Người đăng: Boss
To Minh rời đi, Mệnh tộc trong sơn cốc khong ai phat hiện. Du hắn biến mất
nhưng để lại một lũ thần thức khiến hắn co cảm ứng nơi nay. Nếu trong khoảng
thời gian hắn ra ngoai chỗ nay co gi biến cố thi co thể dung thuật thuấn dĩ
nhanh nhất quay về. Ngược lại ben xich long dao động yếu ớt truyền đến thống
khổ khiến long To Minh dấy len giận dữ du xich long la Hồng La sang tạo ra
nhưng tại đại hội đổ bảo trong Chuc Cửu Giới, no thấy To Minh khong chut do dự
quay về la co thể hiểu long trung thanh. Một đường đi theo, mai đến khi To
Minh bước vao trong xac Chuc Cửu m, xich long vẫn luon chờ ben ngoai mai đến
khi xuất hiện chuyện ngoai ý muốn, To Minh co thể tưởng tượng ra cai gọi la
ngoai ý muốn lien quan rất lớn đến ong lao m Linh năm đo hắn ký kết.
Hắn nhất định phải cứ ra xich long, du hắn biết ro m Linh tộc cường đại nhưng
la chủ của xich long, nếu vi nguy hiểm ma tử bỏ no thi To Minh khong lam được.
Vi khong tim thấy nha, To Minh trọng tinh!
Vi khong co người than ở ben, To Minh trọng nghĩa!
Xich long va hắn khong tinh cai gi an tinh nhưng co trung, To Minh tuyệt đối
khong vi sợ hai ma rut lui từ bỏ no.
'm Linh tộc.' To Minh lao nhanh giữa khong trung, hoa thanh cầu vồng, đoi mắt
loe tia sang lạnh, tay phải nang len, trong long ban tay biến ảo Ham Sơn
Chuong.
Ánh mắt rơi tren chuong, To Minh im lặng nhin sợi toc Man Thần ở ngon tay, sợi
toc giờ con khong nhiều nhưng hắn biểu tinh dứt khoat, tốc độ cang nhanh.
Khi nguyen thần của hắn đa kết thuc on dưỡng rồi thi tốc độ nhanh hơn trước
rất nhiều, đặc biệt phối hợp thuật thuấn di, cầu vồng xẹt qua khong trung đoi
khi biến mất xuất hiện ở phia chan trời.
Dung mấy canh giờ, To Minh lao nhanh từ sơn cốc Mệnh tộc đến gần nơi đầy đầm
lầy. Đầm lầy nay mười lăm năm trước khong co giờ phủ len phạm vi chừng vạn
met, đoi khi co bong bong từ trong đầm lầy bốc len, vỡ xong biến thanh sương
khoi xanh lượn lờ tren đầm lầy, khiến người tới gần thấy la sương khoi mong
lung.
To Minh khong lỗ mang đi trước m Linh tộc ma tới đay, chỗ nay trong thần thức
hinh ảnh của hắn tồn tại Man Hồn độc thi.
Muốn đi m Linh tộc To Minh phải chuẩn bị mạnh nhất, du gi hắn ký ức khắc sau m
Linh tộc cường đại.
Luc nay hắn đứng giữa khong trung đầm lầy, cui đầu mắt loe tia sang vang, anh
mắt xuyen thấu sương khoi ben dưới, chim vao trong đầm lầy, dao động quen
thuộc từ đầm lầy toat ra. Cung luc đo từng tiếng gầm trầm đục vang vọng khuếch
tan, chấn động sương khoi bốn phia. Tiếng gầm ẩn chứa tan bạo, dường như rất
ghet thần thức To Minh xam nhập.
"Mười lăm năm kho được tự do khiến ngươi sinh ra tan thần tri...dam thấy ta ma
khong ra! Năm đo khi ngươi con sống ta co thể bắt ngươi, giờ ngươi co tan thần
tri thi vẫn thế thoi!" To Minh lạnh nhạt noi, tay phải nang len mạnh ấn đầm
lầy dưới đất.
Cai ấn nay tren người To Minh chớp loe anh sang vang, lực lượng mạnh mẽ theo
tay phải đẩy ra hướng tới đầm lầy. Tiếng nổ quanh quẩn, mặt đầm lầy xuất hiện
ấn ký ban tay to hom vao, đo la do To Minh đe xuống tạo thanh.
