Người đăng: Boss
Bầu trời trong xanh, trừ tren Ta Linh tong la khoi đen.
Man trời ngoai khoi đen sang sủa rực rỡ, cứ thế lam khoi đen rất dễ thấy, lam
người ngẩng đầu nhin co đối lập, thấy trời đặc biệt xanh. Con co may trắng
bay, dưới anh nắng ấm ap lam người kiềm khong được lười biếng, nếu khong phải
la mua đong thi co lẽ cang them hoan mỹ.
To Minh ngẩng đầu nhin trời, ben tai con quanh quẩn lời dam ta của Tiền Thần,
loại cảm nay cả đời hắn chưa trải qua, du la Ô Sơn trong ký ức, trong Cửu
Phong, hay những năm tại đất Vu tộc, hắn chưa từng giống bay giờ bai vao một
tong mon. Khong phải đệ tử chinh, khong ai để ý minh, như la phat ra khỏi
ngoại tong, đuổi tới chỗ tạp dịch. Nhin Tiền Thần nụ cười ta ac, mặt To Minh
dần lộ nụ cười.
Hắn bỗng cảm thấy minh rất thich loại cảm giac nay.
Hắn khong con động nao nhiều liền thấy ra đối phương nhiệt tinh như thế la vi
nhin khong thấu lai lịch của minh, du sao nhin từ mặt ngoai thi minh la người
ngoại tong giang xuống. Nhin như bị khu trừ nhưng chắc Ta Linh tong đối với đệ
tử phạm sai lầm đa số lam như vậy, thế thi kho tranh khỏi khả năng lại được
triệu về, hen chi Tiền Thần nhiệt tinh như vậy.
Nghĩ đến đay, To Minh mỉm cười nhin Tiền Thần, lắc đầu.
Tiền Thần chẳng hề do dự, biểu tinh liền biến nghiem tuc, vẻ mặt nghiem nghị
toat ra sự trang nghiem, cũng ẩn chứa ton trọng va kinh nể.
Chỉ thấy Tiền Thần nhin To Minh đầy ẩn ý, từ từ gật đầu.
"Trần sư đệ khong uổng la đệ tử ngoại mon, ta vốn tưởng dung việc nay thăm do
Trần sư đệ, xem coi tam tinh của Trần sư đệ như thế nao. Nếu ngươi đồng ý đi
chỗ thị nữ, mỗi ngay co nhiều co gai xinh đẹp nghe ngươi sai khiến, tuan theo
lời ngươi như thien uy thi ta sẽ khinh thường ngươi. Tu sĩ chung ta sao co thể
vi nữ sắc ma hoang phế tam tinh chứ? Loại chuyện nay tuyệt tuyệt đối khong thể
lam! Thậm chi nếu ngươi đồng ý thi ta cũng sẽ khuyen đừng lam vậy, bởi vi
chung ta la đồng mon, vi ta la sư huynh của ngươi, ta co nghĩa vụ cho ngươi
biết, đay khong phải việc chung ta nen lam! Trần sư đệ, sư huynh luon vo tư,
nếu khong thi tong mon sẽ khong đem trach nhiệm nặng nề tạp dịch giao cho ta
xử lý. Con ngươi la trong những người ta thấy anh vũ nhất, khiến sư huynh kinh
nể nhất!" Tiền Thần từ từ noi, một loạt lời noi xong phối hợp biểu tinh nen lộ
ra, dường như tất cả đều la ga do xet, ga thật sự thăm do To Minh vậy.
"Thế thi xin mời Trần sư đệ phụ trach việc ra ngoai mua sắm, việc nay rất
quan..." Tiền Thần noi, thấy To Minh nghe xong nhiu may lập tức mắt xoay tron,
bỗng đổi giọng.
"Việc nay rất quan trọng, đo la khong thể nao!!!" Ga biểu tinh biến thanh
chinh nghĩa vo cung, nghiem tuc nhin To Minh.
