Người đăng: Boss
[Đại Ngu Thien Cung]
Net chữ toat ra tang thương, khiến người nhin như co mục nat năm thang ập đến!
To Minh ngồi xổm tại đo ngay ra thật lau. Hai chữ Đại Ngu đối với bất cứ người
Man tộc nao đều cực kỳ quan trọng, bởi vi Đại Ngu Thien Cung đại biểu thanh
địa va trung tam Man tộc, la Man Thần đời thứ nhất sang tạo, la tượng trưng
của Man nhan!
Đặc biệt la khi đại lục tach ra, Tử Hải ngăn chặn mỗi đại lục nối liền khiến
mọi người ấn tượng về Đại Ngu Thien Cung theo từng đời từ từ biến thanh truyền
thuyết.
To Minh đối với Đại Ngu Thien Cung la khi trở thanh thần tướng khai trần,
thanh thần tướng tế cốt chậm rai sau them, theo trải qua ma dần khắc sau.
Du co nhiều lời đồn, trong số đo co Đại Ngu đa khong con, nhưng việc nay chỉ
la đồn đại. Ba đại thần tượng xuất hiện khiến khong ai tin lời đồn đo, sau
trong đay long nhiều Man nhan thi Đại Ngu Thien Cung vẫn tồn tại, no ở giữa
năm khối đại lục, vẫn luon bảo vệ Man Cốt, chờ đợi Man Thần đời thứ bốn đến.
To Minh ngẩn ngơ nhin tấm biển cung điện tan pha trước mắt, đầu oc cuồng phong
rit gao, thật lau kho thể binh tĩnh. Mai đến nửa tiếng sau, hắn cứng ngắc
ngẩng đầu len, nhin quy thu ở một ben lộ vẻ đắc ý.
"Vật nay...ngươi kiếm ở chỗ nao đến?' To Minh phức tạp hỏi.
Quy thu vung đầu to, cang đắc ý.
"Mang ta đi." To Minh binh tĩnh noi.
Quy thu do dự một chut, chậm rai nằm sấp xuống. To Minh khong do dự leo len
lưng no. Hắn đứng vững, quy thu ngửa đầu phat ra tiếng gầm, lao về phia xa.
Bốn phia tối đen, nhin khong thấy qua xa. Nước biển tran đầy, sinh ra ap lực
năm đo To Minh khong thể chịu đựng nhưng giờ thi co thể.
Hắn ở trong thế giới băng nhiều năm, trừ trước kia lấy ra cay gậy thi khong ra
ngoai tim kiếm nữa, du la thần thức cũng khong tản qua xa. Khong phải hắn
khong muốn ma giờ phut nay no rất bai xich thần thức, kho tản ra, hơn nữa đa
số thời gian hắn tu luyện, co quy thu ở ben ngoai, cho nen khong đi tim chỗ
minh ở rốt cuộc tại đau. Sau trong long hắn, lờ mờ đoan chỗ nay chắc la Tử
Hải, chẳng qua khong biết mặt biển ben tren la chốn nao.
Giờ phut nay, hắn đứng tren lưng quy thu, theo no tiến len. To Minh rời khỏi
động phủ cư ngụ bốn năm, hướng tới phia xa lướt đi.
Thần thức của hắn chậm raic tản ra, du khong thể vươn rất xa nhưng hắn kien
tri co thể phủ len một it. Quy thu lao nhanh, hắn thấy phia sau động phủ của
minh ro rang la một ngọn nui!
Động phủ của hắn ở vị tri đỉnh nui!
Cang xa hơn, hắn trong thấy một toa cung điện khổng lồ. Cung điện bị đong băng
chỉ lộ ra một goc, quy thu tiếp tục tiến len, tinh thần To Minh chấn động.
Dần dần, hắn thấy một toa lại một toa cung điện, thấy trong băng gia mọi người
mặc đồ kỳ lạ. Con co manh thu khổng lồ, rắn to dữ tợn, va vo số người đang
chem giết.
