Người đăng: Boss
Khoảnh khắc lực lượng nghịch chuyển vạn năm thời gian bung nổ, gần ngan bong
kiếm tới gần lưng To Minh cung khựng lại, bắn ra xa. Con ngươi Bắc Lăng co
rut, giay phut bong kiếm đảo ngược thi than thể y khong thể khống chế lui lại,
mạnh cắn lưỡi, hộc ra bung mau. Mau phun ra, biến thanh một sợi xich mau mau,
vong quanh bốn phia, hinh thanh vong xoay xich sắt.
Vong xoay va lực lượng nghịch chuyển vạn năm thời gian đụng chạm, phat ra
tiếng nổ kịch liệt. Day xich vỡ tan vỡ nat, mấy trăm bong kiếm cung tan biến,
than thể Bắc Lăng lui hai bước, bị năm thang nghịch chuyển buộc bước ra!
Khoảnh khắc y bước ra, tay trai To Minh từ đặt tren tran Hổ Tử nang len, xoay
người, lần đầu tien ngay mặt nhin hướng y. Sau lưng hắn, mắt Hổ Tử nhắm chặt,
ngủ say, ngực phập phồng, sự sống con đo, tren tran ga co ấn ký giống chữ
mệnh.
Ấn ký lấp loe, cung Hổ Tử hit thở một tần suất.
To Minh nhin Bắc Lăng, trong mắt ẩn giấu phức tạp, kỳ thực hắn mới thức tỉnh
liền thấy than hinh từng tồn tại trong ký ức. Giống y như đuc, nếu noi khac
thi thiếu nien Bắc Lăng trong ký ức, bay giờ y toat ra năm thang, du khong
tang thương nhưng them phần kieu ngạo va lạnh lung cực kỳ. Nếu đổi lam To Minh
của nhiều năm trước, giay phut trong thấy Bắc Lăng chắc chắn sẽ vo cung kich
động, nhưng bay giờ qua chuyện Bạch Tố va Bạch Linh giống nhau, qua chuyện Tư
Ma Tin va xac tren tế đan đại lục vũ trụ, biết rất nhiều bi ẩn, To Minh khong
con kich động, co la một loại phức tạp.
Bắc Lăng, khong biết hắn.
Việc nay To Minh sớm đoan biết, hắn nhin Bắc Lăng, đối phương cũng nhin hắn.
Khoảnh khắc anh mắt hai người giao nhau, long Bắc Lăng chấn động, y bỗng cảm
thấy người trước mắt du xa lạ nhưng anh mắt cho minh cảm giac rất quen, loại
quen thuộc nay lam y ngẩn ra.
"Bắc Lăng, đa lau khong gặp." To Minh binh tĩnh noi.
Mắt Bắc Lăng chợt loe, nhin chằm chằm To Minh.
"Ngươi từng gặp ta?"
"Trong ten của ngươi co chữ bắc, bắc chinh la phương bắc, trong ten ngươi co
lăng, la lăng trong băng lăng?" To Minh chậm rai noi.
"La lăng trong nui non!" Bắc Lăng lạnh lung noi.
Phia xa con thuyền đang chậm rai tới gần, tren mũi tau, co gai đứng đo, ngơ
ngac nhin mắt To Minh. Dần dần biểu tinh lộ ra khong thể tin tưởng, hơi thở
biến dồn dập.
"Con co nữa, Trần Han, đa lau khong gặp." Ánh mắt To Minh lướt qua Bắc Lăng,
nhin hướng co gai, khẽ noi.
"Ngươi... Ngươi la..." Trần Han mở to mắt, nhin To Minh, trong mắt sự kho tin
bị Bắc Lăng thấy hết, lam y cẩn thạn nhin chằm chằm hắn.
"Ta la ai khong quan trọng, Bắc Lăng, chiến đi!" Mắt To Minh chớp loe, trong
mắt che giấu phức tạp, nhin hướng Bắc Lăng, tay phải nang len vung sang ben
cạnh.
"Cuộc chiến nay khong vi chinh ta ma chỉ vi ngươi... lam bị thương sư huynh
của ta!"
Bắc Lăng im lặng, mắt loe tia sang lạnh, biểu tinh nghiem trọng, tay phải nang
len chộp sau đầu, như chộp khong khi nhưng thật ra la bắt lấy vật người khac
khong thấy. Giống như co một thanh kiếm từ sau lưng y chậm rai rut ra, mắt loe
tia sang lạnh, nang len chan phải cất bước hướng To Minh.
