Người đăng: Boss
Mang xa nay tối đen, cung mau với sơn mon, nếu no khong nhuc nhich rất dễ bị
cho rằng la trang sức điểm xuyết. No am trầm nhin ba người, khi thế hung ac ập
đến. To Minh cảm giac ro rang hai Ta Linh tong Trương, Tả biểu tinh biến cung
kinh.
"Đệ tử Trương Nham, bai kiến sơn mon thanh thu."
"Đệ tử Tả Tinh Tuần, bai kiến sơn mon thanh thu.ݍ
Hai người vội chắp tay lien tục cui đầu hướng mang xa đen tren sơn mon. To
Minh bị Trương Nham thả ra, khong để ý đến hắn.
Mang xa to lớn the lưỡi, anh mắt quet qua người Trương, Tả rơi vao người To
Minh. To Minh cũng nhin con mang xa, mặc du tu vi chưa hồi phục nhưng hắn con
trực giac, con mang xa tạo thanh uy nhiếp với hắn rất nhẹ, dựa theo suy đoan
no chỉ la manh thu ngang bằng trung, hậu kỳ Man Hồn ma thoi. Manh thu như vậy
du rất hiếm thấy nhưng đối với To Minh, nếu tu vi của hắn hồi phục thi một
ngon tay đủ lam no tan vỡ.
Giay phut mang xa nhin hướng To Minh thi no bỗng nhuc nhich, lấy tốc độ lam
Trương, Tả hoa mắt tho ra khỏi sơn mon, cai đầu to lớn cach mặt To Minh nửa
met, thậm chi cai lưỡi the ra suýt đụng vao hắn.
Tinh huống đột nhien khiến Trương, Tả ngay ra, biểu tinh biến đổi, lui vai
bước khong dam ngăn cản mang xa. Theo chung thấy thi coi như la Triệu trưởng
lao thấy hộ sơn mang xa đều rất khach sao, thiếu nien trước mắt du la sắp giao
cho Triệu trưởng lao nhưng khong cần thiết đắc tội thanh mang, nghe noi no rất
thu dai.
To Minh đứng ngay tại chỗ, khong lui bước, biểu tinh binh thản nhưng mắc xẹt
qua tia sắc ben. Nhin mang xa trừng minh, To Minh chậm rai noi.
"Cut!"
Lời vừa thốt ra, Trương, Tả trợn to mắt. Họ mang khong it người đi tới Ta Linh
tong nhưng mỗi một người trong thấy mang xa gần như đều kinh sợ, khong ai dam
bất kinh noi chữ cut với con mang xa. Đặc biệt la bay giờ To Minh cho chung
cảm giac khac hẳn, như biến thanh người khac vậy. Cang khiến chung kho tin
ngay ra như phỗng la khi To Minh noi ra chữ đo, mang xa co rụt lại, tăng nhiều
tần suất the lưỡi, đoi mắt chớp loe, dần dần ngay cang lui ra sau. Trương, Tả
trợn mắt ha hốc mồm nhin con mang xa quay trở lại sơn mon.
To Minh biểu tinh binh tĩnh. Manh thu co tu vi cỡ nay đều co tinh tinh đặc
biệt. To Minh noi ra một chữ người khac nghe thi binh thường nhưng con mang xa
cảm giac la sat khi lam no tinh thần rung động.
Sat khi kia khiến no thấy ro rang trước mắt người trong yếu ớt tuyệt đối khong
đơn giản, nen mới chậm rai thụt lui.
Trương, Tả ngơ ngẩn nhin To Minh nhấc chan len, đi đến sơn mon, mai đến tới
ben cạnh hai người thi hắn dừng lại, lạnh lung noi.
"Đi thoi."
Trương, Tả nhin To Minh, biểu tinh biến quai lạ, đi nhanh vai bước rời khỏi
sơn mon, bước vao Ta Linh tong ngoại tong. Trong long hai người khong thể binh
tĩnh, hinh ảnh vừa rồi vẫn quanh quẩn, anh mắt nhin To Minh nghi ngờ, thai độ
tốt hơn trước một chut.
