Tại Sao Ngươi Cũng Ở Đây?


Người đăng: Boss

Bộ xương trong điện thứ chin than hinh rung động, khiến day xich rung rinh
theo, khiến nui run rẩy. No nhin chằm chằm ban tay To Minh, nhin sợi toc tren
ngon tay, khuon mặt kho gầy chậm rai tỏa anh sang am u, anh sang lan tran
khiến than hinh kho đet như hồi phục sức sống.

"Liệt Sơn Tu." To Minh biểu tinh như thường nhưng long nổi song to, đay la lần
đầu tien hắn nghe cai ten nay, theo lời noi thi đo ro rang thuộc về Man Thần,
thuộc về Man Thần đời thứ nhất!

"Hom nay ta co thể khong mang đi địa khi long hồn, nhưng lấy lực lượng Man
Thần, trước khong noi m Linh tộc ngươi tử thương, chỉ rieng nơi nay phong ấn
xich long chắc la chỗ quan trọng của m Linh tộc ngươi! Nếu co thể hủy nơi nay
la tốt nhất, nếu khong thể thi lấy tu vi bản than ta kết hợp lực lượng Man
Thần, muốn đi chắc khong kho gi. Nhưng từ nay về sau ta sẽ ngay đem tim m Linh
tộc lạc bầy giết khong ngừng nghỉ! Thần thong của ta trước đo ngươi thấy rồi,
ta co thể lam được!" To Minh đe nen long chấn động, chậm rai noi.

Hắn co lực lượng Man Thần, ngay cả phan than Đế Thien con giết được, đay la lý
do hắn co tin chắc cứu được xich long, cũng la vi sao hắn tốn bao cong sức
phải đi đến điện thứ chin nay! Nếu khong tới gần đa lộ ra lực lượng Man Thần
thi uy hiếp khong đạt hiệu quả như hiện nay. Chỉ co lộ ra thực lực bản than
rồi lấy ra uy hiếp thi mới được đến trinh độ tốt nhất!

Bộ xương trong đại điện theo than hinh hồi phuc, anh sang am u trong mắt cang
manh liệt. No nhin sợi toc tren ngon tay To Minh, biểu tinh lộ ra phức tạp va
hồi ức.

"Liệt Sơn Tu la người thứ nhất vượt điện, đo la chuyện từ rất rất rất lau về
trước. Khi thế nay đung la của hắn, khong ngờ hắn lại tiến một bước." Noi đến
đay thi bộ xương thở dai, nhin To Minh, no nghe ro lời To Minh uy hiếp, nếu
khong co lực lượng Man Thần thi việc nay chỉ la tro cười, nhưng giờ thi khong!

"Chung ta co thể giao dịch." Bộ xương đa hoan toan hồi phục, chậm rai đứng len
khỏi mặt đất.

No đứng len, những sợi xich hoa tan, những cai đinh định tren mặt đất thả lỏng
ra, biến mất khong thấy.

Bộ xương đứng len, than thể khong cao, ngang ngửa với To Minh. No đứng đo,
ngoai người dần hiện ra ao vang.

To Minh khong mở miệng, nhin bộ xương.

"Ta cần con địa khi long hồn nay la vi lực địa khi, đối với tộc ta co tac dụng
lớn. Nhưng bay giờ nếu ngươi đem lực lượng Man Thần giup tộc ta thi khong cần
long hồn binh thường nữa!" Bộ xương chậm rai noi, noi xong nang len tay phải
ấn mặt đất.

Lập tức đồ đằng xich long tren đất vặn vẹo, gầm rống. Đồ đằng hoa tan như mở
phong ấn, xich long biến ảo than hinh, bay len khỏi mặt đấtvẻ mặt uể oải lao
hướng To Minh.

Cung luc đo, ben dưới ngọn nui, trong tam đại điện, tất cả người m Linh tộc
khong ra tay nữa ma cung thụt lui, lại hoa thanh pho tượng. Ngay sau đo độc
thi lao nhanh đi tới ben cạnh To Minh, rắn nhỏ cũng xe gio đến gần, cuối cung
la To Minh nguyen thần cuốn Ham Sơn Chuong trở về.

Cả qua trinh m Linh tộc khong ai ngăn cản, mặc kệ tất cả trở về ben To Minh.

"Đay la thanh ý của lao phu." Bộ xương chậm rai noi, nhin To Minh.

