Người đăng: Boss
Theo Bức Thanh tộc biến mất, To Minh mang theo phức tạp cầm ba hạt chau do Man
Thần đời thứ ba biến thanh trở về Mệnh tộc sơn cốc.
Mua mưa con chưa qua đi, trong coi trời đất nước mưa như tấm rem khong ngừng
rơi, khiến người cư trụ trong sơn cốc đa số ở cửa động nhin ra ben ngoai, yen
lặng tĩnh tọa.
Đon mưa, To Minh trở lại động phủ thuộc về minh. Khoanh chan gồi xuống, hắn
nhắm mắt lại, hinh ảnh ở Bức Thanh tộc hiện ra trong đầu.
Thật lau sau To Minh cui đầu, tay phải lật ra, trong long ban tay, ba hạt chau
tỏa anh sang am u, hut đi tia sang bốn phia.
'Ba vien chau nay chắc la hồn than ma Man Thần đời thứ ba noi, cũng la vật
khiến minh đi Đại Ngu Vương Triều đặt ở đo, nhưng...Đại Ngu Vương Triều con
khong?' To Minh im lặng siết nắm tay, cất lại ba hạt chau, hắn nghĩ đến bia đa
bay giờ khong con chữ viết.
"Đời thứ nhất di trạch, đời thứ ba diệt, Liệt Sơn Tu thật la quyết đoan!" To
Minh thi thao, hắn như co thể cảm nhận được tam tinh khi rời đi của Man Thần
đời thứ nhất Liệt Sơn Tu.
'Noi vậy la Man Thần đời thứ bốn khong khả năng xuất hiện. Mất đi Man Thần
truyền thừa, con đường tương lai phải xem Man tộc đi như thế nao.' To Minh cui
đầu nhin sợi toc tren ngon tay, mắt bỗng chớp loe.
'Man Thần Liệt Sơn Tu thật sự hoan toan bỏ qua Man tộc, chặt đứt tinh nghĩa
huyết mạch sao? Nếu la vậy thi giải thich sợi toc nay như thế nao?'
'Hơn nữa năm đo Liệt Sơn Tu mạnh như vậy, tại sao khong dự đoan được sau khi
ngai rời khỏi Man tộc thi gặp nguy hiểm gi. Noi vậy la trừ để lại di trạch ra,
du di trạch nay ba đời tận, nhưng minh khong tin ngai ấy khong để lại thứ
khac! Ngai ấy chắc chắn rất co tin tưởng mới thong thả rời đi. Con nữa, bộ
xương ong lao m Linh tộc từng noi minh la người thứ bốn xam nhập bat điện,
đứng trước mặt lao. Người thứ nhất chinh la Man Thần đời thứ nhất Liệt Sơn Tu,
người thứ ba trước minh co lẽ chinh la Man Thần đời thứ ba, vậy người thứ
hai...la ai?'
To Minh nhiu may, suy tư.
'Man Thần đời thứ ba để lại lời noi khong nhắc đến Man Thần đời thứ hai từng
tới Chuc Cửu Giới nay, vậy thi người thứ hai sẽ la ai...co khả năng la Man
Thần đời thứ hai, cũng co lẽ...khong phải!'
To Minh trầm ngam giay lat, việc nay hắn khong co nhiều manh mối, kho phan
tich ra sự thật, đe nen nghi vấn tạm khong nghĩ đến.
'Cach ngay Giới Linh thức tỉnh ma m Linh tộc noi nhanh thi nửa thang, chậm thi
một thang, giờ đa qua mấy ngay, thời gian con lại khong nhiều.' To Minh ngồi
xếp bằng, thần thức tỏa ra, bao phủ sơn cốc, tim thấy Nam Cung Ngan đang tĩnh
tọa, đem chuyện sắp đi noi cho ga.
Nam Cung Ngan mạnh mở mắt ra, ho hấp dồn dập, ga chẳng chut do dự lập tức đi
ra khỏi động phủ hướng tới chỗ To Minh.
Một lat sau, trong động phủ To Minh, Nam Cung Ngan cung kinh đứng một ben.
"Tuy thời quan sat bầu trời, biến đổi nghieng trời lệch đất sắp đến gần, khi
tới luc ta sẽ chọn rời khỏi đay, nhưng hanh trinh co lẽ cực kỳ nguy hiểm, co
lẽ một đi khong trở lại. Ngươi bao chuyện nay cho tất cả tộc nhan Mệnh tộc
biết, la đi hay ở, cho ta một đap an." To Minh nhin Nam Cung Ngan, chậm rai
noi.
