Giống Nhau Ư?


Người đăng: Boss

To Minh đoi mắt te dại chậm rai bay tren trời, hắn khong nhin xuống mặt đất,
thường đi qua đau la tất cả bất tử hồn tren mặt đất đều run rẩy, bị hắn tuy ý
một ấn một chộp, lập tức tan vỡ thanh vo số sương mu đuổi theo bong dang hắn
đi xa.

Giờ phut nay hắn giống hệt như ong lao ao trắng trước kia.

Qua trinh như vậy xảy ra rất rất la lau, một năm, hai ba năm…mười năm, ba mươi
năm, năm mươi năm…một trăm năm…co lẽ cang lau hơn.

To Minh khong chết nữa, hắn chỉ chết hai lần, lần thứ hai chết rồi sống lại
hắn một đường đi tới, theo tiếng ken nức nở, trong trời đất menh mong, nuốt vo
tận khoi trắng.

Hắn cường đại khiến hắn cang te liệt, khong con biểu tinh mờ mịt, khong con
mệt mỏi, chỉ co binh tĩnh, chẳng qua loại binh tĩnh nay khong phải yen tĩnh
tinh thần ma la biểu hiện bề ngoai te dại.

Hắn khong biết minh hấp thu bao nhieu bất tử hồn, trong năm thang vo tận hắn
khong ngừng một giay, luon đi tới, luon cắn nuốt, To Minh đa nuốt chin ten
giống như ga đan ong toc đỏ. Mỗi lần nuốt bất tử hồn như vậy sẽ khiến To Minh
cang cường, động tac ấn chộp dường như trở thanh bản năng của hắn.

Mai đến co một ngay trước mặt To Minh, hắn thấy một ngọn nui, đo la ngọn nui
to lớn cao đam tận may. Ngoai ngọn nui co một tượng khắc hinh long xa quay
quanh, đầu long xa từ tren cao nhin xuống mặt đất. Tiếng ken nức nở du dương
phat ra từ ngọn nui va trong pho tượng, khuếch tan bốn phia. Giay phut nhin
pho tượng va ngọn nui, trong tinh thần te dại của To Minh cảm nhận triệu hoan
manh liệt.

"Bất tử chiến hồn…quy vị…" Một giọng gia nua vang trong đầu oc hắn, mvang
vọng, thanh am kia lộ ra cổ xưa, rơi vao long hắn, khiến người hắn run len.

Đoi mắt hắn te dại chậm rai đi tới trước, đến dưới chan nui, hắn nhảy len, đap
tren minh long xa khổng lồ. Trong long hắn co chỉ dẫn, triệu hoan hắn đến tren
vảy long xa, lựa chọn một cai, ngồi xếp bằng tại đo, chờ đợi bất tử hồn quay
về chỗ cũ.

To Minh đi tren vảy long xa to lớn, tiến tới trước. Đưa mắt nhin lại, vảy tren
minh long xa chi chit vai chục vạn, To Minh chọn trong đo một cai vảy ngồi xếp
bằng, nhin phia trước, biểu tinh cứng ngắc, dường như nơi nay thuộc về hắn,
dường như đay la tận cung con đường hắn đi. Tren bầu trời tiếng ken nức nở
cang ro rang ben tai, thanh am dần khiến hắn co loại mơ hồ, mắt dần khep, cảm
giac mỏi mệt kho tả như thủy triều dần nhấn chim hắn.

Nhưng giay phut đoi mắt hắn sắp khep kin, đầu hắn cui thấp, khoe mắt rơi tren
vảy, thấy khong xa co một dong chữ ngoằn ngheo hiển nhienon người lấy tay
khắc.

[Ta la To Minh.]
Vảy chỉ co bốn chữ nay.

Khoảnh khắc nhin thấy bốn chữ đo, con ngươi mờ mịt của To Minh trợn trừng, co
rut, hắn ngay ra. Bốn chữ kia như hoa thanh vo số lần đanh ầm ầm trong đầu
hắn. Hắn nhảy dựng len, nhin chằm chằm hang chữ, hơi thở hỗn loạn. Tinh thần
hắn nổi len song to, mấy chữ nay vao luc hắn trong thấy thi co loại cảm giac
quen thuộc, dường như bốn chữ nay la do hắn khắc ra!!!

