Người đăng: Boss
Mưa, rơi ba ngay.
Ba ngay mưa to tẩy rửa mặt đất, đanh rơi hoa quế, khiến đất đai một mảnh ẩm
ướt, lam từng nha tran ngập hơi ẩm, ngay cả chăn ngủ suốt đem cũng bị ướt.
Mua nay la như vậy.
Trong ba ngay trừ săn bắt ra it co người đi xa nha, chỉ co ngẫu nien mưa tạnh
mới co khong it đam trẻ chan trần chạy ra chơi bun, truyền đến tiếng cười vui
vẻ.
Trước kia vao luc nay Ten Hề Nhi sẽ nhong nhẽo với To Minh, ở nơi khong xa nha
nhặt bun nặn ra động vật khong biết co hinh gi.
Mỗi khi luc đo To Minh sẽ mỉm cười cung Ten Hề Nhi chơi đua. Hắn nhin đứa trẻ
lương thiện đang yeu, nghĩ đến tuổi thơ của minh.
Nhưng ba ngay nay chim đắm trong gia đinh Ten Hề Nhi la đau thương, im lặng.
Yeu cầu của To Minh khiến gia đinh nay kho khăn giay dụa, họ khong biết nen
lựa chọn ra sao.
Đay cũng la lý do To Minh để lại ấm ap với nha nay, nếu đổi lam gia đinh khac,
đay la một vấn đề khong cần lựa chọn. Du sao đứa trẻ nhặt được so với con gai
ruột của minh, lựa chọn co kho khăn khong?
Cha Ten Hề Nhi im lặng, người lao yeu cũng im lặng, anh mắt di động giữa To
Minh va Ten Hề Nhi. Nhin bớt tren mặt Ten Hề Nhi, than thể nhỏ gầy la sẽ đau
long. Nhưng khi nhin To Minh, khuon mặt tai nhợt, than thẻ gầy yếu, va cả anh
mắt hiểu chuyện cung biểu tinh xem họ thanh cha mẹ lam trai tim hai vợ chồng
đau nhoi.
Con bốn ngay, lựa chọn la...
"Cha, cha từng noi bện đồ vật la phải giao cho sự sống, nhưng rốt cuộc cần suy
nghĩ gi mới giao sự sống cho đồ vật được?" To Minh nhin cha Ten Hề Nhi, nhẹ
giọng noi.
Đay la ngay thứ bốn từ khi người Ta Linh tong rời đi, To Minh cầm cọng cỏ đặt
trước mặt cha Ten Hề Nhi, cui đầu bện.
"Con người cần cảm động, chỉ co long tồn tại cảm động mới bện ra được đồ vật
co sự sống." Cha Ten Hề Nhi nhin To Minh, dịu dang noi, nhưng anh mắt phức tạp
nhin To Minh khong thể che giấu.
"Trước kia cha lam đồ chơi khong co sinh mệnh, khi ca ca của con, Hỉ nhi ra
đời, cha nghe tiếng no khoc, ở ben ngoai bện mon bup be đầu tien co sự sống."
Cha Ten Hề Nhi lần đầu tien ở trước mặt To Minh tự xưng la cha, ngon ngữ tự
nhien khong chut lam ra vẻ hay cố ý, khi lao noi cau nay thi nhặt len cọng cỏ.
Đầu tien đanh một cai rut, sau đo trong tay cỏ khong ngừng xuất hiện nhiều
gut, mai đến khi cọng cỏ hơn mười cai gut thi lao nhin To Minh.
"Trước khi ca kết hon với mẹ con la tộc nhan một bộ lạc ten gọi Cốc Thac. Cốc
Thac bộ lạc la một bộ lạc nhỏ, tộc nhan chỉ chừng mấy trăm nhưng lịch sử dai
lau. Từ nhỏ cha khong co thể chất tu Man, chỉ co thể lam người binh thường,
như cha của cha, ong nội con la Sử Hằng của bộ lạc." Cha Ten Hề Nhi lộ nụ
cười, biểu tinh hồi ức.
