Người đăng: Boss
To Minh đanh cai kết thứ tam tren sợi toc, lại qua một thang rồi vẫn khong lam
được, co ba lần hắn muốn nhưng mỗi khi ra tay lại khựng. Hắn khong co cảm
giac, khong thấy cai cảm giac tự nhien ma cha Ten Hề Nhi noi. Trong trạng thai
nay, hắn co dự cảm nếu cưỡng ep đanh kết thứ tam sẽ đối mặt thất bại kiếm củi
ba năm thieu một giờ.
Cho nen hai thang nay lần đầu tien To Minh bỏ xuống sợi toc, cất no vao, khong
cưỡng ep đanh ra ma khiến minh yen tĩnh chut.
'Minh cần tim người thi nghiệm thuật thảo kết ký sự hinh thanh bup be, chỉ co
như vậy mới bảo đảm kết thứ tam khong sai lầm.' To Minh khep mắt, bay giờ đa
la cuối đong ret, cach ngay thứ nhất mỗi năm rất gần.
Theo tập tục que nha, ngay đầu năm la ngay quan trọng nhất trong năm, cac nha
sẽ đoan vien một chỗ, em đềm vui sướng tran ngập ấm ap.
To Minh con nhớ năm trước ngay ấy hắn con trong nha Ten Hề Nhi dưỡng thương.
Đo la đời nay từ khi hắn rời khỏi Ô Sơn lần đầu tien gặp được ấm ap thật sự.
Ấm ap khac với Cửu Phong nhưng cung quý gia.
Đo la cảm giac mẹ, cha che chở, em gai vui cười.
"Nha Ten Hề Nhi... nen đoan tụ." To Minh khẽ thi thao.
Linh hồn Trần Đại Hỷ va than thể ở mấy ngay trước đa hoan thanh dung hợp, tuy
thời tỉnh lại. Lý do To Minh chờ hai thang chưa mang ga về nha Ten Hề Nhi bởi
vi con cần quan sat, xem sau khi Triệu Xung Ta Linh tong co hanh động gi với
minh. Hai thang qua hắn yen tam rồi, chắc chắn Ta Linh tong khong chu ý việc
nay nữa.
To Minh trầm ngam, ngẩng đầu nhin phia xa một cai rồi khong chu ý nữa, nhắm
mắt tĩnh tọa. Thời gian khong lau lắm, chỉ thấy vung tuyết phia xa đi đến mấy
người, dẫn đầu la Tiền Thần. Ga biểu tinh am trầm, tay cầm một cai tui, đạp
tuyết đọng đến gần, cach To Minh mười bước thi ngừng lại. Ga vẻ mặt do dự
nhưng lat sau cười khẩy.
"Trần sư đệ, nơi nay khong tệ nhỉ, linh khi sung tuc, cảnh tuyết rất đẹp. Quan
trọng la chỗ nay yen tĩnh, hẻo lanh, nơi tốt để tu than dưỡng tinh!"
To Minh vẻ mặt binh tĩnh hờ hững. Mới đầu một thang Tiền Thần rất an cần,
nhưng thang thứ hai số lần đến dần it, mỗi khi nhin hắn thi vẻ mặt nghi ngờ
đanh gia hắn.
"Ái da, khong noi chuyện hả? Trần sư đệ, ngươi noi la từ ngoại tong xuống, noi
thật với ta la được, ta sẽ khong lam kho gi ngươi, cho ngươi một cong việc tạp
dịch lam. Ngươi đi đường ngươi, ta lo chuyện của ta, hai chung ta khong đắc
tội nhau! Nhưng ma ngươi dam gạt ta! Nếu khong phải ta khiến người đi ngoại
tong tra xet lai lịch của ngươi thi đung la bị lừa qua rồi. Mới bai vao sơn
mon chưa tới một năm, hai thang trước sư phụ ngươi mất tich, ngươi thi chẳng
la thứ gi cả nen bị đuổi ra ngoại tong! Ngươi gian xảo lắm, đến chỗ ta tac oai
tac quai hả? Vung nay la nơi ngươi co thể đến sao? Ta cho ngươi biết nha họ
Trần, ngươi..."
