Người đăng: Boss
Đế Thien phan than bị hủy diệt, pho tong sắp đặt ở đất Man tộc giam thị To
Minh cũng bị bắt, tất cả điều nay khiến vận mệnh To Minh bị sắp đặt xảy ra
biến đổi dữ dội. Những điều nay cũng la nguyen do khiến ong lao sợ hai. Lao
biết rất nhiều chuyện, nhưng cang hiểu nhiều thi cang sợ hai. Bay giờ điều duy
nhất lao dựa vao la To Minh con chưa tim về ký ức thuộc về minh.
"Ta co đủ kien nhẫn, nếu khong muốn thi thoi."
Hai ngon tay To Minh lại ấn ngực ong lao, lập tức từ người lao phat ra tiếng
ầm ầm lấy mắt thường trong thấy lan da xuất hiện từng cai vong xoay. Những
vong xoay nhanh chong xoay tron nổ tung, co gio lốc từ ben trong quet ra. Cai
loại thống khổ nay khiến ong lao run rẩy, giọt mồ hoi to toat ra.
"Ta khong nhất định phải biết hết từ chỗ ngươi, ta muốn la hanh hạ ngươi, vĩnh
viễn hanh hạ. Kỳ thực giữa chung ta khong co mối thu qua sau, cần gi như vậy?"
To Minh lắc đầu, tay phải vung len.
Lập tức gio lốc trong người ong lao cang cuồng bạo, quet nội tạng lao, như
muốn đem trong than thể nghiền thanh hồ, loại cảm giac xe rach khiến lao phat
ra tiếng het thảm.
Giọng het dưới anh trăng ngoai động phủ keo dai hơn nửa đem, khiến người Mệnh
tộc trong sơn cốc nghe thấy ro. Mai đến khi sắc trời dần sang thi tiếng het
mới từ từ yếu xuống. To Minh nhin ong lao run bần bật, tay phải nang len ấn
phap quyết chỉ một cai. Lập tức Ham Sơn Chuong biến ra bao phủ ong lao, tiếng
chuong vang vọng. Chuong ngan người ben ngoai chỉ nghe tiếng đinh đong,
nhưng trong tai ong lao thi la đinh tai nhức oc, như co vo số người rống gầm
khiến nao u vang. Người lao run dữ dội, mau thịt nứt ra, xương cốt sắp tan vỡ.
"Ta cho ngươi đủ thời gian đi suy nghĩ." To Minh từ từ noi.
Hắn khong them quan tam ong lao nữa ma binh tĩnh nhắm mắt lại, chim đắm trong
on dưỡng nguyen thần.
Nguyen thần của hắn xuất hiện thời gian khong lau, nếu muốn phat huy toan bộ
thần thức thi cần on dưỡng một đoạn thời gian.
Thời gian chậm rai troi qua trong luc To Minh on dưỡng nguyen thần. Chớp mắt
đa la một thang, trong thời gian ngay người Mệnh tộc cả sơn cốc đoi khi nghe
chuong ngan, đoi khi nghe tiếng het the lương.
Đối với việc hanh hạ ong lao, To Minh khong đơn thuần lấy kinh phong nữa ma
phối hợp thuật loi điện, lửa Hỏa Man, cộng them cach nguyền rủa.
Khong phải thi triển một lần ma chậm rai dung. Khi đối phương thich ứng gio xe
thi hắn sẽ them sấm xet rot vao mau thịt gan mạch, để lao chịu đựng luyện ngục
như thien kiếp. Khi lao đa quen sấm set va gio xe thi To Minh them vao lửa Hỏa
Man, trong ngoai thieu đốt, kinh mạch hủy diệt, mau thịt hanh hạ khiến ong lao
đau đớn sống khong bằng chết. Cộng them Ham Sơn Chuong ngan, khoảng thời gian
nay ong lao nhận hết đau đớn cả đời lao chưa từng co. Nếu khong phải Thiết Mộc
qua đời, như vậy hanh hạ va To Minh on dưỡng nguyen thần khong ngừng keo dai,
trong thời gian ngắn hắn sẽ khong đi ra động phủ.
