Tiền Bối Tha Mạng!


Người đăng: Boss

'Trần Đại Hỷ!'

Thần thức To Minh thấy bộ dạng Triệu Xung thi ý nghĩ đầu tien đo la than phận
của người nay!

Mặc du To Minh chưa từng thấy anh trai Trần Đại Hỷ của Ten Hề Nhi nhưng hắn
kết luận than hinh bay giờ của Triệu Xung chinh la Trần Đại Hỷ!

'Thi ra la đoạt xa!'

To Minh nhắm mắt che giấu tia sang lạnh. Luc trước hắn co chut suy đoan nhưng
bỏ qua đoạt xa, bởi vi trong đo co việc kho giải thich. Lấy tu vi co thể so
với sơ kỳ Man Hồn của Triệu Xung, ở trong tien tộc tức la tu sĩ nguyen anh,
người như vậy trừ phi than thể bị tổn thương nặng mới lựa chọn đoạt xa. Đối
tượng đoạt xa nếu đặt ở người binh thường thi sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tu vi,
vậy thi khong bằng khong đoạt xa. Nhưng Triệu Xung nay thi...

Thần thức To Minh quet trong động đa voi, bốn phia co nhiều cai xac biểu tinh
va động tac giống y nhau, lam trong oc hắn loe suy nghĩ.

'Khong lẽ co lien quan đến cong phap lao tu?'

Xung quanh hiển nhien đều la đệ tử của Triệu Xung, To Minh co thể tưởng tượng
mọi người luc bai vao mon hạ lao thi mỗi ngay nuốt đan dược lao chuẩn bị cho
họ, đợi nuốt gần xong thi họ sẽ đối mặt sat khi đến từ Triệu Xung. Sau đo mỗi
đệ tử của Triệu Xung cuối cung đều ở đay trở thanh thay kho.

Anh trai của Ten Hề Nhi la người đợt trước bị Triệu Xung đoạt xa.

To Minh, la người sắp sửa thay thế.

'Luc trước Triệu Xung co noi thời hạn một năm, để minh một năm mỗi ngay nuốt
vao một vien đan dược. Nhưng bay giờ mới hơn tam thang đa lựa chọn ra tay rồi,
xem bộ dạng tức chết của lao chắc rất ghet minh.' To Minh thầm cười nhạt.

Dĩ nhien hắn biết tại sao Triệu Xung lam như vậy, du gi tam thang nay To Minh
co thể noi khiến lao đau nat long, ăn sạch gốc gac hết. Nhưng loại chuyện nay
đối phương bỏ ra được, To Minh đưa tay la co đan dược đến, mai tới khi tui lao
rỗng tức đien mới trước tien ra tay. Co thể tương tượng hơn nửa năm nay Triệu
Xung bực tức va buồn phiền.

To Minh khong vội ra tay, thần thức của hắn đanh gia Triệu Xung bộ danjg trung
nien, hắn phat hiện một việc quai dị. Nếu than hinh người nay đung la đến từ
Trần Đại Hỷ, vậy tuổi của ga nen khoảng hai mươi, sao giờ trong bộ dạng
giống... trung nien.

'Chắc la loại cong phap ta độc nao, sau khi đoạt xa co thể hấp thu tinh hoa
mau thịt của đối phương.'

Thần thức To Minh quet qua bốn phia những xac kho.

'Cũng sẽ hấp thu sức sống va linh hồn của người đoạt xa, hut đi hết rồi khiến
than thể biến thanh xac kho. Đay đau phải la đoạt xa, đo ro rang la đang... ăn
người!' Thần thức To Minh ngưng tụ tren người Triệu Xung.

Chinh luc nay, thấy xac Triệu Xung đoạt xa mạnh run len, dần ha mồm ra, một
sương khoi xanh bay ra khỏi người lao. Sương khoi bay ra, dần co một than hinh
mơ hồ bay ở trước mặt To Minh. Ngoai người bong dang đều la sương khoi cuồn
cuộn, lờ mờ thấy một than hinh chinh la nguyen anh!

Nguyen anh mắt chợt loe, lộ ra tia sang sắc ben, nhin chằm chằm To Minh.

