Người đăng: Boss
To Minh thi thao, cui đầu nhin tay phải của minh. Bay giờ than thể hắn hoan
toan ngưng tụ, nhin khong khac gi co da co thịt. Áo dai đen biến ảo ngoai
người hắn, mai toc đen dai tung bay, hinh thanh đối lập với bốn phia khoi
trắng, cũng khiến than hinh hắn như ẩn như hiện trong sương khoi.
Những sương trắng đang nhanh chong chui vao than thể To Minh, bị hắn khong
ngừng hấp thu,
To Minh khong them để ý khoi trắng, mắt hắn tụ tập cang nhiều thần tri, dần
sang ngời, nhin tay phải của minh, suy tư.
Lat sau, khi ngoai người To Minh một lũ khoi cuối cung chui vao người hắn.
Tren mảnh đất trống một minh To Minh đứng đo, anh mắt vẫn rơi vao tay phải.
Thời gian chậm rai troi qua, vai ngay sau, tay phải khong nhuc nhich của To
Minh chậm rai nang len, ấn xuống đất, cach khong chộp.
'Đay la thần thong gi? Chỉ đơn giản một ấn, một chộp, tại sao ở đay sẽ co uy
lực cường đại như vậy. Cai ấn tan vỡ vạn vật, cai chộp hấp thu tinh hoa toan
than vật tan vỡ.' To Minh nhắm chặt mắt, lại sau khi lại mở ra hắn nhin len
bầu trời.
Ký thức của hắn tuy theo hấp thu khoi trắng chậm rai hồi phục. Trừ việc nhớ
đến ten minh ra hắn cũng nhớ trong thế giới kỳ lạ hắn đa chết hai lần. Lần đầu
tien la bị người nuốt ma chết, lần thứ hai la lao gia ao trắng tren trời ấn
chộp toan than tan vỡ chết. Nhưng chỉ vẻn vẹn nhớ đến những điều đo, con việc
hắn lam sao xuất hiện trong coi trời đất kỳ lạ nay thi con chut mơ hồ.
'Khong lẽ trong ấn chộp ẩn chứa lực lượng minh khong biết ro?' To Minh suy tư,
ngồi xếp bằng tren đất trắng, nhin tay phải của minh, suy tư, tiếp tục chim
đắm trong ấn chộp.
Thời gian troi qua, khi vung đất To Minh ở bốn phia dần sinh ra từng lũ khoi
trắng, bất tử hồn luc trước chết đi lại hồi sinh. Những sương khoi mới xuất
hiện lập tức nhao hướng To Minh, giống như chỗ hắn hoa thanh vong xoay to lớn
hấp thu hết tất cả.
Khoi trắng lượn lờ, chớp mắt tan biến trong tay phải của To Minh, bị hut vao
người hắn. Đoi mắt To Minh thần tri cang tỉnh tao, cảm giac cực kỳ dễ chịu
khiến hắn nhắm chặt mắt. Loại cảm giac nay như la nhanh chong biến cường, la
cảm giac linh hồn cường đại, thoải mai như lột xac, để người thử một lần rồi
rất kho khong tiếp tục nữa.
at sau To Minh mở mắt ra, trong mắt loe tia sang.
"Nuốt hồn khac tại đay co thể khiến ta chậm rai nhớ nhiều hơn, co thể khiến ta
cảm giac cường đại, co thể khiến ta tại đay khong chịu đựng thống khổ chết
choc nữa." To Minh thi thao.
Hắn đứng dậy nhin bầu trời mau xam, hit sau một hơi, nhấc chan len lao nhanh
tới trước.
Mắt hắn loe tia sang lạnh, than thể như luồng khoi đen xe gio lao đi tren mặt
đất trắng. Hắn khong biết thời gina troi qua, chỉ biết long co một loại khat
vọng, khao khat nuốt cang nhiều bất tử hồn.
Mai đến co một ngay, trước mặt hắn co mấy ngan bất tử hồn, khi hắn thấy chung
thi bầy bất tử hồn cũng trong thấy hắn.
Từng tiếng gao the lương vang vọng, bầy bất tử hồn co mấy chục hồn ro rang
mạnh hơn nhiều dẫn đầu gầm hướng To Minh.