Thiết Mộc cuối cung vẫn khong tranh khỏi cai chết. Ngay nay hoang hon, bầu
trời ben ngoai đổ mưa phun, lao khep mắt.
To Minh co thử chữa trị nhưng dầu hết đen tắt, Thiết Mộc khong co bao nhieu
sức lực.
Nước mưa rao rao, Chuc Cửu Giới it khi co mưa rơi, một khi xuất hiện sẽ lien
tục mấy thang, nước mưa cả trời đất biến mong lung, khong thấy qua xa.
Ben trong sơn cốc mấy trăm người Mệnh tộc đều đi ra động phủ, trong tận cung
sơn cốc nhin Thiết Mộc nằm đo bị tộc nhan bao quanh nước mưa rơi ướt. Lao nhắm
mắt, sắc mặt binh tĩnh khong co bao nhieu thống khổ, ngược lại co loại giải
thoat.
Xung quanh rất yen tĩnh, du co tiếng khoc thi cũng sẽ bị nước mưa che giấu.
To Minh cũng đi ra động phủ, đứng ben cạnh xac Thiết Mộc, nhin khuon mặt quen
thuộc. Chuyện năm xưa hiện ra trong ký ức, du khong tiếp xuc nhiều nhưng co
thể gọi la cố nhan. To Minh thấy rất nhiều sống chết nhưng lần nay khong
giống. Nhin Thiết Mộc, trước mắt hắn hiện ra hinh ảnh luc đấu với lao.
Nam Cung Ngan đứng cạnh To Minh, vẻ mặt bi thương. Chuyện nay ga đa trải qua
rất nhiều lần trong mười lăm năm. Ga vốn tưởng minh te dại rồi nhưng giờ mới
phat hiện khong thể chết lặng, sao ma chết lặng được.
"Năm đo Thiết Mộc tiền bối co thể ra ngoai nhưng vi để người bộ lạc đi trước,
cuối cung trận phap tan vỡ ma khong thể rời đi. Mười lăm năm qua cac tiền bối
khac chết đi, mai đến năm năm trước chỉ con lại một minh Thiết Mộc tiền bối
Hậu Vu, giờ thi tiền bối cũng qua đời." Nam Cung Ngan chua xot khẽ thi thầm.
Ben cạnh xac Thiết Mộc quỳ một thanh nien, thanh nien sắc mặt đau thương, ga
chinh la thiếu nien năm đo Nam Cung Ngan mang đi, canh tay phải đa mất, ga quỳ
ở đo chảy nước mắt.
"Đưa tiễn Thiết Mộc tiền bối!" Nam Cung Ngan im lặng một lat từ từ noi.
Theo thanh am, bốn phia người Mệnh tộc đều quỳ lạy, biểu tinh bi thương. Nước
mưa rơi tren người họ, rất lạnh, nhưng khong ai tranh đi.
Xung quanh Thiết Mộc đi ra hai tộc nhan, nang xac lao len, từng bước một thuận
theo đường sơn cốc đi hướng phia xa.
Thanh nien chảy nước mắt đi theo sau lưng, Nam Cung Ngan liếc To Minh, cũng đi
hướng đo.
To Minh im lặng hứng nước mưa, cung người Mệnh tộc quỳ lạy, đi sau trong sơn
cốc.
Sau trong sơn cốc la nơi tế đan xương thu, cũng la chỗ chon xương người Mệnh
tộc chết trong mười lăm năm nay.
Từng mảnh xương trắng hếch, từng bia đa khắc chữ trong mưa mong lung toat ra
khong phải am u ma tran đầy đau thương.
Đau thương nay To Minh khong cảm nhận sau sắc nhưng phia Nam Cung Ngan, mỗi
lần đến đay sẽ khiến long ga như bị kim đam.
Chon Thiết Mộc, ở mộ dựng len bia đa khắc ten va hai chữ Mệnh tộc, khắc chiến
tich cả đời lao. Nam Cung Ngan im lặng bai, mang theo đau thương xoay người
đi.
Ánh mắt To Minh quet qua đất tế đan, nước mưa cang lớn, trong mong lung hắn
như thấy vo số anh linh, bảo hộ tộc nhan sơn cốc mười lăm năm lần lượt ra đi.
