Người đăng: Boss
Ngoai người quy thu con co mấy thứ bị no keo tới như kiếm sắt tan pha, những
tấm chắn hư hảo, nhiều vật vỡ nat, thậm chi cac loại vật thấy khong ro hinh
dạng trước kia, khiến người anh mắt đầu tien sẽ hoa len, đếm hoai khong hết.
Nhưng nhin lần thi hai liền cười khổ, vi những vật phẩm đều la vứt đi, thậm
chi mang theo chut khối băng, hiển nhien vừa mới bị quy thu bao ra từ trong
băng tầng.
Con thu như con cho nhỏ nhanh chong chạy tới, trở lại mặt băng ben dưới co
động phủ To Minh ở thi quy thu khựng bước chan, nhưng những vật rải rac ngoai
người khong dừng, rơi ở mặt băng trước mặt. Tiếng rầm rầm quanh quẩn, đẩy
chồng chất một ngọn nui nhỏ xong quy thu biểu tinh đắc ý liếc rắn nhỏ, mắt đầy
mong chờ nhin To Minh, the lưỡi liếm moi.
To Minh nhin mảnh vụn rải rac, lại nhin quy thu biểu tinh đắc ý bộdangs rất la
ngay thơ, cười khổ tay phải nang len hư khong phẩy một cai, trong tay xuất
hiện binh chứa dịch đen. Binh vừa bị To Minh lấy ra thi rắn nhỏ lập tức ngẩng
đầu len, biểu tinh lộ khat vọng. Con quy thu ngoai băng tầng mở to mắt, mũi
thở khi phi phi, hai chan bản năng cao vai cai tren mặt bắn.
Suy tư chốc lat, To Minh khong muốn bỏ sự tich cực của quy thu, đổ ra một giọt
dịch đen, liếc quy thu, lấy hơn phan nửa giọt dịch chỉ con một tia. Hắn cau
may lộ vẻ bất man, cầm một tia dịch đen đi vao nui băng, lại đanh ra một lỗ
hổng bắn no ra ngoai.
Quy thu ha to mồm lập tức nhao tới nuốt tia dịch đen, biểu tinh lộ si me,
nhưng chờ nửa ngay thấy To Minh khong cho nữa ma rời đi trở lại cai hầm ben
dưới thi bất man gầm vai tiếng, tiến len sục sạo nui nhỏ bị no đun thanh đống.
Thấy To Minh vẫn khong để ý minh, quy thu cang giận, ở tren mặt băng gầm vai
cai, khong biết nghĩ đến cai gi, nhoang len một cai biến mất trong bong đem.
Quy thu đi rồi, To Minh binh tĩnh lại đứng cạnh phap khi vong tron nhin tảng
đa ban trong suốt ở ben trong chứa con độc phong. Hắn nhin con ong nửa ngay,
biểu tinh dứt khoat, tay phải nang len ấn vao phap khi. Lập tức quang hoan
phap khi vu vu chậm rai ma sat, từng đợt tro bụi tản ra, dần dần tảng đa trong
suốt ngay cang nhỏ, ngay cang mỏng!
Cuối cung một lat sau, tảng đa trong suốt ket một tiền hoan toan tach ra trước
mặt To Minh, hoa thanh tro bụi. Tay phải To Minh như tia chớp điểm vai ngon
tay, anh sang vang chớp loe, hinh thanh một lốc xoay va anh sang vang dung hợp
tầng tầng vong quanh độc phong, kẹp no vao hai ngon tay.
Tim To Minh đập nhanh, trong người độc phong rốt cuộc co mật hao hay khong?
Nếu khong co thi tất cả mong chờ đều trống rỗng, nếu co mật hoa thi phải chăng
mật đo la Phong Thần Hoa? Nếu khong phải vẫn la uổng phi!
Nghĩ đến năm đo tại Vu thanh mọi người cuồng nhiệt va thảo luận về Phong Thần
mật hoa, nghĩ đến Phong Thần Hoa kỳ dị gần như diệt tuyệt rất khả năng khong
thuộc về nơi nay, khong thuộc về Đạo Thần chan giới ma đến từ m Thanh Chan
giới hay la vũ trụ menh mong, nghĩ đến hiệu quả kinh người, sao To Minh khong
hồi hộp cho được?
