Trận Pháp!


Người đăng: Boss

Một ngay nao đo sau khi bước vao chỗ chon xương Chuc Cửu m khong biết qua bao
lau, To Minh mang theo rắn nhỏ rời khỏi đay. Khi hắn bước ra khỏi khu vực,
đứng tren ngon nui kia, ngoai đầu nhin sau lưng dưới chan nui chỗ chon xương
Chuc Cửu m đa khong con sương khoi, cũng khong thấy than thể to lớn năm đo của
Chuc Cửu m. Trong đầu To Minh hiện ra năm đo khi bước vao đay trải qua nhiều
điều, hung thần sương khoi, tranh đoạt trong người Chuc Cửu m, luan hồi tại
bất tử bất diệt giới, va cuối cung chuc phuc cũng la thử thach biến dị. Đối
với hắn bay giờ nhin lại tựa như giấc mơ xa xưa, co chut hư ảo, du gi linh hồn
hắn tại bất tử bất diệt giới đa qua lau rồi, mặc du mộng tỉnh nhưng trong phut
chốc kho ma hồi phục lại.

Một luc sau To Minh thu lại tầm mắt, rắn nhỏ bam tren vai To Minh cũng nhin
nơi xưa kia chon xương Chuc Cửu m, trong mắt no dần co lưu luyến. Đối với no,
đay la nơi tộc nhan no ở, la nơi no sinh ra, cũng la thanh địa khiến no thực
sự trở thanh Chuc Cửu m.

To Minh cất bước đi nhanh, bước hướng bầu trời, đi hướng Vu thanh trong ký ức.
Du luc trước hắn tỏa ra thần thức nhưng phạm vi khong xa lắm, chỉ ở ben nay ma
thoi, nếu hắn muốn biết rốt cuộc qua bao nhieu năm, hắn cảm thấy trong Vu
thanh co đap an minh cần. Mơ hồ ký ức chậm rai ro rang, theo To Minh thấy thi
tri nhớ rất xa xoi. Theo ký ức, To Minh chậm rai bay tren trời, tren đường đi
hắn khong thấy bất cứ Vu nhan nao, nhưng tầm mắt nhin mặt đất khac với tri nhớ
trước kia.

Một đường im lặng, mấy ngay sau khi To Minh đi tới Vu thanh, hắn thấy mặt đất
một mảnh hoang tan, phế tich Vu thanh. Nơi đo ngổn ngang sụp đổ lam To Minh
cang im lặng. Hắn đứng ở giữa khong trung phế tich nhin xuống mặt đất, lat sau
từ từ đap xuống, đặt chan vao phế tich. Đi trong phế tich, biểu tinh To Minh
hoảng hốt, trước mắt hắn như xuất hiện ảo ảnh. Nơi đi qua ở trong mắt hắn xuất
hiện phồn hoa năm đo, nhưng chỉ khoảnh khắc phồn hoa biến thanh hoang vắng như
bay giờ.

"Xảy ra chuyện gi..." To Minh thi thao, chan tạm ngừng, mắt hắn nhin la một
gian nha sụp xuống, đay la nha trọ năm đo hắn ở.

Tạm dừng tại chỗ giay lat, To Minh tiếp tục đi. Chậm rai hắn đi qua con đường
xưa, đi qua cung điện được m Linh tộc bảo vệ, chẳng qua tại đay hắn khong thấy
cung điện, giống như bị người bưng đi mất,g trơn. To Minh ngẩng đầu len, hắn
khong thấy cột đa chọc tận trời, tất nhien cũng chẳng thấy cai đầu to bị đặt ở
đầu cột. Hắn thấy chỉ co bầu trời cai hố to lớn, trong ngoai hố vo số canh cay
kho bị phong ấn. Mai đến khi To Minh đi tới chinh giữa phế tich cũng chinh la
nơi tổ chức đại hội đổ bảo ở quảng trường. Tại đay, con ngươi To Minh co rut,
ở tren mặt đất hắn thấy một cai hố sau to lớn, no thanh hinh ngũ giac chiếm vị
tri mấy ngan met. To Minh đứng ở mep hố sau, biểu tinh nghiem tuc. Hắn ngồi
xổm xuống, ở mep hố sau bốc len một it bụi đất, ben trong ẩn chứa chut lực
phap thuật.

'Đay la một trận phap!'

To Minh ngẩng đầu len, vị tri hố sau ở tren bầu trời chinh la cai hố!

