Trẻ Sơ Sinh Và Cái Nhìn Kia


Người đăng: Boss

Đay la một đất trống khổng lồ, ở phia xa co một lối đi keo dai đến cang xa.

Trong đất trống đang co gần trăm bong bong bềnh bồng giữa khong trung, đa số
bong bong đa vỡ nhưng khong tan biến ma tựa cai vỏ, du co vết nứt vỡ nhưng
chỉnh thể con đo.

Nhin những bong bong, To Minh im lặng lướt qua, mai đến khi trước mặt hắn xuất
hiện một bong bong hoan chỉnh. Bong bong cao ba met bềnh bồng giữa khong
trung,nhuc nhich. Ben trong co...một người đan ong trung nien ngực mọc vảy,
nhắm mắt, ở giữa tran co một lỗ mau, đo la vết thương khiến y chết.

Đay la một cai xac, cai xac khong biết đa chết bao nhieu năm, khong biết sống
bao nhieu năm.

To Minh nhin bong bong trước mắt, mai đến khi hắn cất bước, lại nhin thấy một
bong bong hoan chỉnh, ben trong vẫn la một cai xac, đấy la một co gai, lưng co
canh đen, khuon mặt tuyệt trần, rất an tường. Tren người co, To Minh thấy một
mặt quỷ dữ tợn do gan xanh hợp thanh, co lẽ đo la nguyen nhan khiến co chết.

[Ta phụng ý của m Thanh Chan Linh m Linh tộc ta, rời khỏi m Thanh Chan giới,
đi ba chan giới khac, tim xac thuộc về cường giả.]

Lời noi luc trước của ong lao m Linh tộc văng vẳng ben tai To Minh.

Hắn đi qua mảnh đất trống, dọc theo lối vao con đường lao nhanh, lat sau con
đường khong ngừng rung lắc, trước mắt hắn lại xuất hiện một khối đất trống.

Bong bong nơi nay co chưa tới năm mươi, trong đo bốn cai lanh lặn con lại vỡ
hết.

To Minh một đường đi qua từng khu đất trống, hắn đa hieur kết cấu nơi nay. Con
đường như một cai ống, ben trong co khong it khối u, mỗi khối la vung trống. Ở
khu trống thứ bảy, To Minh thấy chinh giữa một bong bong to lớn bềnh bồng, tuy
bong bong bị xe rach nhưng To Minh thấy nso lại co cảm giac vo bien vo hạn. Co
lẽ đay la loại ảo giac nhưng cũng co lẽ bong bong co thể tự thanh khong gian.

Ở mep bong bong, than thể To Minh run run, hắn cảm giac được hơi thở của Chuc
Cửu m.

[Sứ mệnh của tộc ta la tim trong vũ trụ menh mong xac sự cường đại.]

Trong oc To Minh lại vang giọng ong lao ấy, hắn nhin bong bong to lớn trước
mắt, đa hiểu.

"Nơi nay vốn đặt xac Chuc Cửu m, bởi vi phap khi nay bị tổn hại, bong bong co
nhiều chỗ vỡ." To Minh thi thao, hắn nhin bốn phia, cảm giac quen thuộc lại
xuất hiện.

To Minh im lặng lao nhanh, dọc theo con đường đi tới chỗ trống thứ tam, tại
đay hắn thấy ba bong bong!

Ba cai bong bong đều vo cung khổng lồ, tất cả đều bị tổn hại, khong biết năm
đo ben trong co cai gi.

Mai khi To Minh đi tới chỗ trống thứ chin, la khu cuối cung, vi bốn phia khong
con con đường nao nữa, đay la tận cung cuối đường.

Chỗ nay chỉ co một cai bong bong.

No la bong bong nhỏ nhất trong tất cả bong bong To Minh trong thấy ở những đất
trống!

Chỉ cỡ vong tay người, nếu ben trong tồn tại xac thi dường như la...trẻ sơ
sinh!

Đang tiếc bong bong đa bị pha rồi, ben trong trống trải. No yen tĩnh bềnh bồng
trong khu đất trống khổng lồ, khong nhuc nhich.

Nhin bong bong, To Minh ngay ra, quen tất cả. Du động đất sắp tan vỡ hắn cũng
khong để ý, mạng hắn, anh mắt hắn chỉ hướng về bong bong nho nhỏ nay.

