Người đăng: Boss
"Mười lăm năm trước tại Chuc Cửu Giới nay khong phải chỉ co một Tuyệt Vu ma
đến ba người! Trừ cường giả của Vu Thần Điện ra con co người bộ lạc khac. Luc
đo đại hội đổ bảo vừa kết thuc, co khong it Vu tộc tản ra, chuẩn bị đi nơi tam
đại truyền thừa. Ác mộng bắt đầu từ luc đo."
"Ta vĩnh viễn khong quen ngay nao đo, trong phạm vi trăm dặm Vu thanh xuất
hiện khong ngừng biến dị, loại biến dị nay như la Chuc Cửu Giới manh liệt bai
xich người ngoai như chung ta. Động đất, xuất hiện vo số khe nứt, từ trong khe
bay ra từng người Bức Thanh tộc, tren trời mặt trăng thứ chin vao luc đo la
mau đỏ. Cả mặt đất bị anh chiếu nay đỏ mau."
"Vo số rừng cay như sống lại, từ mặt đất di chuyển. Tiếng khoc sắc nhọn quai
dị vang vọng tam hướng như khoc loc. Tren bầu trời từng vong xoay xoay nhanh,
chung no di chuyển, ben trong co từng tơ khoi đen giang xuống. Những khoi đen
hễ xam nhập vao người thi sẽ dung nhập vao hồn, khiến hồn tach khỏi người, hoa
thanh tộc Phu Du tộc trong tam đại thanh tộc nơi đay. m Linh tộc vao luc nay
xuất hiện biến dị, họ khong tuan theo ước hẹn cung Vu tộc năm đo nữa, ma đối
với Vu nhan ở tại Chuc Cửu Giới triển khai giết choc va khu trục."
"Tất cả căn nguyen đều la vi một kế hoạch của Vu tộc, kế hoạch lấy Vu Thần
Điện lam chủ, đa số đại bộ lạc đồng ý! Kế hoạch la triệt để mở đường hầm Chuc
Cửu Giới, khiến người mỗi đại bộ lạc khong cần bị hạn chế, co thể cung luc
tiến vao trong Chuc Cửu Giới! Tai biến Đong Hoang tới gần, khong thể khong
chiến tranh với Man tộc, chỉ vi luc tai biến Đong Hoang phủ len toan Nam Thần
được đến sự sống va bảo đảm lớn nhất. Lấy Vu Thần Điện lam chủ lien hợp cac
đại bộ lạc, con co những tien tộc đến Vu tộc cung thuc đẩy kế hoạch nay! Khung
truyền tống trận cường đại, đem Chuc Cửu Giới thanh chốn tị nạn của Vu tộc đại
bộ lạc va Vu Thần Điện trong tai biến Đong Hoang!"
"Kế hoạch nay co lẽ rất sớm trước kia Vu Thần Điện đa chuẩn bị, co lẽ khong
chỉ vi tị nạn ma con co tac dụng khac. Nhưng luc ấy tai biến Đong Hoang khong
ngừng tới gần, Vu Thần Điện va mỗi đại bộ lạc co tien tộc trợ giup, rốt cuộc ở
trong Vu thanh Chuc Cửu Giới vẽ ra trận phap nay! Nếu ngươi đi qua phế tich Vu
thanh thi chắc co lẽ con thấy dấu vết con lại của trận phap. Trận phap cuối
cung mở ra dẫn đến Chuc Cửu Giới hang loạt kịch biến, tại đo mở ra con đường
khiến người Vu tộc đại bộ lạc co thể toan bộ tiến vao, khong biết m Linh tộc
thi triển thần thong gi ma cai đầu tren cột đa chống trời sống lại. No sống
lại, co thể gọi la bắt đầu kiếp."
"Trận phap tan vỡ, tren bầu trời bị trận phap mở ra phong ấn con đường, Vu
thanh theo đo hủy diệt. Đay la những việc ta nhin thấy va biết, trong đo co
một số bi ẩn khong ai biết, những điều đo ta khong ro. Nhưng m Linh tộc khong
nghĩ đến la trận phap Vu tộc khong chỉ co một ma la ở ba nơi Chuc Cửu Giới.