"Nếu ngươi đồng ý, lao phu chẳng những để ngươi mang địa khi thong dong rời
đi, ngươi con được hữ nghị của m Linh tộc ta, hữu nghị nay vĩnh viễn khong
thay đổi."

To Minh thu lại Ham Sơn Chuong va nguyen thần, nhin bộ xương, lạnh lung noi.

"Nghe noi năm đo Vu tộc va quý tộc cũng từng co hữu nghị nay."

Bộ xương giờ trong như một ong lao tang thương, đối với lời của To Minh chỉ
lắc đầu.

"Vu tộc va tộc ta khong co hữu nghị, co chỉ la lợi dụng lẫn nhau va ước hẹn.
Họ khong tuan theo ước hẹn, tự chọc họa, khong lien quan hệ m Linh ta."

To Minh nhiu may khong len tiếng.

"Thoi, noi ngươi biết cũng khong sao. Tộc ta va Vu tộc ước hẹn, tộc ta giup họ
tại đay mở ra phạm vi trăm vạn, cho họ xay Vu thanh cang để họ co thể sinh tồn
ma cam long bị thu lao khuất tung. Lam bao đap, mỗi cach một đoạn thời gian họ
sẽ đưa len vật tộc ta muốn, mỗi lần khiến tộc nhan ta giup đỡ phải trả gia
điều ta cần! Nhưng người Vu tộc, cường giả khong thể tới qua nhiều. Tuy nhien
mười lăm năm trước Vu tộc thất hứa trước, dẫn đến nơi nay tan vỡ." Ông lao ao
vang do bộ xương biến thanh cất giọng tang thương noi.

"Một khi lực lượng Man Thần bị tộc ngươi sử dụng, ta khong con vật uy hiếp.
Nếu tộc ngươi thay đổi thi chẳng phải đẩy ta vao nguy hiểm ư?" Mắt To Minh
chợt loe, chậm rai noi.

Ông lao ao vang im lặng, chậm rai tiến len, mai đến đi ra đại điện, đứng ngoai
điện nhin trời đất ben ngoai.

To Minh lui vai bước, giữ khoảng cach nhất định với lao.

"Mỗi người đều co nha..." Thật lau sau, ong lao đột nhien khan giọng noi.

"Ngươi co, Vu tộc co, Liệt Tu cũng co. Cung luc đo, m Linh tộc ta cũng co nha,
bay giờ trung tam Chuc Cửu Giới ben ngoai khong thể tiến vao, người ben trong
khong thể ra ngoai. Ngươi, co muốn rời đi khong?" Ông lao quay đầu nhin To
Minh.

To Minh long chấn động, trong khoảng thời gian nay, hắn khong muốn uy nghĩ
chuyện nay. Từng hinh ảnh về Mệnh tộc khiến hắn rất xuc động, hắn co dự cảm
muốn rời khỏi Chuc Cửu Giới e rằng cực kỳ kho khăn. Nhưng hắn khong từ bỏ hy
vọng, định dan xếp xong hết, du cho xa vời cũng phải tim cơ hội rời khỏi đay.

"Ngươi giup tộc ta cũng la giup chinh minh." Ông lao chậm rai noi.

To Minh im lặng.

"Tộc ta va Vu tộc hợp tac la muốn mượn Vu tộc thuận tiện tich lũy đủ vật cần
thiết, mấy năm qua khat vọng duy nhất của tộc ta la về nha! Vi chuyện nay,
cnhung ta cung Vu tộc hợp tac, vi chuyện nay, chung ta cam tam khuất tung, vi
chuyện nay, tộc nhan mang con xich long về, tất cả la vi về nha. Nha của tộc
ta khong phải Chuc Cửu Giới nay, khong phải Đạo Thần chan giới nay ma ở vũ trụ
cach chỗ nay rất xa xoi, trong tứ đại chan giới m Thanh chan giới!" Giọng ong
lao trầm thấp nhưng cau noi khiến To Minh hit thở dồn dập, tinh thần dấy song
ngập trời.

"Vi việc nay tộc ta co thể từ bỏ tất cả. Ta lam Ta Linh cac đời trong tộc, co
thể diễn kịch với Vu tộc, khiến năm đo Vu nhan tin tưởng tộc ta phan liệt. Đầu
ta bị cắt xuống hiến tế trong Vu thanh, trở thanh chiến tich của Vu tộc, trở
thanh vinh quang họ cư ngụ trong phạm vi trăm vạn dặm." Ông lao thi thao.

