Mười Lăm Năm Chờ Đợi


Người đăng: Boss

Thế giới yen tĩnh, trong một mảnh hắc am tồn tại vung đất băng gia, khong co
gio mạnh mẽ thuc đẩy, khong co dưới chan mặt đất rung động khiến người bất an.

Nơi nay một mảnh tĩnh mịch.

Từng pho tượng băng, từng ngọn băng sơn trở thanh hinh ảnh vĩnh hằng khong
thay đổi trong đất băng, trừ...quy thu khổng lồ. No mở to mắt nhin chằm chằm
một ngọn nui băng, ho hấp nặng nề, anh mắt thu hận, nếu anh mắt co thể giết
người, vậy bay giờ To Minh ở trong nuibăng bị no nhin chắc chắn đa chết rất
nhiều lần.

To Minh cười khổ, trừ cười khổ ra thật tinh hắn khong thể nao biểu đạt buồn
bực trong long hơn được nữa.

Hắn khong ngờ mười lăm năm troi qua ma quy thu ghi hận như vậy, nằm tại đay,
nhin nui băng mười lăm năm, mai đến hai tiếng trước no nhin thấy To Minh.

Khi mới xuất hiện tại đay, To Minh thấy quy thu thi khựng lại. Quy thu mắt
sang ngời nhin hắn chằm chằm.

Một người một rua cach nui băng nhin nhau. To Minh ký ức khắc sau về quy thu
nay, trinh độ cường đại đến nay con nhớ kỹ, bay giờ tuy rằng tu vi khac với
trước nhưng vi vậy ma hắn ro rang thấy ra quy thu cường đại.

Mạnh mẽ vượt qua Tuyệt Vu, theo To Minh phan tich thi e rằng tương đương với
tu mệnh!

To Minh trầm ngam, chậm rai nang len tay phải. Khoảnh khắc tay phải hắn nang
len, quy thu mạnh ngẩng đầu hướng hắn phat ra tiếng gầm, thanh am xuyen qua
băng xuyen khiến tai To Minh u vang, nhoi đau. Mắt hắn chợt loe, tay phải
khong tạm dừng ma tiếp tục nang len, ấn trước mặt. Băng tầng trước mặt hắn ket
ket, xuất hiện khe nứt.

Quy thu thấy tiếng gầm khong đem đến tac dụng uy hiếp thi cai đuoi nang len
quất nui băng. Veo một tiếng, mắt thấy đuoi sắp đụng nui băng nhưng no nhanh
chong thu lại, ở đo khong ngừng bực bội gầm.

To Minh thầm thở phao, hắn con nhớ năm đo con thu nay khong muốn hủy diệt quy
thu, giờ thăm do quả nhien vẫn như vậy.

'Vậy khong bằng minh khong ra ngoai!' To Minh cắn răng, khong để ý quy thu ở
ben ngoai như hổ rinh mồi, nang tay đao ra băng tầng bồn phia chừa một chỗ
trống để khoanh chan tĩnh tọa, con co thể cất chứa vật.

'Khong biết canh cửa thong đến Nam Thần chim tới chỗ nao rồi, trong thời gian
ngắn khong thể trở về. Xem tinh hinh tai biến Đong Hoang thi e rằng phải mấy
năm mới qua. Thoi, quy thu ở ben ngoai nen khong thể đi ra, cứ ở đay bế quan
vai năm vậy. Hơn nữa minh co một it vật phẩm cần tế luyện va mở ra.' To Minh
trầm ngam, nhin bốn phia.

Nui băng khong lớn, hắn khong tiện đao them lam nui băng mỏng đi, như vậy thi
khong tiện lắm.

To Minh cui đầu suy tư, lat sau mắt chợt loe, nhin mặt băng dưới than minh.

'Nếu đa khong thể ra ngoai thi minh sẽ đao một con đường, ở dưới băng tầng mở
ra một động phủ thuộc về minh!'

Mắt To Minh chớp loe tia sang, hắn ngẩng đầu liếc quy thu một cai, tay phải
nang len mạnh đanh một đấm vao dưới chan. Tu vi năm đo của hắn kho thể mở ra
mặt băng qua sau, nhưng hắn bay giờ khong phải hồi đo nữa.

Một đấm đanh xuống, từng khe nứt lập tức xuất hiện trong băng tầng. Quy thu
ben ngoai ngay ra sau đo tiếng rống cang kịch liệt, cai đuoi vung đến vung đi,
dường như hanh động của To Minh chọc no tức giận hơn.

