Người đăng: Boss
Khi noi ra chữ Tuc Mệnh. To Minh đứng len, đoi mắt trong rỗng nhin thấy thế
giới la cai gi, trừ hắn ra người khac khong biết.
Hắn đứng đo, hit sau một hơi, tại đay hắn đa dừng lại vo số năm thang, hắn con
co rất nhiều việc phải lam, hắn phải dung thức tỉnh của minh đổi lấy ý chi
Chuc Cửu m hoan toan tan biến, đổi lấy rắn nhỏ một lần tạo hoa chủng tộc!
Hắn im lặng giay lat rồi nhấc chan len tiến tới trước. Tren đường đi hắn gặp
vo số bất tử hồn, chẳng qua những bất tử hồn như la khong trong thấy hắn, mặc
kệ hắn lướt qua, mờ mịt khong biết.
Du la mấy trăm bất tử hồn thanh đan chem giết cắn nuốt, du la mấy ngan, mấy
vạn, thậm chi vai chục vạn bất tử hồn giết choc kinh thien động địa. Thậm chi
chiến trường hơn vai chục vạn, mấy trăm vạn, thậm chi ngan vạn giữa bất tử hồn
đều như To Minh hai mắt trống rỗng khong thấy chung, chung cũng khong thấy
hắn.
To Minh đi qua vo số bất tử hồn, hai ben chẳng hề đụng chạm, dường như mọi thứ
đều la ben ngoai, tam To Minh khong động, mắt khong nhin, tất cả khong tồn
tại.
Hướng hắn đi tới khong vi bất cứ chuyện gi ma thay đổi. Phương hướng hắn đi
chinh la trong vo số lần luan hồi cuối cung tan biến, sơn mạch cao ngất, pho
tượng long xa khổng lồ.
To Minh đi, đi mai, tren đường co ong lao ao trắng te dại bay qua khong trung,
co ga đan ong nắm giữ thuật nặng nhẹ chạy nhanh dưới đất.
Co cang nhiều bất tử chiến hồn xuất hiện tren đường hắn đi, chẳng qua hắn
khong thấy họ, họ cũng khong thấy hắn.
Mai đến khi thời gian chẳng biết troi qua bao lau, trước mặt To Minh rốt cuộc
xuất hiện ngọn nui cao ngất, tren nui co tượng long xa vong quanh, bầu trời
xam chiếu rọi no co cảm giac tro bụi.
Đay la lần đầu tien To Minh nhớ lại tất cả đi tới đay.
Hắn nhin ngọn nui kia như co thể trong thấy no.
"Phải rời đi." To Minh khẽ noi.
Hắn định nhấc chan len thi bước chan bỗng khựng lại, hắn từ từ ngoai đầu, đoi
mắt trống rỗng khong co tia sang nhưng hướng tầm mắt, ở đo co một ong lao biểu
tinh chết lặng tran đầy mỏi mệt từng bước một đi hướng ngọn nui.
Ông lao mặc ao đen, khuon mặt tang thương như người lưu lạc, đi hướng ngọn
nui. Co lẽ lao khong biết bao lần luan hồit ới đay rồi lại rơi vao một vong
luan hồi, khong co ngừng, khong co cuối. Ông lao chinh la luc trước trong Chuc
Cửu m dung rắn nhỏ định ức chế ý chi sot lại của Chuc Cửu m, để no triển khai
bất tử bất diệt giới, pho tong của Đế Thien, trong đất Man tộc giam sat To
Minh!
Đang tiếc lao tinh sai kieu ngạo của Chuc Cửu m, cho nen một lũ thần thức bị
cưỡng ep hut vao trong bất tử bất diệt giới, chịu đựng nỗi thống khổ luan hồi
tử vong vo tận, cũng lien lụy cả bản thể, khiến bản thể chịu đựng nguyền rủa
ăn mon!
To Minh như trong thấy được, nhin ong lao, lat sau nhấc chan len đi hướng lao.
Khi hắn tới gần thi ong lao mờ mịt khong biết, vẫn bay hướng ngọn nui keu gọi
lao.