Trong giay phut To Minh chấn động, bỗng nhien thanh am gia nua lại lần nữa
vang vọng trong thien địa.

"Bất tử chiến hồn…quy vị…"

Khoảnh khắc thanh am kia vang vọng, vảy dưới chan To Minh lập tức truyền đến
lực hut to lớn. Lực hut nay khiến To Minh khong co cach nao phản khang, dường
như hắn co lực lượng cường đại nhưng căn nguyen sức mạnh la đến từ pho tượng
đo, đối phương co thể tặng hắn lực lượng cũng tuy thời thu lại.

Lực hut bung nổ, than hinh To Minh biến mơ hồ, thật nhiều sương khoi ở trong
than thể hắn đien cuồng trao ra bị vảy dưới chan nhanh chong hấp thu.

Cảm giac yếu ớt tran ngập cả tam thần To Minh, tầm mắt hắn mơ hồ. Nhưng giay
phut tất cả mơ hồ va yếu ớt, đầu oc To Minh nổ tung như co tia chớp xẹt qua,
khiến hắn vao giay phut nay chợt nghĩ ra tất cả!

Hắn nhớ ra đay la đau, hắn nhớ ra tại sao minh tới đay, hắn nhớ ra than phận
của minh, hắn nhớ ra rắn nhỏ, hắn nhớ ra Chuc Cửu m, nhớ hết tất cả.

Hắn cũng nhớ cau nguyền rủa của Chuc Cửu m.

"Nếu ngươi trầm luan thi ta thanh cong nuốt va sống lại, nếu ngươi thức tỉnh
thi ta cam tam tinh nguyện bị đồng tộc nuốt, chuc no tan sinh!"

"Ta sẽ khong trầm luan, tuyệt đối khong!!! Ta khong phải bất tử chiến hồn, ta
la…To Minh!!!"

To Minh ngửa đầu gao thet, đoi chan đa tan biến, nửa người nhanh chong trong
suốt, mắt thấy hắn sắp hoan toan bị vảy long xa hấp thu thi mạnh cui đầu, dung
ngon trỏ tay phải tan hồn dốc hết sức lực viết xuống hang chữ vao vảy!

[Nơi nay la Chuc Cửu m bất tử bất diệt…]

Hang chữ viết sau bốn chữ 'Ta la To Minh', trước khi hắn biến mất sốt ruột
viết ngoay.

Giay phut hắn viết xong chỉ thiếu một nửa chữ 'giới' thi tay phải hoa thanh
sương khoi, cung với than thể hắn mọi thứ biến thanh sương khoi, bị vảy hấp
thu sạch sẽ.

To Minh, chết, tan biến.

Theo hắn chết đi, ngọn nui trở về binh tĩnh. Pho tượng long xa vẫn quấn ngoai
nui tựa vật chết, khong nhuc nhich. Nhưng vai chục vạn vảy tren người no, nếu
bay giờ co ai đi len tren nhin kỹ vậy sẽ thấy hơn mười vạn cai vảy nhin thấy
từng cau một, chữ viết giống nhau.

[Ta la To Minh.]
[Ta la To Minh.]
[Ta la To Minh, nơi nay la Chuc Cửu m.]
[Bất tử bất diệt giới.]

[Ta la To Minh, ta phải thức tỉnh, khong thể trầm luan.]

[Ta la To Minh, rắn nhỏ gặp nguy hiểm, chỉ co thức tỉnh ta mới cứu được no.]

[Ta la To Minh, đến từ Man tộc.]

[Ta la To Minh, thien cung địa, băng va hỏa.]

[Ta la To Minh, đừng nuốt bất tử hồn, tuyệt đối đừng nuốt bất tử hồn.]

[Du nuốt một thoi cũng sẽ khong thể…]

Chữ viết như vậy tồn tại tren mười vạn cai vảy, trong đo đa phần la bốn chữ
'ta la To Minh', chỉ co một số vảy it ỏi mới co hai hang chữ viết, nếu nhin kỹ
sẽ phat hiện hai hang chữ viết thời gian khong giống nhau.

