Hoàn Thành Hứa Hẹn


Người đăng: Boss

Thời gian chậm rai troi qua, To Minh ngồi xếp bằng trước mặt A Hổ, Lan Lan. Du
ga đan ong m Linh cũng ngồi ben cạnh nhưng than thể to lớn trong như ngọn nui
nhỏ.

Xich long bềnh bồng giữa khong trung, nhin chằm chằm bốn phia, rất cảnh giac.

To Minh nhắm mắt, sắc mặt binh tĩnh nhưng trong long do dự. Hắn do dự la vi
giờ phut nay con rắn lạ uể oải, khong ngừng bi thương keu. Nỗi long con rắn từ
ban đầu kich động mất kiểm soat đến đau thương, qua trinh biến đổi khiến con
rắn lạ rất đang thương.

'Tộc Chuc m từ xưa đều la nuốt đồng tộc để trưởng thanh ư...' Khong biết qua
bao lau, To Minh mở mắt ra nhin xac Chuc Cửu m, mắt loe tia sang lạnh.

'Nếu la vậy thi con Chuc Cửu m khong biết đa chết bao lau chỉ con lại chut ý
chi nay hiển nhien la muốn nuốt rắn lạ của minh, mượn sự sống để sống lại. Nếu
Chuc Cửu m tộc luon nuốt đồng tộc, vậy con rắn lạ của minh co lẽ co thể ngược
lại nuốt no!' To Minh trầm ngam nhin hướng ga đan ong m Linh.

"Mới nay ngươi noi con mắt to lớn la mắt thứ hai của Chuc Cửu m? Vậy con Chuc
Cửu m nay co tổng cộng bao nhieu mắt?"

"Gồm bốn mắt." Ga đan ong m Linh mở mắt ra, trầm giọng noi.

"Chuc Cửu m co hai cai đầu, một la đầu rắn, cai khac la đầu ẩn giấu giống như
ta vậy, mỗi cai đầu co hai mắt, cho nen la bốn mắt. Mới nay con mắt to lớn la
một con mắt của đầu rắn. Trong lời truyền thuyết tộc ta từng giới thiệu về Cửu
m Thanh. Sau khi no chết phải phong ấn than hinh, nếu khong thi mau thịt của
no sẽ hoa thanh vụ hung, oan khi của no sẽ hoa thanh linh khoc, xương cốt của
no sẽ hoa thanh bạch sat, bốn mắt của no sẽ hoa thanh am tang. Mới nay một mắt
hiển nhien la vi phong ấn lỏng nen thức tỉnh đi ra. Một khi bị no nhin, lấy tu
vi như ta cũng kho thoat khỏi, cần người ngoai cứu." Giọng ga đan ong m Linh
quanh quẩn trong sương khoi, rơi vao tai To Minh, khiến hắn nheo mắt lại.

"Nếu bị trung khe hở trong mắt m Tang Mục thi sẽ trở thanh con rối Nhiếp Hồn?"
To Minh bỗng nhien hỏi.

"Con rối…" Ga đan ong m Linh sắc mặt lộ nỗi kinh sợ nhưng lắc đầu.

"Sẽ khong trở thanh con rối ma la bị hut tinh hoa mau thịt, trở thanh thay
kho. Đay khong quan trọng, quan trọng nhất la ý thức của ngươi sẽ bị hut đi,
tiến vao mỗi một thanh nien Chuc Cửu m mở ra bất tử bất diệt giới. Tại đo trải
qua vo số năm thang, như bị phong ấn, đời đời kiếp kiếp khong thể thoat ra,
chỉ co thể khong ngừng chiến đấu với vo số sinh linh bị Chuc Cửu m giết trong
đời no. Khong ngừng chiến đấu, du chết thi khong lau sau sẽ sống lại, mai đến
khi ngươi ý chi tan vỡ, mai đến khi ngươi phục tung Chuc Cửu m, đo la luc
ngươi trở thanh một phần trong bất tử bất diệt giới. Xac ngươi sẽ ở trong
người Chuc Cửu m, trở thanh một phần mau thịt của no. Đay la việc đang sợ hơn
cả cai chết, so sanh với điều đo thi chết trận ngay lập tức mới la lựa chọn
tốt nhất." Ga đan ong m Linh thấp giọng noi, To Minh cảm nhận ro trong thanh
am ẩn chứa sợ hai.

