Ngươi Tin Hay Không?


Người đăng: Boss

To Minh động. Hắn nhấc chan đạp len bậc thứ một trăm. Luc trước đứng ở bậc
chin mươi chin thật lau la bởi vi khi sợi mau thứ năm mươi ba đi ra, khi huyết
trong người cuồn cuộn vong quanh trong ngoai cơ thể bung phat. Than thể hắn
cần thich ứng mới co thể đi tiếp.

Du sao một sợi mau nay xuất hiện đại biểu đột pha tu vi, sự gia tăng khong tầm
thường.

Luc nay cử động, To Minh phong len, bong dang dưới anh sang trăng khong ngừng
hấp thu anh trăng. Luc tiến len, đảo mắt hắn đa tới bậc một trăm mười lăm.

Khong tạm dừng, cảm nhận ap lực từ đỉnh nui cang nặng nề, To Minh xong len,
một trăm hai mươi bậc, một trăm ba mươi bậc, một trăm bốn mươi bậc, một trăm
năm mươi bậc, một trăm sau mươi bậc!!!

Thời gian ngắn ngủi, To Minh đa lien tục đi tới sau mươi bậc thang. Khi hắn
đứng ở bậc một trăm sau mươi, To Minh bỗng co ảo giac ap lực từ đỉnh nui ua
đến, tựa như song nước đe ep toan than.

Nhưng giờ phut nay, trăng sang tren trời, anh trăng vong quanh người To Minh,
khiến hắn đứng trong anh trăng, sợi toc đen bị day thừng cột lại tự bay len.

Hắn hanh động khiến toan bộ thi sinh tren nui, con co quảng trường ben ngoai,
bỗng chốc yen lặng!

Ô Lạp ngay ngốc. Vốn co con đang lo thứ hạng của minh, vốn con cảm thấy khong
cam long, cảm thấy bất man, nhưng hom nay tuy theo sắc mặt ngơ ngac, tất cả
suy nghĩ phức tạp đều tan theo may khoi. Co hiểu, minh va đối phương vốn khong
cung đẳng cấp. Nếu đa khong bằng nhau thi minh con cưỡng ep so tai cai gi.
Loại so sanh nay trừ tự chuốc nhục ra thi khong co gi khac.

Loi Thần đứng bật dậy, ngay ngẩn nhin lệnh bai trong tay. Luc trước ga co suy
đoan về người ten Mặc To, nhưng hom nay, suy đoan nay biến thanh do dự. Ga
khong thể khẳng định luc trước suy nghĩ ra kết luận co phải la chinh xac.

Bắc Lăng nhin chằm chằm lệnh bai, tim đập nhanh. Mới nhay mắt đo, y co cảm
giac set đanh ngang tai. Nhin người ten Mặc To chớp mắt đa lien tục đi tới sau
mươi bậc thang. Loại tốc độ nay khiến y kho thể tin, gần như quen cả hit thở.

Y vốn tưởng rằng đối phương vốn chỉ vi muốn lam chuyện gay chu ý, nen miễn
cưỡng đi vao buổi tối. Nhưng hom nay xem ra tinh hinh nay, đối phương ro rang
co chan chinh thực lực!

Nếu khong thi sao co thể chớp mắt ngắn ngủi, đa len sau mươi bậc!

Toan bộ ngọn nui hoan toan yen tĩnh. Trong khong khi yen tĩnh nay, Thần Xung
chớp mắt lia lịa, cố ý khong muốn nghĩ nhưng trực giac lại cho biết, người ten
mặc To rất co thể la người luc trước truyền đến tiếng chấn đột pha!

"Chắc la hắn…chắc vậy! Nhưng hắn la ai chứ. Khong phải người trong Phong Quyến
bộ lạc ta, khong biết luc trước ở tren quảng trường minh co từng gặp."

Hiện giờ Thần Xung khong biết, luc trước đam người tren quảng trường quay
quanh y, tuy theo tiếng cười to định hoa vao vong người, co một người nụ cười
nhạt nhẽo, bộ dang rất binh thường, nhạt như khong khi, binh thường đến khong
ai chu ý.

Người nay nhin Thần Xung, nhin y tro chuyện vui vẻ ben trong vong người, nhin
y bị mọi người nịnh nọt, nhin y đi hướng Bạch Linh….

Đang luc Thần Xung đau đầu suy nghĩ thi một cầu thang cach To Minh gần nhất,
Tất Tuc mở to mắt, như muốn xuyen qua sương khoi nhin người ben cạnh co bộ
dang gi.

Khac với Thần Xung, Tất Tuc ở cự ly rất gần nen hầu như khẳng định người gọi
Mặc To, dưới bậc thang lượn lờ khoi, cach ga rất gần!