"Bởi vi đối với người khac co lẽ đay la việc tốt, nhưng với Trần sư đệ thi
quyết khong thể đụng vao dơ bẩn nay! Ra ngoai sắm đồ thường phải xuống nui,
điều nay đối với người chim đắm trong tu luyện như Trần sư đệ la vũ nhục, la
hại ngươi, hoang phế thời gian tu hanh của ngươi! Thời gian la cai gi? Trần sư
đệ, thời gian chinh la sinh mệnh, ta rất đồng ý cau noi nay. Ngươi yeun tam,
sư huynh tuyệt đối khong hoang phế sinh mệnh của ngươi. Kỳ thực ngươi khong
biết rằng đay cũng la ta thăm do ngươi! Trần sư đệ, ta kinh nể ngươi đa vượt
qua mọi thứ, ta vi Ta Linh tong chung ta co nhan tai như Trần sư đệ ma thấy
vui mừng..." Tiền Thần thanh am như nước song cuồn cuộn nối liền khong dứt.
Từ đầu tới cuối To Minh khong noi một cau, ben tai toan vang giọng Tiền Thần.
Tiền Thần vừa noi vừa xem xet biểu tinh To Minh thay đổi, long hơi hồi hộp.
Ga phat hiện nhin khong thấu long của thiếu nien trước mắt. Phải biết rằng đệ
tử bị ngoại tong trach phat xuống ga co gặp một chut, nhưng mỗi người bị ga
noi vai cau la nhiều it thấy ra suy nghĩ, ga lấy đo phan đoan trinh độ quan
trọng của đối phương trong ngoại tong, đoan xem rốt cuộc đối phương co chỗ dựa
khong. Rồi mới đoan ra đối phương co thể bị minh lợi dụng, mượn đo trong long
phan ra cấp bậc. Ga thường cảm than cong tac của minh khong dễ lam, cần xem
sắc mặt, cần suy ngẫm những người bị đay xuống ai cần chen ep, ai cần nịnh
nọt, ai cần lạnh lung, ai cần nhiệt tinh. Điều nay đối với ga la việc quan
trọng nhất.
Nhưng Trần To trước mắt khiến Tiền Thần mo khong thấu. Từ đầu tới cuối đối
phương khong noi một lời, đặc biệt vẻ mặt binh tĩnh khong co gi giống như bị
trục xuất khỏi ngoại tong, dường như đến đay la con giong chau giống ngẫu
nhien đi dạo chơi ngoai thanh thoi. Tư thế nay khiến tim Tiền Thần rớt cai
bịch.
'Cao thủ! Người nay tuyệt đối la một cao thủ, đay khong phải tu vi cao ma la
bối cảnh cao, nếu khong thi lấy tuổi của hắn tuyệt đối khong thể binh tĩnh như
vậy!' Tiền Thần lập tức lam ra phan đoan.
'Mệt oc nhất la gặp phải người như vậy. Người nay co thể xếp thứ ba trong bảng
khong day vao hai mươi năm qua tại tạp dịch nay ta nghien cứu ra!' Tiền Thần
mặt tươi cười long thi tăng sự cảnh giac.
Ga co gặp trong số người bị đuổi ra ngoại tong đến đay thi biểu tinh kieu
ngạo, người như thế ga đối pho dễ như chơi. Cũng gặp loại thich lam bộ lam
tịch, người đầy sat khi. Thậm chi gặp người mặt cười tủm tỉm ma mắt xẹt qua am
độc. Cac loại nhan vật hai mươi năm nay ga gặp qua nhiều, dung cau danh ngon
của ga để hinh dung những đệ tử ngoại tong nay bị đuổi ra đo la...
'Ba nội no, la rồng ở chỗ nay cũng phải co lại cho Tiền gia gia ngươi! La cọp
cũng phải nằm xuống cho Tiền gia gia!"
'Khong thich hợp, vo cung khong thich hợp. Trần To nay co vấn đề, vấn đề rất
lớn!' Tiền Thần cui lưng xuống chut, mặt lộ nụ cười vo cung rạng rỡ.
"Ta biết cong tac thich hợp với Trần sư đệ nhất chinh la phat phong linh
thạch. Trần sư đệ yen tam, vi để sư đệ co bước phat triển tốt hơn, vi Ta Linh
tong chung ta cang cường đại, ta sẵn sang vo tư hiến dang, đem cong tac phat
phong linh thạch giao cho Trần sư đệ lam! Ta biết chắc Trần sư đệ khong để mắt
đến cong việc nay, nhưng hom nay ta mới phat hiện ngươi cang thich hợp no hơn
ta, xin Trần sư đệ tuyệt đối đừng từ chối. Việc nay... lien quan đến tương lai
của Ta Linh tong ta, lien quan đến cach cục Đong Hoang đại lục, lien quan đến
vận mệnh của trăm triệu người..." Tiền Thần lam biểu tinh từ bi hỷ xả, giọng
noi chất chứa tinh cảm, thanh am khẽ run như la khoảnh khắc nay ga biến thanh
chua tể Đong Hoang đại lục, đang đem no giao cho To Minh vậy.