Đầm lầy chấn động, ban tay khong ngừng đe xuống, tiếng gầm phat ra từ đầm lầy
ngay cang manh liệt. Lat sau khi chưởng ấn hạ xuống chừng mười met, đầm lầy
hom sau xuống thi một ban tay xanh tho ra khỏi đầm lầy, va chạm với chưởng của
To Minh phat ra tiếng nổ kinh thien. Đầm lầy như tan vỡ, thật nhiều nước bun
văng khắp nơi. Con rối ẩn giấu trong đầm lầy ma To Minh muốn tim vẫn khong ra,
dường như no luon trốn tranh la bản năng!
"Khong ra hả." Mắt To Minh chợt loe, thần thức hết sức mở ra hướng tới đầm
lầy, bỗng xam nhập vao trong, quet qua. Hắn thấy trong đầm lầy vo số xương
người cung thu, sau ben dưới co một bong người ngồi xổm tại đo, mắt loe tia
sang am u đang gầm rống.
To Minh khong chut do dự thần thức lao hướng than hinh ấy, trong thời gian
ngắn bao phủ. Hắn lập tức phat hiện ấn ký minh để trong than hinh kia con đo
nhưng đa rất mờ nhạt, hiển nhien mấy năm nay thường bị con rối nay trung kich.
"Độc thi, quay về!" To Minh thi thầm, dung thần thức loi keo ấn ký để lại.
Lập tức than hinh ấy run bần bật, tiếng gầm cang dữ dội, ở sau trong đầm lấy
nhanh chong di chuyển như muốn tranh khỏi thần thức To Minh.
Nhưng bay giờ thần thức của To Minh cường khong phải con rối co thể tranh ne
ẩn nup được. Lat sau than hinh ấy phat ra tiếng gao khong thể chịu đựng, hung
ac bất chấp tất cả lao ra khỏi đầm lầy.
Chỉ thấy một bong xanh vọt ra khỏi đầm lầy, mang theo mui tanh hoi va thi khi
hướng tới To Minh.
To Minh đứng giữa khong trung, biểu tinh binh thường. Khoảnh khắc bong xanh
đen, tay phải hắn nang len vung trước mặt, lập tức co nhiều điện quang hinh
cung xuất hiện ngoai người To Minh nhanh chong di chuyển. Ở tren bầu trời, mưa
lất phất cũng chớp loe nhiều tia điện. To Minh vung len, những tia điện thoat
khỏi người hắn từ bốn phương tam hướng giữa khong trung tập trung vao bong
xanh, chớp mắt va chạm, phat ra tiếng ầm ầm sấm set. Từ xa nhin lại bong xanh
như co thể hấp dẫn tia chớp, bốn phia chui ra vo số loi long chớp loe đanh
xuống!
Bong xanh phat ra tiếng ren, khong để ý tia chớp đanh, mang theo sấm set khong
chut ngừng chan tới gần To Minh chưa đến ba met, miệng phun ra ngụm khoi độc.
Khoi độc thanh hai mau xanh đen, như bung nổ mạnh khuếch tan, trong như muốn
bao phủ than hinh To Minh vao đo.
Phut chốc chỗ To Minh ở khoi độc lượn lờ, độc mạnh mẽ như co sự sống khong
ngừng khuếch tan bốn phia. Cai bong phat ra tiếng gầm đắc ý, mắt loe tia hung
ac, định vọt vao sương khoi. Nhưng luc nay, sau lưng no khong khi vặn vẹo,
than hinh To Minh hiện ra.
Hắn đi ra thi cai bong phat hiện ngay, no định xoay người bỗng nghe To Minh hừ
lạnh, tay phải nang len cach khong chỉ vao bong xanh!
Cai chỉ nay đầu ngon tay To Minh phat ra anh vang choi mắt, anh sang vang
khoảnh khắc thanh sang nhất nơi nay, rơi vao than thể bong xanh.
Bong xanh phat ra tiếng het thảm, vội vang lui lại như muốn rut vao trong khoi
độc. Nhưng khong đợi no lao vao thi To Minh vung tay ao, gio lốc phat ra. Gio
lốc nhanh chong xoay chuyển dấy len cuồng phong vo tận, nhanh hơn cai bong vao
trong sương khoi, thổi quet. Thật nhiều khoi độc bị cuốn đi theo gio lốc,
khiến bong xanh muốn dung nhập vao khoi độc bị hụt.