"Thằng nhoc khốn, lao phu tha trước khong đi hấp thu tinh hoa mau thịt của
Trần Đại Hỷ ma nuốt ngươi, để ngươi ăn nhiều đan dược như thế, chết tiệt!!!
Những đan dược nay lao phu tốn bao kinh nghiệm được đến, mỗi vien đều la tam
huyết của lao phu!!! Ngươi ăn giỏi lắm, ngay hom nay, trước đo ngươi ăn bao
nhieu phải trả lại ta gấp mấy lần!!!" Triệu Xung tức giận tich lũy hơn nửa
năm, nỗi hận với To Minh kha đậm.

Lao rống len, nguyen anh vọt len trước, tới gần To Minh. Khi đến gần thi
nguyen anh nhếch moi lộ nụ cười nhe nanh. Lao như thấy đối phương bị minh nhao
tới, chiếm lấy than hinh, tinh hoa mau thịt bị hấp thu, linh hồn bị cắn nuốt.
Hơn nửa năm bị đối phương nuốt vao đan dược tẩm bổ than thể đều bị lao hut
hết.

Từ khi lao ở Ta Linh tong trở thanh trưởng lao, thu đệ tử vo số, mỗi người kho
tranh khỏi ban tay của lao nhưng khong co một người ăn nhiều như To Minh, lam
lao đau long như vậy. Thậm chi ben tai lao đoi khi vang vọng hơn nữa năm nay
mỗi thang một lần lời noi lam lao hộc mau.

[Sư phụ, hết thuốc rồi.]
[Sư phụ, ta ăn xong rồi... ]

[Sư phụ, ta lại ăn xong, lần nay ngươi co thể cho nhiều chut khong?]

[Sư phụ, đổi loại đan dược đi, luc trước cai kia ăn vao đa khong con cảm
giac.]

[Sư phụ, ngươi khong thể lại đổi một thứ sao?]

Triệu Xung lắc đầu, biến thanh luồng sang am u lao tới gần tran To Minh, nhe
nanh cười, long rất sung sướng. Đo la niềm vui khi sắp thoat khỏi nửa năm hanh
hạ, hơn nửa năm nay, đặc biệt la mấy thang sau lao co cảm giac đời trước thiếu
đối phương vậy, sao ma thu cai thứ 'Thien tai' như vậy.

"Ngươi giỏi thi ăn tiếp coi!!!" Triệu Xung gầm len.

Giay phut nguyen anh đụng chạm To Minh thi lao vọt vao, nanh tranh cười quanh
quẩn trong tinh thần hắn. To Minh mở mắt ra, anh mắt lạnh lẽo, biểu tinh binh
tĩnh.

Thế gian nay, To Minh khong sợ, chinh la đoạt xa!

Trừ phi người đến đoạt xa hắn co ý chi bất diệt vượt qua cả hắn tại bất tử bất
diệt giới ren luyện vo số luan hồi, nếu khong thi bất cứ đoạt xa nao ở trước
mặt hắn như trứng chọi đa!

Triệu Xung nay hiển nhien khong co khả năng co ý chi như vậy!

Khoảnh khắc nguyen anh vọt vao người To Minh, tay phải hắn nang len lien tục
điểm vai cai tren người, mỗi lần ngon tay rơi xuống như la đanh một cấm chế
phong ấn.

Vai cai sau, than thể hắn đối với Triệu Xung như la lồng giam thien địa khong
thể xuyen thấu, nhưng lao chẳng hề hay biết, con chim đắm trong vui sướng vọt
vao người To Minh, lao hướng vị tri đan điền. Đay la thoi quen của lao, mỗi đệ
tử bị lao đoạt xa khong nuot linh hồn trước ma trấn ap, hấp thu tinh hoa mau
thịt, chiếm cứ vung đan điền như khống chế than hinh minh, chậm rai hưởng thụ
mỗi bữa tiệc lớn. Thường khi lao ăn mất một người cần thời gian một năm mới
kết thuc, mặc du qua trinh chậm nhưng lao rất hưởng thụ. Bay giờ lao dựa theo
thoi quen lao hướng đan điền của To Minh.

'Thằng nhoc khốn nay hơn nửa năm qua đung la ăn khong it, mau sắc xương biến
đổi, ngay cả mau thịt cũng khac với người thường, ngươi ăn đi, ăn nữa đi, giờ
tất cả đều la của ta!'

Đang thương Triệu Xung năm đo chưa đến Tế Cốt thi bị người Ta Linh tong biến
đổi than thể, sửa tu ta phap, tuy bay giờ ngưng tụ nguyen anh nhưng hiểu biết
về Man Cốt khong hoan toan.

