Người đăng: Boss
To Minh nhin phia xa những tộc nhan Mệnh tộc, tren mặt lộ nụ cười. Họ trải qua
mười lăm năm sinh tử toi luyện tại Chuc Cửu Giới, co thể sống tiếp chắc chắn
la nổi bật trong vạn người. Du bọn họ chưa đạt tới tu vi Hậu Vu, nhưng họ trải
qua kinh nghiệm đặc biệt khiến sat khi va quyết tam vượt qua người ngoai, co
thể ngập trời dấy len, co thể đối mặt tất cả cường giả, chiến đấu vi vận mệnh
bản than!
Bởi vi, bọn họ la Mệnh tộc!
Bởi vi, vận mệnh của họ phải nắm trong tay minh. Họ khong cầu người ngoai cứu,
họ sẽ tự cứu!
Bởi vi họ phải khiến tất cả người trong thien hạ chinh mắt thấy sau khi bị vứt
bỏ, mất đi tương lai, Mệnh tộc sinh ra tại Chuc Cửu Giới sẽ lam sao khống chế
tương lai!
Họ lạnh lung bởi vi thế gian đều vứt bỏ họ. Họ lạnh lung với thế nhan, chỉ đưa
ấm ap cho tộc nhan của minh, chỉ sẽ đổ mau nong, đổ ở trong chiến tranh bảo vệ
vận mệnh bản than!
Theo thời gian troi qua, năm thang ra đi, những tộc nhan Mệnh tộc bước ra một
bước, đạt đến Hậu Vu thi sẽ cho mảnh đất nay, thế giới nay, dấy len bao tố
khong thể hinh dung!
Bao tố đến từ quyết tam của họ, đến từ sau khi bị vứt bỏ, khat vọng nắm giữ
vận mệnh!
To Minh nhin họ, như trong thấy chinh minh. Hắn từ bỏ quyết định ra tay trợ
giup, hắn muốn xem lực lượng Mệnh tộc co thể phat triển đến mức độ nao. Đay la
cuộc chiến đấu của Mệnh tộc, chưa đến luc cần hắn ra tay.
Nhưng co hắn ở, sẽ khong khiến tộc nhan Mệnh tộc chịu nguy hiểm tinh mạng!
Bốn Dự Tư, bốn Nhiếp Hồn, bốn Linh Moi, hai Chiến Vu, mười bốn người đứng đo,
tỏa sat khi ngập trời, khiến ong lao đến gần man sang khựng bước chan.
Ông lao biểu tinh nghiem tục nhin đảon hỏ ngoai mấy trăm met, nhin mười mấy
người đứng tren sơn cốc nhin lao đến.
"Khong ngờ, tại đất Nam Thần nay, qua tai kiếp nay vẫn co hồn sắc ben như vậy.
Hồn của họ một cai co thể so với vai chục!" Ông lao thi thao, mắt chợt loe,
một bước hướng tới hon đảo.
Khoảnh khắc đạp bước xuống, ao tay phải lao vung len, lập tức nước biển dưới
than lao rống gầm vong quanh hon đảo hoa thanh song dữ như muốn nhấn chim đảo.
Cung luc đo, trong Tử Hải, ong lao phất tay, xuất hiện một Tử Hải cự nhan cao
trăm met. Tử Hải cự nhan dường như bị ong lao no dịch, gầm rống đoi mắt vo
thần, nhảy người len vọt huướng hon đảo.
Nha Mộc tinh thần chấn động. Luc trước y co thấy Tử Hải cự nhan rồi, chinh la
manh thu trong biển giết hơn phan nửa đội ngũ y dẫn dắt.
Đang luc y định nhắc nhở những tộc nhan Mệnh tộc thi bốn Dự Tư Mệnh tộc đoi
mắt khep, lực lượng thuộc về Dự Tư lượn lờ bốn phia, hoa thanh từng đợt khi
mắt thường khong thấy hướng đến hai Chiến Vu.
Cũng chinh luc nay, hai Chiến Vu Mệnh tộc lần lượt nang len cung to trong tay,
khoảnh khắc mạnh keo ra, bốn Nhiếp Hồn đoi mắt lộ tia sang am u, tầng may tren
trời khoảnh khắc cuồn cuộn, trong phạm vi nước mưa rơi xuống ngưng tụ giữa
khong trung.
Ngay sau đo, bốn Nhiếp Hồn duỗi ra đoi tay, tiếng thi thao vang vọng, từ trong
Tử Hải bốn phia, trong đảo, từng đợt vong hồn rit gao đến, lao hướng cung to
của Chiến Vu.