To Minh khong để ý quy thu ben ngoai, lien tục đanh ra hơn mười đấm, băng tầng
dưới chan hắn vỡ nat, hắn lập tức chim xuống. Khong ngừng đấm, một toa động
phủ đơn giản dưới nui băng, trong băng xuyen, dưới nơi quy thu nằm sấp bị To
Minh mở ra. Bay giờ động phủ con rất tho, chỉ xem như một động lớn ma thoi. To
Minh đứng đo, nhin ben tren quy thu cui đầu xuyen qua băng xuyen gầm hướng
minh, hắn mỉm cười, ở bốn phia đao moc.

Khong lau sau, động phủ cang lớn hơn chut, trở thanh nơi trống trải. To Minh
ngồi xếp bằng, mắt khep kin, chim trong tĩnh tọa. Thần thức tỏa ra, nhin thi
như khong them để ý quy thu, nhưng chỉ cần no co hanh động muốn pha băng tầng
la To Minh lập tức phat hiện ra ngay.

Thời gian chậm rai troi qua, một thang sau, To Minh mở mắt ra, ngẩng đầu nhin
con quy thu. Một thang nay hắn va con thu nay ở chung rất hoa binh. No trừ
việc nhin hắn chằm chằm ra khong co hanh động nao khac.

Thu lại tầm mắt, bay giờ vết thương của To Minh đa hồi phục, trong người du la
lực Man Cốt hay cai khac đều đạt tới giai đoạn đỉnh cao. Hắn trầm ngam, tay
phải nang len lập tức, lập tức tren mặt băng trước mặt hắn dược đỉnh ầm ầm
xuất hiện, từng đợt mui thuốc tỏa ra tran ngập cả động phủ băng xuyen, thậm
chi xuyen qua băng tần tản ra ngoai.

Giay phut mui dược đỉnh tỏa ra, To Minh co trực giac, thấy trong tui trữ vật
rắn nhỏ bay ra nhin dược đỉnh, rit với To Minh.

Cung luc đo, quy thu tren băng xuyen cũng mở to mắt, anh mắt lần đầu tien rời
khỏi người To Minh, rơi tren dược đỉnh.

Nhin dược đỉnh trước mắt, To Minh rất cảm than. Năm đo hắn ở trong hội đấu gia
co được đỉnh nay, đi theo hắn rất nhiều năm, lại co mười lăm năm on dưỡng,
cuối cung them vao lực lượng thien địa mạnh mẽ rot, bay giờ rốt cuộc thuc đẩy,
khiến đan dược con sot ben trong co lại dược hiệu, từ ban thanh phẩm đến gần
như hoan toan.

'Mui hương nay khong giống la đan dược hoan toan ren luyện thanh, tản ra qua
nhiều nhưng cuối cung no vẫn khong thể đạt tới hoan mỹ, nhưng chỉ đanh vậy.'
To Minh lắc đầu đi tới ben cạnh dược đỉnh.

Hắn tập trung giay lat, dứt khoat nang len tay phải ấn dược đỉnh. Cai ấn nay,
dược đỉnh mạnh chấn động, đỉnh phat ra tiếng bum bum, co nhiều khoi trắng từ
trong mạnh ua ra ngoai. Mui thuốc cang đậm khiến rắn nhỏ ben cạnh hưng phấn
rit, con co quy thu ở tren băng tầng cũng đứng len, trợn to mắt, bộ dạng rất
la to mo.

Theo khoi trắng tan đi, may To Minh dần nhiu lại, đay khong phải hiện tượng gi
tốt. Mới nay khong mở nắp co thể noi mui thuốc tản ra, nhưng giờ mở nắp ma mui
nồng như thế, chỉ chứng minh đan dược ben trong bị hoa tan, khong thanh đan!

Khoi trắng khuếch tan, vai giay sau, nắp đỉnh chậm rai nang len, hoan toan mở
ra, lộ ben trong đỉnh. To Minh nhin thấy, con ngươi co rut.

Trong đỉnh chỉ co một vien đan dược, nhưng xung quanh đan dược co rất nhiều
chất lỏng đen, mui thuốc đậm đặc phat ra từ nước đen đo.

To Minh trầm ngam, lấy ra hai binh nhỏ, đầu tien la lấy ra đan dược duy nhất
hoan chỉnh, cầm trong tay nhin vai cai, kho thể nhận ra tac dụng đan dược.

