Hoan Nghênh Ngươi Trở Về!


Người đăng: Boss

Rắn nhỏ biến dị khiến Nam Cung Ngan ngừng lời, ngẩn ra. Ga lập tức ngoai đầu
nhin nơi khiến rắn nhỏ biến dữ tợn, thấy đo la động phủ đong kin thi mắt Nam
Cung Ngan chợt loe.

To Minh nheo mắt, anh mắt rơi vao động phủ sơn cốc bị đong kin, rắn nhỏ tren
vai hắn rit cang dữ dội, mắt lộ thu hận. Tất cả người trong thấy co cảm giac
kinh sợ.

"Đo la động phủ của Hắc Nhai tiền bối." Nam Cung Ngan thấp giọng noi.

To Minh vẻ mặt binh tĩnh, tay phải nang len hư khong chộp, lập tức trong tay
hắn xuất hiện một lũ tơ khoi xanh. Tơ khoi lượn lờ hoa thanh ảo ảnh, co xu
hướng bị hut hướng động phủ. Bộ dạng ảo ảnh chinh la ong lao ao đen năm đo
tinh kế To Minh!

Tơ khoi xanh la To Minh trong bất tử bất diệt giới rut ra từ một lũ thần thức
của đối phương, chuẩn bị ở ben ngoai tim đối phương. Giờ hắn thấy rắn nhỏ khac
lạ thi ngẫm nghĩ, lấy ra tơ khoi thử một lần, mắt lập tức lộ ra sat khi lạnh
lẽo.

"Thi ra ngươi ở đay!" To Minh cười nhạt, tiến len một bước. Rắn nhỏ tren vai
lao ra thẳng hướng động phủ đong kin.

Giay phut To Minh nhấc chan thi trong động phủ phat ra tiếng gầm trầm thấp.
Cửa động phủ nổ tung, ben trong bay ra bong đen. Bong đen vừa xuất hiện lập
tức đụng phải rắn nhỏ, khoảnh khắc bong đen ren một tiếng, khong biết thi
triển thần thong gi ma khiến rắn nhỏ khựng lại.

Nương giay phut đo, bong đen muốn lao len trời.

To Minh hừ lạnh bước ra một bước, biến mất, luc hắn xuất hiện đa ở giữa khong
trung, tren đầu bong đen. Khoảnh khắc To Minh nang tay phải len ấn xuống, bong
đen phat ra tiếng gầm, tay phải cũng nang len cach khong va chạm một chưởng
của hắn.

Oanh! một tiếng vang lớn, người To Minh khong nhuc nhich nhưng bong đen hộc bai mau, người te xuống đất. Đen luc nay mới hộ ra hinh dang của bong đen.

Bong đen mặc đồ đen chinh la ong lao ao đen khiến To Minh muốn giết, lao rơi
xuống trong gio thổi mạnh cuốn mũ trum đầu lộ ra khuon mặt thối rữa! Khuon mặt
nhin rất xấu xi, đa phần thịt đa mục, thậm chi co chỗ thấy cả xương.

"Tuc Mệnh!!!" Ông lao sắc nhọn gao, nhin chằm chằm To Minh.

Lao vốn tưởng co thể tranh khỏi thần thức To Minh, như cai bong dưới anh đen,
co thể khong bị phat hiện, nhưng đa bỏ qua rắn nhỏ! Năm đo rắn nhỏ bị lao bắt
lấy uy hiếp Chuc Cửu m va To Minh trong như hon me nhưng kỳ thực tỉnh tao, no
nhớ kỹ hơi thở ong lao nay. Tuy noi ong lao đo chỉ la một lũ thần thức, nhưng
rắn nhỏ được Chuc Cửu m truyền thừa rồi khong phải năm đo nữa, vậy nen co thể
thong qua hơi thở nhận ra kẻ nup trong động phủ trốn thần thức của To Minh!

"Cho du ngươi đi ra bất tử bất diệt giới thi sao? Ngươi chạy khong thoat chủ
nhan sắp đặt, chạy khong thoat số mệnh của ngươi!" Ông lao dữ tợn cười.