Đi tới ben cạnh ong lao ao đen, To Minh vẻ mặt binh tĩnh, nang len tay phải
tho vao trong hồn thể ong lao. Người lao run len, vẻ mặt lộ ra thống khổ, muốn
giay dụa thi To Minh rụt tay phải về, trong long ban tay co một lũ khoi xanh.
Sương khoi lượn lờ trong long ban tay To Minh, bị hắn nắm lấy xong khong them
để ý ong lao nữa, đi hướng ngọn nui.
To Minh sẽ khong giết ong lao, bởi vi tại đay chịu đựng luan hồi vo tận con
thống khổ hơn giết chết lao vo số lần. Ngược lại giết lao đối với lao la loại
hạnh phuc.
Hắn muốn giết la bản thể ong lao ben ngoai, chỉ co giết chết mới giải mối hận
của To Minh.
Khi To Minh đi tới ngọn nui kia, đạp tren nhiều vảy than long xa, hắn cảm nhận
từ những cai vảy từng hang chữ viết quen thuộc. Những chữ viết đại biểu luan
hồi, cố chấp của hắn.
Đạp tren vảy, To Minh từng bước một đi hướng đầu long xa, mai đến khi hắn đứng
tren đỉnh đầu no, ngửa đầu nhin khong trung.
"Chuc Cửu m, du ngươi muốn cắn nuốt con rắn lạ, đay la vận mệnh tộc ngươi,
khong lien quan đung sai, ta ton trọng ngươi! Dựa theo ngươi nguyền rủa, ta đa
thức tỉnh. Bay giờ ta phải rời khỏi đay!" To Minh khẽ noi.
Khoảnh khắc hắn noi ra cau nay, bầu trời xam binh tĩnh đột nhien gio may cuồn
cuộn, co tiếng sấm set điếc tai vang len. Sấm set vang vọng như trời đang gầm,
khiến ong lao ao đen ở khong xa run rẩy quỳ lạy, khiến trong phạm vi vo tận
tam hướng, tất cả bất tử hồn đang chem giết cắn nuốt đều run cầm cập quỳ xuống
đất bai lạy.
Con co những bất tử chiến hồn cường đại cũng lộ ra kinh khủng, cung bai hướng
trời.
Tiếng sấm set như đap lại lời To Minh. To Minh vẻ mặt binh tĩnh, noi xong cau
đo hắn đứng tren đỉnh đầu long xa, đoi tay chậm rai nang len.
"Long ban tay đại biểu qua khứ, mu ban tay đại biểu tương lai."
To Minh giơ cao tay phải, long ban tay up xuống, mutay đưa len trời, tay trai
thi ngược lại.
"Qua khứ va tương lai dung hợp tựa như đoi tay hợp lại tỏa ra lực lượng giao
hoa qua khứ cung tương lai!"
Tay phải To Minh chậm rai hạ xuống hướng tay trai.
"Ta gọi lực lượng qua khứ giao hoa tương lai nay la…Tuc Mệnh!"
Tay phải va tay trai To Minh trong chớp mắt chạm vao nhau.
Khoảnh khắc đoi tay hắn va chạm, người To Minh run bần bật, mặt nổi gan xanh,
toc dai khong gio tự bay, quần ao bay phần phật. sau lưng hắn xuất hiện ảo ảnh
trẻ sơ sinh, đứa be khong khoc, mắt trợn to u am như đa chết.
Trước mặt hắn trời đất vặn vẹo, một người đan ong toc tim chậm rai lộ ra.
Người đan ong sắc mặt đau thương ngẩng đầu nhin trời. khoảnh khắc hắn xuất
hiện. Bất tử bất diệt giới biến đổi kinh người.
Bầu trời xam như sương khoi xoay tron từng tầng, đất trắng như bị nhuộm đen,
khoảnh khắc thanh mau đen, rung động manh liệt.
"Dung hợp Tuc Mệnh, đệ nhất dung!" To Minh thi thao.
Người đan ong toc tim ảo ảnh trước mặt đi hướng To Minh, cung luc đo, trẻ sơ
sinh sau lưng hắn mắt loe tia sang am u lao vao hắn.