Ong một tiếng, cung trong tay trung nien Chiến Vu đầu tien thả ra, một luồng sang am u như mũi ten rit gao lao ra khỏi man sang đảo, hướng tới Tử Hải cự nhan.
Tốc độ cực nhanh, phut chốc pha tan tất cả hư vo, keo theo hư khong xuất hiện
một chuỗi vết rạn, cang ẩn chứa sat khi đien cuồng khong thể hinh dung, khiến
tầng may đều co cụm lại, chớp mắt va đụng với Tử Hải cự nhan gầm rống đến.
"Lực xe rach hư vo!!!" Nha Mộc ở một ben trợn mắt ha hốc mồm thất thanh keu.
Co gai Man tộc đứng ben cạnh hit thở dồn dập, vẻ mặt kho tin.
Tiếng ầm ầm vang vọng từ bốn phương tam hướng, Tử Hải cự nhan phat ra tiếng
het thảm, than hinh bị một mũi ten tạc nổ hơn phan nửa, rơi hướng mặt biển.
Nha Mộc hoan toan bị chấn nhiếp, y khong thể tin nổi tren co đảo, Mệnh tộc
trước đo chẳng hề nổi bật lại co lực lượng mạnh mẽ như vậy!
Ông lao đến từ Đong Hoang chấn động, phải biết rằng Tử Hải cự nhan co thể so
với sơ kỳ Man Hồn, thế ma dưới mũi ten nay tan vỡ, tuy chưa chết nhưng lực
lượng như vậy đủ khiến lao vo cung chấn động.
"Đay la mũi ten cung Bức Thanh tộc, Phu Du tộc chem giết mười lăm năm, chết vo
số tộc nhan thi bị sang tạo ra, mũi ten Mệnh tộc!" To Minh thấp giọng noi khẽ.
"Mệnh tộc ta khong tranh chấp cung ngoại giới, Nam Thần cũng tốt, Đong Hoang
cũng thế, nơi đay thuộc về Mệnh tộc ta, khong cho xam phạm!" Noi chuyện la ong
lao vẫn chưa thả cung to, lao nhin ong lao Đong Hoang tren bầu trời, trầm
giọng noi.
'Mệnh tộc.' Con ngươi ong lao Đong Hoang co rut, đay la lần đầu tien lao nghe
ten nay.
Thiếu nien sau lưng lao mặt tai nhợt, mới nay một mũi ten khiến ga hoảng sợ vo
cung.
'Hay cho người Mệnh tộc chỉ co mười mấy người, nếu tới vai trăm thi sẽ la lực
lượng cực kỳ đang sợ!' Ông lao Đong Hoang hit sau, lao co thể tưởng tượng, nếu
mới nay mũi ten lien tiếp ra trăm cai, vậy lực sat thương mạnh mẽ đủ so với
hậu kỳ Man Hồn dốc sức ra một kich.
Ông lao nhin người cầm cung trong đảo, mắt chợt loe, cười nhạt cất bước,
khoảnh khắc tới gần đảo nay.
"Tuy lực mũi ten cường nhưng lao phu thật muốn xem, trừ đieu đo ra Mệnh tộc
ngươi con co chỗ huyền diệu gi!" Lao noi rồi tới gần, tay phải bỗng nang len.
Khong khi trước mặt lao ầm ầm vang vọng, chỉ thấy biển ảo một mảnh song nui
cực kỳ chan thật mạnh ap xuống đảo.
Ông lao Mệnh tộc cầm cung to mắt nheo lại, khong chut do dự thả tay. Tiếng vu
vu lại vang vọng, trời đất ầm vang, anh sang am u chớp loe, khong để ý song
nui ảo ảnh ma lao hướng ong lao Đong Hoang.
Chớp mắt đến gần, ong lao Đong Hoang con ngươi co rut, một chiếc nhẫn đeo tren
ngon tay bỗng phat ra anh sang choi mắt. Ánh sang khoảnh khắc chiếu tam hướng
khiến người khong thấy ro ben trong.
Ánh sang chớp mắt tan biến, u quang tiễn biến mất, ong lao lui ra sau ba bước,
mặt hơi tai xanh.
"Mũi ten mạnh lắm, nếu ngươi đạt tu vi Hậu Vu thi mũi ten nay sẽ khiến lao phu
trọng thương, nhưng bay giờ..." Mắt ong lao loe sat khi, tay phải nang len. Ảo
ảnh song nui đanh vao man sang.
Man sang trực tiếp tan vỡ, hoa thanh vo số mảnh vụn đảo vong, khiến đảo nay
thoang chốc khong con phong hộ. Mặt Nha Mộc tai nhợt, co gai ben cạnh cũng
vậy, mắt hai người lộ ra tuyệt vọng.