Chẳng qua đột nhien xuất hiện bao tố khủng khiếp khiến kế hoạch Vu tộc triệt
để thất bại. Đến giờ ta vẫn nhớ kỹ bao tố đo, cả bầu trời cuốn bao cat hoa
thanh than hinh to lớn, đi qua đau sinh linh trở thanh xương cốt hết. Hai trận
phap khac cũng tan vỡ, đa số Vu tộc trước khi trận phap cuối cung vỡ nat thi
co lẽ la chủng tộc nơi nay cố ý để lại một đường sự sống, khiến họ trốn ra
phan nửa trước khi trận phap vỡ. Nhưng co một số người khong thanh cong chạy
ra, trận phap tan vỡ họ bị cưỡng ep ở lại đay. Trải qua một hồi chết choc va
đao thải, những người đo tụ tập lại cung nhau. Họ chinh la chung ta luc trước
một vạn người giờ chỉ con lại vai trăm."
Tren trời chin vầng trăng sang treo cao, mặt đất khong qua tối. Chẳng qua nhin
trời đất phia xa, trừ một số co anh trăng chiếu rọi thi phương xa vẫn mong
lung thấy khong ro.
Tren sơn cốc co đoan lửa thieu đốt ở trong gio vặn vẹo, từng lũ khoi bay vao
bầu trời cung bong đem dung hợp lại.
Ben cạnh đốm lửa, Nam Cung Ngan ngồi đo, giọng noi trầm thấp quanh quẩn, giống
khoi từ từ dung nhập vao bong đem.
Đối diện ga, To Minh im lặng nghe Nam Cung Ngan mieu tả mười lăm năm trước,
đầu oc hắn dần vẽ ra từng hinh ảnh.
Đối với kế hoạch Vu tộc định tị nạn tại đay, hắn chấn động. Nếu Vu tộc thật sự
thanh cong, thế thi kết thuc tai biến Đong Hoang, đa số Vu tộc sẽ khong chịu
chut tổn thương.
"Ngươi noi Phu Du tộc co phải la hồn khong co chut thần tri, bay tren mặt
đất?" To Minh nghĩ tới A Hổ trong Vu thanh, thầm than.
"Đo la phu du sơ cấp, họ khong co ý thức luc sống. Theo kinh nghiệm chiến đấu
với Phu Du tộc mười lăm năm nay của ta, đo la một thanh tộc ký sinh tại đay.
Chung no ký sinh trong linh hồn, hấp thu hồn lực trưởng thanh, khi hồn diệt la
luc chung hoan thanh trưởng thanh. Dựa theo hồn ký sinh mạnh yếu khac nhau
chung no cũng co chenh lệch." Nam Cung Ngan binh tĩnh noi.
"Co cach gi giải cứu khong?" To Minh nhin Nam Cung Ngan.
"Chung ta từng thử nghiệm, dung hết cach vẫn khong thanh cong. Một khi bị phu
du ký sinh dung hồn thi như một thể, kho tach ra được. Nhưng ta nghe noi trong
Man tộc ngươi co Quỷ Đai bộ lạc, nghe noi bộ lạc nay co nghien cứu rất giỏi về
thuật linh hồn, co lẽ họ co thể được." Nam Cung Ngan nghieng đầu nhin To Minh.
Nếu đến bay giờ ma ga khong biết To Minh đến từ Man tộc thi khong thể trở
thanh đầu lĩnh Mệnh tộc.
Kỳ thực khi To Minh khong đội mặt nạ thi Man Văn đa noi hết tất cả, cộng them
luc hắn đấu với pho tong Đế Thien, hai người noi mọi chuyện va thuật phap khac
nhau, đa co khong it người thấy ra điều nay. Nhưng, họ đa khong phải la Vu
tộc, họ la Mệnh tộc, mặc lệ To Minh đến từ đau, du la Man tộc thi sao chứ?
"Những điều nay chinh la tất cả xảy ra trong mười lăm năm qua. Mặc ton, năm đo
đại hội đổ bảo xin đừng để bụng, ta đich thực khong thể ra quyết định bất lợi
cho Vu Thần Điện vao thời điểm đo." Nam Cung Ngan hit sau, đứng dậy chắp tay
cui đầu hướng To Minh.
"Nam Cung huynh đừng như vậy." To Minh lắc đầu noi.
"Xin Mặc ton đồng ý trở thanh thanh linh của Mệnh tộc ta." Nam Cung Ngan lại
cui đầu.
To Minh do dự một chut.
"Lấy tu vi của Mặc ton e rằng trong Hậu Vu đa thuộc về đứng đầu, du khong thể
so với Tuyệt Vu nhưng cả đất Nam Thần chắc chắn kinh người, trở thanh cường
giả! Tuy chung ta khong thể ra ngoai nhưng tại đay Mệnh tộc ta sinh tồn gian
nan. Nếu Mặc ton từ bỏ chung ta, khong lau sau Mệnh tộc sẽ chết chết. Ta chết
thi thoi, khong sao cả, nhưng trong Mệnh tộc con co khong it con nit sinh ra
tại đay, ta,,," Nam Cung Ngan nhin To Minh, thi thao.
