Người đăng: Boss
Nhưng lực chấn nhiếp của no nếu la đối với năm đo những người tien tộc từng
run rẩy dưới uy ap của Liệt Sơn Tu, vậy tac dụng của hơi thở sẽ đạt đến mức
khủng bố.
Đay khong phải tu vi ap chế, khong phải than hinh chịu thương ma la loại xuc
động tam linh, ap lực đến từ linh hồn!
Áp lực nay năm đo bị Liệt Sơn Tu chấn nhiếp cang run rẩy, cang nghiem trọng,
tựa như chim sợ canh con. Chon chim chỉ từng bị thương vi mũi ten, nghe day
cung liền sẽ te xuống, bay giờ Đế Thien chinh la như vậy!
Trước khi y chưa thanh danh, y thấy Man Thần đời thứ nhất can quet tien tộc,
tu vi cường đại, mau me khủng bố la ac mộng tồn tại thật lau của y. Bay giờ
cảm nhận khi thế của Liệt Sơn Tu, tim Đế Thien rung động ma hiếm khi xuất
hiện, rung động khiến biểu tinh của y trong khoảng khắc hoảng hốt.
Hoảng hốt trong khoảnh khắc đối với To Minh la tien cơ chỉ ngộ chứ khong thể
cầu, cũng la ý nghĩa hắn tặng lễ vật nay cho Đế Thien!
Khoảnh khắc Đế Thien hoảng hốt, đoi tay To Minh ấn xuống đất, lập tức mặt cỏ
đỏ vươn len, vượt qua phạm vi mấy trăm met, ở trong biển đam ra. Bai cỏ đỏ tỏa
ra sương khoi đỏ. Khi no tran ngập thi To Minh cầm cay gậy mạnh cắm vao mặt
đất.
Khoảnh khắc cay gậy đam vao cỏ, những sương khoi tỏa ra liền ngưng tụ thanh ảo
ảnh to lớn gầm rống nhao hướng Đế Thien. Cung luc đo, tất cả bai cỏ bị tay
phải To Minh phất len cung bay đi bao phủ quanh Đế Thien.
"Bạo!" To Minh gầm len.
Khoảnh khắc mặt cỏ bao phủ Đế Thien hoảng hốt thi phat ra tiếng nổ ngập trời,
cung tan vỡ nổ tung, hinh thanh trung kich đanh hướng Đế Thien. Giay phut bai
cỏ đỏ vỡ thi ảo ảnh sương đỏ om lấy than thể Đế Thien, muốn hung tợn cắn, vẻ
mặt y giay dụa như la tỉnh tao lại khỏi uy hiếp đột ngột của Man Thần đời thứ
nhất.
Cơ hội kho khăn lắm mới bắt được sao To Minh lang phi, hắn ở tren đảo đoi tay
ấn phap quyết, vội vang chỉ một cai!
"Đại Ngu ảo cảnh!"
Theo cai chỉ, nguyen thần của hắn bỗng tản ra dung nhập vao mặt cỏ tan vỡ.
Mảnh vỡ Đại Ngu cung điện chợt tỏa anh sang am u choi loa, chớp loe. Ánh sang
am u bao tum Đế Thien, than hinh y co dấu hiệu mới thức tỉnh trong chớp mắt
lại mờ mịt. Mờ mịt la vi y chim đắm trong Đại Ngu ảo cảnh, như la To Minh thấy
Đại Ngu vương triều vương triều rồi mượn suy nghĩ bản than, độ chan thật khong
gi sanh bằng!
Giay phut Đế Thien lại me mang, To Minh gầm len. Chỉ thấy trong khong khi bỗng
loe vệt đen, vệt đen đo la sat chieu To Minh chuẩn bị, tiểu nhan đen!
Tiểu nhan lai lịch quai dị kho lường, độ mạnh yếu khong thể đoan. Nhưng giờ
phut nay tiểu nhan xuất hiện, một hơi chui vao người Đế Thien. Khi no chui vao
người y thi tay phải To Minh hư khong chộp mặt đất, bỗng vọt len tren. Khi hắn
bay len, một thanh kiếm xanh nhanh chong lao đến, bị To Minh nắm chặt trong
tay, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đa đến gần Đế Thien!
