Người đăng: Boss
'Trước mắt lựa chọn tốt nhất la tim một chỗ yen tĩnh, tĩnh tam ngồi thiền, sau
đo lấy ra mật hoa độc phong tăng cao tu vi, hoặc la mở Xich Thạch! Chỉ la
trong người độc phong co tồn tại mật hoa hay khong? Du minh đoan la co nhưng
cũng co khả năng khong co mật hoa. Nếu co thi một khi dung cần bế quan một
đoạn thời gian. Nếu chỉ la một minh minh thi khong sao, nhưng hom nay mang
theo A Hổ va Lan Lan.' To Minh đứng tren con xich long, con rồng lao nhanh.
Hắn ngoai đầu nhin thiếu nien nam nữ vẻ mặt đầy hồi hộp va hưng phấn.
'Thoi, qua trinh mở ra Nhiếp Hồn minh co hiểu chut, khong nguy hiểm mấy, chỉ
hơi tốn thời gian.' To Minh thầm quyết định, tay phải hư khong lật, lập tức
trong tay xuất hiện hai mộc giản ghi bản đồ. Hai bản đồ một đến từ Nam Cung
Ngan, một đến từ Vu Thần Điện Địa Điện chủ Ma Bai.
Hắn so sanh hai cai, cai sau đầy đủ hơn, du la ngoai trăm vạn dặm cũng co
đường net đơn giản đại khai. Bản đồ biểu thị hướng chinh đong trăm vạn dặm Vu
thanh, vị tri gần bien giới co một khu vực chừng vạn dặm, mặt tren vẽ bộ xương
thu khổng lồ. Bộ dạng xương giống rắn, du chỉ đơn giản vẽ xương nhưng nhin
thấy ghe rợn.
'Nơi chon xương Chuc Cửu m.' Mắt To Minh chợt loe, cất hai bản đồ, ngồi xếp
bằng tren đỉnh đầu xich long, mắt nhắm lại, bắt đầu hit thở.
Ren luyện mở ra Nhiếp Hồn Vu kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần người co thể chất
Nhiếp Hồn đến gần nơi chon xương, cảm nhận ý chi Chuc Cửu m chưa tan biến.
Cang cảm nhận ý chi nhiều thi cang giup ich lớn cho tu vi mai sau, điều nay
giống như thuật Man Khải của Man tộc. Nhưng hệ thống tu hanh Man tộc truyền
thừa xa xưa, đa độc lập, cho nen Man Cong bộ lạc thay thế mở ra. Con Vu tộc,
đặc biệt la ba loại Nhiếp Hồn, Linh Moi, Dự Tư vi truyền thừa la Cửu m Giới,
cho nen khong thể thay thế mở ra, chỉ co nước tự minh đến đay cảm nhận mới
được.
Xich long lao nhanh tren trời, xe gio khong chut tạm dừng. Bản than no la sinh
mệnh do địa khi biến thanh, co thể noi la giữa hư ảo va chan thật, cảm giac
cực kỳ nhanh nhạy, phat hiện tất cả nguy hiểm khiến no khong cần To Minh nhắc
nhở, co ba lần tự minh đổi hướng, hoặc vong qua hoặc tranh đi.
Ngoai người A Hổ, Lan Lan co tầng sang nhu hoa, man sang khiến hai người khong
cảm giac gio mạnh, ngồi tren lưng xich long đoi khi nhin xuống dưới. Thời gian
troi qua, vẻ hưng phấn tren mặt họ it đi nhiều, hồi hộp ngay cang đậm. Họ
biết, tiếp theo phải đối mặt la trọng điểm lần đến đay, đạt được ý chi Chuc
Cửu m thừa nhận, được mở ra Nhiếp Hồn Vu!
Trước khi đến Vu Cong bọn họ đa nhắc nhở, trong lịch sử Vu tộc khong phải tất
cả người co thể chất Nhiếp Hồn đều được ý chi Chuc Cửu m thừa nhận. Trong đo
co một số chẳng biết tại sao khong được Chuc Cửu m thừa nhận, khong cach nao
triển khai Nhiếp Hồn tu, cuối cung chỉ co thể sửa tu cai khac hoặc cả đời binh
thường. Người như vậy tuy khong nhiều nhưng đich thực tồn tại, khiến A Hổ, Lan
Lan hồi hộp. Ngay cang tới gần chỗ chon xương Chuc Cửu m la hai người cang
căng thẳng hơn.
