Người đăng: Boss
Khi thanh am lạnh lung vang vọng bốn phia, To Minh biểu tinh binh tĩnh, chẳng
qua cai loại binh tĩnh nay cho người cảm giac so với tất cả sat khi đều khiến
người kinh sợ, so với bung phat tu vi cang khiến người run sợ. Loại tĩnh nay
ẩn chứa lực lượng khiến người trong thấy bị nghẹt thở.
Tren bầu trời co hai cầu vồng xe gio lao hướng Cửu Phong cao trăm met tren mặt
biển, nhưng họ chưa đến gần thi lập tức người trong cầu vong ben trai phat
hiện la lạ.
Ga thấy tren Cửu Phong ngồi khong phải Hổ Tử ma la một khuon mặt hơi quen.
Chẳng qua khuon mặt nay vừa quen vừa lạ lam trong phut chốc ga khong nghĩ ra
từng thấy ở đau.
Cung phat giac sự tồn tại của To Minh con co người trong cầu vồng ben phải.
Hai người ở giữa khong trung khựng lại, bềnh bồng tren man trời Cửu Phong,
lạnh lung nhin xuống dưới.
"Ngươi la?" Trong đo một người cau may nhưng biểu tinh lạnh lung, mang theo sự
kieu ngạo đến từ Thien Mon.
Nhưng ga chưa dứt lời thi To Minh ngẩng đầu len. Khi hắn ngẩng đầu, mắt mở ra,
trong mắt hắn bắn ra anh sang lạnh sau thẳm.
Khi anh sang lạnh hiện ra, Thien Mon ở giữa khong trung nhin To Minh tinh thần
chấn động, người run bần bật. Trong đầu ga set đanh ầm ầm, anh mắt To Minh
theo ga cảm nhận như hai thanh kiếm sắc ben dọc theo đoi mắt xuyen thấu đến,
xộc vao oc, khiến nao ga tan vỡ, vọt vao tinh thần, khiến tim ga đập nhanh,
nhanh đến cực hạn. Cang khiến than thể ga trong khoảnh khắc nay xuất hiện
tiếng ket ket, dường như khong thể chịu đựng trong anh mắt To Minh ẩn chứa uy
ap va ý chi!
Con co vo tận hận thu với Thien Mon cũng trong anh mắt nay bung nổ trong người
đệ tử Thien Mon.
Đệ tử Thien Mon mặt biến tai nhợt, đoi mắt đau tiền la nổ tung, mau chảy
xuống, khắp người đầy vết thương, hộc bai mau. Khi ga hộc mau thi mặt mũi đều
tran ra mau, phat ra tiếng het thảm, tinh thần suy sụp, đầu oc tan vỡ. Sinh
mệnh trong giay phut nay vi anh mắt binh tĩnh ẩn chứa phẫn nộ biến thanh uy
nhiếp bop tắt!
Ầm! một tiếng, trong anh mắt trợn tron của đồng bạn ben cạnh, đệ tử Thien Mon te xuống mặt biển.
Nhưng than thể ga chưa chim vao biển thi tren Cửu Phong, một bong đen lao
nhanh ra. Trong bong đen chinh la hạc trọc long, giờ no đoi mắt tỏa sang, than
thể khong mấy cọng long nhin bong lưỡng,biểu tinh hưng phấn đuổi theo xac chim
xuống. No lướt qua than xac, miệng ngậm một tui trữ vật, mong vuốt con chộp
mấy thứ sang long lanh. Nếu nhin kỹ sẽ thấy, mấy vật sang đo la nut ngọc thạch
tren quần ao đệ tử Thien Mon đa chết.
'Lang phi, qua lang phi, tich tiểu thanh đại nha, lao tử gom gop tich lũy thế
nay thi sớm muộn gi sẽ giau to!' Hạc trọc long hưng phấn ngẩng đầu nhin chằm
chằm đệ tử Thien Mon khac, biểu tinh lộ mong chờ.
Ánh mắt của To Minh khong giết được người, hưng uy nhiếp đến từ than thể kết
hợp anh mắt, cung với thần thức thi co thể giết người!!
