Món Đồ Chơi


Người đăng: Boss

May la cuộc chiến năm đo trước khi hon me hắn đa đem tất cả vật lấy ra cung
rắn nhỏ thu về hơn, nhưng rắn nhỏ ngủ say, Ham Sơn Chuong bị cất vao tui trữ
vật, tất cả đang chậm rai hồi phục.

Bộ dạng của hắn khong biết tại sao ma khong quay về thanh nien, giữ dang vẻ
thiếu nien Tuc Mệnh. Mai toc của hắn bởi vi người phụ nữ lo lắng To Minh bị
người ngoai bai xich, dung dịch cỏ lam ra mau sắc nhuộm thanh đen.

Một năm nay ấm ap như vậy, khiến To Minh khong thể nao quen, trở thanh ấm ap
trong sinh mệnh của hắn. Hắn thich nơi nay, thich co em gai ten gọi Ten Hề
Nhi, thich cha bện đồ chơi bằng cỏ, con co mẹ dịu dang.

Nhưng hắn co co việc quan trọng phải lam. Hắn phải đi tim sư ton của minh, sư
huynh của minh, hắn phải cang mạnh hơn, chỉ co như vậy mới vao lần tới gặp Đế
Thien, khiến đại kiếp nạn trở thanh kiếp của y!

Hắn khong thể ở lại đay qua lau, vi tại đay rất co thể hắn sẽ đem đến tai nạn
sinh ly tử biệt cho gia đinh nay, bởi vi Đế Thien... tuy thời sẽ đến.

Mặc du một năm nay rất yen binh nhưng To Minh khong thể... vĩnh viễn ở trong
ấm ap.

Ăn củ từ, nhin em gai, xem cha mẹ, To Minh khong chỉ một lần nghĩ rằng nếu co
một ngay minh tim đến sư ton va sư huynh, nếu họ đều an toan, tất cả việc linh
tinh đều tan biến, vậy thi hắn co thể khong cần đi tim tương lai nữa. Chỉ cần
chốn nay con đo, chỉ cần hắn con co thể trở về, hắn sẽ ở trong ấm ap nay, cung
với người gia binh thường nay cả đời, cung em gai một đời, nhin co be lớn len,
nhin co be gả cho người, nhin co be con chau đầy đan, luc đo sẽ tuyệt biết
bao.

Điều tuyệt vời nay lam tren mặt To Minh lộ ra nụ cười.

"Cẩu Thặng ca ca, ca đang cười cai gi vậy?" Ten Hề Nhi nuốt xuống một mồm củ
từ, nhin To Minh, trong trẻo noi. Mắt co be chớp loe, trong rất đẹp.

Cai ten Cẩu Thặng la hộ gia đinh nay đặt cho To Minh, luc đo hắn bị thương rất
nặng, mỗi ngay nằm đo, tuy thời chết đi. Người phụ nữ kia luc ở bộ lạc cũ nếu
con nit than thể khong khỏe thi thường đặt cho nhũ danh.

Ten kho nghe nhưng ẩn chứa ấm ap than tinh người nha. Ten cố ý đặt xấu chut, ý
nghĩa con trẻ từ đay mạnh khỏe.

Cẩu Thặng, cẩu thặng, ngay cả con cho cũng khong muốn ăn thi chắc thần chết sẽ
khong mang đi đau.

"Ca đang nghĩ sau nay Ten Hề Nhi lớn len, gả đi rồi Cẩu Thặng ca ca sẽ tặng
mon đồ cưới gi cho muội." To Minh vuốt toc Ten Hề Nhi, nhẹ giọng noi.

"Hừ, ca chỉ lớn hơn muội vai tuổi, giọng điệu gia chat ha. Muội cũng nghĩ sau
nay ca ca lớn len, tương lai cưới chị dau muội nen tặng lễ vật gi cho chị ấy."
Ten Hề Nhi nhun mũi bắt chước giọng To Minh.