Một đường trong sự kinh nghi của Trương, Tả, đoi khi liếc nhin To Minh, mai
đến chinh giữa nui Ta Linh tong, đất ngoại tong, vong qua một số đại điện đen
nhanh, xuất hiện trước mặt họ la một cai san hẻo lạnh.
San dựa vao nui đa, co ba gian phong đen, bốn phia rất yen tĩnh, như co ap lực
vong quanh tam hướng. Cửa san co hai pho tượng.
Hai pho tượng nay so với ở đường nui thi trong giống nhau, đều co từng lũ oan
hồn khiến viện trong cang am trầm. Đặc biệt ben tren chinh la chỗ khuếch tan
sương khoi nui Ta Linh tong, như vậy khiến chỗ nay quanh năm anh ănngs am u
khong sang sủa, khiến người cảm giac cang lạnh lẽo.
Ngoai san Trương, Tả dừng bước, chắp tay cui đầu thật sau hướng san.
"Đệ tử Trương Nham, bai kiến Triệu trưởng lao."
"Đệ tử Tả Tinh Tuần, bai kiến Triệu trưởng lao, con của Trần gia đa đến, người
nay chinh la em trai của Trần sư đệ, Trần To."
Trương, Tả cung kinh bai, khong dam ngẩng đầu.
Mắt To Minh chợt loe, cũng cui đầu, chắp tay.
Hắn khong mấy lo lắng an toan cho minh, trừ phi gặp cường địch như Đế Thien,
nếu khong thi du la Man Hồn đại vien man hắn cũng co thể chiến đấu được. Tuy
rằng bay giờ chỉ hồi phục một phần tu vi, nhưng trong một năm To Minh quan sat
than thể minh, phat hiện toan than vẫn con Man Cốt, chẳng qua rất ảm đạm như
nhiễm bụi. Nhưng du la vậy mức độ than thể cứng cỏi vẫn con, người ngoai muốn
tổn thương sinh mạng hắn khong dễ dang. Quan trọng nhất la thần thức của hắn
hồi phục chut it, co thể mở ra tui trữ vật. Mặc du một năm nay rắn nhỏ luon
ngủ say chưa co dấu hiệu thức tỉnh, Xich Long cũng vậy, nhưng con dung được
Ham Sơn Chuong. Mặc du Ham Sơn Chuong co bị tổn thương nhưng triển khai rồi uy
lực khong để cho khinh thường. Von Ten Hề Nhi, To Minh tỉnh dậy khong thấy
đau, chắc con hạc nhat gan thừa dịp bỏ trốn rồi.
Mặc du lấy năng lực của To Minh, lợi dụng phap bảo lợi hại, phối hợp sức mạnh
than thể co thể tự bảo vệ minh, nhưng nếu khong cần đấu thi hắn khong muốn ra
tay, du gi trước mắt quan trọng nhất la nhanh chong hồi phục tu vi.
'Tuy khong biết mục đich của Triệu trưởng lao la cai gi nhưng chắc sẽ khong
lập tức tổn thương con chau Trần gia ma lao cho rằng, nếu khong thi đa chẳng
rắc rối nhờ người mang minh đến đay, lao chỉ cần xuống nui la hoan toan giải
quyet.' Lấy kinh nghiệm của To Minh, cac loại sự việc đảo qua trong long liền
ro rang hơn phan nửa.
Trong san chợt truyền ra giọng khan khan, thanh am rất am trầm, luc phat ra
khiến khi lạnh bốn phia đậm len nhiều, thậm chi những oan hồn đều run len.
"Để lại hắn, cac ngươi trở về đi."
Trương, Tả vội cung kinh dạ thưa, nhanh chong lui lại rời đi. Mai đến hai
người khuất xa khỏi san mới lau mồ hoi lạnh tren mặt, ngoai đầu nhin đằng sau
rồi lại liếc nhau.
"Sống chết co số, giau bởi ong trời, việc nay chung ta khong mong muốn, du gi
chỉ la lam việc theo lệnh." Trương Nham lắc đầu.