Trong lo được lo mất, To Minh nhin độc phong bị vong xoay vang vong quanh kẹp
trong hai ngon tay, đoi mắt như điện!
Phong Thần Hoa, vật trong truyền thuyết, mức độ hiếm thấy kho hinh dung, thậm
chi co thể noi la giờ nguyen đại lục đất Man tộc khong co một mảnh nhỏ!
Mật hoa của no cang hiếm hoi, phải biết rằng nhất định trước co hoa, khi no nở
rộ mới xuất hiện mật hoa. Bay giờ Phong Thần Hoa gần như la truyền thuyết, sao
ma co mật hoa?
Nhin độc phong trong hai ngon tay, thần thức To Minh tản ra, dung nhập vao
người con ong. Nhưng mới đụng vao hắn lập tức co cảm giac manh liệt, độc phong
ngủ say đa rất lau, giờ tuy con chut sự sống nhưng nếu hắn cưỡng ep rot thần
thức xem xet thi con ong lập tức chết ngay!
No chết rồi nếu trong người co Phong Thần mật hoa thi co bị ảnh hưởng hay
khong? Hoặc la tan biến theo, việc mạo hiểm như thế To Minh khong muốn lam.
'Cach đơn giản nhất la trực tiếp nuốt vao độc phong, hoa tan no. Nhưng con ong
nay co thể thu gom Phong Thần mật hoa thi độc tố chắc chắn khong uống, nếu
nuốt no vao...' Mắt To Minh chợt loe, nhin độc cham ở phần đuoi ong.
Ngẫm nghĩ, To Minh khong hanh động thiếu suy nghĩ ma dựa theo kế hoạch ban
đầu, thần thức biến thanh khắc ấn, chậm rai thẩm thấu vao người độc phong.
'Chỉ co đem no biến thanh vật nuoi, vậy thi mới khiến no phun ra mật hoa, cach
như thế la ổn định va chắc chắn nhất!'
Phong Thần mật hoa qua quý hiếm, khong để To Minh co chut sai lầm nao. Hắn
nhin độc phong ngủ say trước mắt, khắc ấn chậm rai ấn xuống. Nhưng điều nay
khong thể hoan thanh trong thời gian ngắn, lat sau To Minh cất độc phong vao
trong một hộp ngọc, bỏ vao tui trữ vật. Thần thức tản ra một lũ vong quanh
ngọc, ở trong ngoai hộp khong ngừng khắc ấn.
'Nếu thật sự co Phong Thần mật hoa, vậy minh hoan toan khắc ấn thần thức vao
độc phong, biến no thanh vật nuoi rồi thi mọi thứ đều hoan mỹ.'
To Minh đe nen nỗi long mong chờ, lấy ra một khối Xich Thạch, trong đay biển
đất băng bắt đầu cắt, cong việc cắt nay rất kho khan nhưng To Minh đa quen co
độc. Co co độc nao so với vo số luan hồi trong bất tử bất diệt giới khong? To
Minh cứ như vậy ở trong thế giới băng.
Thời gian chậm rai troi qua, chớp mắt đa la một năm!
Trong một năm quy thu mấy lần trở lại, mỗi lần mang theo khong it đồ nhưng
tiếc la khong co một thứ hoan chỉnh, đều la vật tan pha, khiến tren băng tầng
chất vai đống nui nhỏ.
Động phủ dưới băng tầng To Minh ở cũng mở rộng hơn một năm trước nhiều, đay la
cong lao của độc thi va rắn nhỏ khong ngừng đao ra, khiến động phủ dần khong
phải đơn giản nữa ma khổng lo nhiều, co mấy gian phong băng. Trong động phủ
băng trừ rắn nhỏ, độc thi ra con co hai phu du hồn, trong đo một la co gai,
hồn nay chinh la Tuc Nữ. Nửa năm trước co được To Minh lấy ra, luon nep vao
người hắn, chỉ nhin hắn. Một phu du hồn khac la A Hổ, ga mờ mịt bay bốn phia,
đi tới đi lui.
Tất cả Xich Thạch đều bị To Minh cắt hết, mỗi khối đều la năm đo hắn tự lựa
chọn, ben trong đều co thảo dược hoặc la vật phẩm khiến tui trữ vật của hắn
chồng chất vo số.