"Nếu khong khuất phục thi sao? Khong co cơ may nao đi ra khỏi khong gian bất
tử bất diệt ư?" To Minh im lặng giay lat sau, chậm rai hỏi.

"Đi ra…" Ga đan ong m Linh nhin To Minh thật lau.

"Mỗi một Chuc Cửu m khi sống đều nhận vo số chủng tộc cung phụng, sinh linh
cung phụng no cang nhiều thi thực lực của no cang mạnh, đay la một loại bản
năng. Nhin Nhiếp Hồn Vu tộc cac ngươi đi, chắc ngươi co thể tưởng tượng du no
chết thi ý chi đều sẽ khiến Vu tộc ngươi xuất hiện Nhiếp Hồn Vu, co thể thấy
bản năng cường đại cỡ nao. Nhiếp Hồn Vu tương đương với kẻ cung phụng Chuc Cửu
m, chẳng qua Vu tộc cac ngươi khong nhiều Nhiếp Hồn, nen tộc ta mới cho phep
Vu tộc cac ngươi đến đay. Khi Chuc Cửu m cần thi no sẽ nuốt chủng tộc nao đo,
nhưng cung luc đo, những chủng tộc cung phụng no sẽ được một loại thu vinh,
thu vinh đo la được tiến vao bất tử bất diệt giới của Chuc Cửu m!" Giọng ga
đan ong m Linh cang trầm thấp.

"Thu vinh?" Mắt To Minh chợt loe.

"Khong sai, tiến vao bất tử bất diệt giới ren luyện, trong vo số lần sống chết
cảm ngộ căn nguyen chiến đấu, ren ra chiến sĩ mạnh nhất. Mỗi một chủng tộc
cung phụng Chuc Cửu m sẽ tuyển chọn ra người ưu tu nhất tiến hanh loại thu
vinh chiến đấu nay. Co lẽ tu vi khong tăng cao bao nhieu nhưng sự tan nhẫn,
quyết đấu trong chiến đấu la người ngoai khong thể sanh bằng. Bởi vi họ trải
qua sống chết thật sự la…rất nhiều. Nhưng đay la dưới tinh huống Chuc Cửu m
sống, no co thể tuy ý nhận người vao thả ra, cho nen đo la thu vinh. Nhưng no
chết rồi thi khong phải thu vinh nữa, đo la lồng giam đang sợ hơn cả chết
choc. Co lẽ thật co người co thể từ tử vong đi ra khỏi bất tử bất diệt giới
của Chuc Cửu m, nhưng trong truyền thừa tộc ta khong co điều nay."

To Minh im lặng, ga đan ong m Linh khong noi gi them.

Lại qua một luc, bỗng xich long giữa khong trung phat ra tiếng gầm.

Trong tiếng gầm, To Minh mắt chớp loe. Hắn thấy phia xa trong sương khoi lại
xuất hiện bong trắng, khong phải một ma đến tam cai. Chung no bềnh bồng trong
sương khoi, phat ra tiếng khoc nức nở. Tiếng khoc đanh vao tinh thần khiến
người lại thấy nong nảy. Nếu chỉ la những bong trắng thi thoi, trong sương
khoi đoi khi phat ra tiếng gao, co thể lờ mờ thấy sương khoi cuồn cuộn lộ ra
một số than hinh đẩy vảy.

Trừ điều đo ra, To Minh thấy một cai bong to lớn, bong cao đến mười met. No
bềnh bồng tại đo, khi To Minh nhin no thi lập tức co cảm giac bị nhin chằm
chằm. Cai bong đo hiển nhien la con mắt to lớn mới nay tan biến, con mắt thứ
hai của Chuc Cửu m!

"Đừng nhuc nhich!" Mắt ga đan ong m Linh sang ngời nhin chằm chằm những thứ
trong sương khoi, thấp giọng noi.

"Chung sẽ khong tới gần, du sao chung no sinh ra từ người Chuc Cửu m, luc
trước cong kich chung ta la vi tren người chung ta khong co ý chi Chuc Cửu m
đa chết nay. Bay giờ hai đồng tộc của ngươi đang cảm nhận ý chi no, sắp trở
thanh kẻ cung phụng, vậy thi chung no sẽ khong cong kich. Đợi hai tộc nhan
ngươi được thừa nhận, co họ ở chung ta đi theo ra ngoai sẽ khong bị tấn cong
nữa." Ga đan ong m Linh vừa noi vừa nhin bốn phia.