Giờ phut nay, bọn họ đều trở thanh một phần băng gia, bộ dạng sinh động như
thật. Thậm chi luc quy thu tiếp tục lao nhanh, To Minh thấy phai tren co một
ong lao đầu đầy toc bạc, mặc ao tim, uy vũ bất pham. Tay phải nang len, một
vong tron bềnh bồng, dưới chan la một con huyền quy vo cung khổng lồ. Chẳng
qua bay giờ tất cả hoa thanh băng đieu, lien tiếp với cột băng mặt đất. Đối
diện lao la một người đan ong trung nien mặc ao vang, người đan ong mặt con
tồn tại họa giống đồ đằng lại giống Man Văn, biểu tinh đau thương, tay cầm một
lat cờ như muốn vung len, nhưng biến thanh tượng băng trở thanh một phần đong
băng nơi đay.
Chinh giữa họ la từng mảng băng tuyết, vậy la luc đong băng tuyết đang rơi, co
gio the lương quanh quẩn.
Co thể tưởng tượng trong năm thang một ngay nao đo, gio the lương nức nở xẹt
qua trời đất, từng đợt tuyết trắng theo gio bay, phan cach khung trời vỡ vụn,
tầng tầng rơi rụng mặt đất.
Hinh ảnh nay bị thần thức của To Minh thấy được, khiến hắn tinh thần chấn
động. Quy thu lao nhanh, hắn dần thấy cang nhiều. Khắp nơi đại điện lầu cac,
liếc mắt khong thấy tận cung, ben ngoai cung điện la khắp nơi phong ốc, mỗi
một gian nha nhin cực kỳ tang thương. Thậm chi ngoai gian nha con trong thấy
từng người giữ bộ dang chem giết, đang đien cuồng chiến đấu với nhiều người
mặc quần ao kỳ lạ!
Những quần ao lạ lung nay To Minh khong xa lạ, hắn từng thấy tren người tu
mệnh, tren người tien tộc ở đất Vu tộc, tren người Đế Thien!
Đay la một toa thanh!
Hoặc nen noi la...
"Đại Ngu hoang thanh..." To Minh thi thao.
Ở tren lưng quy thu, hắn nhin thấy một chỗ cao ngất, một chỗ khổng lồ nhất
trong tất cả cung điện, thậm chi no tan pha, ngay cả vị tri tấm biển cũng tan
tanh.
Lao đi xa, hiển nhien quy thu đa quen với tất cả, bơi đi mang theo To Minh tới
thanh tri đong băng bị chon giấu dưới Tử Hải. Mai đến vọt vao trung tam băng
thanh, To Minh trong thấy một ngọn nui!
Hay noi chinh xac hơn la một toa tế đan!
Thanh hinh bảy goc, mau đen, sừng sững trong băng, nguy nga bất động.
Dưới tế đan, hắn thấy hươn mười vạn người đứng đo, như la bai lạy. Tren đỉnh
tế đan, To Minh trong thấy một ong lao ngồi xếp bằng.
Ông lao mặc ao tim, cung tế đan bị đong băng.
To Minh ngơ ngac nhin hinh ảnh, quy thu dưới than hoan ho rống, mang hắn bay
len toa tế đan. Bay len tren tế đan, khi To Minh cui đầu, hắn thấy ong lao ao
tim bị đon băng tren tế đan.
Ông lao mặt đầy nếp nhăn, co lấm tấm mau nau. Lao trợn to mắt nhin ben trong
khong co chut anh sang. Trước người lao đặt một xương sống lưng hoan chỉnh,
tay phải cầm miếng đa, ngừng ở khối xương thứ mười ba.
Ông lao ngẩng đầu như nhin trời, nhưng khi To Minh nhin ong lao thi đầu oc u
vang, co ảo giờ bay giờ, ong lao tren tế đan đang nhin hắn. Ánh mắt kia như
đến từ năm thang, khong biết tồn tại bao lau, như trước khi ong lao chết đung
thật co thấy thứ gi. Co lẽ ong ta thấy chinh la hiện tại.
Đay la cảm giac kho mieu tả, đầu oc To Minh rung động, hắn cảm thấy nguyen thế
giới băng nay đều lộ ra quai dị kho tả.
Ngay luc nay, bỗng nhien, trong thanh tri băng co tiếng gầm trầm đục. Tiếng
gầm như phat ra từ ben dưới vo tận tầng băng, chấn động han băng, dường như
cach thật xa nhưng truyền ra thi khiến quy thu dưới than To Minh phat ra tiếng
het thảm, vội rời đi. To Minh chấn động tinh thần, mắt mơ hồ, hộc bung mau, tu
vi gần như tan vỡ.
