Thiên Và Địa, Băng Và Hỏa


Người đăng: Boss

"Cửu Anh…" Giọng tang thương trầm thấp vang vọng.

"Ta luon muốn hỏi một cau, chua tể tren vo số khung trời, tại sao thế giới nay
từ co trời thi nhất định phải co đất? Tại sao thế giới co hỏa rồi cố tinh xuất
hiện băng gia? Ta cang muốn hỏi một cau vo số khung trời, nếu co hệ Chuc m ta
tại sao con phải sinh ra Cửu Anh tộc!!! Ta dung thời gian cả đời khong tim
thấy đap an."

"Băng va hỏa dung hợp xuất hiện nước soi, xuất hiện la băng hỏa, khi hoan toan
khac với băng hỏa. Thien va địa dung hợp xuất hiện khung trời xam, xuất hiện
la pha diệt hư vo, xuất hiện la lực một giới! Như vậy thi Chuc Cửu m va Cửu
Anh dung hợp xuất hiện la cai gi… la cai gi… la cai gi… la cai gi!!!"

Thanh kia đến cuối cung như phat đien gầm rống bốn phia.

Cung luc đo, xa long ngan met cũng rống len, sắc mặt dữ tợn xen lẫn đien cuồng
lao hướng Cửu Anh. Cửu Anh của To Minh cũng gầm gừ, khong cần hắn khống chế,
sau cai đầu cung gao thet xong hướng xa long.

Tiếng ầm ầm vang vọng tam phia. Cửu Anh đa chết, bay giờ xuất hiện la ý chi
sot lại cưỡng ep dung hợp ra, so với bản thể chenh lệch tựa trời va đất.

Cung luc đo, linh Cửu Anh của To Minh khong con than hinh, tồn tại chỉ la linh
thể. Khi linh Ham Sơn Chuong nay ngủ say nhiều năm, them vao chỉ thức tỉnh sau
đầu, cho nen bay giờ thực lực cach biệt luc sống rất nhiều. Cứ thế coi như lực
lượng ngang bằng với xa long. Hai con thu đều la thien địch cường đại của đối
phương, giờ mở ra chem giết đien cuồng.

To Minh đứng đo, anh mắt hắn thoang chốc mờ mịt. Khiến hắn mờ mịt la luc trước
giọng tang thương noi, cau noi quanh quẩn trong đầu hắn, khiến hắn lờ mờ hiểu
ra cai gi, nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ lại khong thu được gi.

'Băng va hỏa dung hợp, thien va địa dung hợp…'

Loại cảm giac nay như năm đo tren cửu phong, cung Thien Ta Tử noi chuyện một
phen, ngoai binh đai động phủ ngộ mấy thang, cuối cung hiểu ro tạo của hắn!
Hiểu ro thuật tĩnh tam thuộc về hắn, vẽ ra một but Man Thương, giống y khuon
đuc. Giờ mắt To Minh cang me mang hơn, giọng tang thương khong ngừng quanh
quẩn trong oc. To Minh co trực giac manh liệt nếu lần nay minh hiểu ro, vậy
thi hắn sẽ nắm giữ lực lượng khong thể tưởng tượng!

Nhưng bay giờ hắn cắn chot lưỡi, du lần nay lĩnh ngộ quý gia nhưng thời cơ cực
kỳ khong thich hợp, nếu tiếp tục thi chỉ co kết cuộc chết đi, To Minh nghĩ
khong ra con co thể được cai gi.

Cho nen du tiếc nuối trạng thai nay nhưng To Minh khong thể khong khiến minh
lập tức tỉnh tao chứ khong chim đắm vao đo. Tỉnh tao lại, ben tai hắn vang
tiếng nổ, giữa khong trung xa long va Cửu Anh đien cuồng chem giết. Hai con
thien địch đang chiến đấu kịch liệt nhất.

Mắt To Minh chợt loe, than thể thanh cầu vồng tiến len một bước, vong qua xa
long va Cửu Anh đang chiến đấu, hướng tới cục thịt to lớn bềnh bồng giữa khong
trung.

Khuon mặt người phụ nữ tuyệt đẹp trong cục thịt chẳng co chut biến đổi, rắn
nhỏ đằng trước than thể vẫn khong ngừng toat ra tơ trắng, bị ấn ký giữa tran
người phụ nữ hấp thu.