To Minh khong hanh động thiếu suy nghĩ. Theo thời gian troi qua, những linh
trong sương khoi đung như ga đan ong m Linh đa noi, chỉ quanh quẩn tại đo chứ
khong tới qua gần. To Minh truyền thần niệm cho xich long, trấn an no, vẫn
đang cảnh giac.

Lại qua một tiếng đồng hồ, con ngươi To Minh co rut. Hắn thấy bong đen trong
sương khoi cang luc cang nhiều, thoạt trong khong dưới vai chục.

Tăng nhiều theo con co manh thu ẩn nup trong sương khoi, rậm rạp tới vai trăm.
Tiếng gầm va khoc loc hoa một chỗ hinh thanh song am.

Trừ điều đo ra, To Minh va ga đan ong m Linh cảnh giac, trong sương truyền đến
từng tiếng rit sắc nhọn, tiếng khoc keu vừa nghe con ở xa chớp mắt đa gần ben.
Chỉ thấy mười mấy bong trắng nhanh chong lao ra hoa thanh hinh cung đam vao
mặt đất cach đam To Minh hơn mười met.

Mười mấy bong trắng ro rang la từng xương cốt mau xam. Xương đam xuống đất lập
tức hoa tan, hoa thanh tiểu nhan xam toan than tran ngập sat khi.

Giay phut những tiểu nhan xuất hiện, To Minh tinh thần chấn động. Hắn phat
hiện bộ dạng những tiểu nhan rất giống với tiểu nhan phong ấn trong tảng đa.
Nhưng nhin kỹ thi co khac biệt. Những tiểu nhan mau xam chứ khong phải đen,
diện mạo mơ hồ, khong co mặt may, vị tri hai mắt la một khe hở, miệng cũng la
cai khe.

"Cốt Sat cũng xuất hiện, xem ra khong phải phong ấn thả lỏng ma bị tổn hại."
Ga đan ong m Linh lập tức biến sắc mặt.

To Minh biểu tinh am trầm, khong noi một lời, nhin những sinh linh trong sương
khoi. Khi hắn nhin qua, sương khoi cuồn cuộn, bong trắng lại hơn mười cai.

Hiển nhien theo thời gian troi qua, khi linh ngưng tụ tại đay sẽ cang luc cang
nhiều!

Ngay luc nay, A Hổ vẫn luon nhắm mắt than hinh run bần bật, sắc mặt lộ thống
khổ, dần biểu tinh thống khổ hoa thanh kien định. Chỉ la trong kien định To
Minh nhin thấy sự cung kinh.

'Thừa nhận, dựa theo cach m Linh noi thi loại đạt được tư cach Nhiếp Hồn phải
la thờ phụng no lam chủ nhan.' To Minh im lặng, đay la chuyện của Bạch Ngưu bộ
lạc, hắn khong co lý do can thiệp.

Lat sau, Lan Lan cũng lam vẻ mặt thống khổ, như đang giay dụa. Nhưng co khong
vung vẫy bao lau liền giống như A Hổ, biến thanh cung kinh.

Ngay sau đo, hai người cung mở mắt ra, trong mắt le tia sang am u, chậm rai
biến mất. To Minh thấy hai người co gi đo khac trước.

"Cảm ơn tiền bối trợ giup!" A Hổ đứng dậy chắp tay hướng To Minh.

Lan Lan đứng cạnh cũng lam thế, bai tạ To Minh xong nhin hướng sinh linh trong
sương khoi.

"Đay la giao dịch giữa ta va Vu Cong bộ lạc ngươi, khong cần cảm ơn. Đưa cac
ngươi về Vu thanh thi giao dịch hoan thanh." To Minh đứng dậy, mắt quet qua
những linh trong sương khoi.

"Tiền bối yen tam, ta co thể cảm giac chung no khong co ac ý với ta va Lan
Lan, chung ta co thể thuận lợi rời đi." A Hổ vội noi, tiến len trước.

Quả nhien, những sinh linh trong sương khoi đều lui ra lộ một con đường.

Nhưng khi To Minh đi ra thi những khi linh phat ra tiếng gầm kinh thien, bong
trắng sắc nhọn khoc, vụ thu gầm rống, Cốt Sat rit gao, con co con mắt to lớn
bềnh bồng phia xa, cung bay ra khỏi sương khoi nhin chằm chằm To Minh.

"Ngươi mang hai người rời đi, đưa về Vu thanh." To Minh im lặng giay lat, binh
tĩnh noi.


Cầu Ma - Chương #461