Cha mẹ của Ten Hề Nhi nhin hai đứa trẻ, họ quay sang nhin nhau, đều thấy trong
mắt nụ cười va ấm ap đến từ đay long. Đay la ấm ap gia đinh, trời co lạnh lẽo
hơn thi đong khong lạnh. Bay giờ ben ngoai may đen tran ngập, nước mưa rơi ti
tach xua tan nong chay. Bầu trời một mảnh mưa lạnh, khong thể len vao gian nha
nay.

Khong biết khi nao thi mưa rơi tren đất, đay la sau buổi trưa, bầu trời tối
tăm, nước mưa rơi ti tach như co lực lượng kỳ lạ khiến người nghe lau kiềm
khong được thấy buồn ngủ.

Ten Hề Nhi la như thế, co be ăn no vỗ bụng nhỏ, cười với cha mẹ va ca ca, đang
noi chuyện thi ngap rồi nga vao ngực To Minh, khoe moi nở nụ cười ngọt ngao,
thiếp ngủ.

To Minh dịu dang nhin co em gai trong ngực, nhẹ nhang om co be đưa vao giường
nhỏ trong phong, đắp chăn cho be. Nhin Ten Hề Nhi ngủ say, nhin cai bớt ro
rang tren mặt, To Minh cảm nhận được đứa trẻ nay trưởng thanh trải qua trao
phung va co lập. Nhưng co be rất hiểu chuyện, du khong ai chơi cung thi be tự
chơi, du ben ngoai chịu khi dễ nhưng về nha sẽ lau đi nước mắt, lộ nụ cười,
khong để cha mẹ lo lắng. Co be rất lương thiện, khong hận bất cứ bạn be trao
phung minh, co be thich họ, cũng sẽ trả gia vi họ, nhưng từng lần bị thương
tổn, co sẽ buồn ba lựa chọn tranh ne.

"Ca ca..." Ten Hề Nhi ngủ say lẩm bẩm, nụ cười tren mặt cang đang yeu, dường
như trong mơ đang cung To Minh chơi đua, đay la việc vui vẻ nhất trừ cha mẹ ra
ở trong long be.

Nhin Ten Hề Nhi, hắn nhẹ vỗ người be, dần dần co be ngủ say rồi hắn mới đi ra
khỏi phong. Nhin ben ngoai mưa cang lớn, bầu trời co tia chớp xẹt qua, tiếng
sấm đanh trầm đục. Cha của Ten Hề Nhi ngồi xổm dưới mai hien, ben người đặt la
cay lớn nhỏ khac nhau, thậm chi mau sắc khac nhau, đang dinh nước mưa, ngồi đo
bện. Mẹ của Ten Hề Nhi đang thu dọn chen cơm, thấy To Minh đi ra thi hiền từ
cười.

"Muội muội của con ngủ rồi?"

To Minh gật đầu, giup đỡ dọn chen bat.

"Thằng be nay, khong cần đau, con cũng đi ngủ đi, nhin sắc trời e rằng sẽ mưa
suốt đem."

"Khong sao đau mẹ, con khong mệt." To Minh cười lắc đầu.

Người phụ nữ nhin To Minh, khẽ thở dai. Một năm trước con gai ba cong thiếu
nien trở về thi ba nghĩ rằng, đứa trẻ xinh đẹp như vậy rốt cuộc cha mẹ nao
nhẫn tam vứt bỏ.

Một năm nay To Minh chăm chỉ, anh mắt nhin họ đầy ỷ lại lam người phụ nữ đa
xem hắn thanh con của minh.

Ben ngoai mưa lớn hơn chut, như liền thanh một mảnh, Ten Hề Nhi bị tiếng sấm
đanh thức. Người phụ nữ vội vang dỗ danh, vỗ lưng Ten Hề Nhi, co be chậm rai
thiếp ngủ.

To Minh lặng lẽ đi tới ben người đan ong trung nien, ngồi xuống, nhin nước mưa
ben ngoai, cảm nhận mưa lạnh ập vao mặt. Hồi lau sau hắn ngoai đầu nhin người
cha một năm nay, biểu tinh lao chăm chu như khong biết hắn đến, cọng cỏ trong
tay như co sinh mệnh khong ngừng bện trở thanh khung hinh bup be. Cỏ mau khac
nhau bị người đan ong trung nien đoi khi bỏ vao, khiến mon đồ chơi trong như
sinh động như thật. Nhưng mep cọng cỏ rất sắc ben, binh thường khong co gi
nhưng người đan ong trung nien chăm chu va động tac khiến lao bỏ qua đau đớn
bị cỏ xanh đam rach tay.

