Thiếu Nữ!


Người đăng: Boss

Bởi vi bầu trời tan vỡ nen giờ thi bị bong đem thay thế, hắc am vo tận khong
biết lan tran đến đau, khong biết rốt cuộc no lướn bao nhieu, tựa như cai mồm
đầy răng nhanh muốn căn nuốt mọi thứ.

Tầng thứ tam Thien Mon nằm trong tầm ngắm của no, co lẽ rất nhanh, tuy thời,
chốn nay sẽ hoa thanh hắc am.

Bay giờ trong hắc am ben tren bỗng xuất hiện vặn vẹo, một khe hở to lớn hiện
ra trong tối tăm. Trong khe hở truyền ra từng tiếng gầm, ben trong, To Minh
nhin thấy Bạch Tố!

Người Bạch Tố đầy mau, trước mặt của co vo số cai xac. Hiện tại co hai người
khổng lồ tan nhẫn rống gầm tới gần. Khuon mặt xinh đẹp lộ nụ cười thảm, vết
sẹo tren mặt bị mau nhuộm đẫm cang bắt mắt.

Phia sau co, ong lao mặt tai nhợt, mở mắt ra, nhin bong lưng Bạch Tố, trong
mắt lộ đau thương.

Mắt thấy hai người khổng lồ sải bước nhanh, cach chưa tới mấy met, Bạch Tố
biểu tinh binh tĩnh, cung với tuyệt vọng trong mắt hinh thanh đối lập ro rệt.
Dường như co hơi hoảng hốt, khong biết trước khi chết nghĩ đến gi ma mỉm cười,
mắt khep.

Khe hở tren trời vi truyền ra thanh am khiến khe hở trong như một con đường,
khiến người co thể bước vao trong!

Đay la thủ đoạn của Tư Ma Tin. Y mở ra con đường, để To Minh trong thấy Bạch
Tố gặp nguy hiểm, chỉ cần hắn đi cứu la y co cơ hội thở dốc. Nếu To Minh khong
cứu...

Y tin tưởng To Minh chắc chắn sẽ đi cứu!

To Minh im lặng, một đấm đanh vao Tư Ma Tin, đanh y tan vỡ rồi hắn thở dai,
thu lại hoa than Tuc Mệnh, chừa lại thời gian vai giay, cất bước hướng bầu
trời.

Khoảnh khắc hắn cất bước đi, than thể trở lại bộ dạng vốn co, trực tiếp bước
vao trong khe hở tren trời, xuất hiện ở coi trời đất tran ngập xac xam.

Giay phut hắn xuất hiện la luc Bạch Tố nhắm mắt, ngoai người co hai người
khổng lồ gầm gừ vung nắm đấm đanh tới. Mắt To Minh loe sat khi, khoảnh khắc
người biết mất.

Bạch Tố nhắm mắt, co khong để ý sống chết nữa, khong đắn đo gi khac, co ở
trong ký ức nhin qua khứ, nhin vui sướng tren Cửu Phong. Co rất mệt, mệt mỏi
qua, hai mươi năm nay co lần lượt hối hận, hối hận năm đo tại sao minh khong
quý gia cơ hội một chut.

Nhưng mọi thứ đa la qua khứ, co khong thể biến đổi.

Co cứ mơ rằng, nếu ong trời cho co cơ hội lặp lại lần nữa, co chắc chắn sẽ quý
trọng no, chắc chắn...

Tử vong khong đến, ben tai vang vọng tiếng het the lương va tiếng nổ điếc tai,
khiến Bạch Tố bị loi ra khỏi ký ức. Co bản năng mở mắt ra, nhin rồi thi khong
thể khep kin nữa.

Co trong thấy một bong lưng, một bong hinh quen thuộc như khắc trong xương
cốt, đứng trước mặt co. Hai người khổng lồ lao đến than hinh tan vỡ, het thảm
biến thanh bụi phấn. Xung quanh co anh tim lượn lờ, thanh vong tron trung kich
quet bốn phia, đi qua đau la cac xac xam xong tới đều rung len rồi vỡ vụn.

"To...Minh..." Bạch Tố ngay ra tại chỗ.