Chỉ la một tiếng gầm, xuyen thấu vo tận băng tầng đến ma co lực lượng kinh
ngời như thế. Con ngươi To Minh co rut, quy thu dưới than sợ hai tăng nhanh
tốc độ, chớp mắt đa vội va đi xa.
Theo quy thu lướt ra xa, tế đan dần mơ hồ, tiếng gầm gừ chậm rai tan đi. To
Minh lau mau nơi khoe miệng, long con sợ hai. Hắn thấy đất băng cang xa co
từng than hinh tien tộc đong băng tren mặt đất, lan tran vo tận. To Minh cảm
giac được nhiều cỡ vai chục vạn, sau lưng họ con co vo số, cụ thể bao nhieu
thi kho ma tinh toan.
To Minh im lặng, mặc kệ quy thu mang hắn vong tam phương, cuối cung rời khỏi
thanh tri băng, ở ria một binh nguyen đay biển, quy thu dừng lại, gầm vai
tiếng hướng phia dưới.
To Minh cui đầu nhin, tren binh nguyen khắp nơi la mảnh vụn tan pha của cung
điện, giờ co vai khối đang bềnh bồng bay len tren.
Tương tự, quy thu mang To Minh bơi một vong lớn, hắn thấy những mảnh vụn từ
tren trầm xuống, hiển nhien chỗ nay vi kịch liệt chấn động hoặc ngoai ý muốn
ma xảy ra thả lỏng khiến những vật vỡ nat len xuống. Co bơi hướng mặt biển, co
trầm xuống.
Trận kịch biến nay To Minh co thể đoan ra, bởi vi Đong Hoang va Nam Thần va
chạm khiến cả Tử Hải chấn động.
Mang theo buồn phiền va ap lực kho tả, quy thu dẫn theo To Minh bơi về động
phủ, vi sợ tiếng gầm kia nen quy thu đi đường vong. To Minh đứng tren lưng quy
thu, từ xa nhin tế đan, con co ong lao ao tim ở tren tế đan.
'Khi đối mặt tien tộc tổng tấn cong thi lao ở đo ngẩng đầu nhin cai gi?' To
Minh nhin ong lao tren tế đan, thật lau sau, mai khi quy thu rời đi, khong
thấy cai gi nữa.
Quy thu mang theo To Minh trở lại ngọn nui kia, chỗ động phủ của hắn.
Đi xuống lưng quy thu, To Minh đứng cạnh nui băng, thật lau sau kho ma binh
tĩnh. Hắn phức tạp nhin nơi nay, một lat sau hắn nhắm mắt lại, khi mở ra thi
trong mắt đa trở về binh tĩnh.
"Muốn cung ta đi khong?" To Minh sờ cai đầu to của quy thu, khẽ hỏi.
Quy thu do dự, lắc đầu. To Minh nhin quy thu, khong khuyen nhủ gi, xoay người
quyết tuyệt đi hướng nui băng.
Hắn hiểu bay giờ nơi nay khong phải hắn co thể tim kiếm sau hơn. Rốt cuộc la
nguyen nhan gi khiến đong băng, lại la nguyen nhan gi khiến chỗ nay vui sau
dưới Tử Hải. Tất cả điều nay, To Minh tin tưởng rồi co một ngay minh co thể
hoan toan hiểu ro, chẳng qua bay giờ du tu vi hắn cường nhưng vẫn khong đủ.
Chỗ nay bi ẩn, quai dị, va mới nay đi dạo, hắn thấy ra co vai chỗ ro rang quy
thu bản năng ne tranh, thường đi đường vong, tất cả dấu hiệu ro rang chứng tỏ,
chỗ nay...khong phải yen tĩnh như trước mắt đa thấy!
Cộng them tiếng gầm lam To Minh chấn kinh, cang phủ một tầng len nơi đay bi
ẩn.
Mang theo quyết tam đo, To Minh đi vao trong nui băng, đi vao truyền tốn mon.
Hắn ngoai đầu nhin thế giới băng lần cuối, va chữ viết tren tấm biển ngoai nui
băng.
"Đại Ngu Thien Cung..." To Minh thi thao, bong dang trong anh sang chớp loe
của truyền tống mon, biến mất.
Chỉ co quy thu ở đo nhin To Minh biến mất, phat ra mấy tiếng gầm gừ lưu luyến,
nằm tại đo tiếp tục chờ.