Khoảnh khắc bước chan y tiến tới, Trần Han tren thuyền biểu tinh sốt ruột, vội
bay ra thanh am vang vọng.
"Bắc Lăng, hắn la..."
"Im miệng!" Bắc Lăng khong ngoai đầu, khẽ quat đanh gay lời Trần Han noi.
Tốc độ y cực nhanh bỗng tới gần To Minh chưa đến mười met, tay phải từ khong
trung loe tia sang đỏ, chỉ thấy trường kiếm đỏ theo Bắc Lăng thả lỏng tay biến
thanh cầu vồng sao băng đốt chay lao hướng To Minh.
Cung luc đo, đoi tay Bắc Lăng ấn phap quyết chỉ len trời, phut chốc tầng may
cuồn cuộn, giao long vay khốn ong lao ao trắng cung thet gao, rời khỏi người
ong lao lao hướng Bắc Lăng. Chung ở tren đỉnh đầu y biến thanh một bộ mang
bao!
Mang bao phấp phới như co người vo hinh mặc no, phất tay ao cuốn To Minh. Nếu
chỉ la vậy thi khong lộ ra cai mạnh của Bắc Lăng. Tay trai y ấn xuống đất, lập
tức ben dưới nước biển cuốn hoa thanh khuon mặt to lớn, hinh dạng khuon mặt
giống y hệt Bắc Lăng. Khuon mặt hoan toan do nước tổ thanh, ha to mồm từ đay
biển dang len, lao hướng To Minh.
To Minh nhin một kiếm đến gần, sau lưng la Hổ Tử, đằng trước la thần thong,
sau thần thong la đồng bạn trong Ô Sơn. Hắn sẽ khong quen ký ức Ô Sơn, tinh
nghĩa Hổ Tử hắn cũng khong quen.
"Ta khong thiếu ngươi cai gi..." To Minh thi thao, đối mặt kiếm đến gần, mắt
khep.
Khi hắn khep mắt thi kiếm quang đỏ bỗng tới gần, đấm xuyen ngực, vị tri trai
tim. Một kiếm ẩn chứa sat khi, la kiếm muốn giết chết To Minh!
Ầm một tiếng nổ tản bốn phia, To Minh lui một bước, chỗ ngực bị cầu vồng kiếm
đam vao phan nửa nhưng khong xuyen thấu, dường như than hinh To Minh biến vo
cung cứng rắn, chỉ một thanh kiếm khong đam thủng được!
"Một kiếm nay cắt đứt an dạy bắn ten năm đo." To Minh mở mắt ra, nang len tay
phải ấn kiếm ở ngực, nắm lấy, dung sức ấn.
Toan than To Minh tỏa anh sang vang choia loa, anh sang từ mỗi tấc da thịt
người hắn, mỗi một khối xương tỏa ra, khiến To Minh ấn một cai chỉ nghe ket
một tiếng, thanh kiếm đỏ vởa từng tấc trong tay To Minh, biến thanh mảnh vỡ
rơi rụng hướng mặt biển.
Giay phut To Minh hủy đi kiếm thi người vo hinh như mặc mang bao tới gần To
Minh, phất tay co ảo ảnh chin giao long ha to mồm tap hướng To Minh, cung quấn
quanh người hắn, mạnh siết, truyền ra lực lượng như muốn phan thay hắn!
To Minh khong nhuc nhich, nhưng mặc kệ chin con giao long thet gao thết nao
thi chỉ khiến sắc mặt To Minh hơi tai ma thoi, than hinh vẫn đứng thẳng tại
chỗ, khong hề xe rach.
"Một kich kia cắt đứt tinh nghĩa từ nhỏ lam bạn..." To Minh cui đầu khẽ noi.
Trong người hắn anh vang tan đi, khi cau noi thốt khỏi miệng thi bung phat,
anh sang vang xẹt qua đau thi To Minh nang tay len, từng tiếng gao the lương
phat ra từ miệng chin con giao long, tiếng nổ bum bum vang vọng. Chin con giao
long cung tan vỡ, đảo tron bốn phia, hoa thanh từng khối mảnh vải mang bao.