"Con cũng biết, đời đời Sử hằng la người khong thể tu Man lam, cong việc chủ
yếu chỉ co một, la dung cach khac nhau của rieng bộ lạc ghi lại lịch sử bộ
lạc. Cốc Thac bộ lạc truyền thừa rất xa xưa, cụ thể khi nao thi khong ai biết,
nhưng từ cach ghi chep lịch sử bộ lạc thi thấy ra khong phải la giả. Vi cach
ghi chep đo la thảo kết ký sự, dung cỏ khac nhau tạo ra gut khac nhau, ghi lại
lịch sử, người khac nhin khong ra ý nghĩa, chỉ co kẻ nắm giữ mới đọc ra được."
"Cha la Sử Hằng tiếp theo, nhưng... bộ lạc gặp tai kiếp, tộc nhan ly tan va
chết đi khiến mọi thứ khong tồn tại. Cha gặp mẹ con, đi tới đay, định cư chỗ
nay. Cha chỉ la người binh thường, khong co tay nghề nao khac, muốn sống rất
gian nan. Nhưng cha biết bện cỏ, dung vo số kết cỏ bện ra mon đồ chơi." Cha
Ten Hề Nhi nhin To Minh, khi noi thi đoi tay khong tạm dừng, luon bện, lời
chấm dứt trong tay lao xuất hiện một tiểu nhan con rối. Bộ dạng tiểu nhan kha
giống To Minh!
"Tiểu nhan nay lấy hai mươi chin thảo kết tổ thanh, la hai mươi chin cau chuc
phuc của cha với con, ghi lại trong thảo kết. Mon đồ tương tự khi ca ca của
con sinh ra cha co tặng một, muội muội con ra đời cũng co, bay giờ cai nay cho
con." Cha Ten Hề Nhi đưa bup be cho To Minh.
"Thảo kết ký sự..." Đay la lần đầu tien To Minh nghe noi cach ghi chep lịch
sử, du la ở Tay Minh hay Nam Thần hắn trong thấy bộ lạc chưa từng co người ghi
chep chứ đừng noi xưng ho Sử Hằng.
Nhưng hắn co thể tưởng tượng Sử Hằng chắc co chức vụ giống Tiễn Thủ, Chiến Thủ
trong bộ lạc.
Nhận lấy mon đồ chơi, khoảnh khắc ban tay To Minh đụng vao thi mắt bỗng ngưng
tụ, hắn cảm nhận ro rệt ben trong ẩn chứa sự sống, sức sống rất nhẹ, nếu khong
phải thần thức của hắn khoi phục chut it thi kho thể thấy ra. Trong sự sống ẩn
chứa chuc phuc va ấm ap truyền khắp người To Minh.
To Minh ngẩng đầu nhin chằm chằm cha Ten Hề Nhi. Nếu khong phải hắn vo cung
chắc chắn đối phương tuyệt đối khong phải người co tu vi, chỉ la người binh
thường, nếu khong thi khi To Minh thấy mon đồ chơi nhất định cho rằng đến từ
ban tay người co tu vi.
Khuon mặt tang thương co nếp nhăn, chịu sinh hoạt ren luyện, đứng len thi hong
mất tự nhien khom xuống, như la trong năm thang bị bất đắc dĩ cung vận mệnh đe
ep. Nhưng chinh la một người binh thường, vo cung binh thường như vậy, tay bện
ra mon đồ lại co lực lượng sự sống. Luc trước To Minh nhin cha Ten Hề Nhi lam
ra bup be du khong it, mỗi cai đều ẩn chứa sự sống yếu ớt khong đủ khiến hắn
rung động, nhưng cai trong tay hom nay lam tu vi tieu tan trong ngời To Minh
co chut dấu vết dao động.
'Ben trong co lien quan đến thảo kết ký sự, nhưng quan trọng la người ý chi
cực hạn co ban tay cực hạn, dung đoi tay giao cho thảo kết niệm, khiến niệm
trong mơ hồ trở thanh chuc phuc, chuc phuc ẩn chứa cầu nguyện của y, nen chỉ
cần y khong chết thi chuc phuc vĩnh viễn tồn tại.' To Minh như hiểu ra, đạo lý
giống hắn vẽ tranh, như người viết chữ cho người khac thấy tựa vo ngựa đao
kiếm ập vao mặt.
Đay đều la đối với sự vật nao đo cực độ ma tọa thanh, khong lien quan tu vi
hay thứ gi khac, chỉ lien quan đến tam.