'Chẳng qua la một trăm sau ma thoi, so với minh thi cach biệt hơn gấp đoi.
Người nay con chưa đang lo! Nếu ngươi co thể tiếp cận ta thi chu ý cũng khong
muộn.' Trong long Tất Tuc nghĩ vậy, cười nhạt nhắm mắt lại.

Tren nui ở một cầu thang khac, Ô Sam mặt am trầm mắt lấp loe, nhin thứ hạng
trong lệnh bai, đặc biệt ngừng ở hai cai ten Tất Tuc va Mặc To la dai nhất.

"Hiện giờ minh ở hạng mười hai, hai trăm chin mươi lăm bậc…Thoi, mười hạng đầu
khong thể tiến vao, minh co thể cảm giac được ngay cang suy yếu…Đem đo cướp đi
Nguyen Huyết của minh, nhất định la một trong hai người nay!" Ô Sam khong
ngốc, ngược lại rất thong minh. Nếu khong thi chẳng thể ở trong bộ lạc đấu tri
đấu mưu chiếm được vị tri rieng, cang sẽ khong nắm đam người Bắc Lăng trong
ban tay.

"Tất Tuc!!!"

Ánh mắt Ô Sam lướt qua ten Mặc To, đay mắt xẹt qua tia hung tợn nhin Tất Tuc
xếp hạng thứ hai. Vẻ mặt ẩn dưới hung ac la kieng de.

Người co thể xếp hạng hai, Ô Sam khong co nắm chắc co thể thu hồi Nguyen
Huyết.

Hiện giờ Tư Khong vẻ mặt khẩn trương, tinh hinh của y kha giống Ô Lạp, nhin
thứ hạng, hai chữ Mặc To ở một trăm sau mươi bậc, tim y đập nhanh, lo lắng
minh bị vượt qua.

Nếu la ban ngay thi đanh thoi, nhưng hom nay la đem khuya, y khong co tin
tưởng tiếp tục tiến len, huống chi thứ hạng của y la bốn mươi chin. Một khi bị
vượt qua thi chinh la năm mươi. Đừng nhin chỉ kem một hạng nhưng ý nghĩa hoan
toan khac.

Trừ họ ra, gần như tất cả người tham gia Đại Thử đều nhin chằm chằm lệnh bai
của minh, tập trung vao người ten Mặc To.

Chỉ rieng Diệp Vọng, y khong them nhin lệnh bai, nen khong biết sự việc. Nhưng
tinh tinh như y, coi như biết cũng sẽ khong đặt trong long.

So sanh với trong nui yen tĩnh, hiện tại tren quảng trường mới thật sự la hoan
toan tĩnh lặng. Sự tĩnh lặng nay tựa như ho hấp bị bop chặt, khong phat ra một
thanh am nao.

Lực lượng bop chặt nhiều người tren quảng trường đến từ rung động, mắt họ nhin
la một thứ hạng duy nhất tren từng pho tượng.

Thứ sau mươi ba, Mặc To, một trăm sau mươi bậc.

Khi thấy trong chớp mắt tăng vọt thứ hạng va số bậc thang, đa số người đa
khong thể đem hai chữ Mặc To thanh kịch vui dung để tieu pha thời gian tối, ma
la chan chinh xem trọng. Bởi vi trong chớp mắt đo sau mươi bậc khiến họ kho
thể tin va rung động!

Nếu la ban ngay, co lẽ khong thể dung từ rung động. Nhưng hiện tại la buổi
tối, la đem khuya nui tăng ap lực gấp mấy trăm lần. theo mọi người thấy thi
nếu buổi tối co thể tăng sau mươi bậc, thế thi ban ngay con số sẽ tăng gấp
đoi!

Người co thể lam được điều nay, trong toan bộ thi sinh của cac bộ lạc tuyệt
đối khong co nhiều!

"Hắn…đến tột cung la ai…"

"Mặc To…Mặc To…Ta mới tinh toan chut, đại khai khong đến mười giay hắn đa từ
chin mươi chin bậc đi tới một trăm sau mươi bậc…điều nay…thật kho tin!!!!"

"Thứ hạng một trăm linh một, chớp mắt trở thanh sau mươi ba, người nay…Người
nay đa co thực lực như vậy, nếu la ban ngay thi thậm chi co thể xếp ở ba hạng
đầu, vi sao hắn phải đợi buổi tối mới lam thế…"

Thật lau sau mới chậm rai xuất hiện am thanh ban tan xon xao tren quảng
trường, cang luc cang nhiệt liệt. Ngay cả thủ lĩnh cac bộ lạc cũng lần lượt
liếc nhin.