Lời của To Minh rơi vao tai Bắc Lăng, nhưng vẻ mặt y khong chut biến đổi ma
cang lạnh lung hơn, triển khai thức thần thong thứ ba. Nước biển hoa thanh
khuon mặt to lướn tới gần To Minh, nổ tung, bao phủ To Minh va cả Cửu Phong.
Từ xa nhin khong thấy Cửu Phong, co thể trong thấy la một cai đầu to lớn, đầu
cao mấy ngan met sừng sững tren mặt biển, ở trong no mới la Cửu Phong!
"Nước biển nhấn chim chon vui ký ức Ô Sơn ta va ngươi, từ đay ngươi la Bắc
Lăng, To Minh ta khong thiếu ngươi. Năm đo khong thiếu ngươi, bay giờ vẫn
khong thiếu. Ngươi bị thương sư huynh ta, ngươi va ta hay tinh toan đi!"
Khoảnh khắc giọng To Minh truyền ra từ cột biển, một tiếng nổ kinh thien động
địa vang len.
Chỉ thấy cột nước truyền ra từng cơn song gợn kịch liệt, song khuếch tan,
trong tiếng gầm ru, hạt chau bỗng tan vỡ, nước biển thanh vong tron trung kich
tam hướng.
Cung luc đo, nước biển oanh kich, Cửu Phong lộ ra co một tan ảnh lao nhanh
tới, chớp mắt đến gần Bắc Lăng, một chỉ điểm tới thi một tia hơi thở tu mệnh
lượn lờ nơi đầu ngon tay.
Cai gọi la tu mệnh la loại lực lượng chấn động linh hồn, tan vỡ mệnh cach. Tu
mệnh cường đại chinh vi no co thể chuyển đổi mệnh cach người ngoai, thay đổi
vận mệnh của minh, nghịch chuyển can khon, đảo đien thương sinh tạo vật!
Luc trước tren người To Minh cũng tồn tại một tia hơi thở tu mệnh, nhưng hơi
thở nay vi me mang ma ảm đạm, vi chần chờ ma hỗn loạn, du thế thi vẫn rất kinh
người.
Nhưng bay giờ To Minh thức tỉnh, trong trạng thai cảm ngộ du hắn chưa được đap
an hoan chỉnh lại co loại hiểu trong long. Mặc du khong thể noi ra nhưng hắn
cảm giac được no tồn tại.
Đo la hiểu một chữ mệnh!
Chinh vi vậy ben giờ tren người To Minh tản ra tia tu mệnh khiến Bắc Lăng rung
động, lam mặt y vốn lạnh lẽo lộ ra hoảng sợ hiếm thấy, y cảm giac ro rang linh
hồn minh bởi một chỉ nay ma run rẩy!
"Một chỉ nay la phạt ngươi bước len Cửu Phong!"
Vội vang, Bắc Lăng khong kịp do dự than thể vội thụt lui, tay phải nang len,
từ tren xuống dưới lỗ chan long cung mở ra, chỉ thấy từng luồng kiếm khi phat
ra từ long tơ đối khang một chỉ của To Minh.
Một tiếng nổ ầm ĩ ngập trời, Bắc Lăng hộc bung mau, lien tục lui hơn mười met,
cả người y đau nhức, bị nhiều kiếm khi tỏa ra tất cả dưới một chỉ của To Minh
tan vỡ.
Đau ngon tay To Minh co một vết thương nhỏ, mau tran ra nhưng bước chan khong
ngừng, bước nhanh đi hướng Bắc Lăng.
Khi đến thi tay ao To Minh vung, nắm đấm tay phải cach khong đanh hướng Bắc
Lăng, nắm đấm đanh ra toan than hắn ngưng tụ anh sang vang vao nắm đấm nay. Từ
xa nhin nắm đấm tay phải To Minh như trở thanh một mặt trời vang, chiếu bốn
phia trong suốt đanh hướng Bắc Lăng.
Bắc Lăng khong kịp lau mau, kieu ngạo lam y khong thể chịu đựng thất bại, đặc
biệt la thua trong tay To Minh, điều nay khiến y nang len tay phải ấn vao đỉnh
đầu, ấn xuống, người run rẩy, mắt thường trong thấy, ở trong người lộ ra một
thanh kiếm. Thanh kiếm ở trong người y chỉ to cỡ ban tay, bay giờ Bắc Lăng vỗ
vao đỉnh đầu, kiếm bay ra.