Khoảnh khắc đệ tử Thien Mon chết, đệ tử Thien Mon khac người run bần bật, mặt
trắng bệch, nhin hướng To Minh thi biểu tinh đầy hoảng sợ, het choi tai vội
thụt lui, như muốn nhanh chong trở về Thien Mon.
Tinh thần ga rối loạn, khong thể tưởng tượng cần tu vi gi mới dung được một
anh mắt uy nhiếp đa khiến đồng mon tu vi ngang ngửa minh đứt hơi bỏ minh. Giờ
phut nay ga khong con la đệ tử Thien Mon kieu ngạo, lạnh lung va khinh thường
Hổ Tử, ngay cả tiếng het hoi tai cũng khong ẩn chứa lạnh lẽo ma la sợ hai, vo
bien vo tận sợ hai như thủy triều song chim tinh thần ga. Trong oc ga tồn tại
ý nghĩ duy nhất la bỏ chạy, phải dung tốc độ nhanh nhất trốn trở về Thien Mon.
"Người hại gốc cay ngọn cỏ Cửu Phong, giết!
"Người hại pho tong Cửu Phong, giết!"
"Người hại đệ tử Cửu Phong, giết hết Man Sĩ bộ lạc!" To Minh binh tĩnh noi,
đứng dậy, bước ra một bước giữa trời. Bước chan đạp xuống, hắn bỗng xuất hiện
tren bầu trời.
"Trước kia la Cửu Phong bảo vệ ta, sau nay ta thủ hộ Cửu Phong! Đam Thien Mon
nhục sư huynh ta, giết hết...cả nha!l" Mắt To Minh bung chay sat khi, lại bước
ra một bước, xuất hiện ở trước mặt đệ tử Thien Mon lao nhanh chạy trốn.
Đệ tử Thien Mon sợ đến hồn phi phach tan, bum một tiếng quỳ xuống định xin
tha, ga sợ, đặc biệt an toan trong tai kiếp cang sợ cai chết. Nhưng ga chưa
thốt lời van xin, giay phut ga quỳ xuống thi tay phải To Minh xẹt qua tran ga,
đi hướng man trời. Đệ tử Thien Mon run rẩy, từ tran tach ra một khe hở, mang
theo toc va nửa cai đầu bắn mau tươi, xac rơi xuống biển rộng.
Hinh ảnh tương tự lại xảy ra, hạc trọc long hưng phấn hu vai tiếng, lao nhanh
qua, khi no trở về mong vuốt lại co một tui trữ vật la mấy cai nut.
'Giau rồi, giau rồi, tiểu Man nay giết cang nhiều thi lao tử cang len hương.
Cai nay...ở ben cạnh hắn dường như khong tệ nha!'
Đang thương đệ tử Thien Mon nay, than thể rơi xuống quần ao lộn xộn. Trước khi
chết, trong sợ hai, giay phut cuối cung của cuộc đời, ga bỗng nghĩ ra lý do
thấy To Minh quen thuộc. Ga nhận ra người trước mắt chinh la lao tứ Cửu Phong,
người đa mất tich hơn hai mươi năm...To Minh!
Thế giới của ga khi nhận ra To Minh thi trở thanh hắc am, từ nay khong thức
tỉnh nữa.
Tiếng ngay của Hổ Tử vẫn đang vang, ga mệt mỏi mấy năm nay, co To Minh giup đỡ
sẽ ngủ say thật lau, mai đến khi than thể hồi phục lại. Co lẽ khi ga thức tỉnh
thi nhin thấy cảnh tượng khac đi.
To Minh đứng giữa khong trung, lý do hắn chờ đệ tử Thien Mon đến la vi vai
ngay trước dung thần thức quet bầu trời nhưng khong thấy chut dấu vết trận
phap. Cho nen hắn, giờ bầu trời vặn vẹo, xuất hiện hai người, To Minh lập tức
phat hiện, bầu trời trống trải co một vị tri xuất hiện một điểm.
