Người đăng: Boss
To Minh như bị bua đập vao long, lui vai bước, vẻ mặt am trầm. Trong đầu hắn
nhanh chong loe ra ba hinh ảnh! Cai thứ nhất la năm đo tren Ham Sơn xich ở Ham
Sơn Thanh hắn thấy Bắc lăng, Loi Thần va cả cau kia.
[Ngươi ro rang đa chết, la ta tự tay chon ngươi.]
Hinh ảnh chớp mắt biến mất, thay thế la luc Hồng La tan biến, hắn ở quan tai
nui Vu tộc đụng vao quan tai thi bong đen xuất hiện trong ký ức như mộng.
[Năm đo hai đứa trẻ, sống la nang, chết la ta.]
Ngay sau đo tất cả hinh ảnh vỡ nat, than hinh Đế Thien chiếm cứ toan bộ ký ức
To Minh, hai chữ lạnh lung khong ngừng quanh quẩn trong đầu hắn, thật lau
khong tan đi.
[Tuc Mệnh!]
To Minh đứng đo, nhin ong lao ao vang, nhin trời đất, thật lau sau chua xot
noi.
"Ta, chết rồi ư?"
"Co lẽ la, co lẽ khong." Ông lao ao vang liếc To Minh, lắc đầu noi.
"Lời nay la sao?" To Minh im lặng một lat, từ từ hỏi.
Hắn khong phải khong thể nhận lời ong lao noi, chuyện như vậy kỳ thực nhiều
năm trước hắn đa thấy ra chut manh mối, chẳng qua khong thể lien tiếp cung một
chỗ thoi.
"Thế gian tồn tại chinh va phản, nếu đem mặt chinh so sanh la sống, vay mặt
phản gọi la chết. Nhưng rốt cuộc cai gi la chết, cai gi la phản, co ai noi ro
đau? Hoặc la đem chinh va phản giới hạn thanh một mặt gương, người ngoai nhin
trong gương, người trong gương cũng thấy ben ngoai, nhin la minh hoặc khong
phải minh. Hiểu khong?" Ông lao ao vang chậm rai noi.
To Minh nhiu may, lat sau đưa mắt nhin phia xa.
"Ý ngươi la phải chăng người trong ngươi co sinh hoạt của minh ma người ngoai
gương khong biết? Như ngươi, như ta la ở trong gương?"
"Ngộ tinh của ngươi khong sai, co thể bị Liệt Sơn Tu xem trọng tất nhien co ưu
điểm của minh." Que nha m Thanh chan giới của lao phu ở rất sớm trước kia đa
bắt đầu nghien cứu chinh phản am dương ra kết luận, vũ trụ nay cũng tồn tại
chinh va phản! Chung ta tương phản gọi la am tử hư, tương chinh gọi la hạo
dương khong." Ông lao ao vang noi đến đay bỗng cười cười khong tiếp tục.
To Minh im lặng, tay phải nang len nhin sợi toc tren ngon tay, biểu tinh lộ ra
dứt khoat.
"Lam sao giup tộc ngươi về nha?"
"Nơi đay la phap khi tộc ta biến thanh, năm đo phap khi xuyen qua vũ trụ bị
tổn hại nhưng giới linh nay, cũng chinh la hồn phap khi chưa chết ma rơi vao
ngủ say! No cần co đủ lực lượng mới co thể thức tỉnh, cũng chỉ co khiến no
thức tỉnh mới mở ra phap khi được, dựa theo quỹ tich năm đo trở về m Than chan
giới! Mấy năm qua tộc ta đa tich lũy vật chất gần xong nhưng vẫn thiếu, nen
mới hợp tac cung Vu tộc, nen mới cần con địa khi long hồn nay! Ngươi chỉ cần
đem lực Liệt Sơn Tu đưa vao trong trận phap đại điện la xem như giup tộc ta
nhiều. Cộng them lực lượng Liệt Sơn Tu, lao phu co bảy phần nắm chắc co thể
khiến giới linh thức tỉnh trong thời gian ngắn! Một khi giới linh thức tỉnh,
tộc ta va giới li lại sinh ra lien hệ thi co thể mượn đo...về nha!" Ông lao ao
vang hơi kich động, hồi phục nỗi long, lao nhin To Minh, biểu tinh chan thanh.