Theo họ thấy thi du Mệnh tộc mạnh nhưng co cực hạn, đối mặt ong lao Đong Hoang
trung kỳ Man Hồn thi vẫn khong thể chống cự.
Nhưng rất nhanh, hai người phat hiện tộc nhan Mệnh tộc ai nấy biểu tinh chẳng
chut thay đổi, vẫn lạnh như băng. Ông lao bắn ten chan phải nang len mạnh giẫm
xuống đất.
Cai dậm chan cả đảo chấn động. Ảo ảnh song nui pha đi man sang, ầm ầm giang
xuống, tộc nhan Linh Moi va Nhiếp Hồn cung quỳ lạy dưới pho tượng To Minh. Chỉ
thấy tử khi đậm đặc từ trong sơn cốc ngưng tụ bung phat hướng bầu trời.
"Tử khi trung kich!" Ông lao Mệnh tộc chậm rai noi.
Chỗ Mệnh tộc họ ở nhất định phải co tử khi đậm đặc, đay la truyền thống bất
diệt trong chem giết va đối khang mười lăm năm tại Chuc Cửu Giới của họ. Cho
nen họ lựa chọn hon đảo nhỏ nay, bởi vi dưới đảo họ phat hiện co tử khi, du
khong bằng sơn cốc Chuc Cửu Giới nhưng co thể phong ra hai lần!
Loại cải tạo nay la cach đặc biệt của Mệnh tộc, la họ lần mo ra từ trong sinh
tử.
Tử khi ầm ầm lao ra, đe xuống song nui hư ảo, giay phut va chạm thi tiếng chấn
điếc tai van vọng. Song nước tan vỡ, tử khi tan biến, con lại ong lao Đong
Hoang tren bầu trời vẻ mặt khong thể tin.
Con co thiếu nien ben cạnh mở to mắt tran đầy kinh sợ.
"m tử dao động. Ngươi, Mệnh tộc của ngươi rốt cuộc từ đau đến? Đảo nhỏ nay
hinh thanh tối đa bốn năm, thời gian bốn năm đa cải tạo co thể bung phat lực
am tử dao động, điều nay tuyệt đối khong thể, du la m Ty đại bộ lạc cũng cần
mười năm mới lam được!!!" Ông lao lui mấy bước, gầm gừ.
To Minh nhin sơn cốc phat ra tử khi, nghe ong lao Đong Hoang ở giữa khong
trung noi, hắn bỗng hiểu Mệnh tộc ở trong sơn cốc tại Chuc Cửu Giới mười lăm
năm, thời gian mười lăm năm họ dựa vao tất cả sơn cốc giay dụa cung phản
khang, loại trải qua nay khiến họ am hiểu lợi dụng địa thế.
Noi chinh xac hơn la am hiểu lợi dụng tử khi!
Từ khi Nha Mộc đi tới đảo nhỏ nay thi cứ bị chấn kinh, giờ sau hơn nữa. Y ngay
ngốc nhin sơn cốc, co cảm giac rợn toc gay.
Mệnh tộc cường đại vượt qua sức tưởng tượng của y. Y khong ngờ Mệnh tộc chan
chinh vung len, trở thanh tộc quần toan Man tộc, toan am tử địa khong sanh
kịp, họ co đặc điểm rất ro rang!
Bộ lạc của họ vĩnh viễn ở sơn cốc!
Vũ khi của họ vĩnh viễn la cung to kinh người!
Dưới bộ lạc họ vĩnh viễn tồn tại tử khi nồng đậm!
Tương tự, tộc nhan họ chết đi vĩnh viễn sẽ bị tang được sơn cốc, bị mở ra
ngoai tế đan lam một phần tử khi, một loại ý nghĩa chan chinh tien nhan che
chở!!!
"Con muốn đấu khong? Nếu ngươi muốn đấu thi Mệnh tộc ta theo tới cung! Nhưng
du chung ta cuối cung chết thi ngươi phải chuẩn bị sẵn sang tương lai từng
giay đề phong người bộ lạc Mệnh tộc khac sống chết truy sat! Bởi vi chung ta
Mệnh tộc, hồn chung ta cung một chỗ, ngươi giết một người la toan tộc Mệnh tộc
ta cảm nhận được. Mặc ton của Mệnh tộc ta cang để ngươi biết cai gi la địa
ngục, cai gi la suối vang!" Ông lao Mệnh tộc ngẩng đầu, lạnh lung noi.
Bao gồm con nit đều lạnh lung nhin len.