Nam Cung Ngan im lặng một luc, gật đầu, xoay người rời đi.
Sau khi Nam Cung Ngan đi, To Minh suy tư giay lat, cũng đứng dậy đi ra động
phủ, ben ngoai mưa rơi ti tach, giọt mưa to lớn đanh tren đa nui phat ra tiếng
bồm bộp khe khẽ nhưng rất dồn dập nối thanh song am, khiến người co thể nghe
trong trong tiếng bồm bộp co bao nhieu mưa rơi xuống.
Trong man mưa, To Minh đi trong sơn cốc, dọc theo đường mon đi sau vao trong
sơn cốc, chỗ đo la tế đan xương thu ở Chuc Cửu Giới, cũng la nơi sinh ra Linh
Moi Vu tộc.
Nếu trong thời gian ngắn rời đi, trước khi đi To Minh muốn ở tế đan xương thu
cảm nhận kỳ lạ nơi nay.
To Minh từng bước một đi đến me ngoai tế đan xương thu, hắn đầu tien thấy la
nước mưa mong lung đất đầy nấm mồ. Tren mồ co từng khối bia đa khắc ten mọi
người chết mười lăm năm nay.
Đi qua mộ địa, To Minh thấy phần mộ của Thiết Mộc, hắn đứng nửa ngay rồi đi
tiếp.
Khong lau sau To Minh tiến len, nghe ben tai co tiếng keu khe khẽ, tiếng keu
khong phải một ma kết thanh đan, cho người cảm giac vo hạn. Nước mưa bốn phia
cang mong lung, tậm chi co tơ khoi toat ra từ mặt đất bay len giữa khong
trung, tran ngập tầm mắt.
To Minh khựng bước chan, trước mắt hắn la một toa tế đan to lớn. Tế đan cao
ngất, mơ hồ khong thấy đỉnh, chỉ thấy co một bậc thang trải dai. Bậc thang đỏ
sẫm toat ra mui mau, như la mau tươi lắng đọng tại đay khong biết qua bao
nhieu năm thang, kho lại hoa hợp với tế đan, khiến nước mưa rơi tren đo cũng
thanh giọt đỏ chảy dai nhưng khong thể hoan toan tẩy đi no.
To Minh nhin tế đan va bậc thang phia trước, suy tư chốc lat sau hắn nhấc chan
đi. Khoảnh khắc đạp tren bậc bậc thứ nhất, ben tai bỗng vang tiếng gầm truyền
đi tam phương.
"Grao!"
Chỉ co một tiếng nhưng kinh thien động địa, như sấm set trong mưa. Bốn phia
trong từng nấm mồ, từ mảnh đất chợt hiện ra hồn ảnh mơ hồ, thanh am nay la
chung no cung luc gao len!
'Đất sinh ra Linh Moi.' Mắt To Minh chợt loe, đi len bậc thang thứ hai, từng
bước một, mai đến khi cuối cung hắn đứng ở đỉnh tế đan. Ở đo hắn thấy mặt đất
đỉnh tế đan co một bộ xương tho to bị đong chặt tại tế đan. Bộ xương khong co
thịt, chỉ co xương cốt, ngẩng đầu, ha mồm như gầm hướng bầu trời.
Con mắt To Minh co rut, bộ dạng xương bị đong tren mặt đất giống khi hắn tới
trong điện thứ chin ngọn nui m Linh tộc, ong lao ao vang từ xương biến thanh!
To Minh nhin kỹ bộ xương, mắt rơi vao phia xa, liếc một cai, hắn bỗng rung
động, mắt loe tia sang.
Đay la lần đầu tien hắn đứng tren tế đan, la lần đầu tien tại đay nhin phia
xa. Trong mắt hắn, tế đan dưới chan vo bien vo hạn, xếp thanh con rồng dai lan
tran đến nơi rất xa.
Hắn khong đếm được co bao nhieu, mỗi một tế đan đều co một bộ xương, nếu chỉ
la vậy thi To Minh sẽ khong chấn động như thế. Ánh mắt hắn thấy la tren khong
biết bao nhieu tế đan, trừ bộ xương ra đều đứng một người!
Một người mặc ao trắng, toc tung bay, nhin phia xa!
To Minh!
