Người đăng: Boss
Đay la một gian phong to lớn, co ban ghế, dinh đầy tro bụi, hiển nhien đa lau
khong người cư ngụ. Sửa sang một phen, To Minh ngồi tren ghế nhin ngoai cửa sổ
trời am u, mắt chớp loe. Dần dần, khoe moi hắn nhếch nụ cười.
'Lực lượng thien địa chỗ nay đung la đậm!'
Luc len nui To Minh đa phat hiện, giờ ngồi đay cảm nhận hơi thở xung quanh
cang ro rang.
'Khong uổng la chỗ một tong mon.' To Minh đi tới Ta Linh tong một la vi tieu
trừ nguy hiểm cho nha Ten Hề Nhi, hai la giup tim ra nhan quả cai chết của anh
trai Ten Hề Nhi, thứ nữa la phải nhanh chong hồi phục tu vi. Chỗ nay hơi thở
đậm đặc giup ich cho hắn hồi phục tu vi, nhưng ma...
'Oan khi qua sau... ' To Minh nhiu may.
Mặc du trận phap chỗ nay đậm đặc nhưng ben trong oan khi cũng rất đậm, thời
gian dai ở đay tam tinh sẽ bị ảnh hưởng đoi chut. Hắn suy tư, anh mắt rơi vao
hồ lo, thấy mặt quỷ do khoi đen ngưng tụ đang nhin minh, dường như nhe răng
cười. No cho rằng To Minh khong trong thấy, du gi ở trong mắt no hắn chỉ la
một người binh thường ma thoi.
Khong để ý mặt quỷ khoi đen, To Minh mở hồ lo ra, lập tức oan khi cang đậm ập
vao mặt. Oan khi chớp mắt tran ngập cả căn phong, ben tai To Minh như co từng
tiếng het the lương.
Chốc lat sau biểu tinh hắn am trầm đổ ra vien đan dược, thảo dược tim đen, oan
khi đậm đặc nhin thấy ghe rợn.
Nhưng kỳ lạ la khi đặt đan dược vao mũi ngửi lại co mui thuốc chui vao trong,
co vị tươi mat. Hắn cầm hồ lo lắc lư, đan dược ben trong khoảng hơn một trăm
vien.
To Minh nhắm mắt, lat sau chậm rai mở, mắt xẹt qua suy tư.
'Đay la dược tẩm bổ rất tốt, nếu người binh thường dung co thể khỏe mạnh than
thể, lam huyết mạch tran đầy. Triệu Xung rốt cuộc co ý định gi?'
Mắt To Minh chợt loe, nuốt vao đan dược. Từ nhỏ hắn biết thảo dược, co nhiều
kinh nghiệm luyện đan dược, vừa ngửi liền biết dược hiệu của no, khong thấy ra
Triệu Xung co am mưu gi. To Minh thử nuốt vao một vien. Thuốc vao miệng biến
thanh đợt nước ấm dọc theo toan than To Minh. Lat sau, trong mắt hắn loe tia
sang, lại lấy ra vai vien nuốt vao. Tu vi trong người hắn bởi vi vai vien đan
dược ma hồi phục một chut.
Mai đến ben ngoai đem đen, To Minh nằm tren giường, vừa vạn chuyển tu vi trong
người vừa chợp mắt. Đến đem khuya, ben ngoai hoan toan tĩnh lặng. Bỗng nhien
gian phong To Minh ở khi lạnh đậm đặc, chỉ thấy một lũ ảo ảnh đen xuyen qua
vach tường. Cai bong ấy như quỷ hồn bay đến ben cạnh giường To Minh, như la
quan sat hắn. Thời gian khong lau lắm, chỉ thấy vach tường quanh phong đều co
ảnh quỷ hồn bay ra. Khong lau sau, căn phong của To Minh co tới mấy chục ảo
ảnh, chung bềnh bồng bốn phia ra vao trong phong nhưng khong vang chut thanh
am.