Hắn khong lỗ mang nuốt xuống ma cất trong binh nhỏ, sau đo dung binh khac hứng
đầy chất lỏng đen. Rắn nhỏ ở một ben lập tức quấn quanh canh tay To Minh,
ngẩng đầu nhin binh nhỏ rồi lại nhin hắn, bộ dạng như rất muốn nuốt lấy.

"Thuốc nay la vật it nhất mấy trăm ngan năm trước, hiệu quả cụ thể chưa biết
ma ngươi cũng dam ăn?" To Minh vỗ đầu rắn nhỏ ngẩng len, anh mắt thật tự nhien
rơi vao quy thu tren băng tầng ở to mắt to mo nhin cai binh.

Khoe miệng To Minh lộ nụ cười, cầm binh nhỏ nhoang người len, hắn trở lại
trong nui băng luc đến, tay phải nang len một chỉ đam vao nui băng. Lập tức
ket ket co một vết nứt xuyen qua băng xuyen hinh thanh lỗ nhỏ.

Quy thu gầm rống, xoay người nhin To Minh.

Đầu tien To Minh ở trước mặt no cach băng xuyen lắc lư cai binh, sau đo rot
một rot dọc theo động nhỏ bắn ra ngoai. Một giọt nước thuốc đen chớp mắt xuất
hiện trước mặt quy thu, bềnh bồng tại đo khong nhuc nhich.

Quy thu do dự một chut, đầu tien ngửi vai cai, biểu tinh lộ me say, no khong
thấy luc nay To Minh đang nhin chằm chằm no va rắn nhỏ tren canh tay hắn cũng
căng thẳng nhin, hiển nhien biết mục đich của chủ nhan.

Quy thu do dự một luc nhưng cuối cung lỗ mũi phun ra hai luồng khoi, khinh
thường quay đầu, khong them nhin dịch đen tỏa mui thuốc.

To Minh thu lại tầm mắt, khong nhin tiếp, trở lại động phủ dưới băng tầng của
hắn. Hắn cầm lọ thuốc cẩn thận nhin rồi cất đi, nếu quy thu khong ăn thi tạm
thời khong nhin ra cong hiệu, chỉ co rời khỏi đay ở ben ngoai thăm do.

Rắn nhỏ rất la lưu luyến nhin To Minh cất đi lọ thuộc, mui thuốc đối với no co
sức hấp dẫn manh liệt, nhưng hắn khong chịu cho thi no cũng hết cach.

Khong suy nghĩ về dược nữa, To Minh ngồi xếp bằng, vỗ tui trữ vật, lập tức anh
tim chớp động bay ra. Ánh sang tim khiến quy thu tren băng tầng chu ý. Nhưng
đối với quy thu hiển nhien đều to mo với mọi thứ To Minh đa khong them để ý
nữa. Hắn nhin ao giap tim trước mặt, suy tư. Giap nay la hắn ở trong người
Chuc Cửu Giới, ở chỗ người duy nhất con sống co được, cũng chinh người nay noi
cau Man Thần đời thứ ba.

'Đay tuyệt đối khong phải giap Tế Cốt, chắc la Man Hồn thần tướng giap. Nhưng
no khong phải thứ hư ảo minh co ma la chan chinh thần tướng giap!' To Minh
nhin giap mau tim, mắt chớp loe, cắn đầu lưỡi phun ra bung mau. Mau va chạm
vao ap giap lập tức dung nhập, tử giap loe anh sang nhưng rất nhanh lại tối
đi.

To Minh biểu tinh như thường, lam như đa sớm biết kết quả. Ánh mắt hắn suy tư,
lat sau ha mồm hut giap. Áo giap biến thanh vệt sang tim nhanh chong thu nhỏ
bị To Minh hut vao.

Hắn nhắm mắt, trong người chớp loe anh sang vang, toan than vận chuyển lực
lượng Man Cốt, bao phủ tử giap, từng tấc thẩm thấu, muốn cưỡng ep luyện hoa no
thanh giap của minh!

Từ luc co được hắn vẫn khong co nhiều thời gian lam chuyện nay, nhưng bay giờ
dưới băng tầng hắn co nhiều nhất la thời gian, cho nen quyết định biến ao giap
thanh vật của minh.

Khi To Minh nhắm mắt luyện hoa ao giap thi quy thu tren băng tầng mắt xoay
tron, liếc chất lỏng đen bềnh bồng trước người, biểu tinh khinh thường. Nhưng
khong lau sau no lại liếc một cai, giay dụa giay lat, do dừ rồi ha mồm nuốt
dịch đen vao trong, con liếm moi.


Cầu Ma - Chương #512