Chẳng qua Man Cong Ô Long bộ lạc va tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc vẫn khong them
để ý.

Đem nay nhất định la đem khong binh thường. Đem nay, nhất định tất cả anh sang
đều thuộc về một người, thuộc về To Minh!

A Cong Mặc Tang khẽ mỉm cười nhin xếp hạng tren pho tượng, trong long cang
tran ngập mong đợi. Ông hiểu, To Minh đa hoan toan lĩnh ngộ ý nghĩa sau hang
số.

Con về Man Cong Phong Quyến bộ lạc Kinh Nam thi vẻ mặt binh tĩnh khong lộ biến
hoa gi. Lấy tu vi va than phận như ong, nếu khong lam được loại buồn vui khong
hiện tren net mặt thi sẽ khong co địa vị va tu vi như hom nay.

"Khong tệ, Mặc Tang, đứa trẻ năm đo ngươi om về được ngươi dạy dỗ khong tồi.
Kỳ thật ta luon to mo lai lịch của hắn…" Kinh Nam mỉm cười nhin Mặc Tang.

"To mo ư, nếu ta noi no la hoang tử vương triều Đại Ngu thi ngươi co tin
khong?" Mặc Tang nhin Kinh Nam, mỉm cười mở miệng, sắc mặt khong lộ ra thật
giả. Co lẽ bi mật than thế của To Minh, trừ ong ra khong ai biết được.

"Sao ngươi khong noi hắn la con trai Man Thần luon đi, thu vị, thu vị." Kinh
Nam ngẩn ra, sau đo cười to.

"Noi khong chừng đung la vậy." A Cong Mặc Tang cười noi.

Kinh Nam cười lớn nhưng trong long thầm nghi ngờ. Đối với lời Mặc Tang, ong
khong biết co nen tin hay khong, ý nghĩ nay khiến ong khong vui. Trong năm
thang dai dặc của minh, mỗi lần gặp Mặc Tang đều khiến ong co cảm giac nay.

Cung luc đo, đột nhien tren quảng trường vốn xon xao lại lần nữa xuất hiện
tiếng kinh ho!

"Lại động!!! Đến cung hắn muốn len bao nhieu bậc mới dừng! Mau nhin, một trăm
sau mươi tam bậc!!!"

"Một trăm bảy mươi hai, một trăm bảy mươi chin, loại tốc độ nay dường như hơi
chậm hơn trước…"

"Chắc la đột kich cuối cung, ta kết luận cung lắm hắn len tới hai trăm bậc
thoi, sẽ khong vượt qua!"

"Chắc thế, co lẽ một trăm chin cũng kho bước vao. Du sao la ban đem, hơn nữa
cang len cao thi ap lực cang nặng!"

Trong tiếng xon xao, co vo số anh mắt dừng ở thứ hạng tren pho tượng. Ánh mắt
co lạnh lung, khinh thường, mong chờ, ham mộ, va co cả ghen ghet.

Giờ phut nay To Minh toan than bị anh sang trăng bao phủ, hướng len bậc thang,
đi từng bước một. Theo bước chan, năm mươi ba sợi mau phat ra luồng sang đỏ
choi loa, trong luc tiến len xuất hiện sợi mau thứ năm mươi bốn.

Ngay sau đo la năm mươi lăm sợi, năm mươi sau sợi, năm mươi bảy sợi mau cung
hiện ra, khiến luồng sang đỏ quanh người To Minh cang sẫm mau. Khiến trong
người hắn tran ngập lực lượng menh mong muốn bung phat.

Gầm một tiếng, To Minh mạnh tiến một bước dai đi tới bậc thứ một trăm tam mươi
sau, than thể tiếp tục truyền ra tiếng đung đung gia tăng sợi mau. Thanh am
kia, khiến Tất Tuc ở cầu thang khac phải nhiu may. Thần Xung ở phương xa vanh
tai nghe thi nghiến răng nghiến lợi, hận khong thể tren người minh cũng phat
ra tiếng như thế.

Một trăm tam mươi chin, một trăm chin mươi hai, một trăm chin mươi chin…hai
trăm!!!

Tren quảng trường thứ hạng bỗng chốc biến đổi!

Hạng nhất, Diệp Vọng, sau trăm bậc.

Hạng hai, Tất Tuc, ba trăm chin mươi bảy bậc.

Hạng ba, Thần Xung, ba trăm chin mươi mốt bậc.

….

Hạng bốn mươi tam, Bắc Lăng, hai trăm lẻ sau bậc.

Hạng bốn mươi chin, Tư Khong, hai trăm lẻ một bậc

Hạng năm mươi, Mặc To, hai trăm bậc.
---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #59