Người đăng: Boss
Nước mưa lien mien, bầu trời vĩnh viễn khong con sang sủa, một mảnh may đen
nặng trĩu đe ep tren vo tận biển rộng, khiến người nhiền kho tranh co cảm giac
trầm buồn. Người binh thường hoặc la chết, du may mắn thoat khỏi tai kiếp sống
tiếp thi cả đời khong thể thấy trời xanh nữa, thấy la một mảnh mong hung am u.
Nếu muốn nhin trời xanh, trừ phi co tu vi nhất định, co thể bay vọt len tầng
may cuồn cuộn, len tren cao nhất mới thấy bầu trời bị che đậy.
Chẳng qua bay dưới may thi đơn giản, muốn xuyen qua tầng may tran ngập sấm
set, xe rach thế nay thi khong phải chuyện dễ. Chẳng những yeu cầu rất cao với
than thể, tu vi chưa đến Man Hồn thi kho ma ở trong tầng may chống cự sấm set
đanh trong thời gian dai.
Tầng may day đặc phủ len đất Vu tộc xưa kia, cũng phủ len Man tộc.
Tren đất, trừ nước biển menh mong vo bờ ra, chỉ co thể thấy phương đong co
mảng lớn cai bong tồn tại trong man mưa, như la Đong Hoang đại lục, nơi cang
xa hơn thi la...đất trống.
Nam Thần, dường như khong con.
Giờ phut nay, tren bầu trời am u, may đen cuồn trộn, trong man mưa co ba bong
người lao nhanh, hoa thanh ba vệt sang xe gio lao trong trời đất.
Ba người biểu tinh kinh hoảng, triển khai tốc độ cao nhất chớp mắt đi xa. Ba
người hai nam một nữ, mặc đồ binh thường, diện mạo khong co gi nổi bật, chỉ co
tu vi la kha kha. Người đan ong mạnh nhất hinh như chỉ nước bước vao vao Hậu
Vu, con người đan ong khac thi la hậu kỳ Ương Vu.
Nhưng lạ lung la co gai trong ba người chinh la Man tộc, chẳng chut che giấu
toan than tỏa dao động Tế Cốt. Thật ro rang, co đại khai la hậu ký Tế Cốt. Lấy
tu vi của ba người, đối mặt cường giả binh thường mới bước vao Hậu Vu thi cũng
co thể miễn cưỡng đấu được, du vẫn khong địch lại nhưng nếu đồng tam thi một
người co thể trốn thoat. Nhưng giờ phut nay, ba người tốc độ cực nhanh lao
tren biển rộng, biểu tinh kinh hoảng của họ, tốc độ mau lẹ, khiến người vừa
thấy liền biết, họ đang lẩn trốn!
Sau lưng ba người co hai cầu vồng bam sat theo sau, đo la một gia một trẻ. Ông
lao biểu tinh binh thản, than thể khong nhuc nhich, dưới chan hư khong ma đi.
Sau lưng lao la một thiếu nien, vẻ mặt kieu ngạo khinh miệt nhin phia xa ba
người chạy trốn.
"Sư ton, khong lẽ ba người kia ngu lắm hả? Biết ro khong khả năng co đường
sống ma con liều mạng chạy trốn, nếu la ta thi tha tử chiến!" Thiếu nien nhin
ong lao ben cạnh, hỏi.
"Bởi vi ta cho bọn họ hy vọng." Ông lao lạnh nhạt noi, bộ dạng hời hợt bang
quơ, dường như thế gian nay khong co bao nhieu chuyện khiến lao rung động.
"Lấy tu vi của sư ton, muốn giết ba người nay dễ như chơi." Thiếu nien nhiu
may.
"Ba người nay chỉ la mồi. Vi sư khong ra thi thoi, nếu đa mang ngươi đi săn
bắn thi cứ săn nhiều chut. Họ bỏ chạy sẽ khong ngừng keu cứu, dẫn đến cang
nhiều người Nam Thần, vậy thi co thể ở Ma La thịnh hội cho ngươi gom đủ chiến
cong tiến vao Ma La điện." Ông lao binh thản, dường như nắm giữ trong tay mọi
thứ.