Mắt To Minh loe sat khi, cất bước đến, giay phut tới gần cục thịt thi no kịch
liệt lung lay, cung luc đo, giọng tang thương truyền đến.

"Ta ban cho ngươi sinh mệnh dai lau, để ngươi cung ta trời đất sụp đủ ma vẫn
bất diệt, khung trời suy ma khong hủy, ngươi co muốn khong?"

"Ta ban cho ngươi vo tận cường đại, để ngươi co than hinh đủ so với ta, để
ngươi co thể pha phap tắc giới nay, bước vao hư khong vo tận, nhin thế giới
cang rộng lớn, nhin trời sao, ngươi, co muốn khong?"

"Ta cang ban cho ngươi linh hồn vo hạn, để đoi mắt ngươi thanh ngoi sao sang
nhất khung trời, khiến tất cả người nhin thấy ngươi thi sẽ sung bai ngươi,
ngươi, co muốn khong? Ta ban cho ngươi tu vi nắm giữ một thế giới, để ngươi
trở thanh cường giả, lam tất cả việc ngươi muốn lam, ngươi, co muốn khong? Ta
ban cho ngươi lực lượng xe rach sương mu, để ngươi hiểu tren bầu trời la cai
gi, để ngươi thấy dưới mặt đất la cai gi, để cuộc đời ngươi từ nay nằm trong
tay người, khong để ai khống chế nữa, ngươi, co muốn khong!?"

Giọng tang thương truyền ra, bước chan tiến tới của To Minh khi nghe thấy
những lời đo tạm dừng.

"Ngươi nhất định co mộng ước, co khat vọng, ta co thể giup ngươi hoan thanh,
để ngươi co lực lượng hoan thanh những ước mơ va khao khat. Ngươi sẽ tim được
mộng của minh, ngươi sẽ xe rach trời che mắt, ngươi sẽ nắm giữ vận mệnh của
minh, ngươi sẽ…xe nat tất cả kẻ địch trước mặt ngươi. Ta co thể lam được, tin
ta đi, ta thật sự lam được. Ta la Chuc Cửu m, ta la cường giả mạnh nhất hệ
Chuc Cửu m. Khi ta con sống ta co thể khiến trăm thế giới chớp mắt thanh đem,
sinh linh bị ta nuốt hơn mười ức. Chỉ cần ta thức tỉnh, chỉ cần ta sống lại,
ta co thể thề bằng tộc ta, ta sẽ hoan thanh tất cả điều đa noi, chỉ cần…ngươi
khong đanh gay nghi thức tộc ta, chỉ cần, bay giờ ngươi lui lại đừng tới gần.
Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ hoan thanh lời thề!"

Đầu oc To Minh u vang, thở dồn dập. Hắn nhin chằm chằm khuon mặt người phụ nữ,
lời noi của đối phương lộ ra chan thanh khong để người nghi ngờ.

Hắn khong để ý trường sinh bất tử, hắn khong để ý vo hạn linh hồn, nhưng hắn
để ý la phia tren bầu trời co cai gi, hắn để ý la vận mệnh phải bị minh nắm
trong tay, hắn để ý la xe trời che mắt đi tim Ô Sơn, đi biết hai chữ Tuc Mệnh,
lý do thực sự!

Những điều nay la hắn khat vọng, nằm mơ đều khao khat.

"Nếu ngươi khong tin thi ta co thể nhận ngươi lam chủ, nhưng qua trinh nhận
chủ phải chia lam hai phần. Phần thứ nhất la ban đầu, nếu mọi thứ đều dựa theo
ước hẹn của chung ta vậy sau khi ta sống lại sẽ hoan thanh bước thứ hai. Tất
cả điều ta h顬 ta nhất định sẽ lam được. Ngươi chỉ mất đi một rắn nhỏ ấu nien,
huyết mạch khong thuần, đổi lấy, la ta!"

To Minh im lặng, lat sau hắn lắc đầu.

"Ta khong tin!" Khoảnh khắc noi ra cau nay, hắn lao hướng đầu người phụ nữ
trong cục thịt.