Mấy ngay sau, đa số Vu tộc đều ở trong Vu thanh tham gia đổ bảo thi hướng
chinh đong Vu thanh, tren bầu trời gần giap ranh phạm vi trăm vạn co một vệt
đỏ thẫm chớp loe trong tầng may, hoa thanh con xich long dai mấy ngan met
quanh quẩn tren trời.
To Minh ngồi xếp bằng tren xich long mở mắt ra, anh mắt hắn như điện, sang
ngời nhin xuống mặt đất.
Mặt đất lượn lờ sương khoi, bốn phia la vong tron sơn mạch, bao vay khu vực
nay. Trong sơn mạch sương khoi khong tĩnh lặng ma từ từ cuồn cuộn, khong ngừng
bốc len hạ xuống, vo cun tận. Tren bầu trời, khu vực nay ro rang am u hơn ben
ngoai nhiều, tầng may day đặc cho người cảm giac nặng nề.
Khi To Minh ở ngoai khu vực nhin thi khong lau luồng gio ret thổi tới, cuốn
may khoi lăn cuồn cuộn. Khoảnh khắc gio ập đến, con ngươi To Minh co rut, hắn
nhin thấy tầng may bầu trời nay, theo gio ret thổi co từng giọt nước mưa rơi
xuống. Nước mưa khong lớn, nhưng trong luc rơi hoa thanh băng, khiến chỗ nay
cực ret lạnh.
Khu vực bi ẩn phạm vi mấy vạn dặm giờ vang tiếng mưa rơi, khong con am thanh
nao khac tạo nen cảm giac tĩnh mịch.
Nhưng trong yen tĩnh bỗng co giọng mơ hồ bay ra từ sương khoi To Minh nhin
chằm chằm.
'Viem…vi phụ…'
Thanh am tang thương, xa xoi, như thi thao, như lầm bầm, quanh quẬ khiến sương
khoi khuếch tan ra ngoai chut. Khoảnh khắc nghe giọng noi đo, To Minh cảm giac
con rắn lạ tren người hắn, no ở trong Ham Sơn Chuong run rẩy. To Minh biến sắc
mặt, nhin chằm chằm sương mu day đặc truyền ra giọng noi.
Trong sương khoi khong thấy bong dang ai. Khi mưa rơi xuống thi mỗi giọt nước
sẽ khiến sương khoi tan chut, nhưng khi tan biến thi chỗ khac lại sinh ra
sương khoi, khiến sương chốn nay vĩnh viễn tồn tại.
Thật lau sau, To Minh thu lại tầm mắt, nhin A Hổ, Lan Lan. Hai người khong co
phản ứng gi với thanh am, hiển nhien khong nghe thấy, thậm chi con xich long
dưới chan hắn chỉ la khong ngừng lượn lờ, nhin chằm chằm sương trong khu vực,
trừ điều đo ra khong chut phản ứng, dường như giọng noi chỉ một minh To Minh
nghe thấy.
Mắt To Minh chớp loe, nhin một luc sau, thần thức của hắn lan tran đến khu vực
như đa bỏ vao biển, biến mất khong bong dang. To Minh hơi suy tư, bước xuống
xich long. Khi hắn bước xuống thi xich long lập tức hoa thanh ấn ký đỏ rơi vao
tay To Minh.
Con hai người A Hổ, Lan Lan thi bijTo Minh vung tay ao mang theo họ hoa thanh
cầu vồng lao xuống đất. To Minh khong con bay giữa khong trung, trong vung đất
nổi danh khởi đầu Nhiếp Hồn của Vu tộc, hắn hanh động thật cẩn thận.
Ba người đap xuống đất, mặt A Hổ, Lan Lan hơi tai nhợt, lộ ra sợ hai, cẩn thận
đi theo To Minh. Ba người một trước hai sau, bốn phia yen tĩnh khong noi lời
nao, im lặng tiến len.