To Minh nhiu may, đang suy tư bỗng nang tay phải chỉ sau lưng. Cai chỉ nay rất
tuy tiện nhưng cho người cảm giac như diễn biến qua ngan vạn lần, ở trong một
chỉ ẩn chứa năm thang, nhin thi đơn giản kỳ thực khoảnh khắc chỉ ra khong khi
co một vệt nứt sau. Cai chỉ nay đi qua ngay cả khong khi đều khong thể chịu
đựng, từng tiếng nổ vang vọng. To Minh khong ngoai đầu lại, vẫn nhin hố sau
trước mắt, suy tư, nhưng sau lưng hắn, khong khi trống rỗng trong tiếng nổ
xuất hiện một cai bong ban trong suốt. Bong ấy nổ tung hoa thanh đợt khi bắn
ra sau, mai đến mấy trăm met mới biến mất. Khoảnh khắc cai bong ban trong suốt
tan vỡ chết thi xung quanh To Minh, từ trong khong khi lập tức xuất hiện trăm
cai bong cung loại. Những cai bong ngừng tiến len, đứng yen ben ngoai, anh mắt
nhin To Minh lộ ra kieng de. Lat sau To Minh khong suy nghĩ tac dụng trận phap
nay nữa, hắn hiểu về trận phap chủ yếu từ Tam sư huynh Hổ Tử, ngoai ra con co
trận phap tien tộc truyền thừa từ Hồng La. Hắn chỉ co thể nhận thấy một trong
tac dụng trận phap nay la truyền tống, con lại thi khong thấy ra.

To Minh đứng dậy, mắt quet qua những than hinh ban trong suốt, khoảnh khắc anh
mắt hắn chạm vao những cai bong thi than hinh cai bong run len, phản xạ thụt
lui. Chung no cảm thấy anh mắt To Minh như thực chất, như co thể xuyen qua
than hinh chung. To Minh quet mắt qua những cai bong ban trong suốt, đang định
thu lại thi bỗng nhien đoi mắt ngưng tụ, tập trung vao một cai bong đứng ở mep
ngoai. Cai bong ấy trong như một thiếu nien, khong cao, toan than mơ hồ nửa
trong suốt. To Minh nhin no, giật minh, tay phải nang len hư khong chộp hướng
than hinh thiếu nien. Lập tức cai bong khong bị khống chế lao hướng To Minh.
Cai bong bềnh bồng trước mặt To Minh, lộ vẻ mặt kinh khủng như muốn giay dụa,
phat ra tiếng het khong thanh am.

To Minh nhin no, du than hinh mơ hồ nhưng nhin gần co thể thấy ra đường net
diện mạo, mặt hắn hiện vẻ phức tạp.

"A Hổ..."

To Minh nghĩ thật lau, cuối cung nhớ ra cai bong trước mắt la ai, đấy la một
trong hai thiếu nien nam nữ theo hắn đi vao Chuc Cửu Giới.

"Nơi nay rốt cuộc xảy ra chuyện gi..."

To Minh thả tay, cai bong A Hổ kinh sợ lui nhanh ra sau. To Minh nhin no rời
đi, mắt dần khep. Thần thức từ từ tản ra, lấy vị tri hắn đứng lam trung tam
khuếch tan bốn phia. Bay giờ hắn khong them để ý nguyen thần con cần on dưỡng,
hắn muốn biết Chuc Cửu Giới biến đổi va những thứ đo. Theo thần thức khuếch
tan, hắn thấy toan Vu thanh cai bong ban trong suốt giống A Hổ co đến vai vạn.
Những than hinh ấy mờ mịt quanh quẩn trong phế tich, mắt thường khong thể thấy
chung no, chỉ thần thức mới phat hiện ra.

Khi thần thức To Minh lại lan tran, hắn thấy ngoai phế tich Vu thanh, mặt đất
rộng lớn khắp nơi khac nhau. Thật lau sau To Minh mở mắt ra, quay đầu nhin một
hướng phia xa, tại đo thần thức hắn thấy một sơn cốc, trong sơn cốc co một it
Vu nhan hắn quen thuộc. ở ngoai sơn cốc, To Minh thấy một đam sinh linh co
canh to đang nhanh chong bay hướng sơn cốc, xem số lượng thi khoảng vai trăm,
cực kỳ hung an phat ra tiếng gầm.

'Đang tiếc nguyen thần con cần mấy thang on dưỡng mới co thể hoan toan tản ra
thần thức, bay giờ thi triển kho xem kỹ cang. Đợi nguyen thần kết thuc on
dưỡng rồi minh lại lần nữa thi triển thần thức, la co thể dựa theo cảm ứng với
Man Hồn độc thi, con rối, xich long tim ra chỗ chung no. Lại con ong lao ao
đen nữa, minh tuyệt đối khong tha cho người nay. Chỉ cần lao con ở trong Chuc
Cửu Giới thi minh co cach tim ra! Nhưng trong sơn cốc con co Vu nhan, tại đo
chắc minh sẽ tỉma đap an muốn biết.'