Co khong thể tin vao mắt minh, mai đến khi To Minh xoay người nhin co thi Bạch
Tố rơi lệ, đầu oc trống rỗng. Giay phut nay dường như thế giới biến mất hết,
chỉ co than hinh đo tồn tại.

Cung thấy To Minh con co ong lao, y ngơ ngac nhin To Minh, tran đầy kho tin. Y
biết To Minh, sao co thể khong nhận ra đệ tử Cửu Phong năm đo khiến con gai y
rơi vao thống khổ. Y từng dấy len sat khi nhưng vi Bạch Tố ma hoa thanh thở
dai, bay giờ To Minh đem đến trung kich cho y khong thua gi luc Tư Ma Tin trở
về.

"To Minh!"

Khi To Minh ngoai đầu nhin Bạch Tố, co khoc. Co lao len om lấy To Minh, như sợ
đối phương biến mất.

Người To Minh cứng ngắc rồi dần mềm xuống. Hắn nhin Bạch Tố khoc trong ngực
minh, ký ức xưa kia hiện ra, nhưng cuối cung dừng lại ở trong tuyết, tam biến,
thanh tiếng thở dai khong biết xa xưa kia thuộc về ai.

Nhưng giờ đay, tại đay, khong cho phep To Minh nghĩ qua nhiều. Hắn om lấy Bạch
Tố, anh mắt rơi vao người ong lao phức tạp nhin minh, vung tay ao cuốn ong
lao, mang theo Bạch Tố lao hướng khe hở bầu trời ma hắn đến.

Khe hở đang nhanh chong thu nhỏ lại, từ khi To Minh t۩ đến luc hắn đi thời
gian rất ngắn, nhưng du la vậy thi khe hở chỉ con một nửa.

Hiển nhien Tư Ma Tin khong muốn để To Minh đi ra!

Tren mặt đất phat ra từng tiếng gầm, chỉ thấy phia xa xoi co gần trăm người
khổng lồ sải bước lao nhanh tới. Luc trước To Minh đa chu ý tới chung, bộ dạng
rất giống Tử Hải cự nhan!

Mặt đất chấn động, xuất hiện khe hở to lớn, dường như To Minh đến dẫn động
nhiều sinh linh cường đại nơi nay chu ý. Giay phut To Minh mang theo Bạch Tố
va cha co tới gần khe hở sắp khep kin thi trong đất phat ra tiếng gầm khiến
hắn nghe xong tinh thần rung động. Hắn trong thấy trong khe hở to lớn dưới đất
chui ra một con...

Rồng mau vang!

Noi no la rồng nhưng khong giống Xich Long, than thể no lộ ra khỏi mặt đất
chừng ngan met, khong co rau, ngược lại ở hai ma mọc đầy gai lan tran chừng
trăm met, toan than mau vang đất, co nhiều vảy. Con rồng ngửa đầu gầm, thanh
am kinh thien, than hinh no trong cực kỳ chan thật chứ khong phải ảo ảnh, đo
la một con rồng chan chinh!

No vươn vuốt rồng ấn xuống mặt đất, động đất. No ngửa đầu, mũi hit ha, dường
như ngửi thấy mui khiến no phat cuồng, mắt nhin chằm chằm To Minh, gầm rống
đien cuồng lao hướng To Minh.

Uy nhiếp cường đại đến từ than rồng khiến To Minh co cảm giac khi con yếu ớt
trong thấy Chuc Cửu m. Khi uy nhiếp rồng giang xuống người To Minh, Xich Long
ngủ say tren tay hắn mạnh mở mắt ra. Khoảnh khắ mở mắt, no bay ra khỏi canh
tay To Minh, ở giữa khong trung hoa thanh Xich Long ngan met. No ngủ say vốn
khong tỉnh dậy nhưng bị hơi thở đồng loại kich động, gầm hướng rồng vang.

"Để hắn đi đi."

Khi hai con rồng gầm rống, khe hở trước người To Minh nhanh chong thu nhỏ
nhưng bởi vi uy nhiếp qua lớn vượt qua tu vi của hắn ap xuống khong thể nhuc
nhich, bỗng một giọng nữ phat ra từ dưới đất.