"Đay chinh la cau ca?" Thiếu nien mặt lộ nụ cười tan nhẫn, nhin ba người đằng
trước bỏ chạy, cười cang vui vẻ.
"Ma La thịnh hội..." Thiếu nien vẻ mặt mong chờ, bốn chữ nay đối với ga co sức
hấp dẫn rất lớn.
"Nửa năm sau, trước Ma La thịnh hội sẽ co nhiều tộc nhan đến Nam Thần hoang
trạch thu lấy linh nơi nay, cho nen chung ta phải tranh thời gian, đến trước
tien."
Sư đồ hai người đang noi chuyện thi thấy mặt biển dưới than ba người bỏ trốn
bỗng bắn tung, nước biển văng khắp nơi, co bốn cai bong xe gio lao len. Bốn
cai bong tốc độ cực nhanh, lao len trời, hiện ra bốn người.
Bốn người đều la trung nien, trong đo co ba la Man tộc, một la Vu tộc. Bốn
người xuất hiện đều bung phat tu vi của minh. Giay phut bốn người xuất hiện
thi ba người bỏ chạy khựng lại, khong chut do dự đảo ngược, cung bốn người vọt
hướng gia trẻ.
"Tế Cốt, Ương Vu binh thường cũng dam phản kich trước mặt lao phu?" Ông lao
lạnh nhạt noi, trong mắt lộ khinh thường, tay phải nang len ấn mặt biển ben
dưới.
Cai ấn nay nước biển ầm ầm, dấy len song to. Song to ngập trời, chớp mắt bao
phủ bốn phia. Từng tiếng nổ va het thảm vang vọng, khi song to tan đi, trong
bảy người co năm than hinh nổ tung, biến thanh mau thịt rơi xuống mặt biển.
Hai người một nam một nữ khac hộc mau, mang theo bi thương vội vang rut lui,
lại dung tốc độ cao nhất bỏ chạy.
Ông lao đứng tại chỗ, lắc đầu.
"Người Nam Thần yếu ớt khong chịu nổi một kich, đi đi, lại giết ba trăm la
ngươi co thể đạt đủ chiến cong." Ông lao lạnh lung noi, tiếp tục từ từ đuổi
theo hai người phia trước.
Thiếu nien vẻ mặt bai lạy nhin sư ton minh, vội vang theo sau.
........
Cach nơi đay một khoảng, dưới đay Tử Hải, một mảnh tối đen co anh sang rực rỡ
chợt loe. Chỗ anh sang tắt đến từ đay biển, từ một canh cửa tran ngập cảm giac
mục nat.
Cửa gần như sắp tan vỡ, anh sang tan đi xuất hiện một bong người.
Người ấy chinh la To Minh!
To Minh chim trong tận cung Tử Hải, ngaoi đầu nhin canh cửa, qua một luc
nhoang người vọt len mặt biển lao nhanh đi. Tử Hải khong co nhiều anh sang,
ben trong tồn tại nhiều hung vật. Nhưng khi To Minh bay ra, từ người hắn tỏa
anh sang tim khiến tất cả hung vật xung quanh cung chấn động, nhanh chong
tranh đi, tựa như bay giờ To Minh trở thanh cực kỳ đang sợ với chung.
To Minh im lặng lao nhanh trong nước, tốc độ cực nhanh, trong đay biển mở ra
một vong xoay. Vong xoay ầm ầm động, mang theo mặt biển chậm rai xoay tron.
Lat sau, mặt biển bỗng nổ tung, tiếng nổ ầm ầm, bong dang To Minh vọt ra khỏi
đay biển.
Nước biển bắn len dung hợp với man mưa tren trời, lại rơi xuống đất. To Minh
đứng tren mặt biển, nhin bốn phia, một mảnh trống trải vo tận khiến To Minh im
lặng thật lau.
"Nam Thần, chắc la khong con." Ánh mắt To Minh hướng phia nam, chỗ ấy la Man
tộc, chỗ ấy cũng co Cửu Phong.
Nhin nhin, mắt To Minh tran ngập tưởng niệm, hắn nhớ Cửu Phong, nhớ sư ton,
nhớ Đại sư huynh, nhớ Nhị sư huynh, con co Hổ Tử.
