Bất Diệt Hồn


Người đăng: Boss

Đay la lần đầu tien trong trạng thai khong nuốt bất tử hồn nao hắn nhớ lại ký
ức!

Ký ức thức tỉnh, biết ten của minh, To Minh nhắm mắt lại. Những bất tử hồn ben
cạnh hắn chậm rai bay xa, ý thức của chung con trong me mờ, sẽ khong chống cự.

Con bất tử hồn bị To Minh đanh tan, từ người no tỏa ra một it khoi trăng vong
quanh To Minh, như khat vọng muốn dung nhập vao than thể hắn.

Nhưng một luc lau sau, khi To Minh mở mắt ra nhin khoi trắng thi im lặng bước
ra, khong hấp thu chut gi. Trong ký ức của hắn trừ cai ten ra thi vẫn mơ hồ,
nhưng cảm giac khao khat muốn nuốt bất tử hồn tuy theo giết choc đa giảm bớt.
Mau xam mắt giờ đay co chut thần tri, dọc theo mặt đất To Minh chậm rai bay
tới trước. Thời gian lặnglẽ troi, chớp mắt đa nửa năm. Trong nửa năm nay To
Minh trải qua mấyanần giết choc, hắn khong hấp thu những khoi trắng nữa,
thường khi thấy bầy bất tử hồn, chỉ cần khong la đại quy mo thi hắn sẽ lặng lẽ
xong len. Khong hấp thu khoi trắng khong khiến hắn cường đại, cho nen mỗi lần
giết choc nếu gặp phải loại me mang khong chống cự con đỡ, nếu gặp thứ nuốt
đồng bạn cường đại thi rất kho khăn. Nhưng cang giết choc, du To Minh khong
mạnh len nhưng ký ứng khiếm khuyết thức tỉnh, hắn nhớ lại một it thần thong
của minh.

Hắn nhớ đến Ly Phong Trảm, nhớ đến Loi Man thuật, nhớ đến một số truyền thừa
Hồng La. Dung những thủ đoạn đo, To Minh khong con lựa chọn những bất tử hồn
khong phản khang ma ma chuyen mon tim đến cường đại hồn đấu với no!

Từng đợt chiến đấu, To Minh dần phat hiện minh thiếu sot nhiều. Hắn ra tay
khong đủ quyết đoan, hoa xảo, khong đủ một kich tri mạng, gặp một số nguy hiểm
lam ra lựa chọn sai lầm. Tất cả điều đo cai gia la than thể hắn mấy lần tan
vỡ, thậm chi chết hai lần.

Co lẽ vi khong nuốt bất tử hồn nen To Minh chet hai lần khi tỉnh dậy thi khong
giống trước kia, ký ức hắn khong mơ hồ, vẫn giữ một giay trước khi chết. Mỗi
lần chết đi hắn sẽ suy ngẫm lý do minh thất bại sau đo tiếp tục tan sat. Hắn
cảm nhận ro rệt minh dần biến mạnh, loại mạnh nay khong phải vi nuốt bất tử
hồn ma đến từ bản than nắm chắc chiến đấu, hiểu về phap thuật, về ý chi.

Hắn ra tay, từ bỏ nhiều hoa xảo, tinh thần dứt khoat vững vang, mỗi khi ra tay
la chỉ hướng mục tieu, sẽ khong co chut thả lỏng hay chần chờ.

Dần dần, giết cang nhiều, To Minh khong ngừng chết đi sống lại, mỗi lần thất
bại hắn tổng kết va sửa đổi, tốc độ giết choc ngay cang nhanh. Hắn bắt đầu đặt
mục tieu vao bầy bất tử hồn lớn, những cường đại hồn chứ khong phải bầy bất tử
hồn nhỏ.

Cứ thế, hắn đối mặt loại cường đại hồn nhiều them chut, đối với hắn thi mức độ
nguy hiểm cũng tăng len, nhưng loại giết choc nay cho To Minh trừ lột xac
chiến đấu ra con co khong ngừng thức tỉnh.

Hắn nhớ đến thần thong của minh, nhớ đến ten minh, thậm chi nhớ cả nơi nay
la…Chuc Cửu m bất tử bất diệt giới!

Nếu chỉ la vậy thi thoi, sau khi chết mấy chục lần, giết khong biết bao nhieu
bất tử hồn, từ bỏ nuốt cuồn cuộn khoi trắng, trong ký ức của hắn xuất hiện tất
cả những lần luan hồi trước!

