien, thiếu nien biểu
tinh như la rất ngượng ngung. Thiếu nien bay xuống lấy kiếm, nhin Tiền Thần
run rẩy ngơ ngac, muốn đi nhưng thấy minh nen noi gi đo.
"Ngươi đi mau đi." Tiền Thần mếu mao noi.
"Ta..."
"Ta biết khong phải lỗi của ngươi, la phi kiếm của ngươi bỗng mất khống chế tự
bay qua." Tiền Thần biểu tinh tuyệt vọng.
"A... sư huynh nay, vậy ta đi trước nhe." Thiếu nien ngẩn ra, cai nay đung la
sự thật, do dự một chut bay đi.
"Ta biết ngay la thế ma..." Tiền Thần nghieng người te một ben, vẻ mặt ngơ
ngac. Ga sắp đien rồi, ga khong biết tại sao nữa.
"Hom nay chắc la sắp kết thuc rồi." Tiền Thần nhin sắc trời, cười khổ đứng
dậy.
Đồng bạn keo ga ra khỏi hố băng giờ sớm khong thấy bong dang, khong biết đang
ở đau rửa tay cầu tổ tien phu hộ đừng lien lụy minh chưa đợi ga đứng len thi
một giọng lạnh lẽo từ tren trời truyền xuống.
"Tiền Thần, ngươi ở đo lam gi?"
Len tiếng la một ba lao. Ba lao khong phải người trong nha lầu hai tầng ma la
một trưởng lao ngoại tong khac, co sau xa với Tiền Thần. Tiền Thần nghe thanh
am lập tức đứng dậy, biểu tinh cung kinh. Nhưng ga vừa đứng dậy thi cai
quần... rơi xuống. Tất cả quần ao nửa người dưới đều tụt xuống, trong lạnh
buốt Tiền Thần ngay ngốc.
Ba lao cũng ngay ra rồi biến sắc mặt, biểu tinh am trầm, lạnh lung liếc Tiền
Thần, khong noi một lời phất tay ao rời đi.
Tiền Thần bum một tiếng nga tren đất, ngơ ngac nhin bầu trời, đầu oc trống
rỗng.
'Cai nay khong thich hợp, tuyệt đối khong thich hợp!!! Chắc chắn ta đắc tội
với ai rồi!' Thật lau sau Tiền Thần run run vach quần len. Ga bay giờ rất suy
sut, như biến gia đi nhiều. Ga cẩn thận suy nghĩ trước khi lần đầu tien xui
xẻo đa đắc tội với ai.
Nếu đổi lại la trước kia ga sẽ khong nghĩ ra, vi đắc tội nhiều người lắm.
Nhưng trước lần đầu gặp xui xẻo, ga vi rất tức giận To Minh nen khong rảnh để
ý ai khac, nếu noi đắc tội thi chỉ co minh hắn thoi.
"Trần To..." Tiền Thần cang nghĩ cang thấy giống, đặc biệt la nghĩ đến đối
phương binh tĩnh thi cang khẳng định. Ga lập tức đứng dậy, một tay xach quần
lao hướng chỗ To Minh ở.
To Minh ngồi xếp bằng ngoai gian nha minh, trong tay co sợi toc đanh mười kết.
Sợi toc bện thanh một chỗ vẽ ra hinh dạng tiểu nhan. Trước người To Minh co
một số cỏ dại, hắn đang bỏ them cỏ vao bện, dần dần một bup be cỏ xuất hiện
trong tay hắn.
'Mười cai kết, mỗi kết ẩn chứa lực nguyền rủa nhe nhẹ, nguyền rủa nay sẽ khong
lấy mạng người nhưng khiến người ta gặp chuyện khong may.' To Minh nhin bup be
trong tay, mặt lộ nụ cười.
Thong qua lần thực nghiệm nay, sau vai lần thất bại, cuối cung thanh cong,
khiến hắn cang co tin chắc khống chế ba lao nha lầu hai tầng.
'Ngươi va ta khong co mối thu sau nặng, kết thứ mười một sẽ khong lam, nếu
khong thi gặp chuyện xui co thể chết người.'
To Minh ngẩng đầu nhin phia xa, biểu tinh thản nhiến. Khong lau lắm tren mặt
tuyết phương xa xuất hiện bong dang Tiền Thần, mới ra vai bước liền nga gục,
đầu rơi mau chảy chạy đến, tren đường lại te bảy, tam lần mới đến cach To Minh
vai met. Ga bum một tiếng quỳ xuống.
"Đại nhan tha mạng, tiểu nhan biết sai rồi, cho ta một cơ hội đi, tha mạng!"
Tiền Thần đầy chật vật. Tren đường đi lien tục nga mấy chục lần, co mấy lần ga
suýt te chết thi sao khong sợ cho được? Đặc biệt la luc nay thấy To Minh trong
tay co bup be cỏ thi tim rớt cai bịch.
Tiền Thần khoc, chảy nước mắt gian dụa lien tục dập đầu với To Minh, khong
ngừng van xin. Ga kết luận mọi chuyện lien quan đến đối phương, nghĩ đến sau
nay sẽ phải đối mặt sinh hoạt khủng khiếp như thế, thậm chi ngay ngủ co khả
năng ngộp thở, lam ga sinh ra nỗi sợ hai con hơn cả với trưởng lao Ta Linh
tong.
"Từ nay về sau nếu khong co ta keu gọi thi cac ngươi khong thể bước vao." To
Minh từ từ noi.
Hắn thốt lời, Tiền Thần lập tức gật đầu, biểu tinh tỏ ra đang thương, long
rung động. Đối phương thừa nhận khiến nỗi nghi ngờ cuối cung biến mất, trong
long ga co thanh am keu gao.
'Rốt cuộc ta thấy người xếp hạng nhất trong bảng khong day vao hai mươi năm
nay ta tự đặt ra!!!'
Khi Tiền Thần định ra cai bảng khong day vao nay từng tưởng tượng co ngay nao
co một cao nhan tiền bối hoa than thanh đệ tử binh thường bai vao sơn mon rồi
đung dịp bị ga gặp. Nhưng ga khong ngờ thật sự co ngay như vậy.
To Minh nang len tay phải vỗ bup be cỏ. Lập tức bup be biến thanh khoi đen
trước mặt Tiền Thần, khoi đen bum một tiếng tan biến. Khoảnh khắc no biến mất,
Tiền Thần khong biết co phải la ảo giac, cảm thấy than thể ấm ap nhiều.
Tiền Thần nhin To Minh co hoảng sợ, cang cung kinh hơn.
"Rời khỏi đay, khong co ta keu gọi thi đừng đến." To Minh binh tĩnh noi.
Tiền Thần vội vang dạ, luống cuống chạy đi.