Những cai nay đều la To Minh khắc!!! Hắn khong phải chỉ chết hai lần, đay chỉ
tồn tại trong ký ức của hắn. Kỳ thực ngọn nui, pho tượng nay hắn đa tới vo số
lần…

Mỗi lần đến đay đều ở phut cuối than thể thanh khoi trắng bị vảy hấp thu khiến
hắn nhớ lại tất cả. Hắn khong cach nao phản khang, chỉ biết dung cach vụng về
thế nay để noi cho minh lần sau tới đay la chốn nao, sứ mệnh của minh la gi,
minh muốn lam cai gi, minh khong thể trầm luan!!!

Đay la một cach rất ngốc, cũng rất đang buồn, nhưng từ hơn mười vạn chữ viết
tren vảy co thể thấy ra To Minh cứng cỏi va quyết tam, thấy ra hắn cố chấp
cung…đien cuồng!

Đay, chinh la Chuc Cửu m…bất tử bất diệt giới!

Mặt đất menh mong, khong co ạnh nắng choi chang, anh sang bốn phia vĩnh viễn
tồn tại, khong sang, khong tối. Mặt đất trắng co từng luồng khoi trắng bay ra,
dần hợp thanh từng than hinh mơ hồ hư ảo. Trong đo co một than hinh mở đoi mắt
ra, trong mắt một mảnh xam mong lung, hắn, la To Minh…

Thời gian troi qua, đam bất tử hồn theo tiếng ken tiến len, dần dần, sau mấy
lần chết đi, hắn rốt cuộc ở lần cuối cung thanh cường giả mạnh nhất bầy bất tử
hồn.

Từng bước một, hắn khong ngừng cắn nuốt ma biến cường len, dần trở thanh cường
giả, co lực lượng cường đại, nắm giữ năng lực chiến đấu một ấn một chộp, như
một nhanh một chậm, như một tĩnh một động, lấy đo đi trong trời đất, hưởng thụ
cắn nuốt bất tử hồn rồi thoải mai va cường đại, cũng qua đoi mắt tran đầy mau
xam, mai đến khi xam xua tan tia sang trong mắt, nhớ đến ten của minh nhưng
cuối cung biến thanh te liệt va binh tĩnh, lại đi tới nơi ken triệu hoan. Đi
tới cai vảy nao đo tren minh pho tượng long xa tren ngọn nui, khoảnh khắc than
thể tan biến nhớ lại mọi thứ, ở cai vảy để lại cau noi đối với minh đến lần
sau, một cau khong cam long, khong bao giờ tuyệt vọng.

Co lẽ cau nay lần sau hắn khong trong thấy vi vảy qua nhiều.

Nhưng đay la hy vọng, đay la hắn co thể nghĩ ra hy vọng cuối cung. Hắn khong
muốn trầm luan, hắn phải phản khang!!!

Thời gian troi qua, lần sau To Minh tử vong va tan sinh, một lần lại một lần
đi tới pho tượng long xa, một lần lại một lần để xuống cau noi, vai chục vạn
vảy tren minh long xa co đa số bị hắn khắc chữ viết theo từng lần tiến đến.
Trong đo co hơn phan nửa khắc hai hang, co một số it khắc ba hang, co cực kỳ
it ỏi khắc bốn hang, co chưa đến ba mươi cai vảy khắc bốn hang.

[Ta la To Minh.]

[Đay la tử vong Chuc Cửu m bất tử bất diệt giới.]

[Rắn nhỏ gặp nguy hiểm, chỉ co ta thực sự thức tỉnh mới cứu được no.]

[Cảm ngộ thien cung địa, băng cung hỏa, tim ra hai mặt chinh phản thuộc về
minh, mới la cach duy nhất rời khỏi nơi nay.]

[Khong được nuốt bất tử hồn, một cai cũng khong được, tuyệt đối, tuyệt đối,
đừng nuốt.


Cầu Ma - Chương #473