Trong tay hắn tieu khi ngập trời, kiếm khi hỗn loạn, can quet. To Minh một
kiếm quất vao người Đế Thien nhưng khi kiếm đến thi trong mắt Đế Thien loe tia
sang lạnh, anh mắt tỉnh tao chẳng hề mờ mịt!
"Đại Ngu ảo cảnh, bổn đế năm đo đich than tham gia hủy diệt Đại Ngu vương
triều, cũng từ nơi đo mang đi ngươi, ảo cảnh nay thật sự qua yếu!" Đế Thien
binh tĩnh noi, tay phải ấn phap quyết ấn vao kiếm khi sắp đến.
"Ta la trời, vạn vật chung sinh ở dưới trời. Dưới ta, trời ban cho chung sinh
hồn khac nhau. Nếu ta khong muốn co thể lấy lại hồn sinh... Thien Đoạt Hồn."
Lời noi binh tĩnh khong co tinh cảm thốt ra từ miệng Đế Thien, ngon trỏ tay
phải chỉ vao kiếm khi.
Giay phut ngon tay y đụng vao kiếm khi, To Minh nghe tiếng het thảm thiết
truyền ra từ kiếm nhỏ xanh. Kiếm chớp mắt tối tăm, như la kiếm hồn ben trong
đang nhanh chong tan biến.
Một chỉ xuyen qua kiếm khi lao hướng To Minh!
Phut nguy hiểm, kiếm trong tay To Minh nang len, cắt vỡ ngon trỏ tay phải
chống lại một chỉ từ Đế Thien, đầu ngon tay trai boi len kiếm. Vẽ ra vệt mau
thi ngon tay Đế Thien đa chỉ vao kiếm, một tiếng gion vang, co nhiều vết nứt
lan tran. Lực lượng kỳ lạ như co thể khiến linh hồn va than thể người tach
biệt ập hướng To Minh.
To Minh khong chut do dự tay trai boi qua kiếm rồi bỗng bung một cai. Cai bung
nay một tiếng kiếm ngan sắc ben vang vọng, song am lấy kiếm lam trung tam quet
hướng Đế Thien.
Kiếm vỡ ra từng tấc, tan vỡ trong tay To Minh, nhưng những mảnh vỡ đều ập
hướng Đế Thien, va chạm với ngon tay sắp đến.
Tiếng nổ điec tai, To Minh hộc mau, người bắn ngược. Đế Thien biểu tinh hơi am
trầm.
"Thủ đoạn co khong it, nhưng bay giờ ngươi con gi khac khong?" Đế Thien lạnh
lung noi, cất bước đi hướng To Minh mặt tai nhợt khong ngừng thụt lui. Nhưng
khi y cất bước thi To Minh mạnh khựng lại, mắt loe tia sang am u.
Đế Thien nhướng may, từ trong tầng may tren trời truyền ra tiếng gầm, la tiếng
rồng ngam, la Xich Long đang gầm. Một con Xich Long dai ngan met lo đầu khỏi
may, nhin chằm chằm Đế Thien. No khong biết Đế Thien nhưng cảm nhận được tren
người đối phương nhuộm hơi thở giết chết chủ nhan trước của minh!
Xich Long gầm len, lao hướng Đế Thien. Đế Thien biểu tinh binh tĩnh, tay phải
nang len vung tay ao.
"Long Hồn do địa khi thần thong của Hồng La biến thanh... trần về trần, thổ về
thổ, quan khong hai mệnh!" Y binh tĩnh noi.
Nhưng khi vừa thốt lời thi người y bỗng run len, biển tinh lộ ra kho tin.
Thần thong của y khong thi triển ra được, trong người xuất hiện thuật thần
thong mới thi triển, như tự tan, như co người ở trước mặt y thi triển thuật
phap tương tự, tac dụng tren người y. Than hinh Đế Thien phut chốc hơi mơ hồ!
