Người đăng: Boss
Thời gian chậm rai troi qua, hơn mười giay sau, trong khe hở chỉ truyền ra khi
thế cường đại khong co chut thanh am đap an, điều nay khiến Ma La ngẩn ra.
"Xin Hắc Tước đại nhan ra tay!!!" Người Ma La run rẩy, sốt ruột noi.
To Minh đứng đo nhin Ma La, hắn đội mũ, người ngoai thấy chỉ la giết choc va
lạnh lung, khong thấy mặt khac.
"Ra tay cai đầu ngươi!!!" Một luc sau, Ma La trong căng thẳng, từ khe hở bỗng
phat ra tiếng gầm. Tiếng gầm như sấm nổ ầm vang.
"Chỗ nay la nơi lao phu bế quan, thế ma ngươi dam quấy rầy lao phu tu hanh,
nếu khong phải nể tinh ngươi nhiều lần cung phụng thi lao phu giết ngươi ngay
rồi! Nghĩ tinh ngươi vi phạm lần đầu, cut cho lao phu!" Thanh am trong khe hở
lộ ra giận dữ.
Ma La nghe người ngay như phỗng, lao phản ứng lại, sốt ruột noi.
"Hắc Tước đại nhan, cai nay...bay giờ ta bị người buộc, xin đại nhan giup cho,
chỉ co giết người nay ta mới tiếp tục cung..."
Khong đợi Ma La noi xong thi tiếng rống từ trong khe hở cang manh liệt.
"Cut! Nếu con khong rời đi thi lao phu sẽ khiến ngươi vĩnh viễn khong đi được.
Con cai người mặc giap, lao phu va ngươi khong oan khong cừu, sẽ khong giết
ngươi, nhưng ngươi cũng lập tức rời đi, đảo nay la chỗ lao phu bế quan, hai
ngươi ra ben ngoai giết choc, đừng quay lại nữa!"
"Hắc Tước đại nhan!!!" Ma La sợ hai, lao khong nghĩ đến vao luc quan trọng thế
nay bị Hắc Tước minh mời, nhiều lần cung phụng nịnh nọt lại khong để ý đến
minh. Hơn nữa thai độ hoan toan khac với mọi khi. Binh thường chỉ la kieu
ngạo, nhưng khi minh cung phụng vật phẩm thi co được khich lệ, đối phương con
noi co y ở thi khong ai đụng vao minh được. Nhưng bay giờ...
"Hắc Tước đại nhan, giết người nay đối với ngai chỉ la một ý định, xin đại
nhan xem ở van bối nhiều lần cung phụng cứu ta đi, cứu ta!!!" Ma La van xin,
Hắc Tước la anh sang cuối cung trong đời lao, la tất cả hy vọng trong tuyệt
vọng, sao ga từ bỏ được.
"Thật khong biết tốt xấu, lao phu va hắn khong oan khong cừu, sao co thể tuy ý
giết người? Lao phu cao phong lượng tiết, anh vũ phi pham, quang minh lỗi lạc,
thien hạ đều biết tuyệt đối sẽ khong giết với người chẳng co thu oan! Du la
việc ta chỉ cần động ý niệm tuy tiện hủy diệt mọi thứ, nhưng co một số việc
lao phu khong muốn lam. Chỉ cần đối phương khong chủ động chọc ta thi ta sẽ
khong giết choc!" Trong khe hở phat ra thanh am lộ tang thương.
Cung luc đo, nhấn mạnh hai cau khong oan khong thu, đối phương khong chủ động
chọc.
"Con ngươi, nếu đa day dưa như vậy thi đừng đi nữa!" Trong khe hở phat ra
tiếng hừ lạnh.
Cung luc đo, khi thế khổng lồ bung phat, một ban tay to lớn lao ra khỏi khe
hở, ban tay ở giữa khong trung tỏa khi thế kinh thien động địa, khiến người
thấy kinh sợ vo cung.
Ban tay to lớn cỡ vai trăm met như che đậy cả bầu trời, ấn xuống Ma La lộ sợ
hai khong dam tin.
Gio rit gao, khi Ma La lộ tuyệt vọng, long đien cuồng oan độc, định dốc hết
sức thi ban tay bỗng tạm dừng cach đầu lao hơn mười met. Trong khe hở truyền
dến tiếng thở dai.