Lao tự biết hom nay chết chắc, cho nen trước khi đi ra đa nuốt vao đan dược,
co một phần khả năng giải nguyền rủa nhưng co chin phần mất đi ý thức, ký ức
vỡ nat trở thanh như da thu.

Mắt To Minh loe sat khi. Vốn hắn hơi nghi ngờ lai lịch ong lao nhưng giờ khong
đoan sai, người nay la cho săn của Đế Thien!

Hắn vọt len trước, khoảnh khắc xuất hiện ở trước mặt ong lao. Mắt lao lộ đien
cuồng, đoi tay ấn phap quyết đang định thi triển thần thong, nhưng hiện giờ
người lao cực kỳ yếu ớt, chưa thi triển ra thần thong đa bị To Minh nang len
tay phải đẩy một cai, tum lấy ao đen tren người lao. Keo một cai, keo xuống
hết ao đen của lao. Áo đen trut xuống lộ ra than thể gầy teo của lao va đầy
tanh hoi mục rữa.

"Người khong ra người, quỷ khong ra quỷ!" Ngon trỏ tay phải của To Minh lập
tức chỉ vao ngực ong lao.

Cai chỉ nay ong lao chấn động toan than, lảo đảo lui vai bước, miệng mũi chảy
ra mau đen.

"Lao phu chết khong sao, lao phu co ký ức hoan chỉnh. Ngươi đau? Ngươi mang
theo ký ức khiếm khuyết, mang theo mờ mịt đi con đường số mệnh của ngươi đi!"
Ông lao yếu ớt, ở trước mặt To Minh khong co chut sức lực chống cự, nhưng lao
vẫn cười đien cuồng vang vọng bốn phia.

To Minh khong noi một lời, đi ra vai bước, tay phải nang len lại chỉ vao ngực
lao. Lien tục chỉ vai cai, ngực lao co lũ khoi đen dang len hướng tới canh tay
phải, khiến tay phải lao đen thui nhanh chong mục rữa.

"Tuc Mệnh, ngươi cả đời chinh la số mệnh, lao phu ở hoang tuyền đợi ngươi!"
Nguyền rủa toan than ong lao bị To Minh chỉ một cai hoan toan bung phat, lao
đau đớn gao len như phat đien.

Nhưng khoảnh khắc lao gao thi To Minh nhoang người len, xuất hiện ở tay phải
lao, tum lấy canh tay phải, tay trai như đao chặt xuống. Chỉ nghe ket một
tiếng, canh tay phải đen thui của lao tach rời khỏi than thể.

Đau đớn khiến ong lao cang đien cuồng. Vi nguyền rủa, nguyen thần của lao
khong cach nao rời khỏi người, tự nổ cũng khong được, giờ đau đớn lam lao gao
to lớn.

"Phan than của chủ nhan tuy thời đến, xem coi đến luc ấy ngươi lam sao chống
cự! Số mệnh, ha ha, ngươi rốt cuộc phải đi con đường nen đi!" Trong tiếng gao,
ngon trỏ tay phải To Minh nhanh chong chỉ vai cai vao ngực lao, khiến tay trai
cũng lại đen thui, lại chặt xuống tay trai.

Ông lao mất đi đoi tay thống khổ gao, lời độc ac khong ngừngp hat ra.

"Du ngươi đi ra khỏi bất tử bất diệt giới nhưng đa qua mười lăm năm, mười lăm
năm...lao phu co thể giam ngươi mười lăm năm, đủ!!! Ta chết la chết vi chủ
nhan, lấy thần thong của chủ nhan, khi cuối cung đại thanh chắc chắn sẽ sống
lại ta, chết co gi sợ? Nhưng Tuc Mệnh ngươi cả đời khong biết ký ức của ngươi
la gi, rốt cuộc ngươi thiếu bao nhieu ký ức!" Ông lao rit gao, mắt dần mất đi
thần tri, phat ra tiếng gầm như da thu. Lao run bần bật, nguyền rủa chẳng
những hoan toan bung phat ra nhanh chong nuốt hết sức sống của lao.