"Hai mươi năm..." Thien Mon thi thao.
Hắn rời khỏi Cửu Phong đa hai mươi năm, giờ phut nay hắn từ thế giới băng trở
về rất khat vọng đi đất Man tộc, đi Cửu Phong, nhin mọi thứ đa qua.
Trong thương nhớ, To Minh nhoang người len, hoa thanh cầu vồng lao nhanh trong
trời đất, xe gio lao hướng đất Man tộc.
Hắn chẳng chut che giấu tu vi tản ra, khi thế xong trời, tốc độ kinh người,
con co khi lạnh tồn tại mấy năm tren người To Minh, khiến hắn bay đi thi đủ
khiến người phat hiện chấn động tinh thần.
Du tu vi đến cảnh giới Man Hồn, Hậu Vu, nếu cảm giac khi thế tren người To
Minh sẽ co loại ap lực, loại cảm giac nay biến thanh tim đập chan run!
To Minh lao nhanh đi, khong tạm dừng, anh mắt hắn rơi vao mặt biển ben dưới,
hắn thấy từng hon đảo bềnh bồng tren biển!
'Nam Thần trong va chạm chia năm xẻ bảy, hoặc tan vỡ chim vao đay biển, hoặc
biến thanh nhiều đảo. Địa thế nguyen Nam Thần hoan toan bị thay đổi.'
To Minh lắc đầu, người nhoang len, chướp mắt biến mất, khi xuất hiện đa ở nơi
rất xa, hướng tới Man tộc xưa kia. Hắn định tiếp tục tiến len bỗng khựng
người, nghieng đầu nhin mặt biển phia xa.
'Chỗ đo la...' To Minh ngay ra, đổi hướng.
.........
Tren Tử Hải co một hon đảo, đảo nay trong rất nhỏ, tran ngập đa nui, khong co
bất cứ thảm thực vật, trong thi trụi lủi. Nơi nay vốn khong co đảo, thậm chi
bốn phia Nam Thần năm đo khong co đảo. Nhưng tai kiếp qua đi, từng toa đảo dần
xuất hiện. Tren đảo cư ngụ chưa đến hai mươi người, co một man sang nhạt bao
phủ đảo, hinh thanh phong hộ đơn giản. Trong đảo co hơn mười người xay dựng
mấy động phủ đơn giản ở lại đay. Động phủ của họ trong như một sơn cốc, tren
sơn cốc chỗ vach đa co một pho tượng. Pho tượng kia bị người đieu khắc ra, co
thể lờ mờ thấy la một người đan ong mai toc dai.
Người đan ong ngẩng đầu nhin phia xa, tay cầm thanh cung lớn, diện mạo mơ hồ
thấy khong ro.
Ben dưới pho tượng người đan ong, tren tảng đa đang ngồi xếp bằng hai ong lao.
Hai người quần ao tả tơi, dung nhang tang thương, đang nhắm mắt tĩnh tọa, từng
lan khoi bếp từ động phủ ben dưới sơn cốc tản ra. Người trong tộc đang chuẩn
bị thức ăn.
Đối với bộ lạc nhỏ gần hai mươi người ma noi, từ khi họ tụ tập tren hon đảo
nay thi sinh hoạt cứ thế troi qua từng ngay.
Khong lau sau, trong động phủ từng người bước ra, co nam co nữ, co gia co trẻ,
cung đi len tren sơn cốc, quỳ xuống trước pho tượng, thấp giọng bai lạy.
"Mệnh tộc ta sinh tại thien hoang, vốn khong co tương lai, tương lai cần chung
ta sang tạo. Cung phụng Mặc ton, mai đến khi Mệnh tộc khong con."
"Mặc ton la trời, chung ta la linh, cung phụng ngon, cả đời nay đến đời khac
khong thay đổi."
"Dưới Thien Ha sơn, nơi tập kết, người Mệnh tộc đời đời nhớ kỹ, tim...Thien Ha
sơn."
Loại bai lạy mỗi ngay tiến hanh trong mấy năm nay họ mưa gio khong ngại, tất
cả mọi chuyện khong thể đanh gay nghi thức thanh kinh của họ.