"Thoi, du gi ngươi co cung phụng lao phu, ta khong muốn giết ngươi. Cho hai
ngươi mười giay, mau rời đi!"
Ma La cười thảm, lao khong biết tại sao đối phương khong muốn ra tay, hinh ảnh
trước kia hiện trong oc, đối phương cường đại khiến lao nghẹt thở, vốn tưởng
lại co hy vọng, nhưng trước mắt vẫn la tuyệt vọng.
To Minh nhấc chan len tiến tới trước, đi tới cạnh khe hở, nhin xuống. Khe rất
sau, ben trong lượn lờ sương khoi khong thấy chỗ sau trong.
Giay phut To Minh cui đầu nhin khe hở thi từ ben trong phat ra tiếng hừ lạnh,
co vẻ bất man.
"Tiểu bối, lao phu cho ngươi cơ hội, con khong đi mau? Khong lẽ muốn lao phu
thật sự ra tay!?"
"Thoi, lao phu luon từ bi, tiểu bối ngươi tu vi khong tầm thường, lao phu nhin
rất thich, nhanh đi đi, mang theo tiểu bối ten Ma La rời khỏi đay!"
Dưới Tang Ta giap, khoe miệng To Minh lộ nụ cười.
"Ta con chưa muốn đi." To Minh chậm rai noi.
"Ngươi thật to gan, lao phu đa cho ngươi cơ hội ma khong biết tốt xấu như thế,
lao lẽ thật muốn lao phu ra tay giết ngươi sao?" Trong khe hở thanh am gia nua
gầm rống.
Ma La ngẩn ra, trong tuyệt vọng lại dấy len hy vọng. Lao nhin To Minh, bỗng
cảm thấy người nay ngu ngu, nhưng rất mong chờ đối phương cứ như vậy, thế thi
chọc giận Hắc Tước đại nhan, đối phương chết chắc!
"Hắc Tước đại nhan, người nay khong biết tốt xấu, xin đại nhan ra tay giết
hắn!!!" Ma La vội noi.
"Ngươi cam miệng, lao phu luon từ bi, sao co thể vi một cau noi ma co ý giết
người? Tiểu bối, lao phu lại cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi con khong nắm bắt
thi ta thật sẽ ra tay!"
To Minh khong len tiếng, vẫn nhin khe hở, khoe moi nhếch cang cao.
Thời gian troi qua, rất nhanh đa mười giay. Trong khe hở im lặng ngắn ngủi rồi
văng vẳng tiếng thở dai.
"Lao phu vốn từ bi, tất cả la tại ngươi tự gay vạ."
Theo lời noi phat ra, chỉ thấy từ khe hở bắn ra anh sang bảy sắc. Cung luc đo,
một con khổng tước bảy sắc chậm rai bay ra khỏi khe hở, mai đến ở giữa khong
trung tỏa anh sang choi mắt.
Khổng tước bảy sắc trong rất la cường đại, tren người tỏa ra khi thế vượt qua
Man Hồn cảnh, khiến người nhin thi sẽ ngừng thở. Đoi mắt no lộ tang thương năm
thang, như trải qua vo số sinh tử, nhin thấu tất cả, đại triệt đại ngộ.
"Ta lại cho ngươi một cơ hội cuối cung."
Ma La ở một ben biểu tinh kich động, khổng tước bảy sắc nay chinh la năm đo
lao chứng kiến bản thể của đối phương. Lao vĩnh viễn khong quen bản thể của
đối phương thi triển thần thong lam lao kinh sợ.
Thần thong đo lao nhớ ro, ten la Phien Hải! Đo la thần thong lao chưa từng gặp
nhưng hu vỡ mật!
Lao cang kho quen năm đo trước anh mắt của đối phương, ở tren bầu trời dường
như khong thich vung biển nay, muốn lật biển trở lại, vĩnh viễn khong thể quen
cau thi thao.
"Mau nước biển nay lam lao phu khong thich, nếu vậy thi lật no trở lại đi."
Trong ký ức của Ma La, đối phương noi racau nay xong thi nguyen bầu trời biến
thanh bảy sắc, hinh thanh hai ban tay to cắm sau vao đay biển như sắp đao biển
ra!