Hắn thấy trong những kiếp trước nuốt bất tử hồn trải qua nhiều chuyện mai đi
khi tới nơi phat ra tiếng ken, chết đi. Ký ức đến đay thi tạm ngừng, khong thể
nhớ đến nhiều hơn, du la hinh ảnh kiếp trước tren lưng long xa hắn chỉ mơ hồ,
khong biết tại sao minh lam vậy, tại sao phải khắc tren miếng vảy. Nhưng hắn
co cảm giac nếu cứ tiếp tục, sẽ co một ngay hắn nhớ lại tất cả.

Giết choc vẫn cứ tiếp tục, To Minh mặc đồ đen, tc hắn khong gio tự bay, thuật
Phong Man bị hắn thay đổi theo cach của minh, thuật Loi Man cũng thế, loại sửa
đổi nay khiến sức sat thương của thuật phap cang dứt khoat hơn.

Thời gian troi qua từng chut một, mười năm, năm mươi năm, một trăm năm.

To Minh đi qua mấy ngan bất tử hồn, đoi chan hắn khong chut tạm dừng, đi qua
đau thi tay phải thường chỉ một cai la gio mạnh bỗng rit gao, tay trai đấm ra
sấm ầm ầm hinh thanh mảng lớn vỡ tung.

Mấy chục cường đại hồn trong bầy bất tử hồn, khi To Minh đi lướt qua chung thi
từng ten than hinh tan biến, hoa thanh khoi trắng nhưng To Minh khong them hấp
thu.

Chem giết thế nay đa khong thể thỏa man To Minh, khong khiến hắn được ren
luyện nhiều hơn. Cai loại giết chọc nay khong cho hắn cảm nhận được nguy hiểm
nữa.

Giết choc trăm năm, hắn chết cũng gần trăm lần, nhưng mỗi lần chết đi hồi sinh
hắn sẽ suy ngẫm nguyen do, thay đổi căn nguyen lam minh chết, tiến đến sieu
đẳng hơn. Ý chi của hắn trải qua trăm năm ren luyện kho tưởng tượng, theo hắn
giết choc, ký ức hồi phục từng chut một, hắn nhớ đến cang nhiều lần luan hồi.
Mỗi chuyện kiếp trước đều bị hắn nhớ lại. Biểu tinh của hắn dần chết lặng, cai
loại chết lặng nay trong rất giống kiếp trước nhưng kỳ thực hoan toan khac.
Loại chết lặng nay la vi thoi quen, lạnh lung ma xuất hiện, con te dại trong
luan hồi căn nguyen của no la mờ mịt.

Một la vi thoi quen, một la vi mờ mịt, hai loại chết lặng cach biệt một trời
một vực.

To Minh biết mệt mỏi, chan ngấy giết choc, vi hồi phục ký ức ma khong thể
khong chiến đấu khiến thể xac va tinh thần hắn mệt mỏi.

Nhưng tất cả vẫn phải tiếp tục!

Mai đến lại qua một trăm năm, hắn nhớ đến một vạn lần luan hồi trước, đối với
mặt đất menh mong, tất cả phạm vi bất tử bất diệt giới hắn đều nắm ro ký ức
trong long ban tay.

Mục tieu giết choc bắt đầu đặt ở bất tử chiến hồn như ga đan ong toc đỏ năm
đo, chỉ co chiến như vậy mới khiến hắn chem giết thi cảm nhận nguy hiểm tinh
mạng.

"Co trời thi co đất…"

To Minh ra tay, tren một goc trời cung than hinh bị khoi đen bao trum mở ra
trận chiến sinh tử. Than hinh khoi đen phat ra tiếng rống kinh thien, động tac
nong lạnh xen lẫn với băng hỏa.

"Co lửa nong thi co nước lạnh…."

Tren mặt đất trắng, một sườn nui nho len, cung đấu với To Minh la một lao gia.
lao gia toc trắng xoa, mắt te dại nhưng ra tay la một ấn một chộp, khiến To
Minh nhiều lần tan vỡ chết đi. Nhưng mỗi lần thức tỉnh thi hắn sẽ chiến đấu
tiếp!

"Co ap lực tan vỡ thi co hấp thu cắn nuốt…"

To Minh ở trong trời đất cung một ga đan ong ba met dốc sức chiến đấu. Ga đan
ong nắm đấm co cảm giac nặng va nhẹ khac nhau, khiến người kho thể chịu đựng.
Ga lien tục gầm gừ ba chữ…

"Bất diệt hồn!"

"Chuc Cửu m bất tử bất diệt giới, trong đo bất tử va bất diệt cũng la như
vậy."