Đoi tay tran đầy vết thương, hiển nhien chinh la dấu vết cả đời lao tạo ra bup
be.

To Minh nhin, bay giờ cha Ten Hề Nhi co một khi thế hắn xem khong hiểu, lao
vẫn la người binh thường, nhưng bup be lao tạo ra dường như được giao cho sự
sống.

Nhin chăm chu như vậy khong phải mới bắt đầu, một năm nay từ khi To Minh thức
tỉnh, từ khi hắn trở thanh một thanh vien gia đinh, hắn thich nhin cha Ten Hề
Nhi bện no. Tren mỗi mon đồ chơi hoan thanh như co dấu vết sự sống, khiến hắn
chim đắm vao, như co hiểu ra. Thời gian troi qua, hắn hiểu ngay cang nhiều,
nhưng vẫn co một tấm man che đậy khiến tất cả như sương.

'Mệnh la gi... ' Trong đầu To Minh hiện ra lời noi tren khối gỗ đen.

"Học sao rồi?" To Minh nhin chăm chu khong biết từ khi nao bầu trời tối đen,
trước kia thi thời gian đa vao hoang hon, nhưng hom nay may đen va man mưa,
ban đem trước tien đến.

Người đan ong trung nien rốt cuộc ngẩng đầu len, thấy To Minh ở ben cạnh mặt
lộ nụ cười, đặt mon đồ chơi bằng cỏ xuống, hỏi một cau.

To Minh do dự một chut, từ trong ngực lấy ra tiểu nhan hắn bện trong rừng quế
luc buổi sang, đưa cho cha Ten Hề Nhi.

"Con... cứ thấy thiếu thứ gi đo." To Minh nhiu may.

"Thiếu sự sống." Cha Ten Hề Nhi nhận lấy tiểu nhan To Minh chế tạo, hiền lanh
cười.

"Bất cứ vật gi, chỉ cần tồn tại sẽ co sinh mệnh, đặc biệt la cỏ cay cang co sự
sống, dung chung no lam đồ chơi cũng cần sự sống. Sự sống nay ta khong hiểu
nen biểu đạt lam sao, la loại cảm giac, du gi ta lam bup be cả đời. Cai của
ngươi khong tồn tại sự sống." Cha Ten Hề Nhi giải thich với To Minh.

"Lam sao khiến no co sự sống?" To Minh khẽ hỏi.

"Dung tam bện nho, tưởng tượng bộ dạng ngươi muốn bện, tưởng tượng nguyen hinh
bện no. Đời nay ta chỉ lam hai con rối, đều la hinh dạng con nit. Con gai ten
Hề Nhi, con trai... ai, la anh của Ten Hề Nhi."

Ten Hề Nhi co một người anh trai, To Minh co nghe co be noi, lớn hơn be mười
tuổi, tam năm trước bị Ta Linh tong cach nơi nay khong qua xa thu lam đệ tử.
Chớp mắt ba năm khong tin tức.

To Minh im lặng, thật lau sau cầm lấy cỏ xanh ở một ben, định bện thi mắt chợt
loe, ngẩng đầu, mắt ẩn giấu lạnh lẽo.

Cha Ten Hề Nhi hiển nien khong hề hay biết, vừa cảm than vừa bện, nhưng lat
sau mưa ngoai mai hien dần toat ra lạnh lẽo hơn, co hai bong người từ man mưa
xa xoi chậm rai bước đến. Hai người đến, nước mưa rơi tren người họ, lập tức
đong băng rơi xuống, mau băng tối đen, nếu la ban ngay nhin chắc chắn sẽ rất
ghe rợn.

'Tien tộc... ' To Minh biểu tinh binh tĩnh nhin hai người kia ở trong mưa
khong ngừng đến, hướng của họ chinh la nha gia đinh Ten Hề Nhi ở!


Cầu Ma - Chương #596