"Nhiều sinh mệnh như vậy...thoi, khong thể vi yeu thich của minh la lien lụy
nhiều sinh linh như thế."
Ma La chinh mắt thấy đối phương lắc đầu, tan đi tất cả thần thong, đưa mắt
nhin minh.
Hinh ảnh nay triệt để lam Ma La chấn kinh. Lao vốn vo tinh đi ngang qua, nhưng
sau đo bắt đầu một đường cung kinh va nịnh nọt.
Giờ lao thấy Hắc Tước đại nhan lần nữa lộ bản thể, kich động len, cảm thấy hy
vọng lại xuất hiện.
To Minh nhin khổng tước bảy sắc tren bầu trời, đứng đo, người chớp loe anh
sang tim. Chậm rai, toan than ao giap biến thanh tơ tim dung nhập vao người,
khiến diện mạo To Minh chậm rai lộ ra.
"Lại đay!" To Minh biểu tinh lạnh lung liếc khổng tước bảy sắc một cai, lạnh
giọng noi, lời noi cho người cảm giac khong giống đối mặt cường giả ma như răn
dạy.
"To Minh, ngươi thật to gan! Hắc Tước đại nhan, người nay bất kinh như vậy,
xin..." Mắt Ma La sang len, bay giờ lao khong kịp suy nghĩ tại sao To Minh noi
lời đo, vội vang len tiếng, muốn Hắc Tước đại nhan cường đại trong mắt lao ra
tay.
Nhưng chưa đợi lao noi xong thi ngừng bặt, lao trợn to mắt ngay ngốc nhin.
Khi khổng tước bảy sắc thấy bộ dạng To Minh, nghe lời noi lạnh lung của hắn
thi mạnh run len, biểu tinh lộ kinh hoảng va sợ hai, co vẻ giay dụa, nhưng vừa
xuất hiện lập tức mất đi. No gục đầu, thay bộ dạng nịnh nọt, vỗ canh to,
giống...con chim to vội bay tới ben cạnh To Minh.
"Nhan sinh ha xử bất tương phung, cai kia...mới rồi khong nhin thấy ha..."
Khổng tước bảy sắc biểu tinh cười nịnh tới ben cạnh To Minh, vội noi.
"Hồi phục bộ dạng của ngươi." To Minh bị anh sang tren người khổng tước bảy
sắc lam hoa mắt, cau may noi.
Khổng tước bảy sắc thấy To Minh nhiu may tim rớt cai bịch, no chứng kiến qua
đối phương cường giả, đo la người bị ngũ sắc khổng tước truy sat, cang la năm
đo khiến no chạy trối chết. Quan trọng nhất la no ở sau dưới đất chinh mắt
thấy tinh hinh vừa rồi, nếu khong phải khong dam trốn sợ bị đối phương phat
hiện thi no đa sớm trốn đi rồi.
Cho nen no ở dưới đất khong ngừng cầu nguyện, hy vọng đối phương khong phat
hiện ra minh, thế ma bị Ma La buộc ra, co thể noi no hận lao ngập trời. Giờ no
vội nịnh nọt, người run len, phut chốc bảy sắc tan biến, xuất hiện ở trước mặt
To Minh va Ma La la một hắc hạc trọc hơn phan nửa long. Bộ dạng va biểu tinh
phối hợp cho người cảm giac xấu xa, đối với luc trước thần vo như hoan toan
trai ngược. No nịnh To Minh xong ngoai đầu hung dữ trừng Ma La.
Ma La ngay ngốc nhin hắc hạc, nhin no lam biểu tinh nịnh To Minh, nhin no khoa
trương noi, nhin khổng tước bảy sắc biến thanh hạc trọc long, nao lao trống
rỗng, thế giới của lao vi một con hạc ma sụp xuống.
"Tại sao co thể như vậy..."
Lao vốn khong dễ lừa, nhưng hắc hạc đung la co bản lĩnh, khiến Ma La bị ấn
tượng che mờ triệt để bị dắt mũi.
"Một con hạc...khổng tước..." Ma La hộc mau nhin con hạc, lao bỗng rất muốn
chửi thề.