To Minh nheo mắt nằm tren giường nhin hinh ảnh. Nếu hắn thật sự la con nit,
nếu co thể thấy hinh ảnh nay chắc sẽ bị hu người run bần bật. Nhưng hắn la To
Minh, chỉ nheo mắt lạnh lung nhin. Chung đung la quỷ hồn, nhưng trong bộ dạng
dường như rất sớm đa ở đay, khong ngừng quanh quẩn, khong biết đang lam gi.
Tinh huống keo dai vai tiếng đồng hồ, mai đến ben ngoai trời dần sang thi bỗng
nhien tất cả quỷ hồn bay đến bay đi đều yen lặng, cung ngoai đầu nhin To Minh.
Mắt chung toat ra hung ac, nhin To Minh từng anh mắt như thực chất. Khoảnh
khắc chung no nhin To Minh, những quỷ hồn cung động lao hướng hắn.
Mắt To Minh chợt loe, khong định nhuc nhich, mặc kệ những quỷ hồn bao vay toan
than. Hắn thấy những quỳ hồn cung hut người hắn.
Chung hut lam To Minh cảm giac sự sống co bị hut đi một chut, mắt hắn loe tia
sang lạnh. Hắn thấy những quỷ hồn hut sự sống xong từng con chậm rai thụt lui,
quay vao trong vach tường bốn phia, biến mất khong con bong dang.
Giờ phut nay, trời đa sang.
'Gian phong nay rất thu vị.' To Minh mở mắt ra, anh mắt lạnh lung, nhin vach
tường bốn phia. Hắn thu lại tầm mắt, cầm lấy hồ lo otrene mặt đất, đổ ra đan
dược tiếp tục nuốt.
Thời gian chậm rai troi qua, chớp mắt đa mười ngay. Trong mười ngay nay từ khi
To Minh bước vao gian phong chưa từng ra ngoai, Triệu Xung cũng khong truyền
đến cau gi, tất cả đều yen tĩnh. Chẳng qua khi man đem buong xuống sẽ co quỷ
hồn xuất hiện. Mỗi lần trước khi trời sang chung tới ben cạnh To Minh, hấp thu
sức sống rời đi. May la sức sống bị hấp thu chỉ co một tia, khong ảnh hưởng gi
lớn đến To Minh, nuốt những đan dược đủ bổ sung. Đa số thời gian To Minh đều
dung để hấp thu lực lượng thien địa nơi đay, nhờ vao lực lượng thien địa hồi
phục vết thương.
Ngay hom nay To Minh nuốt hết đan dược trong hồ lo. Hắn nhin hồ lo, nhặt no
len, từ khi bước vao gian phong lần đầu tien hắn đẩy cửa ra, bước ra ngoai
đứng trong san.
Luc nay trời hoang hon, ben ngoai khung trời đỏ thẫm, anh chiều ta rắc xuống,
trong rất đẹp. Cầm hồ lo, To Minh đi tới trước phong Triệu Xung, biểu tinh
cung kinh chắp tay cui đầu.
"Đệ tử bai kiến sư ton, đan dược đa ăn xong rồi."
To Minh thấy đan dược nay co chut tac dụng, khiến tốc độ hồi phục của hắn
nhanh hơn chut. Du khong nhiều nhưng nếu đa co đan dược miễn phi thi tất nhien
khong bỏ qua.
Trong phong Triệu Xung yen tĩnh, lat sau mới từ từ vang giọng khan khan.
"Ăn xong rồi? Đo la một trăm vien Dưỡng Hồn đan, ngươi đa ăn hết? Khong phải
ta keu ngươi mỗi ngay ăn một vien ư?" Thanh am lần đầu tien lộ ra chut cảm
tinh.
"Ăn đan dược xong người ấm ap rất thoải mai, nen khong kiềm được ăn nhiều
chut." To Minh noi.
Khong biết bay giờ Triệu Xung co cảm xuc gi, im lặng chẳng mấy luc sau trong
gian nha bay ra một luồng khoi, ở trước mặt To Minh biến thanh một canh tay
kho bắt lấy tay phải của hắn.
To Minh cười nhạt, nhưng mặt ngoai thi khuon mặt tai nhợt, mặc kệ canh tay
phải tum lấy. Hắn cảm nhận co khi lạnh xong vao người đi một vong rồi thu về.