"m Thanh chan giới...Đạo Thần chan giới...tứ đại chan giới!" To Minh nghĩ đến
lời Chuc Cửu m noi trước khi chết.

"Vu tộc khong giữ ước hẹn, mười lăm năm trước thiết lập trận phap muốn đem
nhiều Vu nhan truyền tống đến. Nhưng Vu nhan khong biết một khi họ thật sự lam
vậy sẽ dấy len tai kiếp trong toan Chuc Cửu Giới! Vi rất nhiều am tử khi của
ngoại tộc xam nhập nhất định dẫn đến giới linh say ngủ phong ngự giết choc,
bắt đầu hủy diệt tất cả sinh linh ban đầu. Cho nen lao phu ra tay, khi giới
linh phong ngự giết choc mới dựng len thi bop nat nguy hiểm!" Ông lao ao vang
lắc đầu.

"Giới linh?" To Minh ngay ra.

"Ngươi la tộc nhan của Liệt Sơn Tu, co lực lượng hắn bảo vệ nen khong tinh
người ngoai. Chuc Cửu Giới nay nhin như một giới kỳ thực la thực giới phap khi
của m Linh tộc ta! Phap khi nay cực kỳ khổng lồ, la m Thanh chan giới ta tu,
tac dụng xuyen vũ trụ, cũng chỉ co phap khi như vậy mới pha được lực giới, đến
giữa hai chan giới! Nhưng mấy năm trước tộc ta tuan theo ý m Thanh Chan Linh,
đi ra ngoai hoan thanh một sứ mệnh thi trong khi xuyen qua gặp gio lốc chan
giới, phap khi bị tổn thương cực kỳ nghiem trọng, bất đắc dĩ mới tới đay, mai
đến bay giờ." Ông lao ao vang biểu tinh nhớ lại, khẽ thi thầm.

To Minh vo cung rung động, bản năng lui vai bước, biểu tinh kho thể che giấu
sự khong tin.

"Nếu vậy thi, vậy tại sao co Chuc Cửu m, tại sao..." To Minh lập tức hỏi.

"Chuc Cửu m, hệ Chuc m, một trong cửu thanh. Ngươi thấy chẳng phải la no đa
chết sao? Sứ mệnh tộc ta năm đo la m Thanh Chan Linh chi ton tự ra lệnh khiến
tộc ta đi con lại ba chan giới sưu tập tất cả xac cường đại. Tổ tien tộc ta
mạnh mẽ hơn xa bay giờ ngươi thấy." Ông lao ao vang anh mắt rơi tren người To
Minh.

'Bức Thanh tộc, Phu Du tộc, m Linh tộc, đay mới chỉ la phạm vi trăm vạn dặm.
Nếu lời ong lao noi la thật thi hen chi chỗ nay phức tạp như vậy!' To Minh thở
gấp, đầu oc nhanh chong tieu hoa những lời ong lao noi, hắn lờ mờ cảm giac
được đối phương khong noi dối.

To Minh định noi cai gi bỗng tinh thần chấn động, hắn chợt nghĩ mới rồi ong
lao nhắc đến giới linh phong ngự giết choc co kem theo cai gọi la ngoại giới
am tử khi!?

"m tử khi la cai gi?"

"Mấy năm qua du tộc ta cường đại co thể gọi la đứng mười hang đầu m Thanh Chan
Linh nhưng ngươi cho rằng thời gian tổi qua dai lau, toan tộc ta co thể vĩnh
viễn bất tử sao? Đặc biệt la phap khi tổn thưong va chạm, chung ta con co thể
sống ư?" Ông lao ao vang im lặng một lat, phức tạp nhin To Minh.

To Minh ngẩn ra, bỗng biến sắc mặt. Hắn nhớ đến trước khi ong lao hồi phục sự
sống thi la bộ xương chết trong đại điện!

"Ngươi...ngươi đa chết?" Nao To Minh u vang.

"Coi như đi." Ông lao thở dai.

"Nếu đa chết thi tại sao ngươi con co thể xuất hiện tại đay? Bay giờ la hồn?
La ý chi con sot lại?" To Minh đe nen long chấn động, hắn nhớ đến ý chi Chuc
Cửu m, co thể miễn cưỡng giải thich.

Ông lao im lặng, ngẩng đầu nhin bầu trời, lat sau nhin hướng To Minh, vẻ mặt
phức tạp ngay cang day đặc.

"Vậy tại sao ngươi cũng xuất hiện ở đay?"


Cầu Ma - Chương #498