To Minh ngồi xếp bằng tren một ngọn nui nho len khỏi đất trắng, nhin bầu trời
xam, thi thao.

Hắn đa nhớ đến vai chục vạn luan hồi trước, thời gian đa qua bốn trăm năm. Bốn
trăm năm nay hắn khong hấp thu một chut khoi trắng, tất cả đều dựa vao sức
minh trong từng đợt chết choc va thức tỉnh đi chiến đấu!

Nơi nay co rất nhiều người hắn vẫn khong thể thắng, vi dụ ga đan ong ba met,
vi dụ lao gia một an một chộp. To Minh ở trong tay chung chết nhiều lần.

"Tất cả nơi nay đều tồn tại hai mặt chinh phản, tựa như một an một chộp, ấn la
đưa ra lực lượng tan vỡ vạn vật, chộp la hấp thu sương khoi tẩm bổ linh hồn.
Như một nhanh một chậm, một nhẹ một nặng, con co rất nhiều, tất cả đều la
hcinhs phản khac nhau." To Minh nhắm mắt, vẻ mặt chết lặng ẩn chứa suy tư.

"Bất tử hồn la giống như luc trước ta luan hồi, hấp thu sương khoi nơi nay tẩm
bổ linh hồn, cuối cung cường đại len. Con bất diệt hồn thi la con đường ta
đang đi, như hai cực đoan! Bất tử chắc la sẽ khong vĩnh viễn chết đi, mỗi lần
đều sống lại nhưng ký ức sẽ biến mất khong con chut gi. Bất diệt thi la ký ức
ta bất diệt co thể trong vo số lần chết tỉnh dậy vẫn giữ tri nhớ vốn co! Co lẽ
Chuc Cửu m bất tử bất diệt giới nay vốn la vi bất diệt hồn chuẩn bị. chẳng qua
bất diệt cần ý chi cường đại, nếu khong co ý chi nay thi co kien tri đến cuối
cung."

To Minh nang len tay phải, tuy ý chỉ sau lưng. Chỉ một cai khong khi sau lưng
hắn lập tức chui ra một người than hinh lun tịt, vẻ mặt chết lặng ha mồm muốn
nuốt hắn. Nhưng ngon tay To Minh chỉ vao tran ga.

Ầm! một tiếng, người lun nổ tung, hoa thanh khoi trắng. To Minh phất tay ao, sương khoi bay ra xa. Chuyện nay đối với To Minh ma noi binh thường như hit thở, khong khiến hắn suy ngẫm tạm dừng một giay.

"Tim mặt chinh phản thuộc về minh, khong phải thien cung địa, khong phải băng
cung hỏa, khong phải một ấn một chộp, cũng khong phải nhẹ va nặng, khong la
nhanh cung chậm."

Đoi mắt To Minh mở ra nhin bầu trời xam, thất thần.

Thời gian troi qua, một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm, To Minh vẫn ngồi
tại đay, quanh hắn tồn tại nhiều sương khoi. Đam khoi trắng nay la những bất
tử hồn bị hắn giết tỏa ra. Vi những khoi trắng nay đối với nhiều bất tử hồn co
sức hấp dẫn to lớn, thường co bất tử hồn đến hấp thu khoi trắng xong biến
cường, nhưng giay phut nhao hướng To Minh bị hắn chỉ vao tran thi nổ tung
chết.

Cai chỉ nay la bảy trăm năm qua To Minh trong giết choc va suy tư kết hợp
Phong Man, Loi Man, nguyen anh thần thong, con co tất cả ký ức luan hồi diễn
biến ra một thức sat chieu!

Sat chieu nay rất đơn giản, chỉ co một chỉ, nhưng cai chỉ co tốc độ tia chớp,
lực lượng phong loi, ấn chộp kỳ dị, căn nguyen nhẹ va nặng, co phep tắc nhanh
va chậm, co sinh mệnh va linh hồn của To Minh!

Mai đến một ngay nay, trong ký ức của To Minh, trong vo số kiếp xuất hiện hinh
ảnh lần đầu tien hắn giang xuống đay, hắn nhớ ra tại sao minh đến, nhớ ra ong
lao ao đen, nhớ ra khi hắn chiến đấu cung Chuc Cửu m co một cau noi lam hắn
tinh thần xuc động.

"Thien va địa dung hợp, băng va hỏa dung hợp…dung hợp…"

Đoi mắt To Minh trong mấy trăm năm qua lần đầu tien mở, mắt lộ tia sang.

"Ta hiểu rồi."


Cầu Ma - Chương #475