Tiền Thần cang noi cang tức, ga tức la minh nhin lầm cho rằng đối phương co
chỗ dựa rất lớn, nhưng sự thật khong giống vậy, đối với ga đay la đả kich, lam
ga thấy bản lĩnh nhin ngươi hai mươi năm toi luyện ra co sai lầm. Ga khong thể
nao tha thứ, đặc biệt la hoan toan vao trong, nếu khong phải thấy đối phương
hơn một thang chẳng co hanh động gi lien lạc ngoại tong, hơn nữa ben ngoại
tong hinh như quen đi người nay, nếu la luc khac thi khong co chuyện gi lạ
nhưng phải biết rằng bay giờ gần cuối năm, luc nay ngoại tong mỗi năm một lần
đại tai cuối năm, nếu la cao thủ thi mặc kệ tu vi hay bối cảnh đều lộ mặt
trong đại tai.
Trước kia Tiền Thần gặp những đệ tử ngoại tong bị phạt xuống co đa số luc nay
được keu về, nhưng ga chờ hoai chờ mai khong thấy chỗ To Minh co ai đến, thầm
sốt ruột, phat động lực lượng, khiến những tạp dịch luc trước bị ga sai đi ra
ngoai tim hiểu tin tức. Cac tin truyền về lam Tiền Thần chịu đả kich, ngay như
phỗng đa lau, cuối cung mạnh giẫm chan. Những tin tức noi ro về To Minh.
"Họ Trần kia, tuổi nhỏ ma gian tra như vậy, hom nay sư huynh phải cho ngươi
biết khong thể tuy tiện noi khoac!" Tiền Thần giận dữ ven tay ao, mấy người
sau lưng ga cũng vậy, dang vẻ hung ac.
"Đi tới đất của ta ma dam đắc tội ta hả? Hom nay ta chẳng những đanh ngươi con
phải phat ngươi đi chỗ khac, nơi nay khong phải chốn ngươi co thể ở!" Tiền
Thần sải bước tiến nhanh tới.
Khi ga sắp đến gần To Minh thi hắn chậm rai mở mắt ra, binh tĩnh liếc Tiền
Thần.
Ánh mắt khong co uy lực gi, nhưng sự binh tĩnh trong mắt To Minh khiến Tiền
Thần thấy thi bước chan khựng lại, đoi tay duỗi ra ngăn đam người sau lưng
định vọt len. Tim ga bỗng đập nhanh, anh mắt nhin To Minh biến nghiem tuc. Lấy
kinh nghiệm va kiến thức của ga, nếu đổi lại la ga thi bay giờ chắc kinh hoang
rồi, ma người trước mắt qua binh tĩnh. Loại binh tĩnh nay khiến da đầu ga mat
lạnh, đam ra nghi ngờ.
'Khong lẽ ta nhin lầm? Khong thể nao, tiểu tử nay cứ lam bộ lam tịch, luc
trước chinh vi hắn lam bộ dạng nay khiến ta tưởng la cao nhan gi. Cho ma cao
nhan!'
Tiền Thần trừng mắt, nghĩ đến đay thi nhe răng cười tiến len vai bước, giơ nắm
đấm định nem tới. Ga bỗng thấy đay mắt To Minh xẹt qua tia sang lam long ga
run sợ. Ga khựng lại, lui vai bước, nhin To Minh nửa ngay, mắt loe tia sang
hung ac, hừ lạnh noi.
"Thoi, thấy ngươi con la con nit, ta khong so đo, nhưng ngươi khong thể ở đay.
Ta cho ngươi ba ngay, a, bảy ngay, bảy ngay sau ta sẽ lấy đi nơi nay! Đến luc
đo nếu ngươi khong theo thi, hừ hừ." Tiền Thần cười nhạt, dẫn mấy người nhanh
chong rời đi, mai đến đi thật xa ga mới sợ hai ngoai đầu nhin, thầm nhủ.
'Vẫn la khong đung, trong người nay khong co chỗ dựa gi nhưng chắc hắn co chut
bản lĩnh. Nhưng vo dụng, đợi bảy ngay sau kết thuc đại tai cuối năm, lao tử
mời vai ngươi đến hu hắn.' Tiền Thần cười khẩy, chợt người run len đanh rung
minh, ga siết chặt ao da, thấp giọng chửi rủa, dẫn đam người đi chỗ thị nữ.