Thiết Mộc chết biến thanh đau thương quanh quẩn trong long cac Mệnh tộc, khiến
mấy ngay sau mọi người it noi hẳn ra.
Ben ngoai đổ mưa, thời gian troi qua mưa ngay cang lớn, tiếng mưa rơi rao rao,
mưa bụi che bốn phia, trong mong lung cang mơ hồ, như lien tiếp trời va đất,
trở thanh tấm man mưa.
To Minh ở trong động phủ của minh, nghe ben ngoai mưa ti tach, tiếp tục chim
trong tĩnh tọa. Vẫn cứ hanh hạ pho tong Đế Thien, khong ngừng lại. Thiết Mộc
chết khong xuc động hắn nhiều lắm, đau thương quanh quẩn nơi đay cũng vậy. Du
sao đối với hắn chỗ nay khong la nơi hắn sống mười lăm năm, khong co nhiều ký
ức để lại. Nhưng khong biết tại sao trong long hắn co cảm giac nặng nề.
"Chết tha hương, chon xương nơi xứ người. Du la Hậu Vu cũng kho quyết định
sống chết, ong ta con đỡ, cuối cung biết que minh ở đau, đường về que ở nơi
nao. Nhưng que hương của ta ở đau? Ô Sơn rốt cuộc ở đau? Hoặc la Ô Sơn khong
phải que hương thật sự của ta. A Cong từng keu ta phải đi Giới Man Sơn." To
Minh thi thao, mắt me mang, từng hinh ảnh Ô Sơn hiện ra trước mắt, dần mơ hồ.
Thời gian lại troi qua một thang. Trong thời gian hai thang To Minh on dưỡng
nguyen thần chậm rai đến trinh độ vien man.
Ôn dưỡng xong nguyen thần, thần thức của hắn đa tới đỉnh, một khi tản ra tuy
khong thể phủ len phạm vi trăm vạn nhưng đối với xich long, Man Hồn độc thi,
con rối Cơ Van Hải thi co cảm ứng.
Một ngay nay To Minh ngồi xếp bằng sắc mặt nghiem tuc, thần thức chậm rai tản
ra lan hướng bốn phia, trọng điểm ở chỗ cảm ứng xich long va con rối, độc thi.
Dần dần, sắc mặt hắn am trầm.
Thần thức phủ len khiến ý thức To Minh khuếch tan, theo hắn truyền ra ho hoan,
đầu tien đap lại la dao động đến từ phương tay.
Dao động rất yếu ớt, khi đụng chạm với thần thức To Minh thi oc hắn mơ hồ, lờ
mờ loe hinh ảnh.
Trong hinh ảnh co một cung điện to lớn, cung điện xay tren ngọn nui, trong
cung điện co tam pho tượng to lớn, chinh giữa pho tượng tren mặt đất co bộ
xương nửa quỳ, tứ chi bị xich sắt đong chặt tren đất.
Đap lại To Minh khong phải pho tượng kia, khong la bộ xương ma la tren mặt đất
bộ xương ở, co đồ đằng bị vẽ ra!
Đồ đằng nho len xoay quanh bốn phia mặt đất, bộ dạng la xich long rut nhỏ
nhiều!
Chẳng qua mau sắc khong phải đỏ thẫm ma tối tăm hơn, vẻ mặt thống khổ, khong
nhuc nhich. Nếu nhin kỹ sẽ phat hiện tam pho tượng như trấn ap đạp tren đồ
đằng xich long, con vị tri bộ xương xich sắt bị đong tren mặt đất la đầu rồng
xich long!
Đầu To Minh loe hinh ảnh lộ ra tinh cảnh nay xong biến mất, ngay sau đo xuất
hiện la hinh ảnh mới. Trong đo la một mảnh đầm lầy, sau trong đầm lấy tối đen
co đoi mắt xanh chớp loe, như co tiếng rống phat ra, hinh ảnh tan biến.
To Minh mạnh mở mắt ra, ben trong loe tia sang lạnh.
"m Linh tộc!!!" Hắn đứng bật dậy, ở chỗ nay để lại một luồng thần thức xong
cất bước ra ngoai động phủ, khoảnh khắc biến mất.