Người đăng: Boss
Ngoai Ta Linh tong oan khi lượn lờ khiến từ xa nhin con đỡ, nhưng nhin gần thi
một mảnh mơ hồ, như co quỷ khoc soi tru vang vọng, thanh am sắc nhọn đủ khiến
người lần đầu tới tinh thần rung động.
Hai người mang To Minh trở về năm đo bai vao sơn mon nay cũng giống vậy, giờ
họ bay đi nhin khuon mặt vốn tai nhợt của To Minh xem thanh sợ hai, cho nen
khong nghi ngờ hắn im lặng khong noi.
Hai người lao nhanh, vong quanh ngoai nui Ta Linh tong vai vong rồi hướng đến
chan nui, khi đap xuống một goc sơn mon thi sơn mon to lớn cũng la mau đen,
toat ra cảm giac am trầm, dường như co vo số oan hồn vong quanh bốn phia, nhao
hướng kẻ muốn đi qua đay.
Người mang To Minh đến biểu tinh như thường, khong them để ý những oan hồn,
kẹp hắn đi tới mất bước, đạp qua sơn mon, xuất hiện trước mắt ba người la
đường lớn đi thẳng tới đỉnh nui. Hai ben hang đứng nhiều pho tượng đen, mỗi
bức tượng cực kỳ dữ tợn toat ra khi am trầm, con la nơi ngưng tụ oan hồn.
"Đi len con đường khong lối về nay la bước vao Ta Linh tong. Tiểu tử, co nghe
thấy những tiếng gao the lương khong?" Người kẹp To Minh liếc hắn, nửa cười
nửa khong noi.
"Tại đay nếu ta thả tay ra, để ngươi tự đi len thi e rằng chưa đi được mấy
bước sẽ bị những oan hồn nơi đay keo lấy, thanh một trong số chung." Một đệ tử
Ta Linh tong khac lạnh lung noi, bỗng nang tay phải ấn phap quyết mạnh vung
trước mặt.
Cai vung nay chỉ thấy con đường nui khac đi, nhin như giống nhau những rất
nhiều bong dang đếm khong hết. Bong dang co nam co nữ, co gia co trẻ, ai nấy
quần ao tả tơi hoặc người đẫm mau, đang giay dụa gao thet ở giữa đường, co
khong it nhin ba người To Minh, biểu tinh dữ tợn, như tuy thời nhao đến. Hai
ben đường tồn tại vo số oan hồn như vậy, từng con vươn tay như muốn chộp ba
người keo vao vậy.
"Hoan nghenh đi tới Ta Linh tong, tại chỗ nay ngươi sẽ biết cai cai gi la địa
ngục, cai gi la khủng bố."
Hai đệ tử Ta Linh tong mang To Minh đến đay nhin nhau cười, bước nhanh kẹp To
Minh dọc theo đường nui đi. Một đường đi qua, bốn phia oan hồn nhanh chong
tranh ne như la rất sợ họ, khong dam tới gần chut nao. Thậm chi co một số oan
hồn vi ne khong kịp, bị đệ tử Ta Linh tong kẹp To Minh đến gần phat ra tiếng
het khong thanh am, tha than thể nổ tung chứ khong muốn đụng chạm. Cang đừng
noi những oan hồn vươn tay hai ben đường nui, ba người đến gần từng con như
thấy thứ gi cực kỳ khủng bố, co rụt hết.
"Trương sư huynh, những oan hồn nay co gi đo khong đung. Luc trước chung ta về
sơn mon chung no khong giống vậy!" Trong hai đệ tử Ta Linh tong mang To Minh
người họ Tả nhiu may trầm giọng noi.
"Đung vậy, binh thường chung thấy người mặc kệ chung ta co la người Ta Linh
tong khong đều nhao len. Ta nhớ luc những lao tổ tong mon chung ta đi ra thi
chung mới e sợ tranh đi, nhưng hom nay..." Người đan ong họ Trương kẹp To Minh
cũng thắc mắc noi.