To Minh đứng đo, mắt chớp loe. Khoảnh khắc đam bất tử hồn tới gần thi tay phải
nang len ấn phai trước. Cai ấn nay co tầng tầng song gợn biến ảo trước người
To Minh, như la song khuếch tan tới trước. Lần lượt truyền ra tiếng nổ, những
bất tử hồn đằng trước nhất than thể run bần bật, co một số trực tiếp tan vỡ.
Tay phải To Minh cach khong chộp. Phut chốc những bất tử hồn tan vỡ hoa thanh
từng đợt khoi lao hướng To Minh. Khoi trắng dung nhập khien To Minh ngửa đầu
phat ra tiếng gầm dễ chịu, mạnh vọt len, chiến đấu với những bất tử hồn chưa
tan vỡ.
To Minh khong biết cach gi khac, hắn chỉ biết ấn chộp, nhưng chinh la tư thế
đơn giản nay sau khi hắn thử vo số lần co sự cường đại hắn khong hiểu thấu.
Giay phut hắn vọt vao bầy bất tử hồn thi truyền ra tiếng ầm ầm.
Nửa tiếng sau, To Minh một minh đứng đo, cui đầu, ngoai người hắn tran ngập
khoi trắng đậm đắc, trừ đo ra khong con bong dang bất tử hồn.
Thật lau sau, To Minh ngẩng đầu len, mắt hắn khong con mau xam ma sang ngời.
Hắn liếm moi, nhoang người len, bay len mặt đất, ở giữa khong trung lao hướng
viễn xứ.
Chan trời co tiếng ken nức nở vang vọng, trở thanh chỉ dẫn, khiến tất cả bất
tử hồn nghe thấy đi theo tiếng keu gọi hướng về chỗ no.
Tiếng ken đối với To Minh cũng co tac dụng triệu hoan, hấp thu cang nhiều bất
tử hồn thi hắn cảm giac tiếng ken cang ro rang va manh liệt, tran ngập dụ dỗ,
dường như sứ mệnh của hắn la khiến minh khong ngừng cường đại rồi đi hướng ken
keu.
Hắn khong ngừng bay đi, trong thấy dưới đất vai bầy bất tử hồn, hễ hắn gặp
được la sẽ ở giữa khong trung ấn mặt đất.
Trong cai ấn nay, hắn khong ngừng đi qua, khong ngừng hấp thu va biến cường,
từ chỉ co thể khiến bất tử hồn tan vỡ một phần dần mở rộng, biến thanh tan vỡ
một nửa. Mai đến khi thời gian troi qua, To Minh khong đếm, hắn chỉ thấy thời
gian qua cực kỳ lau, minh đa bay rất rất xa, mặt đất xuất hiện bầy bất tử hồn
thường dưới cai ấn của hắn xuất hiện tan vỡ phạm vi lớn.
Than thể hắn như co da co thịt, mai toc tung bay, đồ đen khi hắn bay thi phất
phới. Tay phải của hắn đang lam động tac ấn chộp, khong biết bao nhieu lần, co
thể la vo số!
Hắn cường đại, hắn co thể cảm nhận ro, loại cường đại nay la khi hắn bay qua
bầu trời, khong cần gao thet đa khiến tất cả bất tử hồn trong thấy hắn đề run
rẩy.
Tuy nhien…đoi mắt To Minh trong năm thang chậm rai khong sang sủa nữa ma nhiễm
mỏi mệt, từ từ co chết lặng.
Hắn như thế nay hơi giống với lao gia từng thấy.
Tiếng ken vẫn tồn tại nhưng dường như khong thể bay tới nơi phat ra tiếng. Mai
đến ngay nay, To Minh đang bay bỗng khựng người, quay đầu nhin khung trời ben
phải. Ở đo, hắn thấy co một cầu vồng đỏ đang cực nhanh lao tới.
Khi To Minh nhin hướng cầu vồng thi no ngừng cach hắn ngoai mấy trăm met, hoa
thanh ga đan ong toc đỏ. Ga đan ong nửa mặc ao giap, toc đỏ tung bay, nửa
người để trần nhin To Minh.