"Nơi nay la ba trăm vien, ngươi... đừng ăn qua nhanh!"
Theo khi lạnh rut ra, khoi đen quay về, co ba hồ lo bay khỏi gian phong rơi
xuống chan To Minh.
"Cảm ơn sư ton." To Minh nhặt len ba hồ lo đi hướng gian phong, khong để ý
Triệu Xung nữa.
'Người nay co am mưu gi, nếu đa vậy thi cứ đoi nhiều chut đi.'
Trở lại gian phong, To Minh ngồi đo mở hồ lo lấy ra đan dược cẩn thận nhin,
nuốt vao.
Thời gian dần troi qua, rất nhanh đa hai mươi ngay.
To Minh đi đến Ta Linh tong tron một thang. Trong một thang tu vi của hắn hồi
phục hơn cả trước, phối hợp đan dược cộng them hắn thầm hap thu lực lượng
thien địa, khiến tu vi nhanh chong hồi phục đến một phần rưỡi.
Ngay hom nay hắn lại ăn xong đan dược. To Minh duỗi lưng, đứng dậy xach ba hồ
lo lại đi tới trước cửa Triệu Xung.
"Sư phụ, lại ăn xong đan dược rồi."
Trong phong Triệu Xung im lặng thời gian dai hơn đợt trước. Giọng khan khan
phat ra ẩn chứa khong thể tin.
"Đo la ba trăm vien!"
"Đung thế, ăn hết rồi." To Minh gật gu.
"Một ngay ngươi ăn bao nhieu vien?" Giọng Triệu Xung am trầm nhiều.
"Co khi khong ăn, co khi một ngay mấy chục vien, luc nhiều nhất ăn khoảng một
trăm vien." To Minh thanh thật noi.
Trong phong Triệu Xung lại im lặng, lat sau phat ra tiếng hừ lạnh.
"Nếu ngươi đa thich đan dược nay, du bao nhieu vi sư đều để ngươi ăn đủ!"
Khi lời noi thốt ra thi một cai hồ lo to cỡ nửa người bay ra khỏi canh cửa để
mở, bum một tiếng rơi trước mặt To Minh.
"Chỗ nay co hai ngan vien, nếu ngươi co bản lĩnh thi ăn hết trong một thang
đi!"
To Minh nhếch moi cười, keo hồ lo vao phong minh, đong cửa lại, mở ra kiểm tra
một chut, lại bắt đầu cuộc sống hồi phục tu vi. Nhưng hắn thầm cười nhạt,
Triệu Xung co thể nhịn chuyện nay, một mặt vi tren người hắn khong co dao động
tu vi, mặt khac co thể thấy ra lao am mưu chắc chắn rất lớn.
'Cũng tốt, để xem giới hạn của người nay ở đau.'
Ngay cứ thế troi qua, chớp mắt, lại một thang.
"Sư ton, đan dược ăn xong rồi." To Minh đứng trước cửa phong Triệu Xung, trước
mặt đặt hồ lo to trống rỗng, con vỗ no phat ra tiếng trống rỗng.
Gian phong Triệu Xung luon im lặng, gần mười phut mới từ ben trong bay ra ba
hồ lo lớn, mỗi cai ben trong khoảng hai ngan vien rơi trước mặt To Minh.
Lần nay Triệu Xung lười noi chuyện.
Lại một thang sau...
"Sư phụ, lại ăn xong rồi."
Một thang nữa...
"Sư phụ, con nữa khong?"
Mai đến nửa năm sau. Nửa năm qua mỗi thang To Minh đều đi chỗ Triệu Xung lấy
nhiều đan dược, đan dược nhiều đến mấy vạn, To Minh ăn ngay cang nhiều, tốc độ
tu vi hồi phục phối hợp lực lượng thien địa, trong nửa năm đa gần đến bốn
phần!
Loại hồi phục nay khiến To Minh trong thấy hy vọng, nhưng tac dụng của đan
dược đa rất nhỏ be.
"Sư phụ, chung ta đổi loại đan dược đi."
Ngay hom nay To Minh lại đi tới trước phong Triệu Xung, len tiếng bảo.