Du la To Minh cũng bị hang loạt lời noi của Tiền Thần khiến ngay ra. Nếu khong
phải hắn chắc chắn Tiền Thần khong hề ẩn giấu hay biến đổi chut gi, sẽ co ý
nghĩ đối phương la hạc trọc long biến thanh. Kiểu mua mep khua moi nay theo To
Minh thấy chỉ co hạc trọc long mới so được với ga, con về thắng bại, To Minh
nghieng hướng hạc trọc long, du sao cấp bậc khac biệt.
"Tim một nơi yen tĩnh chut, ta muốn bế quan." To Minh liếc Tiền Thần, lần đầu
tien mở miệng, giọng noi lạnh nhạt nhưng co khi thế khong tha nghi ngờ.
Tim Tiền Thần lại rớt cai bịch, lui hai bước, nhin kỹ To Minh từ đầu đến chan.
'Xếp hạng tăng, người nay khong phải hạng ba bảng khong day vao ma la hạng
hai!'
Ga hơi căng thẳng nhưng mặt ngoai khong hề lộ ra, vẫn la nụ cười rạng rỡ, nghe
vậy thi vui mừng gật đầu.
"Khong sai, Trần sư đệ đung la khong khiến sư huynh ta nhin lầm, đang kinh,
đang kinh!" Ga noi, con giơ ngon cai với To Minh, biểu tinh vui mừng khong co
gi giả dối, vẻ mặt kinh nể rất chan thanh.
Ga khong noi nhảm, tay phải vỗ người, lập tức lấy ra một cai ngọc giản đưa cho
To Minh.
"Trần sư đệ, ta kinh nể ngươi, khong noi nhiều, trong đay chỗ co điểm sang
ngươi tuy ý chọn, ngươi khong cần lam gi hết, chỉ cần yen tam tu luyện la
được. Trần sư đệ, ta hết sức ủng hộ ngươi, nếu ben tren co người điều tra thi
tất cả trach nhiệm để Tiền Thần ta ganh cho ngươi!!! Ta chinh la quang minh
lỗi lạc, đường đường chinh chinh như vậy đấy! Ta chinh la người thich lo cho
người khac, khong để ý minh được mất! Chờ sau nay chung ta tiếp xuc thời gian
lau, Trần sư đệ, ngươi sẽ nhận ra."
Thần thức To Minh hơi lạ, nhận lấy ngọc giản quet một vong, lập tức trong đầu
hiện ra bản đồ chan nui, ben trong co rất nhiều điểm sang lấp loe.
Tiền Thần cẩn thận nhin To Minh, mắt chợt loe, long thầm đắc ý.
'Nếu ngươi chọn chỗ gần ngoại tong vậy chứng minh khả năng ngươi quay về ngoại
tong rất lớn! Nếu ngươi chọn vị tri chinh giữa, vậy nghĩa la long ngươi do dự.
Hừ hừ, nếu ngươi chọn vị tri dưới chot, tức noi len ngươi đối với tương lai la
me mang, cach nay du khong chinh xac hoan toan nhưng co thể noi len chut vấn
đề.'
Thần thức To Minh quet qua bản đồ xong trong đầu nghĩ đến la chỗ gần với nha
lầu hai tầng. Lat sau hắn chọn vị tri gần ngoại tong, chỗ gần với nha lầu hai
tầng nhất.
Chọn xong To Minh trả lại ngọc giản cho Tiền Thần. Tiền Thần cười hip mắt nhận
lấy, tập trung tinh thần xem, lập tức vẻ mặt cứng ngắc nhưng rất nhanh binh
thường lại, đoi mắt nhin To Minh hơi sang rỡ.
'Tuyệt đối khong nhầm, người nay co lai lịch rất lớn, tối đa một thang sẽ rời
đi. Người nay phải hầu hạ cho tốt, tuy rằng hắn len đến hạng nhất trong bảng
khong day vao, nhưng tuyệt đối nổi bật trong số hạng hai! Ài, tiếc rằng ta ở
đay hai mươi năm chưa từng gặp người co thể xếp hạng nhất bảng khong day vao.
Á, vẫn la khong gặp mới tốt.'