"Ha ha, lao phu chết khong phải trong tay ngươi ma la bởi nguyền rủa...coi như
giải thoat!!! Nhưng ngươi vĩnh viễn khong biết nuội muội của ngươi ở đau,
ngươi vĩnh viễn khong biết tren người ngươi rốt cuộc tồn tại bao nhieu bi ẩn.
Trong me mang, ngươi trầm luan..." Ông lao chưa noi xong thi mắt mất đi tia
sang, triệt để thanh da thu mất thần tri.

"Chết, khong dễ như vậy." To Minh binh tĩnh noi.

Khi ong lao thanh da thu mất lý tri thi năm ngon tay phải To Minh thanh chưởng
ấn hướng ngực lao.

Cai ấn nay ngực lao lại nảy ra khoi đen lan hướng đoi chan, bị To Minh vung
tay ao khiến đoi chan lao nổ tung. Nguyền rủa tren người lao lấy tốc độ cực
nhanh bắt đầu rut đi. Nguyền rủa của lao đến từ Chuc Cửu m, To Minh ở bất tử
bất diệt giới vo số năm, lại co rắn nhỏ nhận chủ, hiểu thuật nguyền rủa khong
như trước kia nữa.

Giờ hắn nang tay len, đoi mắt hỗn độn của lao như bị kich thich ra sức sống,
dần sang len. Nhưng theo đoi mắt sang ngời, thần tri chậm rai hồi phục, lao
nhin bốn phia, biến sắc mặt.

Lao vốn tưởng minh chết rồi, nhưng giờ thấy To Minh cứu sống minh vốn la việc
vui, đối với lao đay loại la đang sợ hơn cả chết! Lao co thể tưởng tượng,
khong con nguyền rủa, lao lại trong trạng thai yếu ớt, bị To Minh bắt lấy sẽ
chịu đựng trừng phạt va thống khổ khong biết. Thậm chi tất cả tri nhớ trong
đầu lao rất co thể bị đối phương dung cach gi đo khong ngừng ep ra. Chuyện như
vậy lao thấy con khủng khiếp hơn chết rất nhiều lần. Lao biết ro nếu mới nay
minh chết thi đo la chết vi chủ, tương lai co khả năng sống lại. Nhưng nếu bị
To Minh dung thủ đoạn từ chỗ lao biết tất cả, vậy du lao chết thi chủ nhan
chẳng những sau nay khong sống lại lao, rất co thể tức giận lien lụy gia tộc
tien tộc của lao!

"Ngươi...ngươi..." Ông lao tinh thần rung động, đoi mắt tran ngập sợ hai, trơ
mắt nhin To Minh chỉ vai cai len người minh. Lao cảm nhận du minh vẫn yếu ớt
nhưng nguyenf rủa tren người tan biến nhiều.

Mười lăm năm nay lao luon giay dụa, sợ chết, nhưng gặp To Minh rồi lao ngược
lại khong sợ, muốn chết. Tuy nhien lao phat hiện khong chết được thi co nỗi sợ
con manh liệt hơn trước kia sợ chết. Đặc biệt vừa nay lao kich động noi mấy
cau với To Minh, trở thanh căn nguyen lao sợ cực độ.

To Minh cứu ong lao ao đen rơi vao mắt mọi người, bị Nam Cung Ngan trong thấy.
Tất cả họ tinh thần run len, toat ra lạnh sống lưng.

Rốt cuộc la hận cỡ nao mới khiến người cảm thấy giết đều kho giải hận, phải cứ
sống kẻ địch!

Rốt cuộc la cừu cỡ nao mới khiến người cảm thấy chết khong la giải thoat, sống
mới la phong thich tốt nhất!

Rốt cuộc la cố chấp cỡ nao khiến người lam được điều nay. Nếu khong cho cả cai
chết vậy chờ đợi ong lao ao đen sẽ la địa ngục gi?

Nam Cung Ngan nhin To Minh biểu tinh chết lặng lam ra những điều nay, long ga
lạnh lẽo, hit ngụm khi.

Khi đoi mắt ong lao hồi phục tỉnh tao thi To Minh nang len tay phải ấn đỉnh
đầu lao. Lực tu vi ập vao phong ấn toan than lao. Hắn nhin đoi mắt ong lao cực
kỳ sợ hai, khẽ thi thầm.

"Hoan nghenh ngươi trở về."


Cầu Ma - Chương #491