Có Ánh Mắt!


Người đăng: Boss

Pho tượng ben Nam Cung Ngan tỏa anh sang choi loa, than hinh nhanh chong hồi
phục, tay phải To Minh ấn vao pho tượng cao hơn hai mươi met.

Nam Cung Ngan ở một ben thấy hanh động của To Minh cũng khong qua để ý, theo
ga thấy thi hắn chỉ muốn xem gia pho tượng. Du pho tượng gia khong cao nhưng
khong phải bất cứ ai đều co thể hiến tế được.

'Minh chọn một vong, chỉ co cai nay la gia cao nhất. Cửu m Linh ra gia đa số
dựa vao thực lực bản than, hắn dam ra gia nay thi minh dam trả! Chắc chắn hắn
la cường giả mạnh nhất tầng thứ năm!' Du Nam Cung Ngan đau long vu tinh nhưng
ga cang tin vao phan đoan của minh. Ga nhin pho tượng anh sang rực rỡ cực kỳ
bất phảm, dần dần thức tỉnh, mắt lộ tia sang, hơi thở ga biến dồn dập.

Lat sau pho tượng hơn bốn mươi met hoan toan sống lại, lập tức vung len trường
thương mạnh go xuống đất. Cung luc đo, no bay vọt len đứng tren trời, mặt đội
mũ chỉ lộ ra đoi mắt sang cui đầu nhin Nam Cung Ngan. Ánh mắt kỳ lạ, ẩn chứa
phức tạp, cảm than, cac loại quai dị.

"Tuan theo minh ước của tộc ta va Vu tộc, nguyện phục vụ ngươi mai đến khi
ngươi khong thể đưa ra yeu cầu phu hợp hiến tế mới thoi." Cửu m Linh giữa
khong trung từ từ noi, thanh am quanh quẩn bốn phia phat ra tiếng u u, nghe
cực kỳ bất pham.

Nam Cung Ngan hưng phấn định bay len theo thi ben cạnh ga, To Minh tay phải ấn
pho tượng xuất hiện anh sang. Ánh sang rất yếu, than hinh no nhanh chong thức
tỉnh, vị tri đoi mắt xuất hiện anh mắt tang thương.

Nam Cung Ngan ngẩn ra, trợn to mắt.

"Mặc...Mặc huynh, ngươi lấy hắn?" Nam Cung Ngan hit ngụm khi, vẻ mặt khong thể
tin.

Thấy To Minh gật đầu, sắc mặt Nam Cung Ngan biến quai lạ, mở miệng muốn noi gi
nhưng do dự một chut, đồng tinh nhin hắn. Đối với tai sản của hắn, tuy Nam
Cung Ngan kho chấp nhận nhưng sự thật bay trước mắt, chắc Mặc To co thủ đoạn
gi người ngoai khong biết. Tuy nhien, lựa chọn của To Minh khiến Nam Cung Ngan
cảm thấy hơi khong đang gia, hoặc nen noi la cực kỳ khong đang.

"Ai, Mặc huynh, ngươi nen sớm noi với ta chứ, Cửu m Linh co khong it đều…thoi,
nếu ngươi đa chọn thi ta khong noi nhiều." Nam Cung Ngan cười khổ lắc đầu, sự
đồng tinh cang đậm hơn.

Biểu tinh To Minh dưới mặt nạ rất la quai, nhin Nam Cung Ngan lam vẻ mặt đồng
tinh thi mắt hắn cũng nổi len cung loại.

Bay giờ pho tượng hơn hai mươi met ben cạnh To Minh đa hoan toan sống lại. Lao
hoạt động than thể, trong người phat ra tiếng ket ket như khong thể chịu nổi,
điều nay khiến Nam Cung Ngan cang đang thương To Minh.

Đặc biệt la Cửu m Linh hoạt động thi than thể chậm rai thu nhỏ như người
thường đứng đo, lưng gu len, hiển nhien la một Cửu m Linh gia nua lưng cong.
Du ao giap la mau bạc nhưng ảm đạm khong anh sang, mặc tren người co chut loi
thoi.