"Tại sao ngươi khong tin? Mỗi cau ta noi đều la thật. Chỉ cần ta sống lại, ta
nhất định co thể lam được. Ngươi khong phải người thứ nhất ta hứa, trước ngươi
con co một người được ta hứa hẹn, ten của hắn ta khong biết, nhưng cảm giac
huyết mạch của hắn hơi giống ngươi! Hắn tự xưng la…Man Thần đời thứ ba!"

Chinh luc nay, ngoai xac Chuc Cửu m khổng lồ, trong sương mu vo tận, lao gia
ao đen ngồi xếp bằng thi triển Tuc Mệnh cuối cung đoi mắt chớp loe, thấy hết
điều To Minh trải qua.

Lao gia ao đen dun cach đặc biệt nhin thấy những việc từ đầu To Minh tiến vao
Chuc Cửu m đa xảy ra. Mắt lao chợt loe, khoe miệng bỗng nhếch nụ cười quai dị.

"Ý chi con sot lại của Chuc Cửu m, du no cường đại nhưng muốn nuốt hậu bối của
no, lại đối mặt Tuc Mệnh, co lẽ ta co thể lợi dụng." Nụ cười của lao gia ao
đen rạng rỡ.

"Ben Tuc Mệnh co con xich long va ong lao m Linh, coi như ta co ra tay thi kho
san bằng được, để hắn tiếp tục con đường số mệnh. Chỉ co khi hắn ở trong người
Chuc Cửu m thi mới co thể tranh đi xich long. Tuy nhien ta cũng khong thể vao
người Chuc Cửu m, chỉ co thể dựa vao Tuc Mệnh trong thấy." Lao gia liếm moi,
con ngươi ảnh chiếu than hinh To Minh vặn vẹo.

"Nhưng Tuc Mệnh nay nếu ta dung tu vi tế hiến chut thi co thể triển khai một
chut thần thong. Co lẽ thần thong nay khong thể hoan thanh kế hoạch đơn giản
nhất, kho ma khiến Tuc Mệnh ngủ say, tuy nhien…ta co thể dung no kich động ý
chi Chuc Cửu m, để no mở ra bất tử bất diệt giới, hoa thanh ngục tu phong ấn
Tuc Mệnh! Như vậy thi hắn sẽ bị cưỡng ep ở lại đay, tương tự kế hoạch lam hắn
ngủ say, ta cũng co đủ thời gian chờ đợi ảnh chiếu phan than thứ hai của chủ
nhan giang xuống! Vậy thi coi như ta lập cong lớn rồi!"

Lao gia ao đen mỉm cười, tay phải nang len chỉ vao ngọc giản xanh ở tran minh.
Ngọc giản chấn động, từ mep tỏa ra đoan tơ đen. Những tơ đen nhanh chong lan
tran, chớp mắt phủ đầy mặt lao, đặc biệt la ria mắt cang nhiều tơ đen hơn. Tơ
đen vẫn đang lan tran, keo dai vao trong đoi mắt lao gia, thay thế tơ mau mắt
lao thanh tơ đen, cung luc đo che phủ con ngươi, lờ mờ co thể thấy ảnh ngược
bong To Minh mơ hồ hơn. Cung luc đo, ngọc giản xanh nhanh chong ảm đạm, mai
đến khi hoa thanh mau đen, bum một tiếng nổ tung. Khoảnh khắc no hoa thanh
mảnh vỡ, khoe miệng lao gia ao đen phun ra ngụm khi.

Ngụm khi bị phun ra hoa thanh khoi đen, biến mất.

Ben To Minh, khi hắn nghe Chuc Cửu m noi đến năm chữ Man Thần đời thứ ba thi
tinh thần chấn động, nhưng bước chan của hắn khong chut tạm dừng, xong vao sau
trong cục thịt. Nắm đấm tay phải, lực lượng mạnh mẽ bảy khối Man Cốt trong
người sắp đanh vao đầu người phụ nữ hấp thu tơ trắng từ người rắn nhỏ.

Chinh luc nay, mep cục thịt khổng lồ, vị tri To Minh khong thấy, chỗ ấy bỗng
nổi len cơn gio, co khoi đen theo gio xuất hiện nhẹ nhang len vao cục thịt
khổng lồ, biến mất. Chuyện chỉ xảy ra trong giay lat, chớp mắt đa kết thuc.


Cầu Ma - Chương #467