Cộng them toan than To Minh la Man Cốt, khiến người nhin khong co cảm giac so
sanh, nếu chỉ minh sống lưng la như vậy thi Triệu Xung lập tức phản ứng lại
ngay. Trong vui sướng Triệu Xung thậm chi khong biết than thể To Minh đa phong
ấn tất cả đường ra của lao rồi. Lao vẫn lam theo thoi quen lao hướng đan điền
của To Minh, cang luc cang gần, ngay cang gần...

Lao thậm chi tưởng tượng vị tri đan điền nhất định tran đầy ngọt lanh, chỗ đo
co nửa năm đan dược bổ dưỡng, chắc chắn la ngưng tụ nhiều tinh hoa, nơi đo
nhất định trống trải đợi lao la linh thể duy nhất đến cắn nuốt.

Trước kia mỗi khi lao trải qua đều la hinh dạng nay.

Triệu Xung om đầy hy vọng lao nhanh đến. Nhưng khi lao tới đan điền của To
Minh thi ngẩn ra, ha hốc mồm ngay như phỗng.

Đan điền của To Minh trong mắt lao chẳng hề co chut tinh hoa hơn nửa năm đan
dược tich lũy như lao tưởng tượng, co một thể nguyen anh to cao hơn lao gấp
mấy lần ngồi xếp bằng ở đo!

Co lẽ đay khong thể gọi la nguyen anh, đay la nguyen thần của To Minh!

Bay giờ To Minh nguyen thần mở to mắt binh tĩnh nhin Triệu Xung nguyen anh.
Lao ngơ ngẩn rồi bỗng phat ra tiếng het choi tai. Lao run rẩy, het choi tai
lui nhanh ra sau, sợ bay hết ba hồn chin via. Du như thế nao lao cũng khong
tưởng tượng được, đay vốn tưởng rằng la đệ tử mồi săn của lao nhưng... khong
ngờ la lao quai!!!

Đặc biệt xem hinh dạng nguyen anh của ga thần hoa chảy xuoi, ro rang chinh la
nguyen thần!!!

'Hoa thần, thứ cũng la hoa thần!!! Chết tiệt, sao co thể như vậy, hen chi hắn
nuốt vao nhiều đan dược đến thế. Sao co thể như vậy, hắn tuyệt đối khong phải
em trai của Trần Đại Hỷ!!!"

Giờ phut nay tinh thần Triệu Xung rối loạn, cảm giac sợ hai tran ngập toan
nguyen anh, đầu oc trống rỗng, ý nghĩ duy nhất trong đầu la vọt ra khỏi người
To Minh. Lao co cảm giac chui đầu vao lưới, đặc biệt la nghĩ đến vẻ đắc ý va
hanh động trước đo của lao thi co cảm giac muốn khoc.

Dường như lao vốn tưởng la con de con đang chờ lao nuốt, nhưng chờ lao ha to
mồm đắc ý muốn nuốt thi con de con lắc người biến thanh manh thu cổ xưa cường
đại hơn lao gấp vo số lần!

'Chết tiệt, lao quai nay chắc la tu luyện cong phap giống như ta, chắc la hắn
muốn nuốt ta đay!!!' Triệu Xung cang nghĩ cang run sợ, muốn vọt ra ngoai người
To Minh thi bỗng tinh thần ầm một tiếng, bị bắn ngược lại. Lao hoảng sợ phat
hiện than thể To Minh trở thanh cai lồng, lao... khong thể rời đi!

Trong nỗi sợ hai, lao nghe thấy trong tinh thần quanh quẩn tiếng hừ lạnh.

"Than thể To ta la ngươi muốn đến thi đến, muốn đi thi đi ư?" Giọng To Minh
lạnh lẽo truyền vao tinh thần Triệu Xung, lam lao run rẩy cang sợ hai hơn.

Lao run bần bật quỳ xuống, lien tục quỳ lạy.

"Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng, tiểu nhan biết sai rồi, tiểu nhan co
mắt ma khong biết tiền bối, tiểu nhan thật sự sai! Chỉ cần tiền bối khong giết
ta thi ta nguyện lam trau lam ngựa cho tiền bối! Tiền bối tha mạng a..."


Cầu Ma - Chương #605