Nhin thấy như vậy Nam Cung Ngan thầm thở dai, ga hơi hiểu anh mắt của To Minh.
Theo ga thi đay khong phải vấn đề anh mắt ma la chenh lệch về tam tri.

'Nhoc con, ngươi chọn lao phu la may mắn của ngươi. Thoi, nhờ Đoạt Linh Dược,
lao phu bảo vệ ngươi một đường vậy. Nhưng theo chung ta đa thỏa thuận, ta
khong tinh theo mỗi ngay, ba lần ra tay la ngươi phải đưa ta một vien Đoạt
Linh Dược.' Trong đầu To Minh quanh quẩn lời noi của ong lao. Hắn nhin ong lao
lưng cong trước mắt, du lao đội mũ, mặc ao giap nhưng bộ dạng thế nay trong
rất quai. Tuy nhien, To Minh rất cung kinh chắp tay với ong lao.

'Tất cả dựa theo yeu cầu của tiền bối, ta sẽ cố gắng thỏa man!'

Đối với To Minh cung kinh, ong lao kha vừa long. Lao lấy xuống mũ giap kẹp ben
nach, lộ ra khuon mặt đặc biệt. Da nau trong như đầu gỗ, toc dai mau bạc nổi
bật với mau da. Xem mặt may ong lao, To Minh con ngươi co rut. Bộ dạng lao
cung với cai đầu khổng lồ tren cột đa cao trong Vu thanh rất giống, co lẽ la
cung tộc!

Ông lao mặt đầy nếp nhăn, mắt vo thần, ngap một cai, mắt quet qua Nam Cung
Ngan, khoe miệng lộ nụ cười.

Nụ cười kia ở trong mắt To Minh cho cảm giac xấu xa.

"Anh trai nay oai vũ bất pham, lựa chọn cai ten mạnh nhất tren nui nay của tộc
ta. Khong tệ khong tệ, co anh mắt!" Ông lao nhếch miệng cười, giọng khan khan.

"Tiểu Ham, phần của lao phu đau?" Ông lao trừng mắt nhin Cửu m Linh đứng tren
đầu Nam Cung Ngan.

Cửu m Linh ten gọi Tuc Ham rất ngoan lấy ra một đoan sang cung kinh giao cho
ong lao.

Ông lao lắc lắc tay, vừa long gật đầu vội cất vao ngực, khong quen ba hoa với
Nam Cung Ngan đứng chết trận tại chỗ.

"Chang trai, ngươi rất co anh mắt. Yen tam, nếu tiểu Ham khong nghe lời thi ta
sẽ dạy dỗ no, ngươi cứ vững bụng, hễ tộc nhan nao lao phu giới thiệu đều tuyệt
đối khong thanh vấn đề!"

"Ai kia, chung ta đi thoi? Đa lau rồi lao phu chưa ra ngoai, khong biết ben
ngoai co biến đổi gi nhiều khong." Ông lao ngoai đầu nhin To Minh, thuc giục
noi.

To Minh đồng tinh nhin Nam Cung Ngan, ho khan tiến tới trước. Ông lao chắp tay
sau lưng nghenh ngang đi theo hắn, con ngam nga khuc nhạc, bộ dạng rất la đắc
ý.

Mất một luc Nam Cung Ngan mới hồi phục lại, nhin ong lao khuất xa, lại ngẩng
đầu nhin Cửu m Linh ten gọi Tuc Ham, bỗng cảm thấy mới nay nhin no oai vũ bất
phảm giờ co chut kho khan, hinh như hơi…ngu. Trong đầu ga khong ngừng hiện ra
động tac đoi tiền của ong lao, rồi con lời khen minh. Ga run len, đanh đầu
minh, cười khổ.

'Lần đầu tien minh nghe noi Cửu m Linh lừa người!'

Nam Cung Ngan om hối hận va buồn bực cười khổ đi, mang Cửu m Linh thanh ấn ký
tren mu ban tay, cung To Minh va ong lao khiến ga ngứa răng ma khong dam đắc
tội rời khỏi khong gian nay, từ trong vong xoay bước ra.