Khoảnh khắc tương lai va qua khứ ở ngoai người To Minh hoa thanh vong xoay to
lớn. Vong xoay chuyển động ngay cang nhanh, cuối cung hut To Minh vao trong,
biến mất khong con bong dang. Trong trời đất, đỉnh nui, tren đầu long xa chỉ
tồn tại vong xoay to lớn.
Vong xoay chuỷen động ầm ầm, ben trong ẩn chứa tương lai, qua khứ con co hiện
tại của To Minh, tất cả hợp thanh tạo hoa cảm ngộ lớn nhất tại bất tử bất diệt
giới!
Số mệnh!
Vong xoay nhanh chong xoay chuyển, từ ben trong vươn ra một ban tay, ban tay
tai nhợt nhin như yếu ớt khong co sức. Nhưng giay phut ban tay vươn ra, chậm
rai nắm thanh nắm đấp, lập tức vong xoay xoay nhanh chợt ngừng lại hướng tới
ban tay nay, trong như bị ban tay nắm lấy hoan toan ngưng tụ.
Khi vong xoay tan biến thi trong trời đất, đỉnh đầu long xa xuất hiện một than
hinh, đo la thiếu nien nửa đầu toc tim nửa mau trắng, chỉ khoảng mười mấy
tuổi. Lan da hắn một mảnh xam xịt nhưng đoi mắt toat ra năm thang vo tận.
Hắn ngẩng đầu len, lạnh lung nhin bầu trời, khong noi lời nao, than thể lao
nhanh hướng bầu trời xam. Giay phut tới gần khung trời, hắn nang len tay phải
ấn trời như muốn chống lấy no.
Ấn một cai bầu trời như sương khoi xam xoay chuyển phat ra tiếng ầm vang.
Trong tiếng nổ, bầu tời như run rẩy, sương khoi cuộn tron bốn phia, tựa như bị
cắt từng tầng, như bầu trời la tấm gỗ lớn đang nhanh chong biến mỏng.
Ngay luc nay, một tiếng gầm rống tựa sấm từ bốn phương tam hướng gao thet.
Ngay sau đo, tất cả bất tử hồn trong bất tử bất diệt giới đều run rẩy nổ tung,
hoa thanh nhiều khoi trắng lao hướng bầu trời. Vo bien vo hạn khoi trắng chớp
mắt tran ngập cả khung trời, ngưng tụ về phia To Minh.
Trước mặt To Minh, khoi trắng ngưng tụ hoa thanh than hinh khổng lồ nhin khong
thấy tận cung. Bộ dạng của no chinh la Chuc Cửu m!
No gao thet ha to mồm hướng To Minh. To Minh so với no tựa như con kiến, nhưng
biểu tinh chẳng chut biến đổi. Giay phut Chuc Cửu m khổng lồ tap tới thi hắn
nang len tay trai ấn hướng mặt đất.
Giờ phut nay tay phải hắn chống trời, tay trai ấn đất. Đoi tay dung sức, trời
đất nổ ầm ầm. Bầu tời lấy mắt thường co thể thấy rạn vỡ từng mảng, mặt đất
rung rinh xuất hiện khe ranh sau.
"Bất tử bất diệt giới…mở!"
Đay la cau noi đầu tien To Minh noi ra từ khi dung hợp qua khứ va tonwg lai.
Sự băng lanh ẩn chứa tang thương, non nớt cho người cảm giac rất quai dị.
Khoảnh khắc hắn thốt lời, đoi tay lần nữa dung sức ấn tren dưới!
Giờ phut nay, tren bầu trời Chuc Cửu Giới, trăng thứ mười xuất hiện, chinh
giữa trăng bỗng co một khe hở, như la lực lượng cường đại từ ben trong muốn xe
no ra. Biến đổi kỳ lạ khiến tất cả sinh linh trong Chuc Cửu Giới chấn động va
nhin chăm chu.
Cung luc đo, vung đất chon Chuc Cửu m biến thanh pho tượng, phần đầu khổng lồ
Chuc Cửu m hoa thạch, con mắt thứba giữa tran cũng co khe hở chinh giữa giống
trăng thứ mười tren trời, như co người ở ben trong cứng rắn muốn đoi mắt khep
phải mở ra!