Đạp tren đa nui sơn mạch, nghenh đon từng đợt gio ret xen lẫn khong nhiều mưa
băng thổi đến, rơi tren người ẩm ướt, cang co nhiều khi lạnh chui vao ben
trong. Nhưng kỳ lạ la mặt đất toat ra hơi nong, đạp ben tren, nhiệt độ mặt đất
xuyen qua đế giay, thuận theo gan ban chan ua vao người.
Cứ thế, trong than thể mỗi người tồn tại va chạm giữa lửa va băng. A Hổ, Lan
Lan mặt trắng bệch, run lẩy bẩy đi theo To Minh. Khong lau sau họ tới đỉnh một
sơn mạch, đứng đo gio ret cang dữ dội hơn.
Ben dưới họ la chốn tran ngập sương khoi, cũng la phạm vi mấy vạn dặm nay chon
xương Chuc Cửu m!
"Chuẩn bị sẵn sang chưa?" To Minh đứng tren sơn mạch, sương khoi cuồn cuộn ra
ben ngoai. Hắn ngoai đầu, nhin sương khoi, từ từ len tiếng, noi ra cau đầu
tien từ khi đến đay.
"Chuẩn bị…rồi, tiền bối!" A Hổ cắn răng, du người ga run rẩy nhưng sắc mặt
kien quyết.
"Ta cũng chuẩn bị tốt rồi." Lan Lan cắn moi gật đầu.
To Minh khong noi nữa, cất bước đi, đi vao sương khoi. A Hổ, Lan Lan vội vang
theo sau, mới đầu con thấy được bong lưng ba ngươi trong sương khoi, nhưng từ
từ, họ cang đi tới thi sương khoi cuồn cuộn quay, như la cai mồm to nuốt ba
người.
Giay phut bước vao sương khoi, bước chan To Minh tạm dừng.
Ben tai hắn lại vang giọng tang thương phat ra từ sương khoi. Thanh am giống
như trước đo, như thi thao, như lầm bầm quanh quẩn tam hướng, khiến sương khoi
như song biển cuồn cuộn.
'Han…vi mẫu…'
Khoảnh khắc To Minh nghe cau noi thi rắn lạ trong Ham Sơn Chuong run rẩy bỗng
ngẩng đầu, phat ra tiếng rit. Tiếng rit lộ ra nức nở va the lương, dường như
no cảm nhận được cai gi. Thanh am như trẻ sơ sinh bị mẹ vứt bỏ, khi đem đến,
ben người khong con bong dang quen thuộc, phat ra tiếng keu gọi bất lực, the
lương. Chẳng qua thanh am vang vọng trong Ham Sơn Chuong, khong truyền ra.
To Minh tinh thần chấn động, đối với con rắn lạ nay trước kia hắn co suy đoan,
mai đến năm đo tại Thu Hải bộ lạc gặp Nhiếp Hồn Tuyệt Vu Tong Trạch, Tong
Trạch cảm nhận được hơi thở của no thất thanh keu Chuc Cửu m thi To Minh vẫn
do dự. Nhưng bay giờ, khi hắn thấy than hinh rắn lạ run rẩy, con co tiếng gao
the lương, do dự tan biến. Bay giờ hắn khẳng định con rắn nhỏ du khong phải
Chuc Cửu m thi chắc chắn co lien quan trực tiếp!
A Hổ, Lan Lan sau lưng hắn vẫn khong nghe được gi cả. Trong sương khoi họ chỉ
co thể thấy bong lưng To Minh trước mặt, con bốn phia thi sương khoi mong
lung, khong thấy ro cai gi. Chinh vi vậy nen nỗi sợ hai va căng thẳng trong
long họ cang sau hơn theo bước chan tiến vao trong sương mu.
'Đay la am dương...trờia cha, đất la mẹ…đay la am dương…'
Khi ba người To Minh tiếp tục tiến len, thanh am chỉ minh To Minh nghe thấy
bỗng lại vang len.
Lần nay trong Ham Sơn Chuong tiếng rit bi ai the lương cang đậm.
Sau khi bong dang ba người biến mất trong sương mu, khoảng một tiếng đồng hồ,
tren sơn mạch, ngoai sương khoi, khong khi vặn vẹo, bước ra một người mặc ao
đen. Người ao đen mắt lộ do dự, nhưng mắt chợt loe, y cũng bước vao trong
sương khoi, biến mất.