Bước chan bong xanh ngừng, xoay người rống to với To Minh. Chinh vao luc nay
no mới lộ ra bộ dạng, đo la người toan than mọc long xanh. Long xanh như gai
nhin hơi sắc ben, phu trum toan than!
Đoi mắt tỏa anh sang vang nhin chằm chằm To Minh, vị tri giữa tran co dum long
trắng!
Theo no ho hấp, từng đợt khoi độc hai mau xanh đen khong ngừng phun ra rồi lại
bị hut về, hinh thanh tuần hoan.
Người nay vẫn co thể thấy ra đo la Man Hồn độc thi năm đo của To Minh!
Khong biết mười lăm năm nay no được tạo hoa gi lại biến thanh bộ dạng như vậy,
tu vi dao động mạnh hơn trước nhiều, giờ trong như co thể so với cường giả
trung kỳ Man Hồn!
Đặc biệt la khoi độc cang kinh người, nếu khong luc trước To Minh sẽ khong
chọn thuấn di tranh đi. Liếc mắt nhin thấy, trong khoi độc nay trừ độc rắn nhỏ
ra con co một loại độc tố chưa biết, hai loại độc khac khiến người kinh sợ.
Độc thi gầm hướng To Minh xong nhoang người len, khong tấn cong nữa ma lao
hướng đầm lầy.
To Minh biểu tinh binh tĩnh nhưng ngoai người gio lốc xoay chuyển. Gio lốc co
thể xua tan tất cả khoi độc. Hắn nhin độc thi xong hướng đầm lầy cũng khong
ngăn cản, ma nang len tay phải hư khong chộp, lập tức một cay gậy to biến ảo
trong ban tay.
Giay phut độc thi vọt vao đầm lầy thi tay phải To Minh vung gậy len, cay gậy
biến to ra gần trăm met, hắn một gậy đập xuống.
Tiếng nổ chấn động tam hướng trầm đục vang. Khoảnh khắc gậy đập xuống đầm lầy,
chấn động manh liệt phu len đầm lầy, khiến đầm lầy bị đe ep phat ra lực phản
chấn mạnh mẽ. Lực lượng chớp mắt khuếch tan khiến độc thi vọt vao trong khong
thể tự chủ bị bắn ra. Giay phut no bị bắn ra, To Minh như tia chớp tới gần,
ngon trỏ tay phải lien tục khach khong điểm, chỉ vao ngực độc thi khiến no
khong ngừng lui, biểu tinh lộ kinh khủng.
"Ta co thể luyện ngươi thanh con rối thi tất nhien cũng co thể diệt trừ ngươi.
Nhưng nếu ngươi đa sinh ra thần tri vậy hay tự quyết định đi, la tiếp tục theo
ta hoặc la...chết thật!" To Minh dừng lại, thần thức bao trum độc thi.
Mới nay vai chỉ hắn đưa vao vai lũ lực lượng Man Cốt vao người độc thi, lực
lượng nay chỉ cần hắn động ý niệm la sẽ toan diện bộc phat.
Độc thi sợ hai cuồng rống, người khuếch tan khoi độc bao phủ lay no. No định
nhanh chong bỏ chạy, To Minh cười nhạt khong đuổi theo, động ý niệm, lập tức
trong sương khoi phat ra tiếng nổ. Lien tục nổ sau lần, To Minh vung tay ao,
gio lốc từ người tản ra ngoai cuốn sương khoi tan đi, lộ ra độc thi giữa khong
trung toan than rach mướp, mắt ảm đạm, miệng chảy mau xanh. No biểu tinh sợ
hai nhin To Minh, trong mắt cang kinh sợ hơn.
"Chết, hay thuận theo!" To Minh nhin độc thi, chậm rai noi.
Độc thi vẻ mặt giay dụa, qua một luc cui đầu, quỳ trước mặt To Minh phat ra
tiếng u u, mặc kệ thần thức của hắn vọt vao người dung hợp với ấn ký trước kia
để lại.
Mặc kệ độc thi, To Minh nhin hướng m Linh tộc, cất bước đi. Độc thi ngoan
ngoan theo sau, đoi khi lưu luyến ngoai nhin đầm lầy.