"Giới linh thức tỉnh rồi lao phu co thể mở ra đường hầm một truyền tống trận
trong phap khi. Tuy rằng trận nay vi lực lượng phap khi khong thể dung nhiều
nhưng co thể đem ngươi va những tộc nhan của ngươi đưa rời khỏi đay, quay về
thế giới cac ngươi! Mặt khac co lien quan giữa am tử hư va hạo dương khong,
lao phu sẽ noi cho ngươi vao luc đo, hy vọng co thể giup ich cho ngươi. Nếu
ngươi muốn chan chinh nhin thế giới nay, nếu dam liều một phen, vậy co thể
cuối cung rời khỏi trận, khi ấy ngươi sẽ thấy vũ trụ va thương khung." Ông lao
ao vang noi đến đay thi lui mấy bước, chắp tay cui gập người hướng To Minh.
"Lao phu noi đều la lời thật, hy vọng người giup đỡ. Nếu một ngay kia người co
thể rời khỏi Đạo Thần chan giới đi m Thanh chan giới thi co thể tim Linh Thanh
địa lục, chỗ đo co m Linh tộc ta. Lao phu hy vọng co ngay gặp lại ngươi tại m
Thanh chan giới!"
To Minh im lặng nhin ong lao trước mắt, hắn gật đầu.
Tất cả điều ong lao noi khiến To Minh co cảm giac như ảo mộng, lien kết phan
đoan bản than va lời đối phương noi co lẽ khong phải noi bậy. Nhưng mặc kệ thế
nao, vi đap an trong long, To Minh sẽ đồng ý điều nay. Du ong lao noi tất cả
la lừa gạt, du cho mọi thứ la giả dối nhưng To Minh tha tin tưởng lời lao noi
la thật.
Thấy To Minh gật đầu, ong lao ao vang hit sau, tay ao vung. Lập tức đại điện
tren nui lao đứng chớp mắt vặn vẹo, dần tan biến, ben trong tam pho tượng to
lớn cũng tan đi, dường như tất cả đều la hư ảo, chỉ co xich long rời đi tren
mặt đất để lại trận phap la con ở!
"Xin hay đem lực Liệt Sơn Tu rot vao trong trận phap!" Ông lao lại chắp tay
cui đầu.
To Minh im lặng, chậm rai đi hướng trận phap, mai đến khi đứng ở trong trận
phap anh mắt rơi vao đo, thật lau sau hắn nang len tay phải, sợi toc tren ngon
tay vao khoảnh khắc nay phat ra anh sang manh liệt va khi thế ap lực ngập
trời. Khi thế quanh quẩn, khiến bầu trời nổ vang khiến hư khong bốn phia như
khong thể chịu đựng xuất hiện dấu vết nứt rạn. Khoảnh khắc ngon tay To Minh
sắp rơi xuống thi hắn bỗng quay đầu, mắt nhanh như chớp nhin mặt ong lao ao
vang.
Hắn thấy la kich động, la cay đắng, la nhớ nhung, la tưởng niệm muốn về nha.
"Ta tin ngươi một lần!"
Tay phải To Minh nhanh chong hạ xuống, chỉ vao trận phap. Chớp mắt sợi toc
tren ngon tay nhanh đốt chay. Lực lượng khổng lồ khong thể tưởng tượng theo
đốt chay bung phat, dọc theo ngon tay hắn xong vao trong trận phap. Cung luc
đo, ngọn nui To Minh đứng sụp xuống từng mảng, hoa thanh tro bụi tan biến.
Nhưng trận phap vẫn con đo bềnh bồng giữa khong trung, co anh sang dần sang
ngời!
Ngay sau đo, ngoai ngọn nui biến mất, tất cả đại điện va pho tượng trong thời
gian ngắn tan thanh tro bụi, những pho tuượng như bị tịch diệt phong quet qua
nga xuống thanh một phần mặt đất. Mai đến khi gio lốc tan đi, trận phap tỏa
anh sang choi mắt, bốn phia khong co bất cứ nui va đại điện nao, pho tượng
người m Linh tộc biến thanh giờ đam xuống mười cai!