To Minh nhin Nam Cung Ngan, lat sau mắt nhắm lại. Thời gian troi qua, nửa
tiếng đồng hồ sau, hắn mở mắt gật đầu với Nam Cung Ngan.
"Nếu thật khong co cach ra ngoai thi ta sẽ bảo vệ Mệnh tộc, nhưng cung luc đo,
nếu ta tim ra đường ra ngoai trở về Nam Thần, cac ngươi cũng vẫn phải như vậy.
Việc nay Mệnh tộc ngươi co đồng ý khong?" To Minh chậm rai noi.
Đối với hắn, Mệnh tộc tồn tại khiến hắn xuc động, Nam Cung Ngan noi một phen
lam hắn khong thể tuyệt tinh từ chối. Nhưng nếu chỉ trả gia ma khong co thu
hoạch, chuyện nay đối với To Minh khong tinh ocng bằng, cho nen khi hắn đồng ý
cũng đưa ra yeu cầu.
"Người Mệnh tộc la tộc bị vứt bỏ, đại an của Mặc ton tuyệt đối khong quen! Một
lần lam thanh linh đời đời tuan theo!" Nam Cung Ngan nghiem tuc noi.
To Minh nhin Nam Cung Ngan, lat sau gật đầu, đứng dậy đi hướng sơn cốc. Trong
sơn cốc co một động phủ chuyen mon chừa cho hắn.
Nam Cung Ngan nhin To Minh đi xa, hit sau, mắt nhin trời.
"Co thể trở về khong...mười lăm năm, luc trước nang cũng mất tich tại Chuc Cửu
Giới, bay giờ ở đau...." Nam Cung Ngan chua xot thi thao.
To Minh trở lại động phủ, biểu tinh binh tĩnh ngồi xếp bằng, vung tay ao. Lập
tức trước mặt hắn mơ hồ, khi mơ hồ tan đi thi ong lao ao đen mất đi tứ chi
xuất hiện tại đo.
"Tại sao ngươi cứ gọi ta la Tuc Mệnh?" To Minh từ từ noi.
Ông lao mặt tai nhợt, nhắm mắt lại như ngủ say, khong noi một lời.
To Minh chờ giay lat, tay phải nang len, anh sang xanh biến ra ngưng tụ thanh
hinh trong tay, bị hắn nắm lấy từ cổ lao gia chậm rai rạch xuống ngực.
"Trước kia ta co mấy lần gieo hoa cỏ vao than người khac, những hạt giống thảo
dược sẽ hấp thu sức sống con người, sinh trưởng theo mau thịt. Mỗi một người
bị ta trồng thảo dược đều rất thống khổ." To Minh chậm rai noi.
Ông lao khong nhuc nhich giống như khong nghe thấy, con đang ngủ say.
"Tien tộc co thể đoạt xa nen ngươi khong để ý hanh hạ nhục thể." Tay To Minh
rạch vết thương tren ngực lao gia, co mau tran ra nhưng lao chẳng them để ý.
"Nếu vậy thi xem coi ngươi chịu đựng được bao lau." To Minh binh tĩnh noi, thu
lại kiếm nhỏ xanh, đoi tay chỉ vao vết thương ong lao. Lập tức co gio mạnh rit
gao dọc theo vết thương tiến vao người.
Gio nay la Phong Man kinh phong của To Minh. Gio cuốn quet trong người ong
lao, khong ngừng xe rach nội tạng hinh thanh đau đớn khiến người lao run bần
bật, đoi mắt bỗng nhien mở ra, tran đầy tơ mau nhin chằm chằm To Minh.
"Tại sao ngươi cứ gọi ta la Tuc Mệnh?" To Minh nhin ong lao, nhan nhạt noi.
"Thằng tạp chủng, ngươi co bản lĩnh gi thi dung hết đi, lao phu chết con khong
sợ thi sợ gi mấy thủ đoạn nhỏ của ngươi! việc ngươi muốn biết lao phu khong
noi cho đo rồi sao! Nếu ngươi thật muốn biết thi co thể sưu hồn, nhưng lấy tu
vi hoa thần của ngươi, cho du bay giờ lao phu yếu ớt, co thể bị ngươi hanh hạ
nhưng khong phải ngươi sư hồn được!" Ông lao kiềm chế đau đớn trong người,
nghiến răng cười nhạt.
Nhưng du lao lam ra vẻ rất cứng rắn kỳ thực long sợ hai tương lai, cực kỳ sợ.