Đoi mắt ga giống To Minh, cũng la ảm đạm toat ra chết lặng.
To Minh nhin ga, ga nhin To Minh, hai người ở khong trung nhin nhau một lat
sau, ga đan ong bỗng gầm len. Ga sải bước lao hướng To Minh, khi sắp đến gần
thi nang len tay phải vung hướng bầu trời. Tren tay phải ga biến ra thanh
trường thương, tay ga nắm chặt.
Trường thương bị ga nắm lấy, khi ga lao len mạnh vung hướng To Minh. Trường
thương dấy len tiếng xe gio sắc ben, tốc độ cực nhanh lao tới hắn.
Tốc độ thế nay trong mắt người ngoai nhanh như tia chớp, đam vao ngực To Minh,
xuyen thấu qua. Nhưng từ mắt To Minh thi giay phut trường thương quăng ra, tất
cả coi thien địa bỗng biến chậm, chẳng những trường thương chậm ma than thể
hắn cũng chậm.
Tất cả đều chậm. Hắn thấy trường thương từng chut một bay ra, từ từ tới gần.
Canh tay phải của hắn cũng chậm chạp nang len, mai đến khi trường thương rốt
cuộc tới trước mặt, nhưng tay phải hắn vừa mới nang len, động tac ấn chưa lam
ra thi trường thương cực kỳ chậm mũi thương đam vao ngực hắn. Đau đớn te dại
bị phong chậm vo số lần phat ra từ ngực To Minh.
Trong mắt hắn, mũi thương đam rach than thể, xuyen thấu vao, đau đớn khuếch
tan, chậm rai xuyen qua người hắn rơi vao mặt đất sau lưng.
Mai đến giờ phut nay, thế giới trước mắt hắn mới rồi phục binh thường. Nhưng
khoảnh khắc hồi phục binh thường, than thể To Minh bỗng tan vỡ phan nửa, trong
tan vỡ tay phải hắn nang len mạnh ấn hướng ga đan ong.
Cai ấn nay ga đan ong đanh giật minh, ao giap nổ tung lộ than thể, ga run bần
bật, người xuất hiện từng khe hở.
Tay phải To Minh chộp, thật niều khoi trắng ở mức độ nồng đậm khong thể hinh
dung lao hướng hắn.
Ga đan ong đien cuồng rit gao, nắm đấm tay phải đanh hướng To Minh, tốc độ cực
kỳ chậm, nhưng theo To Minh thấy thi lại nhanh đến cực hạn.
Đay la cuộc chiến gian khổ, tiếng ầm ầm vang vọng trong trời đất. Vai tiếng
đồng hồ sau tiếng nổ mới dần tan biến, ngập trời khoi trắng, cực kỳ đậm như co
thể sanh bằng tất cả khoi trắng một đường To Minh hấp thu.
Sương khoi đậm đang nhanh chong giảm đi, khong ngừng bị người hấp thu. Một
tiếng động hộ sau, sương mỏng dần lộ ra bong người.
Toc dai mau đen, ao dai đen, khuon mặt mờ mịt, mắt chết lặng. To Minh chậm rai
đi ra, cui đầu nhin tay phải của minh, mắt chết lặng giống y đuc lao gia hắn
từng gặp!
"Bất tử hồn…ta la bất tử chiến hồn…" To Minh thi thao.
Hắn khong nhớ lại gi cả, dường như du co hấp thu nhiều hơn thi vẫn chỉ ngừng
lại ở biết ten minh.
Duy nhất tăng len la hắn cường đại, cường đại như nắm giữ trời đất!
Hắn, trầm luan.
Mơ hồ trong thien địa mau xam như co giọng noi trầm thấp quanh quẩn. Thanh am
rất xa xoi, như ẩn chứa năm thang, nhưng nếu ngươi nghe kỹ thi chỉ nghe được
tiếng ken nức nở, khong nghe ra thanh am ken biến thanh.
"Nếu ngươi trầm luan thi ta thanh cong nuốt va sống lại, nếu ngươi thức tỉnh
thi ta cam tam tinh nguyện bị đồng tộc nuốt, chuc no tan sinh!"