Mười pho tượng hoang tan lộ ra mục nat như trải qua năm thang troi qua.
Giữa khong trung anh sang trận phap cang sang ngời, cuối cung thanh cột sang
choi mắt bung phat từ trong trận phap vọt hướng tận cung bầu trời.
Giay phut cột sang xong len trời, mặt đất phia xa lại co cột sang lao ra tầng
may, ngay sau đo, cột sang khong ngừng xuất hiện trong Chuc Cửu Giới vo bien
vo hạn.
Du To Minh khong thấy hết nhưng hắn co thể cảm giac được trời đất chấn động!
Sợi toc tren ngon tay To Minh đốt chay một it, than thể khi cột sang bung phat
thi bị lực lượng bắn ra, lien tục lui mấy trăm met, mặt xanh xao hộc bung mau.
Hắn ngay ngốc nhin bốn phia, nhin đại điện tan đi, nhin từng pho tượng mất đi,
tất cả cho hắn cảm giac cực kỳ chan thực, chứng minh ong lao vừa noi khong
phải giả dối.
"Đại an ghi nhớ!" Ông lao ao vang sắc mặt kich động chắp tay với To Minh,
nhoang người len lao hướng cột sang trận phap.
"Trận phap lục tục bị mở ra, lao phu sẽ dốc sức keu gọi giới linh thức tỉnh,
nhanh thi nửa thang, chậm thi một thang, Chuc Cửu Giới sẽ nghieng trời lệch
đất, xin an cong mau tập trung tộc ngươi, khi giới linh thức tỉnh thi ta sẽ mở
đường hầm cho ngươi!"
To Minh nhin bong dang ong lao ao vang biến mất trong cột sang, đứng tại chỗ
im lặng giay lat, vẻ mặt chua xot từ bỏ muốn khong tiếc mọi thứ lại hoa than
thanh số mệnh. Đay la hắn đề phong vạn nhất, lam ra chuẩn bị cuối cung. Nếu la
đối phương noi đều giả dối thi To Minh co thể mượn mười lăm giay thay đổi.
Nhưng du la bốn phia biến đổi hay hanh động của ong lao ao vang, tất cả đều
chứng minh đối phương khong co ac ý, như vậy tinh ra lời lao noi độ tin cậy co
thể gần với sự thật!
Đay la điều To Minh nhất định phải biết cũng khong muốn đối mặt.
To Minh im lặng thu lại xich long, khiến no hoa thanh đồ đằng tren tay trai.
Con rồng hao tổn qua nhiều, giờ rơi vao ngủ say, khong biết bao lau mới tỉnh
dậy.
To Minh mang theo độc thi, rắn nhỏ xoay người đi hướng sơn cốc Mệnh tộc cư
ngụ.
Bong lưng hắn tieu điều lộ ra mờ mịt dần khuất xa. Sau lưng hắn cột sang ngập
trời, dưới chan đất rung động, tren đầu hắn tầng may cuồn cuộn, tất cả đều
biểu thị biến đổi nghieng trời lệch đất đang diễn ra.
"Nửa thang...một thang...tất cả đap an, giay phut rời đi sẽ dược đap an." To
Minh thi thao, mắt hắn dần lộ ra kien quyết, mặc kệ đap an như thế nao hắn đều
phải đi tiếp.
Mặc kệ đap an đại biểu cai gi, co một số việc To Minh cảm thấy minh nhất định
phải biết!
Than hinh hắn biến mất phương xa, đi tren bầu trời thần thức tỏa ra,phủ phia
xa. Mai đến khi hắn thấy trong phế tich Vu thanh, một du hồn troi nổi, la hồn
A Hổ.
Con co ngoai phế tich Vu tộc, trong một đam phu du hồn mắt thường khong thấy
co một co gai khiến To Minh quen thuộc.
"...năm đo khong rời đi ư." To Minh khựng