Giay phut thanh am vang len, rồng vang khong gầm nữa ma nhin chằm chằm To
Minh. Tiếng rống ngừng, uy ap tren người To Minh cũng tan đi. Hắn cui đầu nhin
mặt đất, khong do dự nữa, mang theo cha con Bạch Tố mặt tai nhợt lao hướng khe
hở. Xich Long biến thanh vệt sang đỏ bay ra theo To Minh.

To Minh rời đi, khe hở bỗng khep lại, biến mất khong con bong dang.

Trong khe hở đất, một co gai chậm rai bay ra. Co gai tuổi khoảng đoi mươi
nhưng mắt ẩn chứa năm thang tang thương, diện mạo cực kỳ xinh đẹp, đủ khiến
trời đất mất sắc, tất cả sinh linh đều mờ nhạt. Sự xinh đẹp hiếm thấy trong
trời đất nay, hoặc nen noi la khong nen tồn tại.

Co bay len, chậm rai đứng tren lưng hoang long, mắt lấp loe nhin bầu trời,
nhiu may.

"Tren người của hắn sao lại co hơi thở của Tố Minh tộc của Minh Hoang chan
giới." co gai ngẫm nghĩ, bỗng nhien cười, nụ cười của co khiến trời đất hoan
toan mất đi nhan sắc.

"Thu vị đay, chỗ khe hở khong gian Đạo Thần chan giới thong hướng một goc đất
am tử, nếu kho khăn lắm mới ra khỏi nha thi Tiểu Hoang, chung ta đi đất m Tử
xem coi." Thiếu nữ chắp tay sau lưng, mỉm cười lộ sự cao quý.

Con rồng bị gọi la Tiểu Hoang chớp mắt, gầm vai tiếng với thiếu nữ.

"A? Ngươi noi tren người hắn co hưoi thở lam ngươi ghet? Vậy cang phải đi
xem?" Thiếu nữ ngồi xổm xuống sờ đầu hoang long.

Con rồng lộ biểu tinh thoải mai, nhoang người len mang thiếu nữ lao len trời,
phut chốc dung nhập vao khong trung khong con bong dang.

"Tố Minh tộc, đay la một tộc quần du ở Minh Hoang chan giới của chung ta cũng
cực kỳ bi ẩn, truyền thuyết đa mất hết mới đung..." Thiếu nữ thi thao, mắt đầy
hứng thu, theo hoang long xuyen qua đi hướng đất m Tử.

Trong tầng thứ tam Thien Mon, hư vo bị hắc am cắn nuốt, To Minh cất bước đi
ra. Khoảnh khắc hắn bước ra, tầng thứ tam Thien Mon ầm ầm hoan toan nứt vỡ.
Mắt To Minh chợt loe, khong chutd do dự mang theo cha con Bạch Tố lao hướng
tầng thứ bảy.

Nơi nay khong con Tư Ma Tin, nhưng To Minh tin tưởng y tuyệt đối khong rời đi,
nỗi long muốn giết hắn cũng như ý niệm hắn muốn giết y sau sắc như nhau!

Theo tầng thứ tam vỡ nat, mảnh vỡ khong gian cả Thien Mon xuất hiện chấn động
manh liệt. Lối ra bị phong ấn rung động bị cưỡng ep đanh mở.

Một đường lao nhanh, To Minh xuyen qua tầng thứ bảy, thứ sau, van van. Sau
lưng hắn, hắc am khong ngừng cắn nuốt, hủy diệt tất cả, xem bộ dạng như muốn
hoan toan nuốt mảnh vỡ khong gian Thien Mon tồn tại.

Từng cầu vồng xe gio lao ra theo sau To Minh, những người con lại trong mấy
tầng Thien Mon chỉ co đi theo hắn mới sống được.

Đặc biệt la bay giờ cửa ra vi chấn động ma bị đanh mở, khiến co khả năng ra
khỏi đay!

Mai đếna To Minh xong vao tầng thứ nhất, liếc trận phap bị mở ra, cuốn theo
than thể ong lao ao trắng luc trước cầu cứu hắn, lao hướng lối ra.


Cầu Ma - Chương #559