Giay phut bước ra, ong lao ngẩng đầu nhin cai đầu khổng lồ tren cột đa cao cao
phia xa, anh mắt lộ phức tạp va nhớ lại. Phức tạp tan đi, lao thu lại tầm mắt,
nhin hướng đại điện sau cửa vong xoay, bộ xương bị xiềng xich troi. Giay phut
nhin bộ xương, ong lao thở dai.

"Nhoc con, lao phu phải đi gặp cố nhan, ngươi chỉ cần ở trong thanh thi ta sẽ
biết ngay. Đợi luc ngươi rời đi ta sẽ xuất hiện. Nếu co cần ta ra tay, gọi ten
lao phu cho ngươi biết thi ta sẽ ra tay!" Ông lao thản nhien noi, tiến một
bước, than hinh chớp mắt biến mất.

Mai đến khi ong lao rời đi Nam Cung Ngan mới chắp tay cười khổ với To Minh.

"Mặc huynh, ai, khong noi. Ta phải về nha trọ đi tĩnh tam va…lien lạc với Cửu
m Linh của ta, đợi bắt đầu đại hội đổ bảo ta mới đi ra. Ngươi muốn cung ta trở
về hay đi dạo Vu thanh?"

To Minh co chut đồng tinh Nam Cung Ngan, định mở miệng thi bỗng mắt chợt loe,
thấy dưới bậc thang đại điện một người đứng đo nhin minh.

"Nam Cung huynh về trước đi, Mặc ta đi dạo một luc." To Minh chắp tay với Nam
Cung Ngan.

Nam Cung Ngan long rất buồn bực, khong tam tinh noi gi nữa, lắc đầu rời đi.

Sau khi Nam Cung Ngan rời đi, To Minh nhin người đứng dưới bậc thang tầm mắt
giao nhau với minh, dưới mặt nạ khoe miệng lộ nụ cười. Hắn dọc theo bậc thang
từng bước một đạp xuống.

Hắn cang luc cang tới gần người nhin minh, thanh nien mặc đồ đen, người gầy go
co nhiều bim toc nhỏ con ngươi co rut, đứng đo khong động đậy.

Mai đến khi To Minh đi xuống bậc thang dai dặc, tới trước mặt người nay thi
thanh nien bỗng cười, con ngươi co rut gian ra, chắp tay cui đầu với To Minh.

"Tha hương gặp bạn cũ la việc vui lớn nhất đời người. Trước đo ta con đang
nghĩ thấy ngươi hơi quen, giờ nghĩ ra rồi. To huynh, luc trước từ biệt dang vẻ
vẫn khong thay đổi." Thanh nien cười noi.

Ga chinh la năm đo khi To Minh đi Thien Lam thanh thi gặp được Vu nhan Dự Tư
lai lịch bi ẩn, Ô Đa!

"To huynh đừng giải thich, việc nay Ô ta rất chắc chắn, ngươi ta khong phải
người ngoai, ta ở đay đợi ngươi đa noi len than phận ngươi khong phải cai loại
tồi tệ, nếu khong thi ta khong cần lam như vậy. To huynh ẩn giấu sau thật, du
la hơi thở hay cảm giac đều khiến người kho thể thấy ra manh mối. Coi như ta
lấy Dự Tư thuật tra xet cũng khong được chut đap an. Nhưng Ô Đa ta từ nhỏ co
tai năng người khac khong co, ta đối với mui cực kỳ mẫn cảm. To huynh co thể
thay đổi mọi thứ nhưng người tỏa ra mui thi lại bị bỏ qua." Ô Đa mỉm cười noi,
từ ngữ chan thanh.

"Ta ten Mặc To." To Minh nhin Ô Đa.

"Ta ten Chung Nghệ, Mặc huynh, lần đầu gặp, co muốn cung Chung ta tim chỗ ngồi
một lat khong? Mặc huynh tới đay chắc la vi đại hội đổ bảo, việc nay Chung ta
biết khong it, co lẽ ngươi, ta co thể hợp tac." Ô Đa nhin ấn ký Cửu m Linh ở
mu tay phải To Minh, nhỏ giọng noi.

To Minh trầm ngam một lat, gật đầu.


Cầu Ma - Chương #437