Thật lau sau, To Minh thu lại tầm mắt nhin con đường minh đi tới, chỗ ấy mọi
thứ binh thường, hắn co thể thấy nấm mồ dưới bậc thang, va con đường mon đằng
sau mồ cung với sơn cốc.
To Minh xoay người, lại nhin tế đan phia xa, hinh ảnh quai dị lần nữa xuất
hiện. To Minh nhin vo số tế đan, vo số bộ xương va vo số chinh minh, hắn nhiu
may. Đối với loại biến đổi nay, hắn cho rằng la ảo cảnh tạo thanh.
Nhoang người len hoa thanh cầu vồng lao đến chỗ mắt thấy, hướng tế đan cach
hắn gần nhất. Nhưng giay phut hắn chuyển người thi vo số tế đan đằng trước bản
than hắn cung động, đi nơi cang xa hơn. Tương tự, thậm chi chỗ tế đan lan tran
vo tận chớp mắt tăng them vo số.
Đứng tren tế đan thứ hai, may To Minh nhiu chặt. Du hắn đona ra nơi nay la ảo
ảnh tọa thanh nhưng khong thể giải thich no đến thế nao, con đường phia trước
khong hạn cuối, kho ma đi đến chỗ sau nhất.
'Trận phap ư.' To Minh lui ra sau, hoa thanh cầu vồng trở lại tế đan thứ nhất,
mai đến lui tới bậc thang đo, mọi thứ tan thanh may khoi, bốn phia mưa vẫn
rơi, những thứ To Minh cho rằng la ảo cảnh đều biến mất.
'Con mười ngay.'
Đang luc To Minh suy tư thi bỗng ben cạnh hắn vang len giọng tang thương.
Thanh am rất yếu ớt, trước đo chẳng co chut xấu hiệu. Hắn xoay người, sau lưng
giờ phut nay khong biết khi nao thi xuất hiện một cai bong, bong đo la ong lao
ao vang m Linh tộc, chẳng qua than hinh hư ảo trong suốt, nhin khong chan
thực.
"Mười ngay sau Giới Linh thức tỉnh, ngươi co thể dẫn tộc nhan của minh rời đi,
lao phu cũng sẽ chờ luc phap bảo mở ra để no theo quỹ tich năm đo đưa ta về
nha.. Ông lao mỉm cười nhin To Minh.
"Tế đan nay la đau?" To Minh bỗng hỏi.
"Đay la một truyền tống trận trong phap bảo, la vật đặc biệt ở m Thanh chan
giới ta, chung ta ở đo gọi no la...gương." Ông lao nhin trận phap, chậm rai
noi.
"Ngươi khong thấy no giống như mọi người đang xem gương thi la thế giới trong
kinh ư? Vo số chinh minh, giống y như đuc. Ngươi động, no sẽ động, ngươi khong
nhuc nhich, no yen lặng." Giọng ong lao vang vọng bốn phia, mơ hồ bất định.
"Nếu la truyền tống trận vậy no truyền tống đi nơi nao?" To Minh nhiu may.
"Thế giới gương! Vũ trụ menh mong co chinh phản, trận phap nay la giới hạn,
đang tiếc no khong hoan chỉnh. Lấy lực thế giới gương ta chỉ co thể lam được
điều nay, khong thể khiến no triệt để hoan thiện. Ngươi co muốn nhin thế giới
gương một lần khong?" Ông lao nhin To Minh, nhẹ giọng hỏi.
"Sao lam được?" Mắt To Minh chợt loe.
"Chỉ cần ngươi co thể vượt qua biến đổi sinh ra vi ngươi động, kien tri xuống,
khi tất cả kinh ảnh ngươi đều kho ma bắt chước thi ngươi co thể thấy, thế giới
gương. Đo la một phep tắc ẩn giấu tồn tại trong thien địa, thế giới gương ta
gọi la nhan độn phep tắc. Tại thế m Thanh Chan Giới của ta, co khong it cường
giả cho rằng nếu nghien cứu ro rang phep tắc nay thi sẽ la con đường đi thong
đại đạo." Ông lao cảm than noi, nhin To Minh, than thể dần hư ảo, cuối cung
trong suốt biến mất.
"Trận nay khong co nguy hiểm, nhưng khong thể lui, lui một bước la phải bắt
đầu lại từ đầu. Ta sẽ vi ngươi mở ra trận phap, lam người thứ nhất trong vo số
vạn năm co cơ hội đi vao trận nay, đay la qua tặng hữu nghị của m Linh tộc
ta!"