To Minh nhoang người len, hoa thanh cầu vồng bay len trời, lao nhanh tới sơn
cốc. Trong phạm vi trăm vạn phế tich Vu thanh, tại nơi đo co sơn cốc Vu nhan
cư ngụ. Trăng thứ mười tren trời rốt cuộc tan biến khiến long người hoảng sợ,
đa số căng thẳng khong biết Chuc Cửu Giới co xuất hiện biến dị gi mới khong.

Trong goc sơn cốc, ong lao mặc đồ đen người phat ra tanh tưởi mục rữa run len,
tay phải mau thịt nhầy nhụa chậm rai từ tran hạ xuống, biểu tinh chua xot. Ông
lao thở dai một tiếng, giay phut vừa nay trừ lao ra khong ai phat hiện co thần
thức quet qua. Nếu khong phải lao luon cảnh giac, khoảnh khắc thần thức tran
ngập khong để ý vết thương thi triển bi thuật, boi đi hơi thở va sự tồn tại
của minh, tranh thần thức cảm ứng thi giờ đa lộ tung tich rồi.

'Chắc Tuc Mệnh sắp đến nơi.'

Ông lao ao đen từ trong ngực moc ra cai binh đen nhỏ, chần chờ một chut vẫn la
cất trở về, khong mở ra.

'Đan nay con kem ba thảo dược, giờ nuốt xuống chỉ co một phần cơ hội giải
nguyền rủa, một khi thất bại ta sẽ đanh mất tam tri, khong khac gi chết. Nhưng
lấy bi thuật của ta, dựa theo dao động thần thức của hắn thi chắc khong thấy
ta đau, như vậy thi chỉ cần ta nup tốt chut, co lẽ sẽ tranh khỏi lần gặp gỡ
nay.'

Ông lao ao đen do dự giay lat, đứng dậy lui ra xa, trở về hang đa của minh,
ngồi xếp bằng, tu vi dốc sức vận chuyển bi thuật.

'Nếu khong phải ta trung thuật nguyền rủa, khong cần hắn tim ta thi ta sẽ kiếm
hắn. Chỉ cần cho ta ba năm, ta co tin chắc tăng năm phần đan dược giải nguyền
rủa!'

Ông lao ao đen lắc đầu, đe nen long căng thẳng chim trong tĩnh tọa.

Giay phut lao tĩnh tọa thi bầu trời ngoai sơn cốc co một ang may đếngio lao
đến. Trong may đen co mấy trăm sinh linh co canh đen biểu tinh hung ac! Chung
no nhanh chong tới gần, từng tiengs rit sắc nhọn vang vọng trời đất. Hễ Vu
nhan nao nghe đến tiếng thet đo lập tức biến sắc mặt, lộ ra sợ hai va oan hận.
May đen xuất hiện lập tức khiến Vu tộc trong sơn cốc cảnh giac. Đao số Vu nhan
co rụt trong động phủ của minh nhin từng cầu vồng ở chan trời, phập phồng lo
sợ.

Nam Cung Ngan đứng tren một binh đai sơn cốc, sau lưng đi theo mười mấy người
quần ao rach mướp nhin chằm chằm bầu trời.

"Đại nhan, đa sắp xếp tộc nhan ẩn nup, trạn phap bảo vệ mở ra mức lớn nhất!"

"Sat cug đều mở, co thể tuy thời thi triển uy lực!"

"Tử khi tế đan Linh Moi đa mở ra đường hầm, lần nay tich lũy co thể phong hai
lần lực tử khi!"

"Tộc nhan tế hiến sinh mệnh đa chuẩn bị sẵn sang, cam tam tinh nguyện dung
mạng minh giữ cho trận phap vận chuyển!"

"Mười lăm năm..."

Nam Cung Ngan nghe người sau lưng noi, nhin chan trời trong ang may đen lao
nhanh tới những sinh linh quai dị, thi thao.

"Vu thanh hủy diệt đến nay đa qua mười lăm năm, vẫn khong co tin tức ben ngoai
cứu viện. Nhan số chung ta từ gần vạn người trong mười lăm năm khong ngừng
chem giết giờ khong đến một ngan." Nam Cung Ngan chua xot noi. "Đay la lần thứ
mấy Bức Thanh tộc chung no săn bắn, chiến đi, du co chết!"


Cầu Ma - Chương #483