Bất cứ lấy ra mon nao cũng sẽ dẫn đến nao động va tranh gianh, thậm chi ben
trong co một it To Minh khong biết ten, hắn chuẩn bị rời khỏi đay ra ben ngoai
tim cong hiệu dam hoa cỏ nay.
Thời gian một năm cứ thế troi qua, đoi khi To Minh mở mắt ra từ tĩnh tọa, nhin
ngoai băng tầng. Hắn khong biết Nam Thần trong tai biến Đong Hoang giờ ra sao
rồi.
Thật lau sau hắn thu lại tầm mắt, trong khoảng thời gian tĩnh tọa tu vi của
hắn đa đạt tới giai đonạ đỉnh cao, hắn phải thực hiện một điệu khac, một việc
hắn chờ đợi thật lau giờ co thể thu gom đủ chủ dược để luyện dược!
'Nạp Thần Dược.' Mắt To Minh chợt loe, nhin dược đỉnh khong xa.
Dược đỉnh tỏa khi lạnh, bốn phia co tầng tầng băng sương.
Hắn nang len tay phải, lập tức nắp dược đỉnh mở ra. To Minh vung len, từ trong
tui trữ vật bay ra bong đen, bong đen vừa ra thi mắt hắn chớp loe, vung tay
phải biến thanh chỉ điểm vao bong đen.
Bong đen lộ ra, đo la một cai chan nhện! Bị To Minh chỉ vao, lập tức vỡ biến
thanh bột phấn. To Minh he miệng cắn đầu lưỡi phun ra ngụm Man huyết. Mau cuốn
mảnh vụn chan nhện bay vao dược đỉnh, To Minh biểu tinh nghiem tuc vỗ tui trữ
vật, lập tức ben trong lại bay ra một thứ. Rắn nhỏ liền ngẩng đầu len, biểu
tinh lộ ra phức tạp.
Vật đo la vảy của Chuc Cửu m!
Nhin vảy trước mắt, To Minh phất tay, no bay vao trong dược đỉnh.
'Chủ dược cuối cung...' To Minh cui đầu, một vệt đen tản ra khỏi tui trữ vật,
chậm rai một tảng đa ban trong suốt huyễn hoa trước mặt hắn.
Trong tảng đa co một tiểu nhan đen nhắm mắt khong nhuc nhich khoanh chan tĩnh
tọa.
To Minh nhin tiểu nhan đen trong tảng đa, anh mắt rơi vao ngon thứ ba của tiểu
nhan, im lặng chẳng mấy luc sau bỗng mở miệng.
"Ta biết ngươi co thần tri, nghe hiểu được lời ta noi."
Tiểu nhan đen trong tảng đa khong nhuc nhich, tựa như ngủ say, lam như khong
hề nghe thấy lời To Minh noi.
"Ten người của ngươi co lẽ tồn tại khong it bi ẩn, rồi cac việc ngươi lam du
khong lien quan m Thanh Chan giới cũng chắc chắn dinh dang đến sứ mệnh m Linh
tộc. Những điều nay bay giờ ta khong hứng thu biết, nghĩ tinh ngươi hỗ trợ cho
ta thu hoạch nhiều về Xich Thạch, ta chỉ cần ngon thứ ba tay phải của ngươi,
khong lam kho dễ ngươi nữa." To Minh binh tĩnh noi.
Nhưng tiểu nhan đen trong tảng đa vẫn ngủ say, mặc kệ hắn.
"Cho ngươi mười giay suy nghĩ, mười giay sau neu khong trả lời thi ta sẽ cưỡng
ep lấy ngon tay!" To Minh noi xong cau đo khong len tiếng.
Thời gian troi qua từng chut một, đến giay thứ chin thi tiểu nhan đen trong
tảng đa long mi run len, chậm rai mở mắt ra, phức tạp nhin To Minh.
"Cho ngươi ngon thứ ba, ngươi thả ta đi?" Tiểu nhan đen nhin To Minh, thật lau
sau khan khan noi, day thanh mang theo am rit cuộnc tron xuyen thấu tảng đa
vang vọng ben tai To Minh.
"Sẽ khong." To Minh nhin tiểu nhan đen, biểu tinh binh tĩnh, nhan nhạt noi.