Khong biết khi nao thi nước mắt hắn chảy xuống, chậm rai tới ben bong bong,
vươn tay phải nhẹ sờ mặt tren. Thật lau sau To Minh ngẩng đầu, nhin chăm chu
bong bong xong xoay người nhanh chong trở lại đường đa đến.

Khong lưu luyến, khong chut tạm dừng, bong lưng quyết tuyệt lộ ra co độc va
đau thương, chớp mắt biến mất trong con đường, chỉ để lại một bong bong ở đay
khong biết qua bao nhieu năm thang, vẫn sẽ tiếp tục tồn tại.

Bong bong hoan hỏa khong tổn hao gi từng bị To Minh thử mở, nhưng lấy tu vi
của hắn chẳng thể nhuc nhich no chut nao. Giờ rời đi, hắn khong them nhin
những bong bong nữa, lao nhanh khi con đường bắt đầu tan vỡ. Sau lưng hắn, con
đường sụp xuống, chon vui từng khong gian, chon vui tất cả. Trước mắt hắn, con
đường tiếp tục sụp xuống, khiến tốc độ To Minh ngay cang nhanh

Lối rẽ, con đường chinh giữa sụp cang nhanh, từng tiếng gao truyền ra, tiengs
gao lộ đien cuồng, thanh am quanh quẩn. Con đường ben phải vỡ cang nhiều, giờ
hoan toan tan vỡ, lộ ra sau no la vo tận sương khoi ben ngoai. Sương khoi đang
nhanh chong hướng ra sau, khiến người nhin co ảo giac la sương khoi đang động
hay trời thanh đồng động.

Khoảnh khắc no tan vỡ, một bong người lao ra. To Minh khong tạm dừng, hắn nghe
thấy tiếng gao đến từ con đường chinh giữa, khong them nhin một cai, đi hướng
con đường co trận phap, loe người đi.

Phạm vi tan vỡ biến lớn, sau khi To Minh rời đi thi con đường chinh giữa hoan
toan sụp xuống, biến mất, lộ ra sương mu day đặt cuồn cuộn, sụp xuống ảnh
hưởng đường ben trai cũng phạm vi lớn tan đi. Thế tan nay như đất Chuc Cửu
Giới biến mất, dường như co cai mồm vo hinh đang khong ngừng nuốt. To Minh lao
nhanh, lat sau khựng lại, phia trước hắn đường đang sụp, chặn hắn đi đến trận
phap.

Mắt To Minh chợt loe, khựng lại rồi cất bước đi tiếp, trong như hắn bước vao
sương khoi. Lực hut to lớn cuốn bản than, co gio lạnh ập đến như muốn keo hắn
vao sương hắc am. Người To Minh tỏa anh sang vang, tiếng bum bum vang trong
than thể. Khoảnh khắc lực hut cuốn đến, than thể hắn hoa thanh cầu vồng xuyen
qua con đường trước mặt đang sụp đổ.

Khi đi qua con đường sụp xuống, To Minh thở hồng hộc, mắt tai nhợt nhưng bước
chan khong ngừng, xe gio lao đi. Rốt cuộc sau lưng hắn khong ngừng vỡ vụn, đi
tới nơi co trận phap!

Nơi nay cang nhiều khe nứt khiến trận phap như sắp bị xe rach tan vỡ, anh sang
cũng ảm đạm nhiều như la khi tắt rồi khong thể vận chuyển trận nay nữa, vậy
thi nếu To Minh muốn rời đi la khong khả năng.

Nếu giay phut nay hắn bước vao trong trận phap con co thể truyền tống, nhưng
To Minh đứng ở mep trận, mắt lộ dứt khoat, khong bước vao!

Hắn xoay người nhin con đường phia sau hoan toan tan vỡ, nhin sương khoi cuồn
cuộn trong mắt, thần thức tản ra. Kiểu tản nay la nguyen thần toan bộ bung
phat, hắn muốn trong một chớp mắt nhin thấy tất cả.

Thần thức tản ra, hắn trong thấy la sương khoi vo bien vo tận, trong sương co
từng tiếng gao the lương, trừ điều đo la khong thấy cai gi nữa. Nhưng hắn cảm
giac được chỗ minh ở đang nhanh chong di chuyển, xuyen qua sương khoi.