Hai người kho hiểu do dự đi cang nhanh, mang theo To Minh lao đến giữa nui. To
Minh một đường im lặng, hắn nhin ngọn nui, xem nhiều đại điện mau đen tren
nui, va những người bị treo tren đại điện. Thậm chi bầu trời đoi khi xẹt qua
cầu vồng cũng ảnh ngược trong mắt To Minh.
'Người Man tộc tại sao co thể tu tien.' Đay la thắc mắc của To Minh về Ta Linh
tong.
Tiến len khong bao lau, To Minh thấy cach sườn nui khong xa co một ga đan ong
cao hơn met, nửa than để trần cong một cai sọt to, từng bước một từ tren nui
xuống. Ga đi mấy bước sẽ tho tay vao sọt lấy ra một it thịt nat rải, những
thịt nat co từng lũ khoi đen, khi chung no rơi xuống lập tức bị lũ oan hồn
nhao tới nuốt. Ga đan ong mặt rất hung tợn, đặc biệt tren mặt co vai vết sẹo
trong thấy ghe người. Khi ba người To Minh nhin ga thi ga cũng trong thấy hai
người Trương, Tả. Ga nhếch miệng cười, nụ cười khiến những vết sẹo tren mặt ga
cũng vặn vẹo theo, giống như mặt ga co bốn, năm cai miệng cung cười. Trong rất
khủng bố.
Du la Trương, Tả thi hiển nhien thấy nụ cười nay khong mấy quen, vội đứng một
ben tranh được.
"Kinh chao Sơn sư huynh." Hai người cung kinh chắp tay noi.
Ga đan ong tới gần, To Minh thấy trong mắt ga chỗ con ngươi co anh đỏ, nếu
nhin thẳng ga thời gian lau sẽ thấy rất kho chịu.
"Tại sao mang người ngoai đi tới tong mon?" Ga đan ong tiến len, từ trong sọt
tum lấy đống lớn thịt nat rải ben cạnh, khiến đam oan hồn bất chấp tất cả.
"Dạ thưa Sơn sư huynh, người nay la Triệu trưởng lao khiến hai chung ta xuống
nui thi giup mang về, la người họ Trần, em trai của sự đệ Trần Đại Hỷ." Người
đan ong họ Trương kẹp To Minh lập tức noi.
"Trần Đại Hỷ a..." Ga đan ong liếc mắt nhin To Minh, vẻ mặt lộ nụ cười quai
dị, tay phải tho vao sọt tum ra khối thịt nat đưa cho To Minh.
"Thi ra la Trần sư đệ, khong co lễ gặp mặt gi, khối hồn thịt nay cho ngươi."
Trương, Tả ở ben cạnh thấy vậy lộ vẻ ham mộ.
To Minh long may động nhận lấy khối thịt, chắp tay cui đầu hướng ga đan ong.
"Cảm ơn Sơn sư huynh."
"Khong cần cảm ơn, khối hồn thịt nay mặc kệ người cho oan hồn nao ăn sẽ khiến
no lam một việc cho ngươi. Vật nay chỉ đệ tử nội mon mới co được, người ngoai
khong thể co, ngươi cần quý trọng, nếu co thể sống qua bảy ngay rồi cảm ơn
khong muộn." Ga đan ong am trầm cười, khong để ý Trương, Tả ma đi xuống nui.
Mai đến khi ga đi xa, anh mắt người đan ong họ Trương rơi vao thịt nat trong
tay To Minh. Người đan ong họ Tả ben cạnh mắt chợt loe.
To Minh nhin thấy biểu tinh của hai người, thầm cười lạnh. Người Ta Linh tong
chẳng những am ta cang khong cấm nội đấu, hom nay hắn mới đến ma thấy sự tinh
kế rồi. Ga đan ong họ Sơn tặng hắn khối thịt nat hiển nhien nghe cai ten Sơn
sư huynh rồi mới quyết định, xem biểu tinh hinh như co thu hận gi sau cung Sơn
sư huynh. Xem thi như tặng hắn mon đồ, thật ra nếu hắn thật sự la thiếu nien
mười hai, ba tuổi khong co chut tu vi, trước long tham nay, xem biểu tinh của
Trương, Tả thi e rằng chon xuống mầm họa.