'Nen tim mấy co gai ấm ap than thể mới tốt, ai, đay mới la sống chứ. Ngay đong
co lo than, om con gai, tốt biết mấy. Số Tiền Thần ta khong tệ nha.' Tiền Thần
ngam nga quen đi mới nay bỗng đanh rung minh, bước nhanh đi.
To Minh nhin Tiền Thần đi xa, lấy tu vi của hắn chỉ cần tản ra chut khi thế la
co thể đanh chết ga ngay ma khong khiến người ngoai phat hiện. Nhưng hắn khong
lam như vậy. Trong tay hắn bay giờ co một sợi toc đen, toc thuộc về Tiền Thần.
'Ten nay tới đung luc thật, vừa luc mượn ga nghien cứu cac tac dụng thảo kết
ký sự biến thanh bup be!' To Minh mặt khong biểu tinh dung sợi toc đanh kết.
Cuối năm dần đến gần, nguyen ngoại tong Ta Linh tong sau mấy thang chuẩn bị mở
ra trận đại tai đệ tử Ta Linh tong. Loại đại tai nay la việc của Ta Linh tong,
khong lien quan ta tong khac, mỗi năm một lần. Lý do lam vậy la vi ở Ta Tien
tong co vị tri cao vo cung hơn tong mon khac sẽ mỗi năm mười năm tổ chức một
lần đại tai toan ta tong. Vi thịnh điển nay, Ta Linh tong, Ta Trần tong, Ta
Thị tong khua chieng giong trống chuẩn bị. Mỗi cuối năm đệ tử ngoại tong kết
thuc so tai, trừ tuyển chọn một nội tong đệ tử ra, con mở đại tai đệ tử nội
tong, co thưởng rất day cho hạng nhất. Tuy nhien việc nay khong lien quan đến
To Minh. Ngay cuối năm nay, đệ tử ngoại tong bắt đầu đại tai. Buổi tối trời
vẫn co tuyết rơi, To Minh đứng dậy đi tới trước.
Một bước đạp xuống, than thể hắn mơ hồ biến mất.
Khi xuất hiện hắn đa ở dưới chan nui Ta Linh tong, than hinh biến ảo ra, biểu
tinh binh thản, từng bước một đi hướng phia xa. Trận phap hộ sơn của Ta Linh
tong dường như chẳng hề tac dụng với hắn. Mai đến hắn đi thật xa, toan Ta Linh
tong khong bất cứ ai phat hiện To Minh rời đi. Thật ra khong ai đặt qua nhiều
anh mắt vao người To Minh, du gi trong hắn chỉ la một thiếu nien mười hai, ba
tuổi.
Tren trời tuyết rất lớn, To Minh đi giữa khong trung đon gio, nghenh tuyết,
một đường binh tĩnh đi ra nui tuyết, thảo nguyen tuyết, con co rừng nui bị
tuyết phủ dưới đất, mai đến trước mặt hắn xuất hiện một khu rừng.
Rừng cay mau trắng, vi bun đất bị tuyết trắng phủ, vi tren than cay cũng phủ
một tầng tuyết day đe nhanh cay cong như đang cung nghenh To Minh đến.
Canh rừng nay mỗi năm băng tuyết hoa tan, xuan về hoa nở thi sẽ tran ngập
hương hoa quế. Nơi nay la rừng quế.
Từ khoảng cach khu rừng To Minh trong thấy thon xom quen thuộc, từng nha đốt
đen, anh đen trong đem khuya tuyết rơi khiến người nhin đặc biệt thấy ấm ap.
To Minh lộ nụ cười, đạp tuyết phat ra tiếng lạo xạo, từng bước một tiến tới
trước. Trước mặt hắn la một gian nha rất binh thường, tren cửa sổ toat ra anh
đen, con co một co be cột đuoi ngựa lộ than hinh.
Gần một năm, từ khi To Minh rời đi đến bay giờ trở về đa sắp một năm. Bay giờ,
ngay từng nha đoan vien, To Minh đứng ngoai gian nha nhin anh đen, nhin bong
người in tren cửa sổ, hắn khẽ thi thao.
"Ten Hề NhiCẩu Thặng ca ca đa trở về."