Xich Long gầm len, bắt lấy cơ hội nay, đến gần Đế Thien, ha to mồm gầm rống,
than hinh quet ngang. To Minh thi mắt loe sang, hắn biết tại sao Đế Thien như
vậy, vi mới nay một giay hắn cảm nhận một tia hơi thở của tiểu nhan đen. Khong
kịp suy nghĩ rốt cuộc tiểu nhan đen lam sao thực hiện được điều nay, hắn khong
thể uổng phi cơ hội nữa!
To Minh tới gần, nang len tay phải, một chỉ điểm vao tran Đế Thien. Nhưng khi
ngon tay hắn mới rơi xuống lập tức bị lực phản chấn manh liệt ập vao người,
khoe miệng tran ra mau, người bắn ngược.
Xich Long cũng thế, no va chạm va cuốn lấy, địa khi long mạch dao động, no
khong tổn thương Đế Thien mảy may ma minh chịu lực bắn ngược to lớn. Mấy lần
sau người no rut nhỏ nhiều, co vẻ uể oải.
Đế Thien biểu tinh am trầm, mặc kệ To Minh va Xich Long tấn cong, chẳng hề để
ý, tay phải nang len mạnh vỗ ngực. Một cu vỗ, co tiếng het thảm phat ra từ
trong người y, lưng hiện ra một tiểu nhan đen vỡ nat, bị buộc ra ngoai, mắt
thấy sắp hoan toan ra khỏi người y.
"Cửu Anh!!!" To Minh gầm len.
Lập tức tren tầng may co vo tận tiếng chuong, tiếng chuong ầm ầm, khoảnh khắc
lại xuất hiện thi tầng may cuồn cuộn, một cai chuong cỡ mấy trăm met từ tren
trời nhanh chong giang xuống bao trum Đế Thien. Cung luc đo, ảo ảnh Cửu Anh
hiện ra tren trời, mấy cai đầu thức tỉnh đầu gầm rống, hướng Ham Sơn Chuong
phun ra vo tận oan hồn. Những ona hồn tran ngập trời đất, vong quanh Ham Sơn
Chuong, xuyen thấu qua chuong hướng đến Đế Thien ben trong!
Đế Thien ngửa đầu gầm len, tiểu nhan đa tan vỡ, hoan toan bị buộc ra khỏi
người. Nhưng giay phut tiểu nhan đen bị buộc ra thi chinh Đế Thien cũng khong
phat hiện, một vệt đỏ ở trong Ham Sơn Chuong lao huướng y. Vệt đỏ qua nhanh,
chớp mắt tới gần Đế Thien chưa đến ba met. Đế Thien vung tay ao, vệt đỏ vặn
vẹo, dung than thể cứng rắn chống lại lực phất tay của Đế Thien.
Ầm một tiếng, vệt đỏ tan vỡ, mau thịt nhầy nhụa, no... chinh la rắn nhỏ!
Nhưng du than hinh no tan vỡ ma đầu con đo, một ngụm cắn vao ban tay Đế Thien,
lam tay trai y đen thui!
Đế Thien vẻ mặt giận dữ, y chưa từng chật vật như vậy, đặc biệt la tu vi vượt
qua To Minh nhiều thế ma giờ bị cac loại thủ đoạn khiến bị thương!
"Nhan chi cong phạt, thương thien to lớn, đay la thien đại nhan tắc!" Giọng Đế
Thien vang vọng, tu vi trong người bung nổ muốn hoan toan chấn vỡ rắn nhỏ lam
y bị thương, ảo ảnh Cửu Anh chin cai đầu thức tỉnh cung động, tốc độ như tia
chớp vao giay phut rắn nhỏ sắp bị đanh chết thi vọt vao Ham Sơn Chuong một
ngụm nuốt Đế Thien.
Tiếng nổ kịch liệt vang vọng trong trời đất thật lau, khong thể tan biến,
ngược lại cang kịch liệt. Ham Sơn Chuong lần đầu tien tan vỡ phạm vi lớn, du
rằng tan vỡ rồi lại ngưng tụ, nhưng ro rang khong co linh khi như trước.
Cửu Anh het thảm toan than nổ tung, thanh từng đợt sương khoi tản ra bốn phia.