'Sơn sư huynh.... anh trai của Ten Hề Nhi, ở Ta Linh tong nay ngươi rốt cuộc
xảy ra chuyện gi, khiến trưởng lao họ Triệu chỉ định muốn người nha ngươi đến.
Ga đan ong họ Sơn tu vi sơ kỳ Man Hồn tinh kế ta thế nay... ' To Minh thầm lắc
đầu, khong đợi Trương, Tả noi cai gi đa đưa miếng thịt cho người đan ong họ
Trương kẹp minh.
"Trương sư huynh, vật nay ta khong co gi dung, xin Trương sư huynh nhận lấy."
Người đan ong họ Trương cười ẩn ý, khong chut khach sao cất vao, liếc người
đan ong họ Tả. Ánh mắt hai người mới loe hung ac giờ tan biến, nhin To Minh
thi co khen ngợi.
"Trần sư đệ tuổi con nhỏ ma hiểu lấy hay bỏ, khong tệ." Người đan ong họ Tả
lạnh lung noi.
"Hai vị sư huynh, mới nay Sơn sư huynh la?" To Minh lập tức do hỏi.
"Hắn la đệ tử nội tong, chung ta la ngoại tong, khong giống nhau. Ngươi nhớ
kỹ, đệ tử ngoại tong khong cấm nội đấu, nhưng nếu gặp đệ tử nội tong phải cẩn
thận. Bởi vi đệ tử nội tong giết người khong sao cả, nhưng nếu ngươi tổn
thương đệ tử nội tong thi thanh vấn đề." Người đan ong họ Trương hinh như vi
xem ở khối hồn thịt nen nhắc nhở To Minh một cau.
"Nhưng lấy trạng thai của ngươi, lo cho minh khong bị khi dễ đa khong sai,
đừng noi đến day vao đệ tử nội mon."
Hai người lao nhanh len nui, một đường To Minh lại thấy mấy đệ tử Ta Linh tong
đi qua. Những người nay am u lướt qua, khiến hai người Trương, Tả trong thấy
thi khong ngừng vai chao, do đo co thể thấy địa vị của hai người khong cao. Co
thể đoan ra cai gọi la Triệu trưởng lao ở Ta Linh tong chỉ la binh thường.
Lat sau Trương, Tả mang To Minh đi khỏi giữa sườn nui, đi len con đường nhỏ
keo dai từ ben cạnh, từ xa trong thấy một sơn mon to lớn.
"Nơi nay la Ta Linh tong ngoại tong của chung ta, len nữa la nội mon, dưới
chot la chỗ chăn nuoi cung với tạp dịch. Đi qua sơn mon nay chung ta sẽ mang
người tới chỗ Triệu trưởng lao, con sắp xếp cho ngươi thi chung ta khong biết
được. Nhưng xem ở ngươi hiếu kinh khối hồn thịt, ta nhắc ngươi một cau, hễ Man
tộc trong Ta Linh tong ta tu tien đều cần ngam trong ta tri, thay đổi huyết
mạch di chuyển, mở ra tien mạch trong người. Ta tri mười người vao chỉ một
người sống sot đi ra." Người đan ong am trầm cười, khong noi nữa.
Theo ga thấy thi người ten Trần To khong sống qua ba, năm ngay, đặc biệt ga
nghĩ đến cai chết ly kỳ của Trần Đại Hỷ, cộng them những tin đồn lien quan
Triệu trưởng lao. Ga kết luận, Trần To chết chắc.
Khong lau sau, sơn mon cang gần. Khi ba người đi tới cạnh sơn mon thi To Minh
liền nhin thấy ben tren cửa vong quanh một con mang xa to lớn.
Mang xa the lưỡi, đoi mắt am trầm nhin ba người, như la tuy thời phong qua
nuốt họ. Mang xa dai cớ vai trăm met, du vong quanh sơn mon nhưng cai đuoi con
keo dai rất xa.