Một lat sau, khi trừ trận phap va To Minh, tất cả vật đều tan vỡ, khoảnh khắc
đo hắn liền phat hiện thần thức thấy mảng lớn sương khoi kịch liệt cuồn cuộn,
trong cuộn trao hắn thấy sương hoa thanh trận phap to lớn, giữa trận phap co
luồng sang choi loa xuyen thấu. Ra theo anh sang la một cổ kiếm thanh đồng
nhin khong thấy tận cung, bộ dạng hinh thoi, vo cung khổng lồ!

Kiếm lấy tốc độ khong thể tả từ trong trận phap day đặc sương mu giay dụa muốn
thoat ra, anh sang chớp loe cang kịch liệt. Bỗng nhien than thể no bay ra khỏi
sương khoi!

Khoảnh khắc no bay ra, trong sương co một vuốt khoi đen thui chộp đến nhưng
khong bắt được. Cổ kiếm thanh đồng khổng lồ như thoi lao nhanh thoat khỏi
sương trận phap!

Chinh chớp mắt nay, To Minh ro rang cảm giac minh tồn tại, hắn ở trong cổ kiếm
thanh đồng xuyen ra sương khoi, hiển nhien đay la phap khi m Thanh Chan giới
co thể xuyen qua chan giới!

Trận phap sau lưng hắn cang them tối tăm, dường như tất cả lực lượng để no vận
chuyển đang bị cổ kiếm thanh đồng khổng lồ hut đi.

"Chờ chut...chờ chut nữa!!!" To Minh thi thao.

Mắt hắn đỏ sậm, thần thức tỏa ra phạm vi lớn. Hắn trong thấy cổ kiếm thanh
đồng khổng lồ minh ở rời khỏi sương vong xoay, cũng thấy no khong ngừng bay xa
thi hiện ra toan cảnh sương vong xoay!

Đo la vũ trụ menh mong, đay la một goc vũ trụ, sương vong xoay khong ngừng
xoay tron, theo no xoay tron, cổ kiếm thanh đồng đi xa, sương khoi chuyển động
chậm rai tan biến, dường như một cai hố đen bị mở ra đang dần khep lại.

Cung luc đo, khuon mặt To Minh dần biến đổi, tử khi nồng đậm hiện ra trong
ngoai người, dường như tử khi vốn tồn tại ma trước kia To Minh khong thấy, cảm
nhận khong được.

Người To Minh run rẩy, hắn khong them để ý tử khi, bởi vi hắn thấy trong vũ
trụ menh mong, ngoi sao tỏa sang, con co trong sao co vai cầu vồng, trong cầu
vồng ro rang la con người. Họ mặc quần ao hoa lệ, giờ tạm dừng ở tại chỗ,
khong thấy bộ dạng nhưng chắc la trong thấy cổ kiếm thanh đồng khổng lồ thi
tinh thần chấn động va hoảng sợ.

To Minh thấy vũ trụ, thấy từng tinh cầu hinh tron, con thấy từng mảng đại lục
bềnh bồng ở vũ trụ.

"Hoa ra...la vậy..." To Minh thi thao, người hắn ngay cang yếu ớt, dường như
nơi nay la cấm khu sinh mệnh khong phải bay giờ hắn co thể đến. Hắn lảo đảo
lui lại, giay phut anh sang trong trận phap tan đi thi đạp vao trong.

"Nơi nay khong thuộc về ngươi, ta sẽ đưa ngươi trở về chốn thuộc về ngươi.
Nhưng ta tin, rồi sẽ co một ngay ngowi sẽ dựa vao lực lượng của minh từ một
mặt gương, đi ra." Giọng ong lao m Linh tộc thi thao mang theo lưu luyến.

Bong dang To Minh dần tan đi, nhưng khoảng khắc biến mất hắn bỗng len tiếng.

"Năm đo tộc ngươi phụng mệnh tim xac co từng...tim một cai xac trẻ sơ sinh đa
chết?"

"A? Ngươi..." Giọng binh tĩnh của ong lao m Linh tộc xuất hiện kinh ngạc,
dường như nghĩ cai gi, thanh am hoa thanh tiếng hit thở kinh hoang.

Trước khi biến mất, đoi mắt To Minh tỏa anh sang choi loa.

"m Thanh Chan giới...m Linh tộc, ta sẽ đi tim ngươi..."


Cầu Ma - Chương #506