"Khong sai, việc nay khong lien quan đến chung ta, nếu Triệu trưởng lao bỗng
dưng chết cũng la tại lao ta. Trương sư huynh, ngươi noi Trần... thật sự la
cao nhan tiền bối ẩn giấu?" Người đan ong họ Tả khong cho la đung, do dự một
lat nhỏ giọng hỏi.
"Cam miệng, việc nay khong lien quan chung ta!" Người đan ong họ Trương lập
tức khẽ rit, bộ dạng rất căng thắng, keo người đan ong họ Tả đi xa mấy bước
mới nhro giọng noi.
"Tam phần la vậy, ngươi khong thấy cả thanh mang cũng kieng de sao? Ngươi co
khi nao no tốt tinh như vậy chưa? Việc nay chung ta khong thể tham gia, để no
mục trong bụng đi, đừng noi cho bất cứ ai, nếu khong thi khong chừng chung ta
sẽ đắc tội với người."
"Ừm, may la chuyện nay người ngoai khong biết. Nhưng, tren đường co khong it
nhin thấy, đặc biệt la Sơn sư huynh. Phải rồi, mới nay ngươi con lấy hồn thịt
của hắn."
"Chuyện nay hai chung ta phải thống nhất lời noi, ngươi rảnh ma hả? Đi thoi,
tới chỗ ta noi chuyện." Người đan ong họ Trương nghe đến hai chữ hồn thịt lập
tức khuon mặt đau khổ, nhin bốn phia, keo người đan ong họ Tả đi nhanh.
Lại noi To Minh, hắn đứng ngoai san, ngẩng đầu len đanh gia. San khong tinh
qua to, mặt đất co khoi đen đặc bốc ra, ở giữa khong trung thanh từng ảo ảnh
dữ tợn, tan biến rồi rơi xuống đất, vong đi vong lại, khiến người nhin thấy sẽ
bị hinh ảnh quai dị nay chấn nhiếp. Ánh mắt To Minh nhin hướng san, cửa san
lặng lẽ tự mở ra. To Minh im lặng chờ chốc lat, chậm rai đi vao canh cửa mở.
Giay phut hắn bước vao san, cửa phia sau tự động khep kin.
"La gan khong nhỏ, giống ca ca của ngươi, đay la tư chất cần co để lao phu thu
lam đệ tử!" Khi cửa san đong lại giọng khan khan quanh quẩn trong san.
"Lao phu ten Triệu Xung, co ba đệ tử, nhưng giờ đa chết hết. Ca ca của ngươi
chinh la Tam đệ tử của ta, cũng la đệ tử ta vừa long nhất. Trước khi hắn chết
ta từng hứa đem di vật, tai sản đưa cho nha ngươi, co năn nỉ lao phu nhận em
trai, gai của hắn lấy một người lam đệ tử. Từ nay ngươi la tứ đệ tử của ta!"
"Thể chất của ngươi la Man, chưa thich hợp tu hanh thuật phap ta linh của ta,
một năm sau ta sẽ sắp xếp cho ngươi vao ta tri tẩy đi Man than, từ đay co thể
tu hanh thần thong Ta tong. Nhưng trong một năm nay, nếu ngươi khong muốn chết
trong ta tri thi mỗi ngay phải nuốt vao oan ta đan. Đan nay co thể khiến than
thể ngươi hấp thu oan khi, do đo ngay sau đặt nền mong." Giọng khan khan noi
đến đay thi trong ba gian nha cai chinh giữa bay ra một hồ lo.
Hồ lo mau đen toat ra khoi đen đặc, co mặt quỷ lượn lờ, con người thường khong
thấy nhưng trong mắt To Minh thi hiện ro rang. Hồ lo bay tới trước mặt To
Minh, rơi xuống đất.
"Gian nha ben phải la nơi ngươi ở, đi đi!" Giọng khan noi xong cau nay thi
khong vang len nữa.
To Minh lặng lẽ nhặt len hồ lo dưới đất, đi hướng gian nha ben phải.
'Đa đem Trần Đại Hỷ luyện đan rồi ư?' To Minh đẩy cửa phong, khoe mắt liếc
gian nha chinh giữa.
Bay giờ thần thức của hắn hồi phục khong lớn, nếu khong thi hắn rất muốn xem
Triệu trưởng lao co bộ dạng gi.