"Lý do con bện cỏ khong co sự sống la bởi vi con khong biết thảo kết ký sự.
Vậy đi, cha dạy con, năm đo ca ca của con khong học được, muội muội của con
khong hứng thu thứ nay, con thich lam cha rất vui." Cha Ten Hề Nhi hiền từ
cười, cầm một cọng cỏ đưa cho To Minh, lại tự nhặt len một cay.
"Thảo kết ký sự la cach rất cổ xưa, cha khong biết hoan toan, chỉ co thể ghi
lại việc đơn giản. Mỗi một gut khac nhau, mỗi kết một cai đều phải ở trong
long nghĩ việc con muốn ghi nhớ. Cha con nhớ năm đo a ba noi như vậy với
cha..."
"Thảo kết cũng tốt, thừng kết cũng vậy, đều cần con dung mắt thấy, dung tay
sờ, dung tam cảm nhận, trọng điểm la sờ. Sờ mỗi một cai gut lam ra cảm giac
rất huyền diệu, cha khong thể noi ro, nhưng khi khong co chữ viết thi người
xưa đa dung cach nay ghi chep tất cả trong cuộc sống của họ." Cha Ten Hề Nhi
vừa noi vừa bện ra bảy, tam cai gut.
Thời gian troi qua, chớp mắt đa mấy ngay. Trong vai ngay nay To Minh luon chim
đắm trong thảo kết ký sự, theo cha khong ngừng học hỏi. Nhưng hiển nhien cha
Ten Hề Nhi khong phải người dạy dỗ tốt, nhiều luc lao chỉ cảm giac chứ khong
thể biểu đạt bằng từ ngữ.
Hai ngay cach Ta Linh tong sắp đến, cha Ten Hề Nhi nhiều luc im lặng, anh mắt
thỉnh thoảng nhin To Minh đa số phức tạp.
Con co mẹ Ten Hề Nhi cũng vậy.
Ben ngoai mưa ngừng vai ngay rồi buổi trưa hom nay lại như trut nước. Tiếng
mưa ri rao đến đem khuya vẫn vang vọng.
To Minh nằm trong gian phong thuộc về minh, nhin mưa ngoai khung cửa sổ, đoi
khi xẹt qua sấm set. Hắn ngủ khong được, trong tay cầm cọng cỏ co bảy, tam
gut, la trước khi ngủ cha cho hắn. Trong thời gian nay học tập, To Minh đối
với thảo kết ký sự vẫn hơi mơ hồ, khong đặc biệt ro rang. Sờ gut tren cọng cỏ,
To Minh suy tư.
Ten Hề Nhi ở cung phong với hắn, đối với gia đinh khong giau co như thế nay
rất kho khiến mỗi đứa con ở một phong rieng. Tiếng ho hấp đều đều lam bạn To
Minh hơn một năm, khiến hắn khắc sau kho quen. Hắn ngoai đầu nhin Ten Hề Nhi,
xem co be ngủ say, tren mặt To Minh lộ nụ cười. Nhưng co be ngủ say mắt rơi
lệ, thi thao noi mớ khiến nụ cười của To Minh đầy yeu thương.
"Ca ca... Cẩu Thặng ca ca... ca đừng đi, Ten Hề Nhi co thể... muội đanh họ..."
"Cha, mẹ... chung ta vĩnh viễn cung một chỗ..."
Trong thế giới của co be, anh ruột qua mơ hồ, du sao tam năm trước co be mới
sinh ra khong lau. Khi lớn len co be chỉ biết rằng co một anh trai bai vao
tong mon tien nhan, trừ điều đo ra khong biết gi nữa. To Minh xuất hiện khiến
mơ hồ dần khắc than hinh hắn, đối với co be, anh trai chinh la To Minh. Hy
vọng đẹp nhất đời co be la gia đinh bao gồm Cẩu Thặng ca ca luon vui vẻ sống
ben nhau.
Lau giọt lệ vương tren mắt Ten Hề Nhi, trong mắt To Minh co kien quyết. Hắn
khong muốn thấy gia đinh nay xuất hiện đau thương, hắn muốn người nha nay mai
mai vui vẻ.
"Ten Hề Nhi, Cẩu Thặng ca ca hứa với muội, ca sẽ bảo vệ cả nha muội... đến
cuối cung!"