Điểm nay trước khi gặp Phương Thương Lan thi To Minh khong nhận biết, nhưng
giờ hắn liếc mắt liền thấy ra, chinh la một khong gian giới điểm!
Khoảnh khắc phat hiện no, To Minh bước ra bước thứ ba. Bước thứ ba đạp xuống,
than thể hắn đạp tren khong gian giới điểm.
Khi hắn bước vao một điểm, trước mắt biến hỗn loạn nhưng thần thức quanh quẩn
tam phương, khong cần dung mắt nhin hắn liền cảm giac được, minh bước vao điểm
nay như đang đạp tren truyền tống nao đo.
Khi mọi thứ trước mắt ro rang thi hắn đứng tren một trận phap khổng lồ, ngoai
trận co chin cột đa to lớn, ben tren đieu khắc con thu kỳ lạ khac nhau. Đỉnh
cột ngồi xếp bằng chin người.
Bầu trời la mau xanh, khong co mặt trời nhưng anh sang chiếu rọi đất đai. Từ
xa nhin đất trập trung day nui. Trong may trắng lượn lờ co từng vệt sang bay
qua lại. Chim hot hoa nở tran ngập tam, hướng, đất nay linh khi cực đậm, co
khong it dược liệu quý gia được gieo trồng, đầy mắt xanh ngắt, khiến người
trong thấy co cảm giac thế ngoại đao nguyen.
Yen tĩnh, thanh nhan, tran ngập ở trời đất mỹ lệ nay. Tren bầu trời co chin
hon đa to bềnh bồng, hon đa hinh non, tren binh đai co cung điện phong cach
khac nhau.
Chin cung điện nay như chi ton trong thế giới nay, cao cao bềnh bồng giữa
khong trung. Những cầu vồng tới lui đa số xuyen qua trong chin cung điện.
Con co tiếng nước roc rach chảy ben tai, đo la một cầu vồng xuyen mặt đất.
Tiếng nước song chảy truyền đến, co tiếng con gai cười đua. Ngẫu nhien tren
bầu trời bay qua một số con chim trong rất xinh đẹp, khong phải manh thu ma
như vật nuoi.
Trời cao may trắng hinh thanh so sanh trai ngược với ben ngoai, khiến người co
cảm giac hốt hoảng.
Đại điện trung tam chin hon đất bềnh bồng co một ngọn nui cao đam trời, tren
nui dựng một tấm bia đa to lớn du ở xa cũng thấy được. Tren bia đa khắc ba chữ
to mau vang tỏa anh sang vo tận, khiến tất cả người nơi đay ngẩng đầu liền
thấy
"Han Thien mon!"
Nơi nay chinh la Thien Mon Thien Han Tong. Trước khi bước vao, To Minh co
nhiều điều kho hiểu về Thien Mon bi ẩn, nhưng giờ bước vao đay, lấy kinh
nghiệm của hắn liền nhin ra, Thien Mon nay la một khong gian tan pha!
Chốn nay khong thuộc về Nam Thần, chỉ la một mảnh vỡ khong gian bị trộm hoặc
khai thac ra, hay ngẫu nhien phat hiện.
Chỗ nay co lẽ khong thuộc về cả đại lục Man tộc, bởi vi khoảnh khắc đạp vao
đay, tren người To Minh liền toat ra tử khi nhan nhạt. Tử khi cho hắn cảm giac
như tren cổ kiếm thanh đồng rời khỏi đất am tử, cực kỳ giống mau hắn rơi tren
tay Phương Thương Lan. Nhưng yếu rất nhiều, khong manh liệt, kem xa khi cổ
kiếm thanh đồng rời đi.
Nhưng mọi thứ lại ro rang biểu lộ nơi nay la một khoi khong gian ở giữa am tử
cung hạo dương!
To Minh xuất hiện, tren người tỏa tử khi, du rất nhạt nhưng cach biệt với thế
giới nay. Vậy nen khoảnh khắc hắn xuất hiện tại trận phap, người hắn tỏa tử
khi biến thanh khoi đen cuồn cuộc bốc len trời. Khiến một phần nhỏ bầu trời
như bị nhuộm mực, khoi đen lượn lờ.